Livestream Thông Địa Phủ, Thượng Tiên Nổi Tiếng Trở Thành Bạch Nguyệt Quang

Chương 105

Vệ Gia Tuấn ngượng ngùng: "Chị..."

"Thôi, đừng nói nữa." Vệ Mỹ Châu không kiên nhẫn phẩy tay, nhìn thẳng vào Sư Tử Miêu: " Anh gọi chúng tôi đến đây rốt cuộc để làm gì? Bây giờ mọi người đều đã có mặt, anh nói được rồi chứ?"

Sư Tử Miêu không nói gì, mà đặt điện thoại lên bàn, chỉnh góc quay sao cho camera thu hết toàn bộ phòng khách.

Sau đó, anh làm theo lời hướng dẫn từ Lương An Vãn qua tai nghe Bluetooth, nhìn thẳng vào Vệ Gia Tuấn và hỏi thẳng: "Gia Tuấn, cậu có thể cho tôi xem điện thoại một chút không?"

Vệ Gia Tuấn lập tức cứng người, nụ cười trên môi cũng biến mất. Cậu ta cảnh giác che túi quần: "Anh rể, ý anh là sao? Tại sao đột nhiên muốn xem điện thoại của em?"

Sư Tử Miêu nheo mắt đầy nguy hiểm. Thấy phản ứng này, anh càng tin vào lời của Lương An Vãn.

"Không có gì, cậu tiện thì cho tôi xem một chút được không?" Anh cố nở nụ cười thoải mái, nhưng ngay giây sau, giọng anh đột ngột thay đổi, đầy nghi ngờ: "Hay là điện thoại cậu có bí mật gì, nên không muốn cho tôi xem?"

Gương mặt Vệ Gia Tuấn thoáng vẻ bối rối, lưỡng lự hồi lâu nhưng vẫn không hành động.

Ánh mắt của Sư Tử Miêu ngày càng lạnh lẽo: "Gia Tuấn, trước đây cậu luôn nghe lời tôi răm rắp, sao giờ đến việc mượn điện thoại cũng không chịu? Lẽ nào trong điện thoại có bằng chứng cậu làm tổn thương tôi?"

Nghe câu này, Vệ Mỹ Châu nhíu mày, định nói gì đó, nhưng vừa lúc đó thấy Vệ Gia Tuấn đã lấy điện thoại từ...

Vệ Gia Tuấn móc điện thoại từ trong túi ra, mở khóa rồi đưa cho Sư Tử Miêu.

Thấy vậy, Vệ Mỹ Châu chỉ cười nhạt, nuốt lại lời định nói, rồi ngồi yên quan sát tình hình.

Lương An Vãn, thông qua màn hình, nhìn thấy tất cả, nhẹ giọng hướng dẫn: "Anh kiểm tra WeChat của cậu ta xem có tài khoản dự phòng nào không. Rồi xem trong các ứng dụng trên điện thoại có ứng dụng hẹn hò nào mà cô gái kia từng đề cập không."

Sư Tử Miêu gật đầu, bắt đầu kiểm tra. Nhưng dù lật qua lật lại tra xét rất lâu, anh vẫn không tìm được gì. Khuôn mặt anh dần trở nên khó coi.

Vệ Gia Tuấn, vẫn âm thầm quan sát nét mặt anh, thấy vậy liền kín đáo thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt trông vô tội, nháy nháy vài cái rồi khẽ hỏi: "Anh rể, hôm nay anh làm sao vậy?"

Tâm trạng Sư Tử Miêu rơi xuống đáy vực. Anh không thể tin nổi rằng mình đã kiểm tra tất cả các ứng dụng trò chuyện mà vẫn không phát hiện bất kỳ dấu vết nào.

Anh thất vọng mím môi, chẳng lẽ thật sự là Lương An Vãn tính sai?

Ba người trong phòng nhìn anh với ánh mắt nghi hoặc. Cuối cùng, Sư Tử Miêu cúi đầu uể oải, trả lại điện thoại: "Không có gì đâu, chắc là tôi nhầm."

Vệ Gia Tuấn thả lỏng vai ngay lập tức, nét mặt dịu đi, ân cần nói: "Anh rể, nếu anh cần em giúp gì, chỉ cần nói. Chỉ cần em làm được, em nhất định sẽ giúp anh!"

Câu nói đó khiến trong lòng Sư Tử Miêu đầy mâu thuẫn. Nhìn vẻ mặt chân thành của cậu em vợ, anh không biết nên tin lời cậu ta hay tiếp tục tin vào lời của Lương An Vãn.

Khi anh còn đang do dự, không biết trả lời thế nào, thì giọng nói của Lương An Vãn vang lên trong tai nghe: "Không phải chiếc điện thoại này. Trong cặp sách của cậu ta còn một chiếc điện thoại nữa. Anh kiểm tra chiếc đó, chắc chắn sẽ tìm ra câu trả lời."

Giọng nói của Lương An Vãn rất điềm tĩnh, như thể cô hoàn toàn không nhận ra sự lung lay trong lòng Sư Tử Miêu.

Nhưng chính sự bình tĩnh đó khiến Sư Tử Miêu bất giác bị cô thuyết phục, niềm tin vào cô lại tăng thêm.

Lợi dụng lúc Vệ Gia Tuấn không chú ý, anh thẳng tay giật lấy cặp sách của cậu ta.

Mở khóa kéo ra và sờ vào bên trong, quả nhiên, anh phát hiện một chiếc điện thoại khác!
Bình Luận (0)
Comment