Không biết từ lúc nào trời đã sáng.
Căn phòng ngủ sau một đêm "hỗn chiến" giờ đã yên ắng trở lại.
Tạ Diêm cảm nhận người bên cạnh cựa quậy, hắn vòng tay kéo Sở Thập Hàm vào lòng, cúi đầu chôn mặt vào hõm cổ cậu: "Ngủ thêm chút nữa đi."
"Không biết còn tưởng em là người trên."
Giọng khàn khàn vang bên tai khiến Tạ Diêm giật mình tỉnh hẳn. Hắn lật ngửa người trong lòng, đối mặt với Sở Thập Hàm: "Em tỉnh rồi à?"
Gò má Sở Thập Hàm vẫn còn phớt hồng, cơ thể tr@n trụi trong vòng tay Tạ Diêm, thậm chí còn chủ động ôm eo hắn: "Ừm. Cướp được anh rồi, Tạ Diêm."
Tạ Diêm bật cười, ánh mắt âu yếm quan sát: "Có sao không? Anh có làm em đau không?"
Lần đầu trải nghiệm, hắn đã cố hết sức nhẹ nhàng, nhưng Sở Thập Hàm rốt cuộc cũng là alpha...
"Không đau," Sở Thập Hàm dường như không cảm nhận được sự dịu dàng đó, "mạnh thêm chút nữa là anh đóng đinh luôn vào người em được rồi."
"..." Tạ Diêm hiếm khi ngập ngừng, "Em không thấy thoải mái à?"
Ký ức đêm qua hiện lên - biểu cảm Sở Thập Hàm khi ấy khó phân biệt được là đau đớn hay kh0ái cảm.
Sở Thập Hàm quan sát nét mặt hắn chốc lát, bất ngờ chụt môi Tạ Diêm một cái: "Alpha cấp S như anh mà khiến người khác khó chịu thì còn gì là uy tín?"
Tạ Diêm nhanh chóng phản ứng, giữ chặt cậu lại hôn sâu. Không cần bất kỳ bước nào, lưỡi hắn dễ dàng xâm nhập.
Không chịu thua, Sở Thập Hàm ngửa cổ đáp trả, hai chiếc lưỡi tranh giành vang lên từng tiếng nước bọt ướt át.
Ngón tay Tạ Diêm xoa nhẹ gáy Sở Thập Hàm.
Đêm qua hắn nhịn không cắn vào tuyến thể vì sợ cậu không chịu nổi, nhưng bây giờ...
Tạ Diêm khẽ đẩy lưỡi, rời khỏi cái hôn khiến Sở Thập Hàm ngơ ngác.
Thực ra cũng không phải kết thúc quá nhanh.
Tạ Diêm cười khẽ nắm lấy gáy Sở Thập Hàm: "Muốn hôn chỗ khác rồi."
"Anh muốn hôn ở đâu?"
Sở Thập Hàm suy nghĩ - nơi Tạ Diêm thích hôn...
Đêm qua xuyên qua lớp áo, hắn đã cắn vào...
Chắc giờ vẫn còn dấu răng hơi sưng đỏ.
Cậu do dự một giây có nên từ chối.
Nhưng dù sao cậu cũng không phải omega, bị cắn thêm chút nữa cũng không sao...
Một giây sau, Sở Thập Hàm bất chấp nguyên tắc: "Được..."
Nhưng Tạ Diêm chỉ nhẹ nhàng ấn đầu cậu xuống, để lộ tuyến alpha ửng hồng: "Anh muốn hôn chỗ này. Rất thích mùi tequila của em."
Sở Thập Hàm dựa vào vai hắn bất động: "Chỉ hôn thôi?"
Tạ Diêm cười khàn, giọng trầm xuống: "Còn muốn cắn nữa."
Đáp lại, Sở Thập Hàm đột ngột thè lưỡi li3m vào tuyến giáp của Tạ Diêm: "Em cũng thích mùi gỗ mưa của anh."
***** chạm vào da thịt khiến bản năng alpha trong Tạ Diêm bùng lên dữ dội. Hắn chợt hiểu ra Sở Thập Hàm đã kìm nén bao nhiêu bản năng để thuận theo mình.
Với khát vọng chinh phục mãnh liệt, Tạ Diêm cắn mạnh xuống.
"Tạ..." - Sở Thập Hàm không kịp thốt trọn tên hắn, toàn thân đã run rẩy dữ dội.
Tuyến thể cậu bị bơm đầy tin tức tố alpha khác, lan tỏa khắp cơ thể...
"Ưm..." - Tạ Diêm sao nhiều thế...
Sở Thập Hàm cảm thấy toàn thân bị xâm chiếm bởi tin tức tố của hắn, cảm giác thỏa mãn và bản năng bài xích đan xen khiến cậu mất kiểm soát.
Tạ Diêm nhận ra cơ thể cậu run rẩy.
Lẽ ra nên nhả ra, nhưng mùi tequila quá tuyệt.
Sở Thập Hàm không đẩy hắn ra - nghĩa là cậu thích điều này.
Tạ Diêm tự nhủ như vậy, răng nanh hắn vẫn cắm sâu vào tuyến thể, không ngừng truyền tin tức tố, đồng thời hấp thu lượng lớn tequila từ Sở Thập Hàm.
Thỉnh thoảng, hắn dừng lại li3m nhẹ vết cắn, thu thập thứ dịch ngọt ngào rỉ ra.
Sở Thập Hàm hoàn toàn kiệt sức, toàn thân đổ dồn lên người Tạ Diêm, không còn chút lực nào.
Và rồi Tạ Diêm phát hiện - cậu đang hưng phấn.
Một alpha bị cắn lại có cảm giác?
Mắt hắn hơi giãn ra ngạc nhiên, nhưng vẫn không nhả miệng, tay khéo léo đỡ Sở Thập Hàm ngồi lên đùi mình.
Ngón tay chạm vào nơi ẩm ướt bất ngờ.
Đêm qua, hắn sợ Sở Thập Hàm không chịu nổi nên đã xuất ra ngoài.
Nhưng giờ... nhìn cái đầu rũ rượi trên vai, Tạ Diêm ác ý nâng cậu lên, tận dụng độ trơn ướt đó xâm nhập.
"Ưm...!"
Sở Thập Hàm lại run lên, miệng há hốc thở gấp không thành lời.
Họ lại sắp lãng phí cả ngày dài nữa rồi.
...
Tạ Diêm tự tay giúp Sở Thập Hàm vệ sinh.
Cậu vốn định tự đi tắm để chứng minh mình vẫn là alpha chính hiệu, nhưng vừa bước một bước đã ngã dúi vào lòng Tạ Diêm.
Tạ Diêm mỉm cười, một tay đỡ eo, một tay vòng qua vai, dìu cậu vào phòng tắm.
May thay, hắn còn đủ lương tri không tiếp tục "bày trò" trong đó.
Sau khi tắm xong, Tạ Diêm tỉ mỉ mặc từng lớp quần áo cho Sở Thập Hàm, nâng chân cậu lên để xỏ cả đồ lót.
Sở Thập Hàm bị nắm cổ chân giơ lên: "Em tự làm được mà."
Tạ Diêm thích thú ngắm nghía tư thế này của cậu - thật ra giữ nguyên như vậy cũng hay... "Chân không run sao? Anh sợ em ngã."
"Nếu anh không đòi thêm lần thứ hai thì em đã ổn rồi."
"Ồ... Nghe như em chỉ muốn tình một đêm ấy." Giọng Tạ Diêm giả vờ thất vọng.
Sở Thập Hàm nhìn hắn vừa làm bộ buồn bã vừa tiếp tục mặc áo cho mình, thở dài: "Không phải một đêm, chỉ là đừng nhiều lần trong ngày, ca ca."
Ít nhất phải đợi cậu thích nghi đã...
"Tối qua và sáng nay tính là hai ngày." Tạ Diêm lý sự, "Em còn nhớ tối qua mình làm gì không?"
Sở Thập Hàm im lặng giây lát: "Nhớ."
Lục tung phòng Tạ Diêm, dọa dẫm hắn, khoe tổ chức săn tiền thưởng bất hợp pháp, cuối cùng còn cướp cả tiền lẫn người.
Hình tượng "em trai ngoan" xây dựng suốt mười mấy năm sụp đổ trong một đêm.
Cậu bỗng thấy hối hận.
"Ồ, nếu nhớ rõ như vậy..." - Tạ Diêm chọn chiếc áo phông tối màu mềm mại giúp Sở Thập Hàm mặc vào, phòng khi cậu khó chịu vì ma đạo - "thì sau khi cướp anh, em phải chịu trách nhiệm chứ?"
Sở Thập Hàm ngơ ngác.
Tạ Diêm nhập vai liền: "Nếu em không muốn anh nữa thì..."
"Muốn." - Sở Thập Hàm lập tức cắt ngang, giọng kiên quyết - "Em muốn anh làm bạn trai em."
"Chỉ bạn trai thôi sao?" - Tạ Diêm giả vờ suy tư. "Lỡ sau này em bỏ anh, lại còn từng bị em cướp nữa... anh phải làm sao..."
"..." - Sở Thập Hàm khẽ liếc nhìn những vết hồng trên người mình, nơi vừa được vệ sinh vẫn còn cảm giác khác thường...
Rốt cuộc ai chiếm ai tiện nghi hơn?
"Không chỉ bạn trai." - Cậu vẫn thuận theo kịch bản của Tạ Diêm - "Chúng ta có thể đăng ký kết hôn, dù sao em cũng đủ 18 rồi..."
"À, Sở Thập Hàm vừa tròn 18 tối qua." - Tạ Diêm chợt thấy mình hơi tệ, như thể đang nuôi "vợ bé", không thể đợi thêm ngày nào đã vội dẫn cậu lên giường.
"Anh cũng không lớn hơn bao nhiêu."
"Cái gì không lớn?"
"..."
Tạ Diêm nén cười, chỉ nói: "Bạn đời hợp pháp à... vậy em nên gọi anh thế nào?"
Sở Thập Hàm cúi người, nhìn thẳng vào mắt Tạ Diêm: "Em đã nói tối qua rồi còn gì?"
Tại sao phải em gọi anh là chồng? Anh gọi em được không?
"...Cũng không phải không được." - Tạ Diêm nhận ra Sở Thập Hàm thật sự rất tỉnh táo, nhớ từng lời đã nói - "Giờ em thấy thế nào? Ý anh là trạng thái tinh thần, anh lo..."
"Không sao cả." - Sở Thập Hàm thản nhiên - "Tối qua... có lẽ em bị rơi vào ảo cảnh tựa như thôi miên, cảm thấy cực kỳ thích anh, nhất định phải tỏ tình..."
Tạ Diêm nhướn mày: "Còn bây giờ?"
Sở Thập Hàm: "Vẫn rất thích anh."
Tạ Diêm bật cười, bé con trông lạnh lùng mà nói lời ngọt thật đấy: "Để phòng hậu quả... hay là chúng ta đi tìm tên cáo với bạch tuộc kia tính sổ?"
Sở Thập Hàm gật đầu.
Trong nhà hàng.
Thẩm Dung từ cửa sổ bếp nhìn thấy hai bóng người quen thuộc. Y giật mình, lập tức kéo Chương Thanh Hồi lại: "Chết rồi, họ tới rồi! Có phải tìm chúng ta không?"
"Còn phải hỏi?" - Chương Thanh Hồi lạnh lùng - "Cậu dám gán ghép hai alpha, đợi họ tỉnh táo lại thì ăn đủ đấy."
"Nhưng em thấy họ đúng là một cặp mà!" - Thẩm Dung muốn khóc - "Hay em ra nhận tội trước, sẽ không liên lụy anh."
"Ha, nhìn ánh mắt kia của gã mắt xanh kia đi, dù cậu có nhận hắn cũng không tha đâu. Thà rằng..." - Chương Thanh Hồi quyết đoán.
"Không ổn đâu..." - Thẩm Dung lùi lại.
Bên ngoài.
Tạ Diêm dắt Sở Thập Hàm đi một vòng nhà hàng, không thấy ai nhưng cửa vẫn mở...
Hắn mỉm cười, bước thẳng vào bếp.
Vừa bước qua cửa, những xúc tu và đuôi từ phía sau tấn công!
Tạ Diêm như đã đoán trước, quay người nhanh như chớp. Nhưng Sở Thập Hàm còn nhanh hơn, bùng nổ lực tinh thần bảo vệ hắn, đồng thời đánh bay Thẩm Dung và Chương Thanh Hồi.
Tạ Diêm nhìn hai dị thể đang lồm cồm bò dậy, chuẩn bị tấn công lần nữa.
Hắn khẽ nghiêng đầu nhìn Sở Thập Hàm đang xoay cổ tay sẵn sàng chiến đấu, giọng trêu ghẹo:
"Chồng, đánh bọn chúng đi."
Giọng điệu vừa đùa cợt vừa quyến rũ.
Sở Thập Hàm giật mình.
Một giây sau, Thẩm Dung và Chương Thanh Hồi nhìn Sở Thập Hàm từ từ tiến lại, bản năng lùi về sau...