Vầng trăng khuyết lơ lửng giữa đêm tĩnh lặng, tỏa ánh sáng mờ ảo, dịu dàng. Bầu trời tối bỗng loé lên ánh xanh lam, đôi cánh bướm khổng lồ lướt qua tầng thấp, những hạt phấn óng ánh rơi xuống như để lại vệt đuôi màu xanh.
Màn đêm lại trở về với tĩnh lặng.
...
Tạ Diêm đứng giữa trung tâm thương mại, mắt lướt qua những bộ quần áo đủ loại trên giá trưng bày. Thật ra, trước đây mỗi bộ đồ của hắn đều may đo riêng, chưa từng thực sự đi mua sắm ở cửa hàng nào. Hiếm hoi đến đây, hắn thấy những bộ trang phục đa dạng này khá thú vị.
"Này," có tiếng gọi phía sau. Tạ Diêm quay lại, thấy Sở Thập Hàm đang xắn tay áo sơ mi mới, "không phải là đi mua đồ cho anh sao? Tại sao toàn là tôi phải thử đồ?"
Tạ Diêm nhìn cậu với vẻ hứng thú. Bộ đồ này do hắn chọn cho Sở Thập Hàm - áo sơ mi đen kết hợp với quần âu đen, kích cỡ vừa vặn, tôn lên đường nét cơ thể cậu. Đường cong cơ bắp thấp thoáng hiện lên dưới lớp vải, để lộ chút gợi cảm khó cưỡng.
Chiếc áo sơ mi còn được trang bị dây đai màu đen, siết chặt cơ thể săn chắc của Sở Thập Hàm hơn một chút. Phần ngực bị ép nổi lên vài đường nét, toát lên vẻ đẹp vừa kiềm chế vừa gợi cảm lạ thường.
Sở Thập Hàm ngước mắt nhìn lên, đôi mắt đỏ phá vỡ một nửa vẻ lạnh lùng, mang chút dữ dội và ma mị: "Mấy sợi dây này đúng là phiền phức."
Tạ Diêm bước tới, khẽ cười chỉnh lại dây đai trước ngực cậu cho ngay ngắn hơn. Sợi dây được nới lỏng rồi buông xuống, khiến cơ bắp dưới lớp vải co giật nhẹ: "Cậu cứ thử nhiều bộ rồi mua về là được. Dáng người cậu với tôi cũng tương đương."
Sở Thập Hàm nhướn mày - đúng là phong cách đại thiếu gia: "Được. Bộ này anh thích không?"
Tạ Diêm ngắm nghía Sở Thập Hàm một lúc, gật đầu hài lòng: "Thích."
"......" Sở Thập Hàm có cảm giác Tạ Diêm thích thứ không phải là quần áo. Cậu bất lực nhìn hắn: "Tôi hỏi anh có thích bộ đồ này không, thích thì tặng anh. Mấy sợi dây này phiền phức quá."
"Tôi thấy nó rất hợp với cậu. Không thì tôi giúp cậu đeo dây đai cũng được." Tạ Diêm cười nói, "Còn quần áo thì... mua nhiều bộ về treo cùng tủ quần áo là xong."
Sở Thập Hàm nhìn Tạ Diêm đầy ẩn ý: "Tôi nhớ anh bị ám ảnh sạch sẽ?"
"Hả? Ám ảnh sạch sẽ chỉ phát tác với người bẩn thôi." Tạ Diêm khoác vai Sở Thập Hàm, "Tiểu Thập của tôi rất sạch sẽ mà."
Sở Thập Hàm quay đầu đi chỗ khác. Sau khi kỳ nhạy cảm của Tạ Diêm kết thúc, hắn chẳng thay đổi gì nhiều, chỉ không hiểu sao lại giữ thói quen gọi cậu là "Tiểu Thập". Mỗi lần hắn gọi như thế, giọng điệu luôn mang theo chút dỗ dành mơ hồ, mà lạ thay, Sở Thập Hàm lại thực sự mắc bẫy: "Ừm."
Tạ Diêm nheo mắt cười, lại tiện tay lấy thêm hai bộ đồ nữa cho cậu.
Mãi đến khi bước vào khu vực bán đồ lót, Tạ Diêm mới lộ vẻ bối rối.
Hắn đi một vòng quanh khu vực với vẻ thản nhiên, rồi mới kéo tay Sở Thập Hàm, lúng túng nói: "A... tôi không rõ size đồ lót của mình."
Sở Thập Hàm giật mình, suýt sặc, hai người nhìn nhau một hồi lâu không nói.
Tạ Diêm hiếm hoi để lộ vẻ ngượng ngùng: "Tôi đã nói rồi, quần áo của tôi toàn may đo riêng."
Ừm... một đại thiếu gia quý tộc đến cả quần lót cũng phải đặt may. Sở Thập Hàm hiếm khi không nhịn được cười: "Cứ lấy size lớn đi."
"Cậu chắc chứ?"
Sở Thập Hàm mặt lạnh như tiền lấy vài hộp đồ lót. Cậu không thể nói ra sự thật rằng mỗi khi Tạ Diêm vào kỳ nhạy cảm, hắn luôn dùng thứ đó... đâm vào cậu.
Đâm đến mức thuộc lòng kích cỡ của hắn rồi.
"Anh chưa nghe câu này sao?" Sở Thập Hàm bịa chuyện, "Lớn thì vẫn mặc được, nhỏ mới chật. Với lại anh là alpha cấp S mà..."
Alpha cấp cao thường không hề nhỏ.
Tạ Diêm gật đầu, cho rằng Sở Thập Hàm nói rất có lý.
Quả là alpha hiểu biết cuộc sống, xứng đáng là huynh đệ tốt của hắn.
Khi tính tiền, Tạ Diêm đưa thiết bị liên lạc cho Sở Thập Hàm, còn mình thì giúp nhân viên xếp tất cả quần áo vào túi.
Khi cầm chiếc áo phông cuối cùng, bàn tay Tạ Diêm đột nhiên dừng lại. Hắn nhìn vào đầu ngón tay mình: trên đó có một chút phấn óng ánh màu xanh.
Tạ Diêm lật chiếc áo phông trắng đơn giản này ra kiểm tra kỹ hơn - món đồ cuối cùng hắn tùy tay chọn mà Sở Thập Hàm chưa kịp thử, nên không phát hiện ra vấn đề.
Mặt sau áo lưu lại vài vệt màu xanh lam.
Nhân viên bán hàng vội vàng xin lỗi: "Thành thật xin lỗi, chắc là khách trước thử đã để lại. Đây là sơ suất của chúng tôi, tôi sẽ đổi cho quý khách chiếc khác ngay..."
"Khách trước là ai?" Tạ Diêm đột nhiên hỏi, "Cô có ấn tượng gì về người đó không?"
Nhân viên ngơ ngác, tưởng hắn nghi ngờ mình đùn đẩy trách nhiệm: "Thật sự có người thử áo này rồi! Cùng độ tuổi với hai vị, hình như là học viên quân sự..."
"Đừng căng thẳng, tôi chỉ hỏi thôi," Tạ Diêm mỉm cười an ủi, "Cô còn nhớ ngoại hình người đó không?"
"Tôi không nhớ rõ ai đã thử chiếc áo này," nhân viên cố nhớ lại, "Mấy hôm trước có nhóm nam sinh tới, dáng người chắc chắn đều là alpha, họ chọn vài chiếc áo phông rồi cùng vào phòng thử đồ lớn. Hình như tôi nghe họ nói về việc quần áo bẩn do 'huấn luyện trườn bò' gì đó..."
Mấy ngày trước có nhóm alpha tân binh tham gia diễn tập huấn luyện...
Tạ Diêm gật đầu đầy ẩn ý: "Tôi hiểu rồi, cảm ơn cô."
Sở Thập Hàm thanh toán xong đi tới: "Hai người đang nói chuyện gì thế?"
Tạ Diêm nghiêng đầu nhìn cậu, khóe miệng từ từ nở nụ cười: "Có lẽ tôi sắp bắt được 'dị nhân hình bướm' đó rồi."
...
Về đến căn hộ, Tạ Diêm lập tức gửi đơn xin điều tra thời khóa biểu toàn trường quân sự, sau đó thuận tay ném đống quần áo mới cùng bộ đồ ngày hôm qua vào máy giặt.
Nghĩ đến việc có người khác đã thử những bộ quần áo này, chứng ám ảnh sạch sẽ của hắn lại trỗi dậy.
Hắn cầm lên chiếc quân phục của Sở Thập Hàm, vừa định ném vào máy giặt thì bỗng dừng tay.
Trên chiếc quần ấy có vài vệt chất lỏng kỳ lạ bắn tung tóe.
Còn kinh ngạc hơn cả lúc phát hiện phấn óng ánh xanh lam ở cửa hàng ban ngày.
Những mảnh ký ức rời rạc đột nhiên hiện lên trong đầu Tạ Diêm.
Hắn thấy mình vừa cắn Sở Thập Hàm, vừa đâm mạnh vào cậu với lực đạo kinh hồn, mạnh đến suýt đẩy cậu bay đi.
Nhưng kỳ lạ thay, tay kia hắn lại ghì chặt lấy cậu, không cho cậu cựa quậy.
Thế là Sở Thập Hàm bị hắn khóa trong lòng mà rung lắc, đôi mắt đỏ lim dim, rõ ràng đã mất tỉnh táo.
Chất lỏng thấm qua vải dính lên quân phục cậu.
... Hóa ra hôm đó Tạ Diêm không chỉ cắn Sở Thập Hàm.
Tạ Diêm lập tức lục lại ký ức, xác nhận hôm đó mình có mặc quần.
May quá, chỉ là cọ xát qua lớp vải, chưa vào thật.
Tạ Diêm thở phào nhẹ nhõm.
Alpha với alpha chắc cũng không vào được nhau đâu nhỉ?
Hắn chợt nhớ lại ánh mắt kỳ lạ thi thoảng Sở Thập Hàm nhìn mình, bỗng dưng nghi ngờ.
Suy nghĩ một lát, Tạ Diêm mở thiết bị liên lạc, truy cập diễn đàn trường, tìm kiếm.
Vô tình thấy một bài viết liên quan.
Ẩn danh: "Quan hệ với bạn thân quá thân thiết, có bình thường không?"
1L (Chủ topic): Như tiêu đề, ẩn danh. Tôi và bạn thân từ nhỏ, kiểu quan hệ cực tốt, hay khoác vai ôm ấp, tôi thấy bình thường. Nhưng bạn trai mới quen cứ ghen, bảo không ổn...
2L (Ẩn danh): Bình thường mà, con trai với nhau ôm ấp có gì lạ?
Tạ Diêm nghĩ rồi bấm like cho bình luận 2L.
3L (Ẩn danh): "Không thể đánh đồng thế được! Phải xem hai người là alpha, beta hay omega đã. Nếu một alpha một omega mà suốt ngày ôm ấp kiểu huynh đệ thì tôi không tin đâu!"
4L (Chủ topic): "Tôi và cậu ấy đều là omega."
5L (Ẩn danh): "Omega với nhau thì thân mật chút có sao? Bạn bè bình thường thôi, bạn trai cậu đa nghi quá."
6L (Chủ topic): "Vậy à, thế thì tôi yên tâm rồi!"
Tạ Diêm cũng thở phào nhẹ nhõm. Sau một hồi do dự, hắn ẩn danh đăng một bình luận:
7L (Ẩn danh): "Còn alpha với alpha thân thiết thì sao?"
Rất nhanh có người phản hồi:
8L (Ẩn danh): "Alpha với alpha vốn có tinh thần cạnh tranh cao, khó mà thân thiết lắm! Thi thoảng chơi bóng rổ khoác vai thì bình thường!!! Nhưng cậu phải nói rõ hai người thân thiết kiểu gì thì tôi mới đánh giá được."
Tạ Diêm đang định trả lời thì bỗng thấy một bình luận mới dưới 8L:
9L (Ẩn danh): "Alpha với alpha thì có gì lạ? Tôi với bạn cùng phòng suốt ngày đánh nhau, có khi đang đánh nhau nổi hứng còn 'tự xử' giúp nhau ấy! Bình thường như cơm bữa ấy mà! Xong xuôi lại tiếp tục đánh nhau..."
Tạ Diêm thở phào nhẹ nhõm, gõ phím trả lời:
10L (Ẩn danh): "Thật vậy sao?"
11L (Ẩn danh): "Tất nhiên là thật!"
12L (Ẩn danh): "......"
13L (Ẩn danh): "......"
14L (Ẩn danh): "......"
15L (Ẩn danh): "...Tôi chả muốn nói gì nữa..."
Tạ Diêm đang thắc mắc về phản ứng của mọi người thì hệ thống bỗng hiện thông báo:
"Bài viết vi phạm quy định đã bị xóa."
Bài đã biến mất. Tạ Diêm vừa định thoát khỏi diễn đàn thì bỗng nhận được tin nhắn riêng.
(Ẩn danh): "Này! Tôi là đứa comment 9L lúc nãy đây, tin tôi đi, chuẩn không cần chỉnh luôn!"
Tạ Diêm suy nghĩ một lát rồi hỏi: "Cậu và bạn cậu thân thiết lắm hả?"
(Ẩn danh): "Cái gì mà thân thiết! Thằng đó cổ hủ lắm, coi thường Đế quốc chúng tôi. Mà tôi cũng coi thường Liên bang của nó! Ngày nào đó tôi sẽ đánh cho nó quỳ gối gọi ba!"
"......" Tạ Diêm ngập ngừng, "Quan hệ tệ thế mà còn... 'giúp đỡ' nhau?"
(Ẩn danh): "Hứng lên thì giải quyết thôi, alpha với nhau giúp nhau chút xíu có gì lạ đâu. Lần nào nó cũng 'ra' trước hahaha, đúng là không bằng bản đại thiếu gia ta..."
Tạ Diêm: "......" Hình như đoán ra danh tính người này rồi.
Lịch học quân sự vừa được gửi đến. Tạ Diêm mở ra xem, lớp tân binh tham gia diễn tập gần đây chỉ có lớp B, trong đó alpha cũng chỉ vỏn vẹn 4 người - tất cả đều ở cùng ký túc xá.
Trong danh sách alpha lớp B, Tạ Diêm thấy một cái tên quen thuộc: Giang Kỳ - tân binh Đế quốc.
Không thể trùng hợp đến thế chứ?
Đang phân tích danh sách thì tin nhắn riêng lại vang lên.
(Ẩn danh): "Sao thế anh bạn? Hỏi thế này chắc cũng gặp chuyện giống tôi rồi?"
Tạ Diêm suy nghĩ một lát, tắt danh sách đi, tiếp tục dò hỏi: "Lúc tôi đến kỳ nhạy cảm, vô tình... cọ xát vào bạn cùng phòng. Cậu ấy không nói gì, có phải đang giận không?"
(Ẩn danh): "Chắc chắn là giận rồi! Đều là alpha cả, sao lại để cậu đè mà không phải cậu ta đè cậu? Danh dự alpha bị tổn thương nghiêm trọng!"
Tạ Diêm: "Vậy phải làm sao?"
(Ẩn danh): "Tôi với thằng khó ưa kia luôn giúp nhau từng lượt! Nó đã giúp cậu một lần, giờ cậu giúp lại nó là được. Giúp nó 'xử lý' một bữa, đảm bảo hết giận ngay!"
Tạ Diêm im lặng hồi lâu: "Thật chứ?"
(Ẩn danh): "Đảm bảo chuẩn không cần chỉnh!"