Tiểu Tuyết Bánh và Hứa Thành đồng thanh buột miệng thốt ra một câu chửi quốc hồn quốc túy, rồi lập tức bắt đầu đối chiếu các chi tiết.
Dần dần, cả hai phát hiện có quá nhiều điểm trùng khớp!
Càng đối chiếu, sắc mặt họ càng tối sầm. Trong ánh mắt ngập tràn sự tức giận, như thể muốn biến thành dao nhọn đâm vào người đối diện.
Tiểu Tuyết Bánh bất ngờ túm lấy cổ áo của Hứa Thành, gào lên:
“Tôi coi cậu là anh em, cậu lại đội nón xanh cho tôi?”
Hứa Thành cũng bùng nổ giận dữ, trừng lớn mắt, gân xanh nổi đầy trên trán:
“Ai muốn đội nón xanh cho cậu? Tôi cũng là nạn nhân bị lừa đây, được chưa?”
“Nói thật nhé, tôi quen cô ấy trong một game khác. Cô ấy đổi ID, tôi làm sao biết được người đằng sau tài khoản đó lại là bạn gái của cậu?”
Hứa Thành bị ánh mắt buộc tội của Tiểu Tuyết Bánh chọc tức, lời nói cũng trở nên thiếu kiềm chế:
“Thay vì đổ lỗi cho tôi, cậu nên xem lại bản thân đi. Đổ bao nhiêu tiền vào mà vẫn không giữ được trái tim cô ta, cậu nghĩ tính cách của cậu tệ đến mức nào?”
“Mẹ kiếp!”
Tiểu Tuyết Bánh đỏ bừng mắt, lập tức giơ nắm đấm to như cái bát về phía Hứa Thành.
Diêu Bắc Minh, người từ đầu đến giờ vẫn ngồi quan sát, thấy tình hình không ổn liền nhanh chóng lao đến can ngăn.
Anh chặn tay của Tiểu Tuyết Bánh, vỗ nhẹ lên lưng Hứa Thành để xoa dịu, đồng thời cố gắng dàn hòa. Giọng nói của anh ấm áp, mang theo ý khuyên nhủ:
“Đừng nóng. Hai cậu đúng là người trong cuộc nên mới mù quáng thế này. Theo tôi, cả hai đều không có lỗi. Người sai là cô gái đó, rõ ràng cô ấy là một "lão hải vương" (kẻ bắt cá nhiều tay). Trước tiên, cô ta lừa tiền của Tiểu Tuyết Bánh.”
Diêu Bắc Minh chỉ tay về phía Tiểu Tuyết Bánh, rồi nói tiếp:
“Sau đó lại nhắm đến một người đàn ông khác để tiếp tục lừa. Chẳng qua trùng hợp thế nào lại vớ đúng Hứa Thành. Mà Hứa Thành trước khi quen qua mạng, làm sao biết đó là bạn gái của cậu được?”
“Chúng ta là anh em bốn năm chung sống dưới một mái nhà, tính cách của nhau thế nào chẳng phải đều rõ cả hay sao? Chẳng lẽ bây giờ lại vì một cô nàng ‘hải vương’ mà làm rạn nứt tình anh em này?”
Diêu Bắc Minh nói hết lời, cuối cùng cũng khiến cơn giận của cả Tiểu Tuyết Bánh và Hứa Thành dịu bớt.
Sau màn bùng nổ vừa rồi, cả hai đều cảm thấy xấu hổ, không muốn mở lời với nhau.
Tiểu Tuyết Bánh buông cổ áo Hứa Thành, hừ lạnh một tiếng, rồi quay lại ngồi phịch xuống ghế của mình.
Hứa Thành cũng không nói một câu, xoay người trở về bàn làm việc, đưa lưng về phía Tiểu Tuyết Bánh.
Không khí trong ký túc xá trở nên yên lặng hẳn. Một lúc sau, Tiểu Tuyết Bánh cuối cùng cũng bình tĩnh lại, ủ rũ nhìn vào màn hình livestream, thở dài:
“Thật ngại quá, chủ kênh. Vừa nãy tôi không kiềm chế được mà làm ầm ĩ trên sóng của chị.”
“Chuyện này có ảnh hưởng gì đến kênh của chị không?”
Lương An Vãn chăm chú nhìn vào góc màn hình, nơi bóng dáng của Diêu Bắc Minh xuất hiện. Nghe câu hỏi của Tiểu Tuyết Bánh, cô chỉ nhẹ nhàng lắc đầu:
“Không ảnh hưởng gì cả.”
“Cảm ơn chị hôm nay đã giúp tôi khai sáng. Bây giờ tôi đã thực sự chắc chắn, bạn gái tôi đúng là đã phản bội.”
Khi nói điều này, Tiểu Tuyết Bánh cúi đầu, đôi lông mày ủ rũ, gương mặt đầy vẻ không muốn đối mặt với sự thật.
Cậu im lặng một hồi lâu, sau đó bất ngờ hỏi thêm: “Chủ kênh, tôi có một câu hỏi nữa.”
Lương An Vãn: “Cứ hỏi.”
Tiểu Tuyết Bánh: “Tôi với bạn gái còn có khả năng tiếp tục không?”