Livestream Siêu Kinh Dị

Chương 8

Dịch: Vạn Cổ

"Bà ơi, bà đừng dọa cháu. Cháu sinh ra đã nhát gan, thấy cắt cổ gà cũng gặp ác mộng mấy đêm mới hết." Vẻ mặt sợ hãi của tôi cũng không hẳn là giả bộ, rõ ràng phòng đối diện vừa có người chết cách đây 03 tháng cơ mà.

"Không ra ngoài, chẳng có có gì phải lo cả... Không sao hết..." Bà cụ to béo xoay người, bước đi, để lại tôi lẻ loi một mình đứng giữa hành lang. Một làn gió lạnh lùa qua, khiến tôi sởn ốc từ đầu đến chân.

Dưới ánh đèn chập chờn sáng tôi, tôi liếc căn phòng 206 đối diện. Cảnh cửa gỗ có vết loang lổ, bề mặt thô ráp, ngoại trừ biển số phòng ra, tất cả đặc điểm đều giống với những căn phòng còn lại.

"Đến mức này rồi, còn sợ gì nữa?" Tôi móc điếu thuốc mà bác tài ban nãy cho, mồi lửa, đưa lên miệng kéo một hơi, rồi mở cửa, tiến vào căn phòng 203.

Bên trong, căn phòng rộng rãi hơn nhiều so với những gì mà tôi tưởng tượng. Nơi đây có toilet riêng, có giường double, còn có một cái tủ quần áo kiểu cũ tại góc tường.

Dù được trang trí đơn giản, nhưng tôi thấy khá vừa mắt. Tóm lại, cái giá 35 đồng/đêm cho căn phòng này đúng là giá hời.

Liếc nhìn smartphone, quay qua quay lại đã 11 giờ khuya rồi. Tôi dụi tàn thuốc, lấy camera đặt ngay cửa sổ. "Thật không ngờ, lần livestream đầu tiên của mình lại ở trong một căn phòng trọ có giá 35 đồng/đêm."

Thiết bị chạy trơn tru, tôi gắn bộ mã hóa trục vào, sau đó nhấn vào icon livestream của Âm Gian Tú Tràn trên chiếc điện thoại màn hình rộng.

"Đang tải hình ảnh..."

"Đang tải comment..."

"Thông số ổn định. Bắt đầu livestream: Có - Không?"

Đã chuẩn bị tâm lý kĩ càng, tôi không do dự nữa, nhấn vào nút "Có" trên màn hình.

Sau đó, màn hình di động tối đen trong thoáng chốc, khi sáng lên, hình ảnh đã chuyển đổi sang khung cảnh livestream.

Đó là một người trẻ tuổi có thân hình cân xứng, cao tầm 1m8, đang cầm một chiếc smartphone đứng cạnh giường.

"Thì ra đây là cảm giác nhìn thấy bản thân lên sóng nha." Thật là đau lòng mà, buổi livestream đã bắt đầu, nhưng trong room livestream của tôi chẳng có một bóng người.

"Mỗi nghề có một chiêu riêng. Kêu mình đi điều tra một vụ án giết người, hay theo dõi một vụ ngoại tình nào đó còn được, trong ngành livestream, mình chỉ là một tay mơ mà thôi."

Làm sao để có thể thu hút nhiều lượt view đây? Tôi nhớ lại mấy cô streamer hot girl kia, bèn cúi đầu nhìn ngực mình một cái: "Tiếc là mình không có ngực, muốn bán thân cũng chẳng có miếng vốn liếng nào..."

Teletubbies Chết Bởi Mưu Sát đã tham gia room...

"Có người vào rồi! Hoan nghênh Tubbies tham gia vào room Livestream Siêu Kinh Dị! Đây là nơi có sự khiêu chiến chân thật nhất, kể lại những câu chuyện vô cùng kinh hoàng!" Nói đến đây, tôi cạn kiệt từ ngữ. Bởi vì, tôi chẳng biết phải làm gì tiếp theo. Chẳng lẽ tôi nên ngồi yên một chỗ, chờ quỷ đến gõ cửa lúc nửa đêm hay sao?"

"Ban nãy rõ ràng là tui nhấn vô cái hình em hot girl xinh đẹp lắm mà, sao giờ xuất hiện một tên thanh niên như thế này?" Tại một nơi khác, Teletubbies Chết Bởi Mưu Sát cũng đang ngỡ ngàng, "Anh streamer này, anh stream về thể loại gì vậy? Sao chẳng có bất cứ dòng thông báo livestream nào hết?"

"Tạm thời, mình xem như là stream về các chuyến thám hiểm linh dị nhé. Chỉ là việc này không quan trọng, điểm quan trọng nhất trong chương trình livestream của mình là để tìm kiếm một câu trả lời."

"Câu trả lời cho việc gì vậy anh?"

"Cuối cùng, thật ra có quỷ trên thế giới này hay không?"

Thiết Lĩnh Bưu Gia: "Ha ha, ta lại thích phong cách chém gió như chú em."

Học Tỷ Yêu Ta: "Tui cũng đang tìm kiếm xác bà chị mập ú nè."

Vừa nói vài câu, lượt view trong room đã nhảy lên con số 11. Xem ra, trong việc quảng bá kênh, Âm Gian Tú Tràng cũng làm khá tốt nha.

Chỉ là, bất cứ ai cũng vậy, đa phần khán giả của tôi có lẽ đều bị lừa. Có lẽ bọn họ đang nghiên cứu một ảnh girl xinh nào đó, ngay lúc đang cởi đồ thì xuất hiện một khung pop-up quảng cáo, cứ thể cầm khăn giấy trên tay, gia nhập room livestream Siêu Kinh Dị của tôi.

Cậu bé đáng thương a! Hy vọng tôi sẽ không để lại bất cứ bóng ma tâm lý nào trong lòng nó.

Những người khác cũng đều vào đây bằng một cách tình cờ, nhưng có một điểm chung nhất định, đó là tất cả bọn họ đều đang ở một mình.

"Cậu streamer, hình như tôi thấy gian phòng cậu đang ở khá quen? Gặp đâu trên bản tin rồi đó?" ID mang tên Cảnh sát Hoàng hai lớp ba năm bỗng nhiên nhấn một dòng comment đầy màu sắc: "Cậu streamer, tôi là cư dân tại Giang Thành đây nè. Đừng nói là cậu đang ở tại Nhà trọ An Tâm nhé?"

"Rốt cuộc cũng gặp được một người bình thường." Tôi móc tờ báo đã chuẩn bị từ lâu ra: "Đúng vậy. Đây chính là Nhà trọ An Tâm."

"Có lẽ mấy bạn xem stream còn chưa biết đây là nơi nào. Như vậy, mời mọi người xem tờ báo trong tay của mình. Ba tháng trước, đã từng có một vụ án ly kỳ xảy ra trong ngôi nhà này. Đến hiện tại, cảnh sát vẫn chưa điều tra rõ ngọn nguồn vụ án, chỉ có thể phán định người chết là do bệnh đột tử."

"Thế nhưng, khi trước, có một tấm ảnh được lan truyền trên mạng. Trong bức hình đó, một xác chết nam với tròng mắt nứt toạt, hàm miệng mở ra một góc 90 độ. Một vài người có tí kiến thức đều biết rõ, gã đó chắc chắn thấy thứ gì đó cực kỳ kinh khủng trước khi chết!"

"Gã đó đã nhìn thấy cái gì? Chẳng lẽ... mọi người không muốn biết ư?"

Cả room livestream đều yên lặng như tờ, hoặc là, mọi người đang phán đoán xem tôi đang nói thật hay dóc láo.

"Căn phòng này có số 203, còn căn phòng xảy ra án mạng 3 tháng trước đang ở đối diện." Khói thuốc lụi tàn, tôi quen tay, mồi thêm điếu nữa, rồi nhìn hình ảnh của chính mình trong điện thoại.

"Tối nay, mình sẽ dẫn mọi người tìm ra chân tướng của sự việc. Thiệt đó! Mình dùng chính tánh mạng của mình để đi quan sát nỗi sợ hãi ấy. Đây cũng là ý nghĩa tồn tại của kênh Livestream Siêu Kinh Dị này!"

Tự cảm thấy hài lòng với lời tự thuật vừa rồi, nhưng có vẻ dân tình cũng không thèm nể mặt.

Thiết Lĩnh Bưu Gia: "Có ai report không? Cho khỏi dóc láo! Cảnh sát còn không điều tra ra, chú em nghĩ mình là ai?"

Đừng bắn em, em rất yếu đuối: "Vừa screenshot xong, giờ ngồi chờ anh streamer bị dọa tè ướt quần..."

Quản lí nghiệp vụ Bình An: "Cậu streamer này, hiện tại thứ mà cậu cần, chính là một hợp đồng bảo hiểm.

Cảnh sát Hoàng hai lớp ba năm: "Chỗ Nhà trọ An Tâm đó đúng là kỳ quái, không chừng sẽ gặp phải thứ gì đó! Thanh niên streamer nhớ cẩn thận nghen!"

Khán giả xem stream comment rất đa dạng, đúng là có thể làm tan chảy sự hoảng loạn và sự ngột ngạt trong tôi một chút. Thật ra, dựa theo nhiệm vụ của Âm Gian Tú Tràng, tôi không cần thiết phải giao lưu với khán giả. Tôi chỉ cần sống sót qua đêm nay là xong. Nhưng, cao thủ tại nhân gian, ngộ nhỡ gặp nạn sắp chết, có lẽ con đường sống duy nhất của tôi chính là cầu cứu người xem livestream.

"Được rồi, mọi người bình tĩnh. Đừng có gấp! Trước tiên, chúng ta cùng quan sát hoàn cảnh xung quanh một chút nhé. Mặc dù mình không rành về phong thủy huyền học, nhưng bản thân mình từng học tại trường cảnh sát hai năm, có nghề trong hoạt động thăm dò hiện trường vụ án nha."

Phòng 203 này không phải là căn phòng có người chết cách đây 3 tháng. Thế nhưng, Âm Gian Tú Tràng chỉ định đây phải là nơi livestream, ắt hẳn căn phòng này có vấn đề.

"Cửa sổ vẫn hoàn chỉnh, mặt đất sạch sẽ. Dù nội thất cũ mèm, nhưng rất sạch, không dính một hạt bụi nào." Tôi ngậm điếu thuốc, đầu kê sát sàn nhà: "Chẳng có bất cứ vết máu hay vật gì khả nghi dưới gầm giường. Tủ quần áo hơi thấp. Tivi đối diện giường ngủ chỉ để trang trí. Ơ kìa...?"

Tôi bèn nhích nhẹ cái tivi kiểu hình vuông cổ điển về trước một chút, sau đó phát hiện sau lưng cái tivi ấy là một tấm gương dán tường.

Tấm kính ấy không quá lớn, màn hình tivi khoảng 30 cm đã có thể che kín tấm gương ấy.

"Cậu streamer, đặt gương đối diện giường nằm là điều cấm kỵ. Phỏng chừng, căn phòng mà cậu đang ở không dành cho người sống đâu." Lưu Bán Tiên dưới núi Thanh Thành vừa comment một câu như thế, khiến cả room đang yên tĩnh bỗng náo nhiệt hẳn lên.

Thiết Lĩnh Bưu Gia: "Định từng bước thả mồi à? Anh mày lắp đặt một tấm gương bư chà bà trong phòng ngủ đây này. Hiện tại, chẳng phải anh mày vẫn sống khỏe hay sao?"

Teletubbies Chết Bởi Mưu Sát: "Chẳng phải Bạch Tố Trinh mới ở bên dưới núi Thanh Thành sao? Lưu Bán Tiên ơi, Pháp Hải gọi ngài về ăn cơm kìa!"

Lưu Bán Tiên dưới núi Thanh Thành: "Dù tin hay không, đặc điểm phong thủy của tấm gương là để đuổi quái trừ tà, thường chiếu về nơi hung sát. Còn với người thường, đó gọi là Kính sát, tương tự một cái miệng. Cứ nghĩ xem, mỗi ngày cậu đều bị một cái miệng lớn như chậu máu hút lấy dương khí liên tục, nhẹ thì khiến cậu hoảng hốt bất an, nặng thì gặp cảnh tan nhà nát cửa."

Đẹp trai mới được nhiều người yêu: "Kẻ vừa ghi bên trên là lừa đảo chính hiệu nha. Mấy vị tu đạo chân chính làm sao nhấn bàn phím nhanh đến vậy được?"

Lưu Bán Tiên dưới núi Thanh Thành: Đạo gia ta đã tu luyện Nhị chỉ thuần thục, không phục thì tới đấu một trận đi."

Tôi xoa nhẹ màng tang hai bên trán, nhìn từng dòng comment đầy màn hình mà thấy đau đầu. Nếu chưa trải qua đêm hôm ấy tại đường Vô Đăng, tôi thật sự là một kẻ vô thần trăm phần trăm. Thế nhưng, những hình ảnh chấn động tâm can khi ấy cứ như một quả chùy sắt, đập tan đức tin của tôi hoàn toàn.

"Chẳng lẽ thật có mấy thứ kỳ quái, loạn thần trên cõi đời này ư?" Tôi nắm chắc camera: "Lưu Bán Tiên, xin bạn bớt giận. Mình biết nơi mình ở là chỗ không may. Nhờ bạn giúp mình xem một chút, coi tá túc một đêm tại đây thì có gì nguy hiểm xảy ra hay không?"

Lưu Bán Tiên dưới núi Thanh Thành: Chú em biết rõ đây là nhà ma, mà còn dám đến ở à? Nghe ông anh này khuyên một câu, chú em đi thu dọn hành lý nhanh lên, nếu không sự nghiệp sau này đều bị ảnh hưởng đấy."

Thiết Lĩnh Bưu Gia khen thưởng room Livestream Siêu Kinh Dị 99 minh tệ.

Thiết Lĩnh Bưu Gia: "Cậu streamer, đừng có nghe gã đạo sĩ kia. Nếu cậu ngủ lại đây một đêm, cứ mỗi một tiếng đồng hồ, tôi cho cậu 99 minh tệ."

"Chẹp chẹp, có hình thức tặng quà nữa à?" Lễ vật cấp bậc thấp của Âm Gian Tú Tràng chia thành minh tệ, nguyên bảo và gạch vàng. Thông tin về quà tặng có giới thiệu trên hợp đồng, nhưng tiếc là lúc đó tôi không hề xem kỹ.
Bình Luận (0)
Comment