Livestream Viết Chuyện Tình Trong Sáng Tôi Thành Thần Ở Trùng Tộc

Chương 118

Cùng lúc đó, chiếm hạm chỉ huy ong vàng trên bầu trời hành tinh số 56.

"Ngài đã thay đổi mệnh lệnh ban đầu do ông chủ sắp xếp?" Phó hạm trưởng trẻ tuổi cẩn thận hỏi.

"Nếu theo mệnh lệnh ban đầu, chúng ta phải tìm đến lúc nào?" Lần này tổng phụ trách hạm đội chẳng thèm quan tâm.

Hạm trưởng: "Một hành tinh cấp trung có hàng chục triệu trùng khẩu, dù lũ tò vò úng não cũng không muốn cung cấp dữ liệu công dân cho chúng ta."

Hạm trưởng: "Khi thời cuộc khẩn cấp, biện pháp bạo lực cần thiết là cách hiệu quả nhất để hoàn thành nhiệm vụ. Ông chủ muốn tìm Fate, chúng ta cần dữ liệu công dân tò vò, kết quả đều là cưỡng ép thu thập dữ liệu, quá trình và biện pháp không cần phải đi sâu tìm hiểu."

Phó hạm trưởng suy tư: "Tôi hiểu, tôi chỉ lo ngại Quân đoàn 3 bên dưới."

"Hành tinh này chỉ là hành tinh cấp trung, có lẽ chúng ta không cần tốn nhiều sức lực vào đây. Bay thêm về phía Bắc 2 tiếng nữa là có một hành tinh cấp cao có tò vò sinh sống. Dọn dẹp hành tinh cấp cao này không phải hiệu quả hơn sao? Ở đó toàn là tò vò cấp cao, cũng không có quân đoàn cấp cao khác."

Hạm trưởng lắc đầu: "Thật không biết mấy cậu lên đến chức này bằng cách nào, hãy đọc nhiều tin tức chiến tranh, suy nghĩ thấu đáo hơn đi."

"Theo đánh giá, hành tinh này có khả năng sinh sống ở mức trung bình nhưng lại có căn cứ quân sự của hai quân. Hơn nữa Quân đoàn 3 không chỉ đóng quân tại một địa điểm mà còn có nhiều căn cứ khác. Quân đoàn 3 chỉ quan tâm đến kim lư và lợi ích, nên họ không bao giờ lãng phí quân lực để chọn địa điểm một cách bừa bãi."

Bản đồ hành tinh số 56 hiển thị trên màn hình chỉ huy. Giọng điệu của hạm trưởng lạnh lùng lại tàn nhẫn: "Hành tinh số 56 là nơi sinh sống của 100% tộc tò vò cấp cao - trung, cũng đang trong trạng thái nửa thích hợp cư trú, nửa quân sự. Đây là một địa điểm lý tưởng để huấn luyện binh lính tò vò tinh nhuệ."

"Về hành tinh cấp cao tò vò mà cậu nói, ở đó toàn lũ trùng cấp cao ăn sung mặc sướng. Nếu Quân đoàn 1 truy cứu chuyện giết dân thường sẽ rất khó giải thích, nhưng cấp bậc của hành tinh này không cao cũng không thấp, lại thuộc loại hành tinh nửa cung cấp nguồn binh lính, nên có thể lấy cớ mâu thuẫn bình thường để lấp liếm cho qua."

"Nếu dưới kia không có trụ sở của Quân đoàn 3, diệt Quân đoàn 3 e rằng khó giải thích với tổng tư lệnh và ông chủ, vài tiếng trước khi radar phát hiện hành tinh tò vò này, tôi đã muốn thử sức mạnh của pháo năng lượng từ chiến hạm chỉ huy.

Hạm trưởng trìu mến lại xúc động vuốt ve bề mặt kim loại của buồng lái chính: "Đây là lần đầu tiên tôi điều khiển chiến hạm chỉ huy, tiếc là không thể thấy nó trong hình dạng mạnh mẽ đẹp nhất."

Phó hạm trưởng còn trẻ, nghe vậy không khỏi thêm phần lo lắng: "Bây giờ là thời kỳ đặc biệt của chiến tranh hoán vị, nếu thực sự bắn pháo hủy diệt hành tinh vào tò vò không thuộc khu vực chiến tranh, Quân đoàn 1 truy cứu trách nhiệm thì..."

Hạm trưởng cười lạnh: "Tò vò cũng đâu trong sạch gì? Tôi cá nếu bọn họ có điều kiện như chúng ta, thì gặp bao nhiêu hành tinh ong vàng sẽ tạo ra bấy nhiêu màn pháo hoa ma sát."

Hạm trưởng lạnh giọng: "Chiến tranh hoán vị tiêu hao chủng tộc và năng lượng hậu cần. Chàng trai trẻ à, đừng thương hại kẻ thù, khu bọn họ có đủ nguồn lực, bọn họ cũng sẽ tàn nhẫn hơn chúng ta nhiều."

"Chúng ta không phải hạm đội duy nhất lợi dụng hỗn loạn dọn dẹp hành tinh tò vò. Đừng áp dụng những lý tưởng mà cậu học được ở trường quân đội Ottowen lên chiến trường, vì chỉ khiến cậu chết nhanh hơn."

Phó hạm trưởng gật đầu tỏ ý hiểu rõ, cậu ta nói thẳng: "Chiến thuật trên bộ của tò vò rất khó chơi, quân ta 300.000 trùng đã hy sinh 100.000."

"Chỉ còn chưa đầy 24 tiếng nữa là đến giờ chiến tranh. Tôi đề nghị tấn công nhanh chóng, cử thêm vài đợt binh lính chiến giáp xuống đất tiêu diệt trực tiếp lực lượng tò vò, đồng thời đánh bom chiếc hạm vũ trụ của chúng ẩn náu dưới lòng đất, cắt đứt khả năng tẩu thoát của tàn quân tò vò."

Hạm trưởng hài lòng: "Tốt lắm, cậu sắp xếp..."

Bỗng! Chiến hạm chỉ huy có khả năng phòng thủ mạnh mẽ, dù bị pháo kích cũng không rung lắc, lại rung chuyển dữ dội như động đất!

Trận rung lắc kéo dài liên tục, ngày càng gia tăng như vô hình chung có một đôi bàn tay khổng lồ nắm lấy hai cánh của chiến hạm chỉ huy, nghiêng nó rồi lật úp!

Cùng lúc đó! Tất cả thiết bị điện tử trong hạm đều hỏng hóc, đèn nhấp nháy, vô số còi báo động vang lên rồi đột ngột tắt ngúm.

"Xảy ra chuyện gì vậy!?"

"Trời ạ! Tôi không thể điều khiển bảng điều khiển được!"

"Hệ thống cân bằng hoàn toàn mất kiểm soát! Trưởng quan!"

"Khóa lại! Nhanh chóng khóa mạng cục bộ! Mạng lưới hệ thống chính bị xâm nhập!"

"Không được! Tôi đã khóa mạng xóa hết cổng nhận, mà vẫn không thể điều khiển bảng điều khiển! Trưởng quan! Hệ thống ủy quyền kho giáp chiến đã mở khóa hoàn toàn, tất cả chiến giáp vũ trụ và chiến giáp địa hình đều tự động phóng ra ngoài rồi??"

Bên trong siêu chiến hạm, các bộ phận quản lý hỗn loạn, vô số lập trình viên cuống cuồng.

Bàn tay họ múa may trên các bảng điều khiển, nhưng tất cả màn hình trong phòng điều khiển chính của chiến hạm đều hiển thị màn hình đỏ chói mắt! Họ hoàn toàn mất quyền truy cập vào các bộ phận của mình!

Toàn bộ bảng điều khiển của toàn hạm bị khóa ở chế độ thủ công!

Trưởng bộ phận dùng chìa khóa cũng không thể đăng nhập vào tài khoản quản trị viên, chỉ biết bất lực nhìn tất cả hệ điều hành khởi động lại, AI hỗ trợ chiến hạm giành được quyền điều khiển.

Đồng thời hệ thống trọng lực trong chiến hạm bị tắt, hệ thống điều chỉnh nhiệt độ cũng bị tắt, một giây sau, hệ thống trọng lực khởi động lại, trọng lực đột ngột đảo ngược!

Tất cả binh lính ong vàng, sĩ quan, trưởng quan, phó hạm trưởng, hạm trưởng, họ không kịp làm gì đã bị đẩy lên trên!

Rầm!

Tất cả tò vò bị lực hấp dẫn mất kiểm soát đập mạnh vào trong trần hạm, nhiều quan thư có thể chất yếu hơn đều móp mặt, nôn ra máu tươi.

Chỉ 1 phút trước, hạm trưởng còn bàn bạc với phó hạm trưởng tiêu diệt tò vò.

1 phút sau, họ đã mất hoàn toàn lợi thế sân nhà ngay trên chiến hạm siêu cấp của mình.

Mọi thứ vẫn đang mất kiểm soát!

Hệ thống trọng lực quá tải, lực hút tăng vọt! Tất cả cửa cảm ứng trong hạm đều tự động mở ra.

Lực hấp dẫn và lực hút không kiểm soát "phun" ra ngoài tất cả những ong vàng choáng váng, bọn họ lăn lộn dọc theo boong hạm như những viên trân châu đen trong trà sữa trân châu, bị một bàn tay vô hình đẩy ra khỏi siêu chiến hạm.

Một số quân thư nhận ra, theo bản năng mở rộng cánh vẩy muốn chống lại, những binh lính dày dặn kinh nghiệm hơn gào lên: "Ngu ngốc! Đừng!"

Cánh vẩy của quân thư mở ra thoáng chốc bị trọng lực bẻ gãy, tiếng la hét thảm thiết của những quân thư trẻ vang vọng khắp chiến hạm hỗn loạn.

"Đừng thả cánh!!"

Vô số sĩ quan gào thét: "Hệ thống gia tăng áp lực trọng lực của chiến hạm chỉ huy đã đạt mức tối đa hơn 10.000 tấn!! Bung cánh là tự tìm chết!! Đừng chống lại dòng khí hút này!!"

Ong vàng không hiểu, tại sao chiến hạm siêu cấp của mình lại đột ngột mất khống chế.

Siêu chiến hạm có trạm phát sóng di động tích hợp sẵn, mạng lưới không kết nối với Starnet, nên không thể có hacker nào xâm nhập qua Starnet được!

Bọn họ hoảng loạn hoàng mang bị lực hấp dẫn và lực hút dữ dội quăng quật lên sàn hạm. Chưa kịp lấy hơi, điều kinh hoàng hơn đã xảy ra!

Âm thanh báo động vang lên khắp hạm.

AI hỗ trợ chiến hạm chỉ huy nhắc nhở: "Đã cấp quyền truy cập kích hoạt lá chắn bảo vệ! Xác nhận thành công! Lá chắn sẽ được kích hoạt trong 5 giây nữa. 5, 4, 3..."

Quân ong vàng bị lực hút cưỡng ép kéo ra khỏi hạm: ???

Ủa alo!! Mở tiếp là bay ra ngoài vũ trụ luôn đó!!! Trôi dạt trong vũ trụ lâu sẽ chết cóng đó!!!

Quân ong vàng lơ lửng trong hạm suy sụp tâm lý lại hoang mang: Sao trùng đang nghỉ ngơi trong ký túc xá mà lại bị hệ thống trọng lực mất kiểm soát ném ra ngoài vậy???

Thằng nào vậy! Tên thất đức nào hack siêu chiến hạm của bọn này hả!! Có bản lĩnh vác mặt ra đây solo cơ bắp!!

Làm trò này trong vũ trụ rất kinh khủng biết không hả! Còn chưa khai chiến mà đã thương tích đầy mình!!

Dù cho có hoảng loạn đến đâu, các quân thư ong vàng cũng lập tức lấy máy tạo oxy cầm tay từ trong áo chiến, ngậm vào miệng rồi bật chức năng tạo oxy.

Chiến hạm bị phá hủy, trôi nổi trong không gian là tình huống thường xuyên xảy ra với trùng tộc.

Tất cả quân nhu đi vào biển sao đều có máy trợ thở cầm tay, thể chất của trùng tộc kháng lạnh, chiến hạm bị hủy, lính trùng tộc chỉ cần đủ oxy là đã có thể chống chọi với mất nhiệt trong không gian hàng giờ chờ cứu viện.

Khi lá chắn mở ra, hệ thống trọng lực của chiến hạm một lần nữa điều chỉnh, luồng khí nén mạnh thổi bay những binh lính bóng bay này ra khỏi hạm, đẩy họ vào vũ trụ.

Những binh sĩ ong vàng vừa bị đuổi ra ngoài vũ trụ, đã thấy hạm trưởng, sĩ quan, cùng các chiến hữu cũng bị ném ra khỏi chiến hạm, lơ lửng như những bồ công anh, từng tốp từng tốp "bay" ra khỏi hạm vào vũ trụ.

Nhiều cặp mắt nhìn nhau.

Quân thư ong vàng của chiến hạm chỉ huy: ...

Quân thư ong vàng của hạm đội khác: ...

Thật là trùng hợp! Các anh cũng bị chiến hạm ném vào vũ trụ à?

Rốt cuộc chuyện quái gì đang xảy ra vậy?!

Mọi hạm trưởng đều bối rối và tức giận.

Vô số binh sĩ ong vàng trôi nổi trong vũ trụ như rác thải vũ trụ. Phóng tầm mắt nhìn tới, vũ trụ đầy sao li ti biến thành một biển rực rỡ. Tất cả binh sĩ ong vàng đều là hành khách gặp nạn, hàng trăm hàng triệu trùng giãy dụa bay nhảy trong vũ trụ.

Vài binh sĩ ong vàng lấy lại tinh thần, dang rộng cánh vẩy cố gắng hết sức vẫy vùng, tiến về chiến hạm nhà mình, nhưng chiến hạm đã khởi động lại lá chắn bảo vệ, binh sĩ ong vàng tức giận đấm mạnh vào lá chắn rồi bị bật nảy ngược ra xa.

Các hạm trưởng của những chiến hạm lân cận nhanh chóng tập trung lại. Do vòng tay trí não của họ không có tín hiệu, nên chỉ có thể dùng ám hiệu chiến thuật để nắm bắt tình hình.

Sau khi trao đổi, các hạm trưởng thống nhất nhận định: Mạng nội bộ của chiến hạm bị hacker xâm nhập, AI hỗ trợ có quyền hạn cao được thiết lập để tiết kiệm sức lao động của trùng đã bị điều khiển từ xa, hàng trăm chiến hạm cấp cao đã bị hacker thất đức chiếm quyền kiểm soát!

Trong lúc trò chuyện, có lính khác dùng ngôn ngữ kí hiệu báo cáo tình hình mới cho các hạm trưởng: Cách 100 hành tinh, quân ta còn lại 10 chiếc hạm tiếp tế cỡ lớn! Hạm tiếp tế chở vật tư hậu cần không bị mất kiểm soát, anh em trên tàu đã tiến hành cứu hộ!

Các hạm trưởng trôi nổi trong không gian: ...

Tên hacker này cũng tốt bụng quá nhỉ, thế mà còn để lại tàu chở vật tư cho bọn họ có chỗ đặt chân, không định để cho bọn họ chết cóng ngoài vũ trụ sao?

Nhưng chỉ sau nửa tiếng được giải cứu về chiếc hạm tiếp tế, các hạm trưởng tò vò đã hối hận muốn nhảy ra ngoài vũ trụ chết cóng cho rồi!

Sau một tiếng bị hacker điều khiển từ xa, hàng trăm hạm đội ong vàng khởi hành. Chiếc chiến hạm chỉ huy dẫn đầu, chọn điểm lỗ đen gần nhất để tiếp cận quỹ đạo rồi bay đi.

Hạm đội tự, bay, đi, mất, rồi!

Binh sĩ ong vàng: Pháo đài vui vẻ đừng đi mà wait for me!!

Hạm trưởng ong vàng: Chiến hạm khác có thể cướp!! Chiến hạm chỉ huy không thể!!!

Hạm trưởng ong vàng tức giận đến mức suýt ngã quỵ tại chỗ!

Lúc này phó hạm trưởng cầm chiếc vòng trí não đã kết nối lại mạng nội bộ, vẻ mặt nghiêm trọng tiến đến báo tin: "Thưa trưởng quan, không chỉ đội chúng ta gặp vấn đề này."

Phó hạm trưởng thì thầm: "Có tới 30 đội tàu chiến của ta ở Bắc Năm gặp phải vấn đề này."

"Siêu hạm đội ở hành tinh 10 của vùng sao Nam Thập Tự là nghiêm trọng nhất."

"Khi ấy họ bất ngờ đụng độ quân tò vò trên đường, hạm đội mất kiểm soát, toàn bộ quân ong vàng không kịp trở tay bị tống ra khỏi hạm đội. Quân tò vò dễ dàng bắt giữ một phần năm lực lượng chiến đấu cấp cao của quân ta."

Cái gì gọi là giao hàng tận nơi đúng nghĩa! Trước mắt hạm trưởng ong vàng tối sầm, lảo đảo tại chỗ, phó hạm trưởng vội đưa tay đỡ.

Hạm trưởng ong vàng nghiến răng: "Gửi tín hiệu cho tổng bộ, siêu chiến hạm của chúng ta bị mất, nhưng toàn bộ lực lượng chiến đấu vẫn còn nguyên vẹn. Hãy yêu cầu họ cử đội mới đến đón chúng ta! Chúng ta sẽ lập tức di chuyển đến Nam Thập Tự!"

Phó hạm trưởng nói: "Trên bề mặt hành tinh số 59 còn có 200.000 bộ binh của chúng ta."

Hạm trưởng ong vàng nói: "Chỉ thị của họ vẫn vậy, tiếp tục tấn công tổng bộ căn cứ tò vò, chúng ta chia ra hành động."

Con ngươi hạm trưởng ong vàng đỏ lên, lập tức nhắn tin cho ông chủ, báo cáo tình huống bất ngờ xảy ra, nhiệm vụ truy bắt trên hành tinh phải giảm bớt quân số.

Toàn bộ quân ong vàng phải ưu tiên tiêu diệt căn cứ tò vò ở Nam Thập Tự!

Trên bầu trời hành tinh số 56, ong vàng thành nạn dân đều choáng váng, vừa tức giận vừa bất lực.

Bộ binh trên hành tinh số 56 còn suy sụp hơn.

Bộ binh chiến giáp ong vàng: Nói ra có lẽ không ai tin, khi tôi nện tan nát đội hình quân tò vò bằng chiến giáp, bỗng AI của chiến giáp nhắc nhở: Chế độ an toàn thoát hiểm đã kích hoạt! Vèo một cái! Cả tôi lẫn buồng lái bay thẳng lên trời! Ba lô dù an toàn tự động bung ra!

Lính chiến giáp ong vàng suy sụp: ???

Làm sao một lính chiến giáp như tôi có thể chiến đấu tay đôi với bộ binh tò vò đô con được chứ?? Tổng hạm!! Tổng hạm!! Cứu mạng trùng!!

Chiến cuộc trên bầu trời và dưới đất thay đổi chóng mặt!

Quân đoàn Ong vàng bị hacker vô danh lột sạch lợi thế công nghệ, từ vị thần chiến tranh trên địa hình trở thành gà yếu, chỉ mất 20 phút.

Bộ binh tò vò giết đến máu đầy mình: ?

Ong vàng đột ngột mắc bệnh hiểm nghèo? Quá tuyệt vời! Quân tò vò hung hãn lao lên tấn công!

Ong vàng bị hất tung ra ngoài bất ngờ, bối rối vài giây, lập tức lấy lại tinh thần chiến đấu, cố gắng quay lại chiến giáp bằng chìa khóa bí mật trên người. Có số ong vàng thành công, có số thì không.

Binh sĩ ong vàng thất bại cũng không tức giận, bọn họ nhặt súng phóng tên lửa của tò vò đã chết trên mặt đất, lộ ra vẻ mặt hung tợn cuồng nhiệt, công kích!

Quân đoàn ong vàng vốn đã có lợi thế về lính dày dặn kinh nghiệm, bọn họ tập hợp binh lính bằng tiếng còi rít, dàn trận với hàng trăm ngàn quân, trong chốc lát lại cùng giằng co với tò vò cơ bắp!

Quân thư của quân đoàn 3 ở nửa bán cầu Nam đang dùng vệ tinh quan sát trận chiến giữa hai quân đoàn ở bán cầu Bắc: ?

Bộ binh và chiến giáp đánh nhau hả?

Quân đoàn 3 xem náo nhiệt: Tộc ong các người kỳ quặc thật, không tin nổi, nhìn lại lần nữa.

...

...

Cũng cảm thấy kỳ lạ còn có Vlad Jeanine ở tận Liên minh Thủ đô.

Vào lúc 15:00, y nhận được báo cáo từ ong vàng rằng 30 hạm đội của quân đoàn đột nhiên mất kiểm soát, tự động trục xuất binh lính!

Một số hạm đội hoàn toàn mất liên lạc, một số hạm đội bị trễ nửa tiếng mới kết nối lại mạng lưới, một số khác bị hạm đội cùng đoàn kéo về hành tinh quân sự để sửa chữa.

Nhưng đều không có ngoại lệ, trụ sở quân đoàn ong vàng giấu kín nguyên nhân 30 hạm đội mất kiểm soát bất thường, cũng không cáo lên Quân đoàn 1 xin hỗ trợ cứu viện.

13/30 chiến hạm đang thực hiện nhiệm vụ truy bắt theo lệnh của ông chủ. Ong vàng mượn danh nghĩa truy bắt để tấn công dữ dội các hành tinh của tò vò. Chắc chắn không thể đưa chiến hạm đến hành tinh khoa học kỹ thuật hợp tác vào thời điểm nhạy cảm này để nhóm chuyên gia hành tinh khoa học kỹ thuật kiểm tra hệ thống chủ hạm.

Vlad Jeanine vừa hay tin lập tức phản xạ có điều kiện, tắt máy và ngắt mạng. Sau đó y gọi cho công ty công nghệ mạng, yêu cầu họ cử trùng vận chuyển máy đến để kiểm tra.

Sau bữa tiệc sinh nhật, Vlad Jeanine đã đầu tư vào một số công ty công nghệ chuyên về IP ảo và tường lửa. Hệ thống bảo mật trí não của y còn chặt chẽ hơn cả tường lửa quân sự của lực lượng quân sự Liên minh Thủ đô.

Công ty nhanh chóng đưa máy móc vào một hành cung có một phòng công nghệ lớn trong Hạ Cung. Vlad Jeanine giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhìn chằm chằm vào các nhân viên đang kiểm tra cẩn thận trí não của mình.

(*) Hành cung là tên gọi chỉ công trình kiến trúc được xây dựng với chức năng chủ yếu là để dự phòng, chuẩn bị, dùng làm nơi dừng chân nghỉ ngơi của vua khi tuần du ra khỏi kinh thành hoặc đi kinh lý, thị sát ở địa phương.

Sau khi trải qua vụ trí não bị hack, Vlad lấy được mã khóa điều khiển từ thư phụ, lập tức khống chế trí não bằng mã khóa rồi kích hoạt mạng lưới một chiều.

Hệ thống trí não điều khiển 13 hạm đội hoạt động tách biệt, trí não phục vụ hằng ngày cho hạm trưởng ong vàng cũng là một hệ thống riêng biệt. Hệ thống đầu tiên bị ngắt kết nối một chiều, địa chỉ IP của hệ thống thứ hai được che giấu qua nhiều lớp chuyển tiếp.

Dù kỹ thuật hacker của đội Fate có cao siêu đến đâu cũng không thể truy ngược lại đến mật mã trí não của nhà Jeanine thông qua mạng lưới ong vàng! Hai hệ thống hoàn toàn không liên quan đến nhau!

Vlad Jeanine đứng im lặng bên cạnh, mỉm cười thân thiện dễ gần. Đôi mắt đen của y như hốc mắt của một bộ xương, khiến cho nhân viên vô tình thấy cũng phải toát mồ hôi lạnh.

Mắt của cậu cả Jeanine tiết ra sắc tố mống mắt một cách bất thường, đen kịt đến mức không còn chút ánh sáng nào, khiến cho trùng không thể phân biệt được đồng tử của y là chấm tròn hay hình kim.

Trùng nhân viên kiểm tra xong nhanh chóng, đến báo cáo: "Trí não này không có dữ liệu tàn dư bị xâm nhập, đường truyền của nó là đầu ra một chiều, trừ khi cậu kết nối cổng mạng của nó bằng cáp dữ liệu, nếu không thì không có lực lượng khoa học kỹ thuật nào trên thế giới có thể hack nó."

Trùng nhân viên chỉ vào trí não mã khoá để giải thích trước, sau đó lại chỉ vào trí não mới mà Vlad Jeanine sử dụng hàng ngày rồi nói: "Trí não này có dấu vết dữ liệu bị xâm nhập trên tường lửa, nhưng chỉ xâm nhập đến tầng thứ ba thì bị chặn lại, sau đó bị chương trình chống theo dõi tích hợp trong trí não xóa sạch."

"Chương trình chống theo dõi do công ty chúng tôi phát triển đã cài đặt virus vào chương trình xâm nhập. Máy vừa phát hiện ra IP của chương trình xâm nhập, vị trí tại Liên minh Thủ đô và vùng sao Tây Tiên Nữ."

Giả.

Vlad Jeanine thầm phủ nhận, Fate không ở hai khu vực đó.

Vlad Jeanine phất tay, trùng nhân viên lập tức cầm máy tính cúi đầu chào rồi rời đi.

Vlad Jeanine đến bàn làm việc trong phòng, lấy ra một trí não mới từ ngăn kéo, tháo chip từ trí não cũ rồi cắm vào trí não mới, khởi động lại tài khoản xã giao, đăng nhập vào mở hộp thoại với Fate.

...

Tín đồ dị giáo: [Làm rối loạn 30 hạm đội của quân ong vàng, quả là kế ngu ngốc mà chỉ anh mới nghĩ ra được.]

Tín đồ dị giáo: [Trong 30 đội này có một đội đã tìm đến tận nhà anh rồi phải không?]

Vlad Jeanine đã nắm được cách tốt nhất để nói chuyện với Fate.

Y không hỏi cách Fate làm rối loạn 30 hạm đội của quân ong vàng, cũng không quan tâm Fate đã vi phạm bao nhiêu quân pháp và luật hiện đại.

Miễn là đảm bảo trí não mã khoá không bị xâm nhập, tất cả chỉ là chuyện nhỏ.

Trò chuyện với Fate, phải đi thẳng vào vấn đề.

Chỉ có vậy, Fate mới nghiêm túc!

Vlad Jeanine gõ nhẹ bàn phím trí não: [Hoặc có lẽ, một trong những anh em ruột của anh đã hy sinh ở 30 hành tinh này?]

Y cảm thấy phấn khích, khoái cảm chiến thắng sắp sửa đạt được, xen lẫn một chút bối rối thoáng qua.

Suy nghĩ bất chợt đó vụt qua nhanh đến mức chính Vlad cũng không kịp nhận ra mình đã từng nghĩ: Tôi không muốn làm hại anh em anh, tôi chỉ muốn bắt được anh.

Song càng nhiều cảm giác khoái trá ác ý ập đến, làm đôi mắt của Vlad Jeanine đen thăm thẳm như mực.

...

...

Sao Bắc Cực, hành tinh số 56, bên trong xe jeep.

Vòng tay trí não của Thời Tấc Cẩn hiện lên âm báo tin mới nhất.

Tín đồ dị giáo: [Anh đang tức giận, có lẽ cũng hơi hoảng hốt, nếu không dùng chiêu trò hacker của mình nữa, thì ong vàng sẽ đến ngay trước mặt anh.]

Tín đồ dị giáo: [Nhưng anh lầm to rồi.]

Tín đồ dị giáo: [Anh tưởng rằng tống đám lính ấy ra vũ trụ thì ong vàng sẽ rút quân ư?]

Tín đồ dị giáo: [Tôi sẽ không để họ rút quân, tôi sẽ ra lệnh cho họ phong tỏa tất cả tuyến đường lỗ đen trên 30 hành tinh này. Mạng lưới quan hệ của tôi rất rộng, các quan chức quản lý trên 30 hành tinh này đều có mặt trong vòng xã hội của Jeanine. Chỉ cần một email của tôi, họ sẽ lọc dữ liệu của công dân á thư rồi gửi cho tôi.]

Tín đồ dị giáo: [Tiết lộ tọa độ hành tinh cụ thể hơn là quyết định ngu ngốc nhất của anh.]

...

...

"Cậu ta phiền quá nha!"

Hệ thống bất bình tức giận: "Tiết lộ tọa độ hành tinh thì sao chứ! Thời sensei, ID công dân của anh còn chưa nhập vào hành tinh số 56! Black Shield cũng bị nổ rồi, cậu ta tìm ra được cái quái gì!"

Thời Tấc Cẩn ngẩng đầu, dùng bông gòn cầm máu nhét vào mũi, nhíu mày mệt mỏi: "Đừng nói nữa, để đầu óc tôi được thanh tĩnh một chút."

Hệ thống im lặng.

Thời Tấc Cẩn nhắm mắt, tay xoa thái dương để giải tỏa cơn đau nhức.

Một giờ trước, hệ thống vận hành hiệu suất cao, truy tìm ngược lại tàu siêu chiến hạm của ong vàng gặp cản trở, không thể xâm nhập thành công vào thiết bị đầu cuối ra lệnh của Liên minh Thủ đô.

Vlad Jeanine đã ăn thiệt thòi một lần, bây giờ phòng thủ của y kín kẽ đến mức không thể lọt một giọt nước.

Hệ thống phá chống hack thất bại, Thời Tấc Cẩn đoán rằng Jeanine chắc chắn đã dùng phương pháp ngắt mạng để chống tấn công theo cách vật lý.

Nhưng Thời Tấc Cẩn cũng đâu chỉ có một cách này!

Đầu tiên anh cho hệ thống giải mã bản thiết kế chế tạo siêu chiến hạm trên bầu trời hành tinh số 56, sau đó lại cho hệ thống tấn công mạng lưới tất cả hành tinh quân công hợp tác với gia tộc Jeanine.

Gia tộc Jeanine sở hữu nguồn lực tài chính dồi dào, hợp tác với hơn chục ngàn hành tinh sản xuất vũ khí.

Dù là hệ thống siêu tính toán cũng phải mất đến nửa tiếng để trích xuất bản vẽ từ mạng lưới quân công khổng lồ.

Jeanine và hành tinh quân công rất cẩn trọng. Những siêu chiến hạm này được lắp ráp hoàn toàn theo kiểu tháo rời, từng bộ phận linh kiện đều được sản xuất rải rác ở một chục ngàn nhà máy quân công, sau đó được vận chuyển đến trụ sở ong vàng để lắp ráp.

Nếu hacker xâm nhập và rà soát, ít nhất phải mất 2 năm để tìm ra cách.

Song hệ thống không cần lâu như vậy, sức mạnh tính toán siêu việt và tính toán đa luồng đã là BUG, nó chỉ mất nửa giờ để đào ra sự thật trong mạng dữ liệu rộng lớn như biển cả.

Thời Tấc Cẩn từng bước hướng dẫn hệ thống tấn công từ hướng nào, tỉ mỉ phân tích trong vô số hoạt động hậu cần hàng ngày của gia tộc Jeanine.

Hệ thống học hỏi rất nhanh, nhưng lại rất chậm tiêu trong nhận biết cảm xúc. Song nó lại vô địch trong điều khiển dữ liệu.

Hệ thống nhanh chóng phát hiện ra lực lượng quân đội riêng của gia tộc Jeanine, lần này lại cử một số chiến hạm siêu cấp tham gia Quân đoàn Ong vàng.

Hệ thống có hàng tỷ "mắt" trong mạng dữ liệu, Thời Tấc Cẩn chỉ đâu, nó ngoan ngoãn nhìn theo đó. Nó là một con chó săn máu xuất sắc, có thể tìm ra mọi con mồi mà chủ nhân muốn.

Lần này gia tộc Jeanine có 13 hạm đội siêu hạng gia nhập Quân đoàn Ong vàng.

Thời Tấc Cẩn nắm bắt trọng tâm, không vội để hệ thống xâm nhập vào mạng lưới ong vàng.

Đầu tiên anh tìm bản đồ sao Nam Thập Tự và Bắc Cực, đánh dấu trọng điểm khoanh tròn 25 hành tinh cấp cao, sau đó khoanh tròn thêm 5 hành tinh cấp trung thích hợp sinh sống, bao gồm cả hành tinh số 56.

Thời Tấc Cẩn để hệ thống quét các đội quân ong vàng quanh những hành tinh này, xác nhận phạm vi này bao gồm siêu chiến hạm do Jeanine kiểm soát, lập tức ra lệnh cho hệ thống giành quyền chỉ huy các quân hạm ong vàng đang tuần tra quanh 30 hành tinh này.

Hệ thống nạp 35% điểm năng lượng, vận hành hết công suất. Nó điều khiển đồng thời nhiều siêu chiến hạm trong 10 phút, hiệu quả vượt xa dự tính của chính nó.

10 phút có thể làm gì?

Bên trong siêu chiến hạm được cấu tạo hoàn toàn bằng hợp kim, không thể phá vỡ bằng pháo, không sợ nước lửa, không trùng nào có thể phá hủy bằng tay vị tổng tư lệnh bằng máy móc này.

Kể cả khóa AI hỗ trợ của siêu chiến hạm trong 10 phút, khi hết thời gian, chế độ khóa chặt sẽ mở, ong vàng sẽ lập tức khóa chế độ tự động, chuyển sang lái thủ công hoàn toàn.

AI mất kiểm soát 10 phút chẳng là gì cả.

Nhưng Thời Tấc Cẩn không muốn phá hoại chiến hạm.

Anh muốn cướp lấy siêu chiến hạm của ong vàng.

Chỉ cần 10 phút, hệ thống có thể mở tất cả cửa khoang trong hạm đội, khiến toàn bộ hạm thông thoáng và dễ dàng di chuyển!

10 phút mất trọng lực và lực hút sẽ đẩy tất cả ong vàng ra khỏi chiến hạm. Khi không còn trùng quản lý nào trong hạm, hệ thống sẽ không cần tiếp quản cưỡng chế, kiểm soát mỗi AI hỗ trợ hạm đội bình thường là được.

Thời Tấc Cẩn vô cùng cẩn trọng, hạm đội ong vàng đầu tiên bị hệ thống can thiệp là ở Nam Thập Tự, hạm đội siêu cấp ở hành tinh số 56 là hạm đội thứ 10 mất kiểm soát.

Hệ thống còn làm thêm một chuyện khiến cho ong vàng tức nổ phổi.

Ngoài hạm đội siêu chiến hạm mà Thời Tấc Cẩn cướp đi, 12 hạm đội siêu chiến hạm khác bị hệ thống can thiệp cũng đều tự động kích hoạt hệ thống dẫn đường.

Lúc này 12 chiến siêu chiến hạm đang di chuyển êm ái và bình yên tiến vào sâu thẳm vũ trụ, giống như những chú cừu được thả chuồng, tung tăng nhảy nhót biến mất trong thảo nguyên, chờ những chú chó chăn cừu ong vàng tỉnh táo lại rượt theo.

Thời Tấc Cẩn hoàn toàn làm nhiễu loạn hệ thống dẫn đường của 30 đội chiến hạm, hàng trăm chiến hạm với cấp bậc khác nhau của quân đoàn ong vàng đột nhiên tự mọc chân chạy mất dạng.

Anh đoán rằng quân đoàn ong vàng cũng không chủ động tiết lộ mất siêu chiến hạm.

Tự tiết lộ thì có lợi ích gì? Quân đoàn 1 sẽ lập tức chú ý đến Quân đoàn Ong vàng, một quân đoàn cấp trung làm sao lại có hơn 10 siêu chiến hạm!

Hành động này vi phạm quy định về cấp bậc trong quân đoàn! Quân đoàn 1 sẽ kiểm soát chặt chẽ dòng tiền của Quân đoàn Ong vàng, theo dõi các hành tinh hợp tác, nguồn năng lượng và tiếp tục điều tra sâu hơn. Chắc hẳn gia chủ Jeanine sẽ không thể ngồi yên!

Sau khi tìm về hạm đội, kiểm kê phát hiện mất một siêu chiến hạm, họ chỉ có thể nuốt mảnh răng và máu vào trong.

Vi phạm quy tắc hoán vị và luật pháp hiện đại để làm điều ác, vậy cứ chuẩn bị tinh thần gặp xui xẻo đi.

...

Thời Tấc Cẩn nhét bông gòn vào mũi, mắt vô định, một chi tiết quan trọng trong nguyên tác hiện lên trong đầu anh: Vậy gia chủ Jeanine trong nguyên tác có thực sự chết vì thiên tai hay không?

Chỉ cần suy nghĩ một giây, Thời Tấc Cẩn đã cảm thấy nhói đầu.

AI bình thường thường chiếm diện tích bằng hecta, hệ thống trong đầu anh, dây thần kinh của anh chính là "buồng máy" của hệ thống.

Lần này hệ thống lật đổ 30 hạm đội, Thời Tấc Cẩn chảy máu cam như vòi nước, trong vòng một giờ lại tiêm thêm một mũi thuốc trị liệu.

Bình thường không nên cho hệ thống thử xâm nhập toàn diện vào mạng quân sự, dễ bị chết não.

Thời Tấc Cẩn nhắm mắt lại nghỉ ngơi hồi lâu, lâu đến mức tiếng pháo trên chiến trường bên ngoài cũng đã không còn vang lên nữa, mới rốt cuộc lấy lại được tinh thần.

Anh cúi đầu nhìn vòng tay trí não, Jeanine vẫn hiển thị đang online.

Mỗi lời của Vlad Jeanine đều tự tin, áp bức từ quyền lực tối cao.

Thời Tấc Cẩn đã can thiệp vào ý xấu của quân ong vàng, ong vàng sẽ không dám ngang nhiên quét sạch hành tình tò vò nữa, mới mất 30 hạm đội mà dám làm tiếp thì quả là kém thông minh.

Nhưng nếu Vlad Jeanine ra lệnh cho một số ong vàng đổ bộ xuống 30 hành tinh này, khả năng cao là ong vàng vẫn sẽ làm theo.

Thời Tấc Cẩn đã từng chứng kiến cảnh tò vò và ong vàng chiến đấu trực diện, đó là một khung cảnh tàn khốc, lý trí tan biến chỉ trong chớp mắt, máu thịt văng tung tóe.

Một khi ong vàng đổ bộ sẽ tàn sát những công dân không vũ trang.

Thời Tấc Cẩn ngẩng cao đầu, mi mắt khẽ run, suy nghĩ có phần chậm chạp, anh thầm nghĩ: Hình như đã mấy năm rồi không cố ý doạ nạt ai nhỉ?

Bây giờ anh thực sự nổi giận, rất tức giận.

Thời Tấc Cẩn ngồi thẳng người, tháo viên bông gòn dính máu ra đốt trên đèn cồn, mở hộp thoại tin nhắn với Jeanine.

Fate: [Tôi không có kiên nhẫn.]

Fate: [Cậu nắm trong tay quyền điều khiển 13 chiến hạm chỉ huy, sức mạnh của chúng đủ để san bằng hành tinh quân sự cấp cao được phòng thủ nghiêm ngặt nhất của Quân đoàn 1, tàn sát một khu vực sinh sống, thậm chí huỷ diệt lõi năng lượng của một hành tinh dị thú nặng hàng ngàn tấn.]

Fate: [Mà cậu còn chẳng tìm thấy tôi.]

Fate: [Cậu là đồ vô tích sự à.]

...

Liên minh Thủ đô, Hạ Cung.

Đầu óc của Vlad bỗng trống rỗng khi đọc rõ dòng chữ chiến hạm chỉ huy này.

Cái gì?

Cái gì...?

Jeanine hợp tác với ong vàng là chuyện bình thường, tất cả gia tộc đặc quyền trong vũ trụ đều đang hợp tác với quân đoàn!

Nhưng, nhưng, nhưng làm sao Fate lại biết gia tộc Jeanine có quyền chỉ huy nội bộ Quân đoàn Ong vàng?

Lời của trùng nhân viên cung kính hiện lên trong đầu Vlad: "Tuyệt đối không thể hack được trí não của ngài!"

Giọng nói lạnh lùng của thư phụ vang lên đầy cảnh cáo: "Gia tộc nhúng tay kiểm soát Quân đoàn Ong vàng, đây là một khoản đầu tư dài hạn, nguy hiểm, đáng sợ nhưng đầy sức hấp dẫn. Khi anh kế nhiệm vị trí của tôi, anh cũng sẽ kế thừa tham vọng này. Đừng nói với hùng phụ của anh, đây là bí mật chỉ thuộc về Jeanine."

Nụ cười đắc ý của Vlad Jeanine cứng đờ, cổ họng y như gỉ sét, cử động chậm chạp nhìn về phía vòng trí não có mã khoá trên bàn làm việc.

Đây là một bí mật.

Vlad đoán Fate biết việc ong vàng truy bắt là do Jeanine chủ mưu.

Fate rất thông minh, anh sắc bén như dao, mỗi lần Vlad đối đầu đều bị đâm.

Song Vlad không ngờ, Fate sẽ biết Quân đoàn Ong vàng có gia tộc Jeanine góp vốn.

Vlad tự nhủ, Fate đang nói dối, Fate đang đánh cược! Nhưng, Fate đã đưa ra con số 13.

Fate nhận ra y đang nắm trong tay quyền chỉ huy 13 siêu chiến hạm.

Nụ cười đắc ý của Vlad tan chảy như sáp nến, từng giọt nhỏ xuống từ má, chảy đến cằm rồi hóa thành những giọt mồ hôi lạnh.

Fate làm thế nào mà biết được bí mật mà chỉ có hai Jeanine và tổng tư lệnh ong vàng mới biết?

Trí não của Vlad vẫn liên tục rung lên âm báo.

Fate: [Thủ đoạn của cậu làm tôi thất vọng. Tôi tưởng cậu còn những thủ đoạn cao minh hơn.]

Fate: [Kết quả cậu chỉ để mặc cho chiến lực hàng đầu ẩn nấp trong cuộc tàn sát thô tục, man rợ, cuồng vọng và đẫm máu của ong vàng. Cậu đã làm bẩn bàn cờ này, Jeanine.]

"Tôi không có." Vlad Jeanine đột ngột lên tiếng, kinh ngạc nhìn chằm chằm vào trí não nói: "Tôi không ra lệnh tàn sát."

"Tôi không..." Vlad nuốt vội phần còn lại, tỉnh táo lại, cảm thấy lòng bàn tay dính nhớp. Y nhìn xuống, mồ hôi lạnh làm cho vòng tay trí não trở nên trơn trượt.

Fate: [Tôi đang ẩn náu trong 13 hành tinh này, tìm tôi xem. Quyết định hành tinh nào truy lùng trước khi mặt trời lặn, đừng chần chừ, màn trình diễn trước đó của cậu tệ hại vô cùng.]

Tín đồ dị giáo: [...]

Tín đồ dị giáo: [Tôi không tin câu này.]

Tín đồ dị giáo: [Anh đang lừa tôi, giới hạn 13 hành tinh chưa kể tới lệch múi giờ, 13 hành tinh không có anh, không có câu nào từ miệng anh là thật.]

Tín đồ dị giáo: [Chiến hạm chỉ huy mà anh cũng dám nói xằng? 13 chiếc hả. Ha, anh coi thường quân pháp, nhưng Jeanine không phải vậy.]

Fate: [Vậy sao :D]

Fate: [Tôi đoán, cậu đang có ba vòng trí não bên mình.

Cái thứ nhất là một chiều đã ngắt mạng, chỉ để ra mệnh lệnh.

Cái thứ hai không cắm thẻ, chỉ nhận tin nhắn phản hồi từ ong vàng.

Cái thứ ba là trí não mà cậu đang dùng để trò chuyện với tôi.]

Fate: [Bây giờ cậu xem thử trí não thứ hai đi.]

Vlad không hề cử động, toàn thân cứng đờ.

Chiếc vòng trí não bị rút thẻ rung lên, tim Vlad Jeanine cũng đập thình thịch.

Trên màn hình trí não không cắm thẻ, một bóng thoại tin nhắn hiện lên: [Hộp thư công cộng: Hi :D]

...

Vlad ớn lạnh toàn thân, ngón tay run rẩy, một ý nghĩ ghê rợn như con rắn bò vào trong đầu, cười khẩy đầy mỉa mai.

Tín đồ dị giáo: [Giúp anh làm việc không phải hacker.]

Tín đồ dị giáo: [Trong tay anh có chi nhánh AI của thành phố công nghệ của thủ đô?]

Vlad nhìn chằm chằm vào hộp thoại.

Y đã phòng ngừa kỹ lưỡng đến mức này, trên thế giới này ngoại trừ mấy trùng làm việc ở thành phố công nghệ suốt ngày khoác lác về siêu AI, thì không còn hacker nào có thể tự do xâm nhập mạng lưới của Jeanine được nữa.

Nhưng sao lại có thể chứ?

AI của thành phố công nghệ thủ đô chỉ khởi động một lần rồi bị tháo dỡ, nhiều bộ phận quan trọng đã bị tiêu hủy, đến nay thành phố công nghệ vẫn không thể tái tạo lại bo mạch chủ của thế hệ AI đầu tiên.

Đúng là cỗ máy phế liệu lãng phí tiền thuế.

Một bóng thoại mới hiện ra.

Fate: [Cậu dám nói tới AI nội bộ vậy à, ha. Cậu không coi trọng quân pháp, nhưng tôi thì khác.]

...

Cảm giác rờn rợn chạy dọc sống lưng, Vlad Jeanine hiểu ra: Fate đột ngột nói tới 13 chiến hạm không phải vì tôi giết anh em của anh.


Vlad lại cắn ngón tay.

Fate kiên nhẫn đợi tôi ra bài, thấy tôi chọn cách đánh tệ hại khiến anh thấy phiền.

Anh rất quý thời gian của mình, anh tát tôi một cái, rồi giới hạn khu vực lựa chọn trong 13.

Nhưng sau khi chọn khu vực, mười ba khu vực này lại đảo lộn ngày đêm, hoàng hôn có thể là 6 hành tinh khác, hoặc cũng có thể là 7 hành tinh khác.

Fate nắm giữ bí mật của gia tộc Jeanine, nhưng vẫn chưa hài lòng, anh ép tôi tiếp tục lựa chọn.

...

Vlad Jeanine cảm nhận được một "khái niệm mơ hồ" từ Fate, còn đáng sợ hơn cả thư phụ.

Fate giận rồi? Hình như không, Fate đặc biệt chọn 13 hành tinh thông báo cho y, cho y một cơ hội nữa.

Fate không tức giận? Cũng không!

Fate bình tĩnh nói: Màn trình diễn của cậu thật tệ hại, tôi rất thất vọng.

Giữa cơn giận dữ và bình tĩnh, Fate mỉm cười đâm y một nhát dao, phơi bày bí mật động trời của gia tộc Jeanine.

Vết thương do nhát dao này gây ra nếu không được chữa lành hoàn toàn, kế hoạch của gia tộc Jeanine sẽ tan vỡ, con đường chính trị của thư phụ và sự nghiệp của gia tộc sẽ bị ảnh hưởng, mà một khi vấn đề can thiệp vào hệ thống quân đoàn bị bại lộ, vậy gia tộc Jeanine sẽ xong đời.

Vlad Jeanine vốn là một trùng thông minh, nghe hiểu mọi chuyện.

Thậm chí Vlad Jeanine còn cảm thấy Fate khủng khiếp hơn cả thư phụ. Y có quan hệ huyết thống với thư phụ, là đứa con duy nhất của thư phụ, cũng là một trong những con bài đàm phán giá trị nhất của Vlad Jeanine.

Nhưng y và Fate không có mối quan hệ gì, Fate sẽ không tha thứ cho y vì tình nghĩa, trùng gì hay bất cứ điều gì.

Fate chỉ chơi đùa với Vlad Jeanine theo tâm trạng.

Một khi Fate không muốn chơi nữa...

Vlad Jeanine nhớ đến cách tra tấn của thư phụ, tưởng tượng ra những điều kinh khủng hơn, y mím môi tới tái nhợt.

Y không muốn chơi trò chơi này nữa

Nhưng y không thể ngừng, Fate đang chờ đợi quân bài tiếp theo của y.

Vlad nếm được vị máu của mình, y cắn nát ngón tay, chậm rãi liếm sạch máu rồi mới nhẹ nhàng nhập bàn phím.

Tín đồ dị giáo: [Chúng ta trao đổi.]

Tín đồ dị giáo: [13 chiếc = AI nội bộ.]

Tín đồ dị giáo: [Trọng lượng của bí mật.]

Fate: [Lại làm sai nữa rồi.]

Vlad lạnh run, tựa như bị một roi da quất vào lưng.

Fate: [Đừng rụt rè.]

Vlad Jeanine đột nhiên mất kiểm soát cảm xúc, hét lên ném chiếc vòng trí não ra ngoài đập nát, lật đổ bàn, đập vỡ ghế, gần như suy sụp.

Rõ ràng anh đang đe dọa tôi! Chính anh ép tôi đến mức này! Sao anh dám! Sao anh dám nói ra những lời này!

Vlad mất kiểm soát trong phòng làm việc, đập phá gần nửa tiếng, mồ hôi và máu trộn lẫn trên người mà không rơi một giọt nước mắt, lôi ra một hàng kim tiêm an thần từ ngăn kéo rồi tiêm hết. Sau đó, lấy ra một chiếc trí não mới, cắm thẻ rồi tiếp tục tìm Fate.

Tin nhắn của Fate hiển thị cập nhật.

Fate: [Đây là một vụ mua bán không có lời.]

Fate: [Nhưng tôi đồng ý.]

Vlad kinh ngạc.

Fate: [Tôi đã xem buổi tiệc sinh nhật của cậu, cậu vẫn là trẻ vị thành niên.]

Fate: [Đây là lần cuối cùng, tôi để cậu thách thức tôi mà không phải chịu hậu quả nặng nề nào.]

Fate: [Khi nào cậu đủ tuổi thì hẵng đến chọc tôi, Vladimir, cậu biết tôi có bao nhiêu thủ đoạn đấy.]

Fate: [Thành giao?]

Áp lực tuyệt đối đột ngột chuyển sang lễ nghi văn minh, tư duy của Vlad Jeanine có chút không theo kịp.

Bí mật gia tộc bại lộ quá áp lực, điều khiến những áp lực này biến mất trong tích tắc, chính là những quy tắc xã hội văn minh mà Vlad ngày thường cho là giả dối và vô dụng.

Trẻ vị thành niên thường được hưởng những đặc quyền và ưu đãi trong xã hội. Y chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ được cho qua theo cách này.

Nếu Fate không trêu đùa y, vậy thì bản tính Fate vốn luôn tuân thủ mỹ đức.

Vlad cảm thấy cổ họng mình chua xót khô rát.

Y nhập tin nhắn hồi âm: [Thành giao.]

...

Vùng sao Bắc Cực, hành tinh số 56.

Thời Tấc Cẩn nhìn lướt qua vòng tay trí não lần cuối.

Tín đồ dị giáo: [Tôi không ra lệnh tàn sát cho ong vàng, mà là do họ tự ý làm.]

Tín đồ dị giáo: [Tôi sẽ không làm bẩn bàn cờ, tôi cũng không thích bàn cờ bẩn thỉu.]

Tín đồ dị giáo: [Tôi sẽ tìm thấy anh trong 13 hành tinh, một cách văn minh.]

Thời Tấc Cẩn chẳng bận tâm.

Cứ tìm đi, 13 chọn 1, nếu lỡ bị Jeanine tìm ra số 56, anh vẫn còn vô số cách giải quyết.

Thời Tấc Cẩn cúi thấp người, úp mặt xuống vô lăng, nhìn về phía trước quan sát chiến trường. Lúc này, tiếng súng đã tắt, ánh lửa cũng yếu đi nhiều, quân tò vò đã chiến thắng.

Hiện tại khắp nơi trên chiến trường đều có thể thấy xe cứu hộ của quân tò vò, họ đã bắt đầu công tác tìm kiếm và cứu nạn những công dân gặp nạn.

Trước khi khởi động xe, Thời Thốn Cẩn mở tài khoản của streamer Fate, cập nhật một dòng thông tin trong phần giới thiệu kênh, đăng thông báo tạm ngưng cập nhật.

Ngay sau đó anh không chút do dự, thoát khỏi chế độ giải trí, để hệ thống hoàn toàn điều khiển vòng tay trí não vận hành ở chế độ quân sự.

Hệ thống: "Vâng!"

Hệ thống mở đa luồng, vừa điều khiển chiến lợi phẩm hạm đội cướp được bay vào sâu không gian, nó sẽ không để Jeanine tìm thấy Thời sensei theo đường này!

Vừa cẩn thận điều khiển chiến giáp hỏng của ong vàng trên chiến trường, âm thầm khởi động máy dò sonar trong chiến giáp, tìm kiếm cháu trai của Thời sensei.

(*)Sonar là một kỹ thuật sử dụng sự lan truyền âm thanh để tìm đường di chuyển, liên lạc hoặc phát hiện các đối tượng khác ở trên mặt, trong lòng nước hoặc dưới đáy nước, như các cá, tàu bè, vật thể trôi nổi hoặc chìm trong bùn cát đáy.

Hệ thống thông qua chiến giáp hỏng thiết lập mạng lưới sonar, dùng trí não chiếu ra bản đồ thu nhỏ, chỉ đường cho Thời Tấc Cẩn: "Bên này bên này!! Năm cây số!! Yêm quét thấy Rolley Raleigh rồi!!"

Thời Tấc Cẩn đạp ga hết cỡ, phóng xe theo hướng hệ thống đã đánh dấu.

Chiếc xe jeep quân sự đi qua 5 km rất nhanh, Thời Tấc Cẩn đã đến địa điểm hệ thống đánh dấu. Lúc này, bầu trời xa xa xuất hiện những đám mây đen kịt, tiếng sấm rền rền vang vọng khắp bầu trời.

Tới gần quan sát kỹ hơn, ba phần tư toa xe của Rolley và Raleigh đã bị chôn vùi trong hố sụt, nóc toa xe bị đè sập bởi vô số đá vụn. Sau khi nhìn rõ, Thời Tấc Cẩn tái nhợt cả mặt.

Chôn sống...

Anh lập tức nói với hệ thống: "Đừng quan tâm những tò vò kia, lập tức điều khiển một chiến giáp ong vàng đến đây đào đất!!!"

Cảm xúc kích động khiến Thời Chẩn Cẩn choáng váng, suýt úp mặt vào vô lăng. Anh cố kìm nén cơn buồn nôn và tầm nhìn mờ ảo, gắng gượng nhìn qua kính xe quan sát chiến giáp đào đất.

Hệ thống nhanh chóng điều khiển chiến giáp đào ra toa tàu bị lõm móp méo. Găng tay chiến giáp dễ dàng xé toạc lớp vỏ thép cứng cáp của toa tàu điện.

Thời Chẩn Cẩn vừa nhìn thấy toa xe bị vỡ, lập tức mở cửa bước xuống. Trong vài giây ngắn ngủi, anh đã mệt đến mức hoa mắt chóng mặt, thậm chỉ quên cả đội mũ. Vừa xuống xe, anh đã xém ngã, lảo đảo mấy bước mới đứng vững, rồi chạy về phía toa xe sắt. Khi nhìn rõ cảnh tượng bên trong, suýt đã ngã quỵ.

Cả nhà Bill nằm la liệt trong toa xe, có nằm dưới sàn, có nằm trên bàn.

Rolley và Raleigh vẫn ngồi nguyên chỗ, co rúm người dưới gầm ghế, may mắn không bị thương tích gì.

Cảnh tượng hai đoàn đánh nhau, máu me văng tung toé cũng không khiến Thời Tấc Cẩn sợ hãi, nhưng hình ảnh trước mắt lại khiến anh ù tai.

Hệ thống gào lên bên tai Thời sensei: "Họ không sao hết!!! Chỉ là ngất xỉu vì thiếu oxy thôi!! Xe có khe hở!! Họ chỉ ngất đi chưa đến 20 phút!!"

Thời Tấc Cẩn vội chống tay lên đầu gối, phản xạ đầu tiên là lao tới hô hấp nhân tạo cho Rolley và Raleigh, nhưng tại hiện trường còn có những trùng khác cũng đang hôn mê, lợi ích tối đa hoá kéo mạnh thần kinh của Thời Tấc Cẩn, anh đau đầu đến mức nước mắt sinh lý cũng sắp chảy ra.

Thời Tấc Cẩn hít thở mấy lần, lắc mạnh đầu, lập tức lật qua chiếc ghế dài đổ sập, tìm thấy trùng trưởng thành thứ hai trong toa xe, Bill.

Anh lật Bill đang úp mặt xuống, phát hiện ra đầu Bill đầy máu, nhìn kỹ hơn, đồng tử anh co lại.

Máu Bill chảy đầy nửa người, có lẽ lúc tàu điện ngầm bị đánh bom đã bị đập đầu đến ngất đi! Thời Tấc Cẩn kiểm tra thân nhiệt Bill, cơ thể lạnh ngắt, anh nhíu mày đưa ngón tay mở miệng Bill, sờ đầu lưỡi, ấm!

Thời Tấc Cẩn lục ba lô tìm kim tiêm điều trị, tiêm một mũi vào cổ Bill, bắt đầu hồi sức tim phổi cho Bill.

Kim tiêm điều trị và hồi sức tim phổi song song, mười mấy phút sau, mí mắt Bill hơi run lên, hắn bật ra một tiếng khàn khàn.

Bill cố gắng mở mắt, cảm thấy có ai đó đỡ lấy khuôn mặt mình, hét lớn bên tai: "Bill! Tỉnh, tỉnh! Đừng ngủ! Anh còn sống!"

Tầm nhìn của Bill từ mờ dần rõ ràng, khuôn mặt và giọng nói của cậu chủ nhỏ hiện ra từ sương mù, mái tóc bạc trắng trong toa tàu lờ mờ, lấp lánh ánh sáng dịu nhẹ.

Hệt như hắn đã từng may mắn được nhìn thấy cực quang hồng rực rỡ vào ban đêm trong thời gian tại ngũ, huyền bí lại đẹp đẽ.

Bill suýt tưởng mình đã chết, nếu không có chủ thuê tát hai cái, hắn lại ngủ mất.

Khi Thời Tấc Cẩn thấy Bill tỉnh lại, anh đặt nhẹ đầu hắn xuống, lập tức tiến hành hồi sức tim phổi cho Rolley và Raleigh.

Bill vừa tỉnh táo liền bật người dậy như cá chép, lật người đi cứu những đứa trẻ và thiếu niên đang hôn mê khác tại hiện trường.

Thời Tấc Cẩn thành thạo nhiều kỹ thuật sơ cứu, trước kia đây là kỹ năng sinh tồn thiết yếu trong tự nhiên. Chỉ trong vòng năm phút, anh đã làm Rolley và Raleigh tỉnh lại.

Khi cả hai tỉnh dậy, tinh thần có hơi mơ hồ, đồng tử mở to, cặp râu run lúc run lúc cong, trông rất sợ hãi.

Thời Tấc Cẩn thấy vậy, không nói một lời liền ôm cả hai đứa nhỏ vào lòng, có hơi phí sức khi ôm hai đứa trẻ to xác này.

Rồi quay sang hét to với Bill: "Xe đã ở ngoài rồi! Đưa bọn nhỏ chưa tỉnh lên xe trước!"

Bill hành động nhanh nhẹn thành thạo. Hắn đánh thức đứa con lớn của mình, sau đó sai đứa lớn đi cứu những đứa em khác, rồi đi đỡ thân trùng của quản lý.

Nhóm trùng này không kiểu trùng lề mề hay chần chờ, Thời Tấc Cẩn chỉ mất 20 phút lái xe để đến đây. Chiếc xe jeep quân sự khởi động trở lại, hướng đến căn cứ lánh nạn của Quân đoàn 3 đã được đánh dấu.

Chiếc xe jeep quân sự rất rộng rãi, có thể chở được hơn 20 trùng ở độ tuổi trưởng thành. Nhóm Thời Tấc Cẩn lên xe nhưng vẫn còn chỗ trống. Trên xe có một số hộp y tế xách tay, Bill vội vàng bắt đầu điều trị cho những trùng bị thương trên xe.

Rolley Raleigh vừa sợ hãi một phen, lại trở nên thu mình.

Nhưng lúc này Thời Tấc Cẩn không còn sức lực để an ủi hai đứa nữa, anh chìm vào ghế xe, gần như ngất đi.

Sau khi bùng nổ Adrenalin qua đi, cơn mệt mỏi ập đến Thời Tấc Cẩn như sóng thần. Rolley và Raleigh vây quanh anh, ôm lấy tay anh, tiếng gừ gừ nhỏ phát ra từ cổ họng hai đứa.

Trước khi ngất đi, Thời Tấc Cẩn gượng sức lực cuối cùng suy nghĩ: Ong vàng sẽ không phái quân đổ bộ nữa, số 56 của tò vò có cơ hội để thở dốc, chiến hạm ong vàng đã che giấu toạ độ. Chỉ cần xe cứ đi tiếp, đến căn cứ Quân đoàn 3 để lánh nạn, lần khủng hoảng này coi như đã an toàn vượt qua mà không bị bại lộ.

Thời Tấc Cẩn đặt tay lên mu bàn tay của cháu trai, nhắm mắt lại rồi thiếp đi. Rolley ôm chặt lấy đầu cậu út.

Cậu út đã ngủ.

Rolley và Raleigh nhìn nhau, cả hai chen vào ghế xe lớn, một đứa ôm đầu cậu út, một đứa chắn trước bụng cậu út, dồn cậu út vào trong ghế xe, ôm cậu út một cách nửa bảo vệ nửa dựa dẫm.

Rolley không biểu lộ cảm xúc nào, áp mặt mình vào hốc mắt cậu út. Raleigh vô cảm, áp tai vào sát ngực cậu út.

Bill bận rộn đi một vòng trở lại, thấy cậu chủ hôn mê lại một phen hoảng hốt. Vừa định tiến đến xem xét tình hình, Rolley Raleigh lại có hành động kỳ lạ với Bill, nheo mắt nhìn hắn, râu dựng đứng, đồng tử co lại.

Bill nheo mắt, nhận ra hai đứa trẻ đang căng thẳng. Hắn đứng bên cạnh quan sát một lúc, thấy nhịp thở cậu chủ bình thường mới bớt lo.

Hắn không đến gần cậu chủ nữa, tìm chỗ ngồi cạnh cửa sổ, từng cơn mệt mỏi kéo đến.

Hiện tại trùng lái xe là đứa lớn nhà hắn, chiếc xe đã kích hoạt chế độ ngụy trang quang học, tạm thời không có nguy hiểm.

Bill dựa vào cửa sổ ngủ chưa đầy một tiếng, bên ngoài trời mưa như trút nước, cùng với tiếng sấm sét dữ dội là tiếng súng pháo lại vang lên!

Bill bỗng giật mình tỉnh giấc, cặp râu dựng đứng, cẩn thận quan sát ra ngoài cửa sổ, nhưng trời đã tối muộn, 18 giờ rồi, màn đêm giông tố, mưa to gió lớn, nhìn ra ngoài chẳng thấy gì.

Mưa đêm sương mù dày đặc, trời như nứt ra, mưa như trút nước, đèn pha xe chỉ soi được tầm hơn một mét, thỉnh thoảng trong màn đêm u tối của mưa đêm có tiếng nổ rồi tắt lịm.

Bill hối hả lao về phía trước xe, muốn mở radar trinh sát trên xe jeep, nhưng kinh ngạc phát hiện! Xe sắp hết xăng rồi!

Cậu bé đang lái xe là thiếu niên gần tiếp cận kỳ thành niên nhất trong nhà, tên Amy.

Amy đã có vài năm kinh nghiêm trong trạm tuyển quân, cậu căng thẳng, nghiêm trọng nói: "Không thể bật chế độ radar, bật nữa chúng ta chỉ có thể đi thêm 2km nữa thôi, còn 12km nữa mới đến nơi lánh nạn của Quân đoàn 3!"

Tim Bill chùng xuống, quay đầu nhìn cậu chủ.

Cậu chủ vẫn còn đang mê man, cậu không đội mũ, mái tóc bạc của cậu bé hơi dài, xoã dọc theo cổ rồi chảy vào khăn quàng cổ, trông như một dải ngân hà.

Hơi thở của cậu rất yếu ớt, lồng ngực phập phồng gần như không nhìn thấy. Ban đầu cả hai tay đều đeo găng tay, nhưng giờ một chiếc đã mất. Bàn tay không đeo găng tay trắng tái, những vết thương trên đó hiện rõ mồm một, một mảng đỏ thẫm, một mảng tím bầm, trông kinh hoàng như mạng nhện.

Cậu chủ là một á thư có thể trạng rất kém.

Bill không hiểu nổi tại sao cậu chủ lại có thể mở được toa tàu điện ngầm.

Nhưng lúc này Bill quyết định gác lại suy nghĩ đó.

Bill gọi con nhà mình lại gần, rồi nói nhỏ: "Nghe đây, khi xe hết xăng, chúng ta phải đi bộ 2 km nữa mới đến được nơi..."

...

Trời càng tối đen, sấm sét rền vang như xé toạc bầu trời đêm.

Thời Tấc Cẩn mơ màng tỉnh dậy, anh bị ai đó kẹp cổ, cưỡng ép đi về phía trước.

Mưa to như trút nước, tạt thẳng vào mặt, khiến Thời Tấc Cẩn tỉnh táo hoàn toàn.

Cái gì, chuyện gì vậy?

Thời Tấc Cẩn thở một hơi, giọng Bill vang lên bên tai anh: "Xe hết xăng rồi!"

"Nhưng chúng ta sắp đến căn cứ của Quân đoàn 3!"

"Hai quân đoàn giao tranh lúc nửa đêm, súng pháo bay loạn! Chúng ta không thể ngồi trong xe chờ đến sáng!"

Bill giải thích bên tai Thời Tấc Cẩn: "Đừng lo, chúng ta sẽ đến ngay thôi! Còn hơn một kilomet nữa là đến trạm gác gần Quân đoàn 3! Đó là khu phi quân sự! Đến đó chúng ta sẽ an toàn!"

Thời Tấc Cẩn vừa choáng váng vừa buồn ngủ, anh vừa mở miệng là uống ngay mưa. BIll đưa tay che trước mặt, che mưa cho anh: "Cậu muốn nói gì!"

"An toàn... an toàn." Thời Tấc Cẩn lẩm bẩm.

Bill cười khẽ bên tai anh, giọng khàn khàn như muốn nói gì đó.

Bỗng hệ thống im lặng từ lâu hét toáng lên: "Vãi chưởng! Thời sensei nằm xuống!!!"

Tiếng súng nổ vang trời, hòa cùng tiếng sấm sét, ầm ầm bên tai Thời Tấc Cẩn.

Anh ngã xuống đất, cảm nhận máu tươi ẩm ướt thấm đẫm sau lưng, kính và mũ đều văng ra xa.

Tứ chi của Thời Tấc Cẩn đau nhói, bên tai vang lên tiếng thở run rẩy kìm nén.

Bill úp lên lưng Thời Tấc Cẩn, ấn chặt đầu anh xuống: "Đừng ngẩng đầu lên! Bọn họ vẫn đang ngắm bắn!"

Trời mưa như trút nước.

Một tiếng súng khác vang lên!

Nước mưa và máu hòa vào nhau chảy trên mặt Thời Tấc Cẩn, đồng tử của anh co lại, tư duy bỗng chậm lại vì tiếng súng vang dội bất ngờ.

Nửa giây ngắn ngủi ấy, BIll mở ra cánh vẩy, che chở cho á thư dưới thân, giây tiếp theo rít ra tiếng ong chói tai.

Những thiếu niên nằm im lìm ở xa, là những đứa trẻ mồ côi do Bill nuôi dưỡng, bọn trẻ dù lớn hay bé lập tức mở rộng cánh vẩy, không hề sợ hãi những viên đạn bắn tỉa.

Một cậu bé lớn tuổi ôm lấy Rolley và Raleigh, như một con chó chăn cừu được thả rông, vỗ cánh lao vào màn đêm mưa, hướng đến hầm trú ẩn của Quân đoàn 3 cách đó một cây số.

Một thiếu niên to lớn khác ôm Luca, lượn vòng như rắn, dù giữa chừng cánh vẩy bị trúng đòn vẫn không hề dừng lại, vừa lăn vừa bay ôm em trai lao đi nhanh như chớp.

Thiếu niên lớn nhất, Amy vẫn luôn đi sát bên Bill, giơ tay ra, Bill bỗng ném Thời Tấc Cẩn sang trái.

Amy ôm chặt lấy cậu chủ, vỗ cánh lao vào màn đêm mưa, lao vút về phía anh em.

Cuộc đua tiếp sức này được hoàn thành trong vòng 2,5 giây, Thời Tấc Cẩn như đang xoay vòng giữa búa tạ và tàu lượn siêu tốc, dạ dày cuộn trào, không kịp phân biệt bất cứ điều gì.

Khi anh tỉnh lại sau cơn chóng mặt, anh đã được Amy đưa đến một hầm trú ẩn thuộc Quân đoàn 3.

Trạm gác đã bị bỏ hoang, nhưng nó nằm trong phạm vi quản lý của Quân đoàn 3. Ong vàng bắn lén cũng không thể tiến thêm bước nào nữa!

Họ an toàn rồi.

Amy đặt Thời Tấc Cẩn lên chiếc ghế sofa rách nát duy nhất trong phòng, quay người chuẩn bị giang rộng cánh vảy để canh gác.

Thời Tấc Cẩn nắm lấy cổ tay Amy, ho khan khản giọng hỏi: "Bi..."

Amy lại ngồi xuống, giống như chú Bill của mình, nghiêm túc hứa hẹn với cậu chủ: "Chú đã chọn con đường của mình, cậu chủ, từ nay về sau con là vệ sĩ của cậu."

Thời Tấc Cẩn sững sờ, ngẩn ra nhìn thiếu niên còn chưa trưởng thành trước mặt.

Amy mỉm cười rạng rỡ nhưng hơi gượng gạo: "Chú dặn bọn con phải bảo vệ cậu cẩn thận. Miễn là cậu còn sống, bọn con sẽ cùng nhau đến với tương lai tươi sáng an toàn."

"Mong cậu đừng chê chúng con còn nhỏ, con và các anh em sẽ trưởng thành, bọn con đã kiểm tra thể chất đều đạt mức trung cao đó!"

Amy trông ngây ngô, mặt tròn bầu bĩnh nhưng ánh mắt kiên định mang theo niềm tin và sứ mệnh gần như mù quáng.

Huyết thống, trưởng tử, ý thức kế thừa thế hệ trước đã ăn sâu vào tâm thức của mỗi trùng, bọn nhỏ tin tưởng vào từng mệnh lệnh của bậc trưởng bối và trùng hướng dẫn.

Amy tin lời của chú.

Đi theo cậu chủ, cậu chủ sẽ cho họ ăn khắp thiên hạ, ngắm nhìn biển sao.

Bởi vì cậu chủ đã từng làm được điều đó, đã từng kéo họ thoát khỏi tử thần.

Trên mặt Amy còn vương chút buồn bã, nhưng đôi cánh giang rộng và cặp râu cảnh giác đã thể hiện rõ cậu đã sẵn sàng làm một chiến binh, tiếp tục cuộc chiến mà thế hệ trước chưa hoàn thành.

Thời Tấc Cẩn hé miệng, môi khẽ run run mấy lần, tùng lời đến bên miệng lại tan chảy trên đầu lưỡi.

Phong cách của trùng tộc đều chân thành thế ư? Khi không hành động thì thôi, khi hành động là dốc hết tâm can, đốt cháy tất cả nhiệt thành của bản thân.

Khi anh viết ra nhân vật Fate Wynne này, "Fate Wynne" cũng đã thực sự xuất hiện vào một khoảnh khắc sống còn nào đó trong cuộc đời anh, bảo vệ anh một cách dũng cảm mà không sợ hãi.

Thời Tấc Cẩn đưa tay vuốt mái tóc ướt đẫm của Amy, giọng điệu run run nhưng vẫn hiền hoà: "... Có bị thương ở đâu không?"

Amy lắc đầu, nở nụ cười chân thành với cậu chủ: "Có viên đạn sượt qua cánh vẩy, nhưng con không sao! Lành nhanh thôi!"

Sau đó cậu đứng dậy: "Con đi xem mấy anh em mình trốn ở trạm cảnh gác nào! Chỉ cần trời sáng là không sao rồi! Cậu chủ lau khô nước mưa, nghỉ ngơi một chút đi!"

Amy đứng trước cửa, phát ra tiếng ong kỳ lạ từ cổ họng. Trong đêm tối những âm thanh tương tự cũng vang lên.

Cuối cùng Amy thở phào nhẹ nhõm.

Thời Tấc Cẩn ngồi thẫn thờ trên ghế sofa, nhìn vào khoảng không, nghe tiếng mưa lớn ầm ĩ bên tai.

Hệ thống im lặng một lúc, mười phút sau không chịu nổi nữa liền tủi thân than nhỏ bên tai Thời sensei.

"... Thời sensei, Thời sensei... A567 tìm lập trình viên hack vòng tay trí não của anh! Yêm đang điều khiển hàng trăm chiến hạm lao vào lỗ đen để tránh ong vàng do thám, cũng đã bật chế độ quân sự cho vòng tay trí não của anh rồi, yêm không không cố ý không nhận tin nhắn của ổng đâu! Chế độ quân sự không thể nhận tin nhắn từ chế độ giải trí được!!"

Hệ thống hoảng loạn thực sự: "Trùng này đáng sợ quá! Ổng còn chưa gặp VV mà! Sao tình trạng tinh thần chẳng khác gì nguyên tác lúc sau! Ổng nhắn tin riêng doạ giết anh kìa!!"

Thời Tấc Cẩn: ...

Anh cau mày, sau ót lại đau âm ỉ.

Tác giả có lời muốn nói:

Đau lưng nghiêm trọng, ảnh hưởng tiến độ... Viết chương này đứng, ngồi, nằm, mỗi tư thế một tiếng, viết hết như chạy một cuộc đua marathon. Ngày mai sẽ bò lết đi vật lý trị liệu, hy vọng sẽ tốt hơn. Ngủ ngon.
Bình Luận (0)
Comment