Hiện tại Thiên Đạo biến mất, quỷ vật tán loạn, Xích Linh Chi chế tác thuốc bột, sau khi ăn vào có thể phòng ngừa quỷ vật xâm lấn.
Thậm chí có thể bức lui quỷ nhập vào người. Cái này có thể xem như là bảo bối.
“Tần đại sư, giá trị của một hạt giống không xứng với Xích Linh Chi, cho nên chúng tôi lần này đã chuẩn bị thêm một chút.”
“Chỗ này còn có một hạt Bàn Đào.” “Và cẩu kỷ tím!”
Hai cái này đều là bảo bối có thể trồng trọt. “Có thể!”
Tần Dược lật tay một cái, một cái Xích Linh Chi xuất hiện. Tiến hành giao dịch với Ngụy Bân.
Vườn trồng trọt của mình lại phong phú hơn rất nhiều rồi. “Tôi cũng có chuyện cần làm phiền.”
Cố Nam nhìn về phía Tần Dược, nói: “Tần đại sư, bọn buôn bán m.a t.u.ý bị bắt trong trang viên của anh trước đó đã nhận tội. Bọn họ muốn muốn mưu sát anh, khiêu khích với người chấp pháp, cũng may mà gặp phải anh, nếu không thì chính là một vụ trả thù của buôn bán m.a t.u.ý rồi!”
“Có điều, hôm qua lúc phát trực tiếp, vì cứu một người phụ nữ, anh hình như đã ra tay, bên phía cục đặc dị chúng tôi cũng chú ý tới.”
“Chủ yếu là muốn đến đây để tiến hành câu thông với anh một chút.”
Tần Dược cười một tiếng, “Câu thông cái gì? Bảo tôi sau này bớt ra tay đối với người bình thường sao?”
Lời này có chút nhạy cảm.
Hơn nữa, Tần Dược rõ ràng cũng không trách cứ cái gì.
Nhưng mà ba người tại chỗ đều cảm thấy như có một luồng uy áp không hiểu rơi xuống trên người của bọn họ.
Sắc mặt lập tức thay đổi.
Phải biết, mức độ nguy hiểm hiện tại của Tần Dược chính là cấp SS!
Một kiếm có thể c.h.é.m g.i.ế.c tồn tại Quỷ Vương. Tương đương với một gói thuốc nổ bên người.
Vẻ mặt bình tĩnh của Cố Nam cũng có chút không kiềm được, trên trán có chút mồ hôi lạnh.
Hắn vội vàng nói: “Tần đại sư, cục đặc dị chúng tôi không phải là ý này.”
“Tần đại sư trừng phạt hắn, đương nhiên là bởi vì hắn phạm vào tội ác.”
“Chỉ là, anh vẫn nên ít làm mấy chuyện như này trước mặt người khác thì tốt hơn.”
Đây là bọn họ nhìn thấy Tần Dược bộc lộ năng lực, bị tuyên truyền đi khắp nơi.
Bị hoảng sợ làm cho khủng hoảng.
Đương nhiên, hôm qua Tần Dược trực tiếp trừng phạt người đàn ông bạo lực gia đình, căn bản không có gặp phải t.h.i t.h.ể gì làm cho người nghe kinh sợ.
Cho nên tạm thời còn không có tạo thành kết quả quá lớn.
Về phần oán trách Tần Dược ra tay đối với người bình thường?
Tại sao lại phải thành lập hồ sơ nguy hiểm đối với những người đặc thù này.
Cũng là bởi vì như thế.
Nhưng mà từ xưa đến nay, cơ quan chức năng luôn mặc kệ chuyện võ lâm.
Chỉ cần không c.h.ế.t người, không lạm sát kẻ vô tội. Thì sẽ không có người nào quản.
Nhưng mà, cục đặc dị sẽ không quản mấy cái chuyện như bắt quỷ hay là hiển linh trước mặt người khác.
Nói cho cùng, quỷ không có nhân quyền.
Tần Dược cũng không hùng hổ dọa người, nhẹ nhàng gật đầu.
“Tôi sẽ cố!”
Ba người đều thở dài một hơi.
Sau đó, bọn họ cũng không dám dừng lại lâu, cất kỹ Xích Linh Chi rồi quay người đi.
Đợi đến khi ba người lái xe rời đi, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
“Vị Tần đại sư này thật sự là không dễ chọc.” Cố Nam đã từng liên hệ với rất nhiều đại sư, chưa thấy qua người có uy áp đáng sợ như vậy.
“Tính cách bên ngoài của Tần đại sư đều ôn hòa, đối xử với mọi người đều hữu lễ, cũng chưa bao giờ kiêu ngạo, nhưng mà nếu như thật sự muốn can thiệp vào chuyện của hắn thì hắn sẽ bày ra khí tức khủng bố.”
“Hắn vốn dĩ cũng không phải là người có thể bị khống chế!”
Ba người thở dài một tiếng. Trầm mặc.
Dạng người này chỉ có thể hợp tác, mà không thể ép buộc. May mà, không phải là người tu tà.
…
Phía trước cửa hàng thần toán.
Bởi vì thời gian còn quá sớm, tạm thời còn không có nhiều du khách.
Một chiếc xe Rolls-Royce phiên bản lớn ngừng lại, nếu như không phải trên phố đồ cổ có ụ đất, chỉ sợ xe này đã lái qua rồi luôn rồi.
Sau đó.
Xe dừng lại, ít nhất có một đoàn đội bác sĩ, y tá, bảo tiêu bận trước bận sau, đẩy một người già tới.
Bọn họ đặt bệnh nhân lên xe lăn, sau đó đẩy xe lăn tiến vào bên trong phố đồ cổ.
Tất cả mọi người đều nhìn đám người này với vẻ tò mò. Không phú thì quý.
Dưới bước chân bình ổn, đám người này đi tới trước cửa hàng thần toán.
Nơi này cũng có người vừa sáng sớm đã đến du ngoạn. Nhưng mà nhìn thấy đội ngũ này thì đều vội vàng tránh ra. Một đám người tiến vào bên trong.
Nhưng mà, cuối cùng trong đám người này cũng chỉ có người đàn ông trung niên đẩy xe lăn và ông lão kia là tiến vào trong cửa hàng được.
Những bác sĩ, y tá, bảo tiêu kia đều bị ngăn cách ở bên ngoài.
Đợi đến lúc bọn họ ý thức được thì sắc mặt lập tức thay đổi.
“Không tốt, ông chủ Thạch còn ở bên trong.” “Tại sao chúng ta lại không vào được?”
“Nhanh, lỡ như ông chủ Thạch xảy ra chuyện gì thì chúng ta không thể đảm đương nổi trách nhiệm này đâu!”
Bọn họ cất bước đi về phía cửa hàng của Tần Dược. Nhưng mà cuối cùng, lại không ai tiến vào được.
Trong cửa hàng.
Tần Dược nhìn về phía hai người đẩy xe lăn mà đến. “Khách quý đến cửa.”
Tần Dược nhìn về phía ông lão đang ngồi ở trên xe lăn.
Ông lão đã da bọc xương, gầy yếu đến mức chỉ còn lại một bộ xương cốt, còn mang theo máy hô hấp, dường như sắp trút một hơi cuối.
Phía sau hắn là một người đàn ông trung niên, cũng có mệnh cách phú quý.
Nhưng mà càng nhiều hơn chính là tay chân bên trái bên phải, là người trung thành, là hiền thần.
Hẳn là thư ký của ông lão.