Lỡ Chạm Huynh Đệ Tốt Của Bạn Trai Thì Phải Làm Sao?

Chương 77

Nếu đám đông tựa như những vì sao rải rác, thì Tạ Diêm chính là vầng trăng - nơi hắn xuất hiện lập tức thu hút mọi ánh nhìn.

 

Những người khác chỉ còn là phông nền mờ nhạt.

 

Tạ Diêm cố ý nán lại trò chuyện thêm với lão gia, khiến ông cụ cười lớn. Những người xung quanh liếc mắt ra hiệu, rồi lần lượt tiến lên nâng ly chúc rượu.

 

Tạ Diêm chạm ly nhưng không uống: "Thất lễ, tôi dị ứng rượu."

 

Người ngoài đều biết thói quen này của hắn. Nghe lại câu nói ấy sau bao lâu, họ lại thấy thật đỗi tự nhiên - đây mới chính là đại thiếu gia Tạ gia chân chính.

 

"Danh tiếng đã nghe từ lâu, dự án trong tay ngài..."

 

"Việc này tại quân bộ tôi cũng có nghe thoáng qua..."

 

Lão gia đẩy chén trà trong tay về phía Tạ Diêm, thầm nghĩ: "Tiểu Diêm này rõ ràng đang cố tình cướp sân khấu của Cẩn An. Đầu óc nó lại tính toán trò quỷ gì đây?"

 

"Ngài nói Tiểu Doãn? Tất nhiên tôi nhớ rõ, buổi tiệc trước chúng tôi đã trò chuyện rất vui vẻ. Nhưng giờ tôi không còn là người nhà họ Tạ nữa, thật không dám mong cao." Tạ Diêm khẽ nghiêng đầu cười, "Đúng lúc Cẩn An đang ở đây, sao ngài không nói chuyện với cậu ấy?"

 

Ngay khoảnh khắc ấy, tất cả mọi người theo ánh mắt Tạ Diêm quay sang nhìn Tạ Cẩn An.

 

Rồi lại thờ ơ quay đi như chưa từng thấy gì.

 

Khinh bỉ.

 

Đó là từ duy nhất Tạ Cẩn An có thể nghĩ đến.

 

"Tiểu Diêm." Lão gia đặt ấm trà xuống bàn, lên tiếng nhắc nhở.

 

"Ông nội, hình như rượu vang đổ lên vest rồi." Tạ Diêm biết điểm dừng, "Cháu xin phép đi thay đồ một chút."

 

Vầng trăng tạm thời ẩn đi ánh hào quang.

 

......

 

Tạ Diêm không đến phòng thay đồ.

 

Tạ Cẩn An dán mắt theo hắn, cố ý giữ một khoảng cách vừa đủ, mắt trơ tráo nhìn Tạ Diêm bước vào thang máy.

 

Màn hình thang máy chỉ tầng cao nhất.

 

Tạ Cẩn An nghiến răng nghiến lợi. Tạ Diêm vẫn được ở đó ư? Tại sao?

 

Y từ lâu đã đòi chuyển vào phòng Tạ Diêm, nhưng Tạ Phục luôn từ chối, như thể căn phòng ấy là bảo vật.

 

Còn y thì sao? Y mới chính là tiểu chủ nhân Tạ gia!

 

Tạ Cẩn An bước vào thang máy khác, bấm cùng tầng với Tạ Diêm.

 

Thang máy từ từ lên cao. Đột nhiên, y rút từ túi ra một ống thuốc, tiêm thẳng vào vai mình.

 

β-3644 xúc tác tốt - một loại thuốc thúc đẩy tuyến tin tức tố tạm thời đang phổ biến ở chợ đen. Theo trình tự gen mùi hương của Tạ Cẩn An và Tạ Diêm, lẽ ra họ phải vô cùng tương hợp.

 

Các phân tử mùi hương của họ như một đáp án hoàn hảo được giải mã nhân tạo, từng phân tử đều tương ứng. Trường hợp này, độ khớp đôi giữa alpha và omega thường không thấp.

 

Nhưng tuyến của Tạ Cẩn An bẩm sinh phát triển không đủ.

 

Omega với tuyến kém phát triển sẽ khiến độ khớp đôi giảm mạnh. Không dùng thuốc xúc tác, độ khớp giữa y và Tạ Diêm còn không đạt mức tối thiểu.

 

Đây cũng là lý do thực sự khiến Tạ Cẩn An sợ mai mối. Nếu các alpha biết y là một omega với tuyến thể dị tật...

 

Tạ Cẩn An đổ lỗi tất cả cho quá khứ.

 

Nếu họ không bỏ rơi y ở nơi đó, nếu được nuôi dưỡng trong nhung lụa từ nhỏ, sao có thể mắc căn bệnh quái ác này?

 

Thuốc xúc tác hủy hoại tuyến không thể phục hồi. Mỗi lần sử dụng, độ khớp với Tạ Diêm lại giảm thêm 10%.

 

May thay, hiện tại vẫn còn khoảng 90%.

 

Chỉ cần... chỉ cần ép Tạ Diêm đánh dấu vĩnh viễn, dù sau này độ khớp có giảm thì hắn cũng không thể rời xa được nữa!

 

Y đổi ý rồi. Để Tạ Diêm dễ dàng thành con rể Tạ gia? Mơ đi! Y muốn Tạ Diêm bại hoại danh tiếng, trở thành con chó ngoan ngoãn nghe lời.

 

Tạ Cẩn An lấy thiết bị liên lạc, gửi đi một tin nhắn rồi cất lại vào túi.

 

Một alpha cưỡng ép đánh dấu omega trái ý muốn - cảnh tượng ấy khiến y nóng lòng chờ đợi.

 

Nở nụ cười độc địa, Tạ Cẩn An bước ra khỏi thang máy.

 

Và rồi.. ngay lập tức nhận một quyền trời giáng thẳng vào bụng.

 

Y còn chưa kịp hoàn hồn, một quyền nữa đã thẳng cánh đập vào gương mặt trắng nõn. Cả người Tạ Cẩn An vẹo hẳn sang bên, bị Sở Thập Hàm khóa gáy ấn sầm vào tường.

 

Tạ Cẩn An trợn mắt: "Mày điên..."

 

Sở Thập Hàm không nói không rằng, một cú móc ngược thẳng cằm khiến y cứng đờ, không thốt nên lời.

 

Tạ Diêm dựa cửa cách đó không xa, khẽ nghiêng đầu quan sát: Chà, bạn nhỏ Sở Thập Hàm bạo lực thật đấy.

 

Dù nghĩ vậy, hắn vẫn đợi Sở Thập Hàm nện thêm hai quyền nữa mới chậm rãi bước tới.

 

Sở Thập Hàm nắm cằm Tạ Cẩn An bắt quay về phía Tạ Diêm.

 

Bị đánh đến mức mắt nhắm mắt mở, mặt mũi tím tái, Tạ Cẩn An vô thức liếc nhìn khi bị nâng cằm.

 

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, đồng tử y hoàn toàn mất đi tiêu điểm.

 

Sở Thập Hàm buông tay, nhìn Tạ Cẩn An mềm nhũn như bún thiu, ngồi thụp xuống đất với ánh mắt vô hồn.

 

"Bạn nhỏ Sở Thập Hàm đánh đau thế?" Tạ Diêm khóe môi nhếch lên, thoải mái dựa vào vai Sở Thập Hàm.

 

Sở Thập Hàm liếc nhìn kẻ dưới đất: "Sao, xót hắn à?"

 

"Xót chứ," Tạ Diêm nắm lấy bàn tay Sở Thập Hàm, từng ngón từng ngón xòe ra những ngón tay đang nắm chặt, "xót tay Tiểu Thập của anh đau không này."

 

Sở Thập Hàm: "..."

 

Tạ Diêm hứng thú đan từng ngón tay mình vào kẽ ngón tay Sở Thập Hàm: "Ai bảo bạn học Sở Thập Hàm ăn giấm nhiều thế, đến cả cơ hội cho anh ra tay cũng không chịu?"

 

Sở Thập Hàm khẽ nhướn mày: "Em chỉ sợ anh đến gần hắn, hắn dùng mùi hương k1ch thích anh mất kiểm soát. Dù sao độ khớp đôi giữa hai người cũng cao."

 

Tạ Diêm và Sở Thập Hàm đâu phải dạng vừa, mưu mẹo nhỏ nhoi của Tạ Cẩn An bị nhìn thấu ngay. Họ cố ý làm y mất mặt trong tiệc chính là để dụ tên omega hiếu thắng này đuổi theo, tách khỏi vòng bảo vệ của vệ sĩ, rồi thừa cơ khống chế tinh thần moi thông tin.

 

Nghe giọng Sở Thập Hàm, Tạ Diêm cứ cảm giác có một hũ giấm bé xinh bị đổ. Dường như Sở Thập Hàm rất để tâm đ ến chuyện độ phù hợp cao giữa hắn và Tạ Cẩn An, mỗi lần đều như một chú mèo con bị tranh mất sủng ái.

 

"Nếu chỉ cần độ khớp cao, anh còn tìm alpha làm gì?" Tạ Diêm đan chặt ngón tay với Sở Thập Hàm, ngón cái khẽ miết lên huyệt hổ khẩu, "Còn tìm bạn nhỏ Sở Thập Hàm để làm chi?"

 

"Làm chi?" Sở Thập Hàm mặt lạnh nhìn hắn, đột nhiên hạ giọng trầm khàn, "Dĩ nhiên là để làm alpha, khỏe khoắn, bền bỉ, không cần đeo bao, càng không cần chịu trách nhiệm."

 

Tạ Diêm giật mình, ba điều đầu hình như hắn từng thử qua thật.

 

May thay điều cuối hắn không vậy. Hắn đã tặng vật định tình, còn được Sở Thập Hàm đồng ý, là bạn trai chính thức.

 

"A... hình như Tiểu Thập hiểu lầm anh rồi." Tạ Diêm cúi xuống định lục túi Tạ Cẩn An, Sở Thập Hàm lập tức đưa tay khác vào trước.

 

Tạ Diêm nghiêng đầu liếc Sở Thập Hàm - rốt cuộc cậu có biết mình cũng là alpha không? Thấy cậu tiếp xúc omega, Tạ Diêm cũng ghen đấy.

 

Lạ thật. Như cả thế giới chỉ mình Tạ Diêm sẽ ngoại tình vậy.

 

Tạ Diêm thở dài.

 

Sở Thập Hàm lôi từ túi Tạ Cẩn An ra một ống tiêm rỗng, nhíu mày, rồi lại nhìn vào chiếc thiết bị liên lạc trong túi y.

 

Tạ Diêm giơ tay: "Đưa anh."

 

Sở Thập Hàm chuyển thiết bị cho Tạ Diêm: "Anh định hack vào hệ thống của hắn?"

 

Một tia ánh vàng nhạt lóe lên trong đồng tử Tạ Diêm. Ngay lập tức, Tạ Cẩn An trước mặt như con rối bị giật dây, cứng đờ giơ tay tự nhập mật khẩu.

 

"Có cách tiện hơn, cần gì phải tự gõ?"

 

Sở Thập Hàm: "..."

 

Tạ Diêm mở thiết bị, lật ngay đến tin nhắn gần nhất.

 

Tin *****ên gửi cho quản gia Tạ gia: "Lát có vài người bạn đến chơi, cứ dẫn thẳng lên đây, không cần ngăn cản."

 

Tin thứ hai gửi hàng loạt cho mấy công tử ăn chơi, trong đó có tên đang làm biên tập chính một tòa báo: "30 phút nữa lên tầng cao nhất, có tin sốc."

 

Vừa định thoát khỏi hộp chat, Tạ Diêm đã thấy tin nhắn thứ ba gửi đến - từ Tạ Mục:

 

"Cứ dùng thuốc k1ch thích, đúng giờ thì phát tán mùi hương dụ dỗ hắn, tốt nhất là bắt hắn giao phối, đánh dấu vĩnh viễn."

 

Quả nhiên vẫn là chiêu cũ. Sở Thập Hàm khẽ nhướn mày, đột nhiên đá thêm Tạ Cẩn An một phát.

 

"..." Tạ Diêm lật lại những tin nhắn cũ hơn, sự cố rắn hổ mang trước đây cùng tai nạn trong đợt huấn luyện ngoại ô - không ngoài dự đoán đều do Tạ Cẩn An chủ mưu. Hắn chụp vài tấm ảnh làm bằng chứng, chuẩn bị tống cổ Tạ Cẩn An vào trại cải tạo, "Thuốc k1ch thích? Tuyến giáp của Tạ Cẩn An phát triển không bình thường à?"

 

Sở Thập Hàm nhíu mày: "Em không rõ lắm."

 

"Nếu tuyến giáp hắn có vấn đề, độ khớp tự nhiên với anh hẳn không cao," Tạ Diêm trầm ngâm nói, "Làm sao hắn biết trước được rằng khi bị k1ch thích, độ khớp giữa hai người sẽ tăng vọt?"

 

Và rồi trùng hợp thế nào lại khớp đôi với Tạ Diêm trên máy đo?

 

Sở Thập Hàm nghiêng đầu nhìn hắn, đột nhiên quỳ một gối xuống, siết chặt tay Tạ Diêm: "Là... lỗi của em."

 

"Ừm?" Tạ Diêm ôm lấy Sở Thập Hàm.

 

"Trước đây em... từng có được một chút mùi hương của anh," Sở Thập Hàm cúi đầu, giọng trầm khàn, "Hắn đã lấy mất."

 

Tạ Diêm ánh mắt chăm chú đổ dồn về phía Sở Thập Hàm: "Mùi hương? Mấy năm trước chúng ta từng gặp rồi?"

 

Tạ Diêm thức tỉnh năng lực tinh thần từ rất sớm, nhưng tuyến giáp đến năm 15 tuổi mới hoàn thiện. Nếu muốn lấy được mùi hương của hắn, ít nhất phải là vài năm gần đây.

 

Và Tạ Diêm tự nhận mình không phải kiểu người tùy tiện tỏa mùi với alpha khác.

 

"Tai nạn," Sở Thập Hàm không muốn nói thêm, "Dù sao thì, hẳn là lúc đó hắn đã biết được độ khớp giữa anh và hắn không thấp."

 

Sau này, khi Sở Thập Hàm biết Tạ Cẩn An và Tạ Diêm khớp đôi thành công, cậu lập tức hiểu - Tạ Cẩn An chắc chắn có mục đích khác với Tạ Diêm.

 

Cậu cố ý tiếp cận Tạ Cẩn An, muốn giúp Tạ Diêm dọn sạch nguy cơ từ sớm.

 

"Đừng suy nghĩ nhiều," Tạ Diêm xoa nhẹ đầu Sở Thập Hàm, "Độ khớp giữa anh và hắn, chắc không đơn giản thế. Thậm chí anh cho rằng, vấn đề tuyến giáp của Tạ Cẩn An cũng không liên quan gì đến suy yếu thời thơ ấu."

 

Liên hệ với thí nghiệm mà nhóm người kia từng nhắc đến - nếu như cái gọi là độ khớp, từ đầu đến cuối đều là sản phẩm nhân tạo thì sao?

 

Tạ Diêm ném thiết bị liên lạc cho Sở Thập Hàm: "Bật chế độ quay phim."

 

Sở Thập Hàm ngơ ngác một chút, ngoan ngoãn mở camera: "Anh định..."

 

Lời chưa dứt, Tạ Cẩn An đột nhiên mắt trống rỗng, miệng há hốc thốt ra: "Tôi khai, tôi khai hết, lần huấn luyện ngoại ô đó, tôi cố ý do thám trước, dẫn quái vật đến tấn công đội hình, còn lần rắn hổ mang kia..."

 

Sở Thập Hàm trầm mặc: Kỹ năng nghịch thiên của Tạ Diêm quả thực quá tiện dụng.

 

Tạ Cẩn An càng nói càng xấu hổ, càng nói càng kích động, mắt đẫm lệ, gương mặt đỏ ửng như ráng chiều, trông vô cùng thảm não...

 

Ngay trong video, Sở Thập Hàm cũng thấy rõ khuôn mặt đỏ bừng của Tạ Cẩn An.

 

Cậu nhíu mày: "Mặt Tạ Cẩn An... có đỏ quá mức không?"

 

Ý nghĩ vừa lóe lên, Sở Thập Hàm đột nhiên ngửi thấy mùi hương đào chín ngọt ngào. Cậu giật mình ngẩng đầu, phát hiện Tạ Cẩn An không hiểu lúc nào đã rơi vào trạng thái cưỡng ép phát tình!

 

Sao có thể?

 

Cậu lập tức quay sang Tạ Diêm: "Tạ Diêm, anh có..."

 

Tạ Diêm buông tay Sở Thập Hàm. Hắn nghiêng đầu, đôi đồng tử dọc vàng rực sáng lên như mãnh thú đã khóa chặt con mồi.

 

Sở Thập Hàm vứt thiết bị, với tay kéo Tạ Diêm: "Tạ Diêm... ca ca!"

 

Tạ Diêm nghiêng đầu liếc cậu một cái, đột nhiên một luồng lực tinh thần như xúc tu vô hình khóa chặt Sở Thập Hàm, treo cậu lơ lửng giữa không trung.

 

Tạ Diêm quay ánh mắt về phía Tạ Cẩn An.

 

Sở Thập Hàm lập tức cố rút dao năng lượng ở hông để giãy giụa, nhưng ngay giây tiếp theo, đôi tay cậu cũng bị hai xúc tu khác quấn chặt, khiến toàn thân bất động.

 

Sở Thập Hàm đột nhiên căm ghét bản thân không đủ mạnh mẽ - ít nhất lần đầu, cậu còn có thể thử ngăn Tạ Diêm, mà bây giờ...

 

Cậu bất lực nhìn Tạ Diệm từng bước tiến về phía Tạ Cẩn An.

 

......

 

Tạ Mục liếc nhìn chiếc thiết bị liên lạc trong tay: Tạ Cẩn An vẫn chưa hồi âm.

 

Ông ta thầm lạnh nhạt cười khẩy - Tạ Cẩn An có muốn dụ dỗ Tạ Diêm hay không, có thành công hay không, với hắn đều không quan trọng. Hắn chẳng bao giờ đặt hy vọng vào một quân cờ bất ổn.

 

Chỉ cần Tạ Diêm và Tạ Cẩn An cùng ở trong một không gian.

 

Tạ Diêm là người thận trọng. Lo sợ Tạ Cẩn An lặp lại chiêu cũ, hắn rất có thể ngay từ đầu đã khống chế hoặc đánh cho Tạ Cẩn An bất tỉnh, không cho y cơ hội cố ý dùng mùi hương dụ dỗ Tạ Diêm.

 

Nhưng nếu... trong ống thuốc k1ch thích của Tạ Cẩn An có pha trộn một nửa tỷ lệ thuốc kích dục thì sao?

 

Dù Tạ Cẩn An có bất tỉnh đi nữa, đến thời điểm nhất định vẫn sẽ bị ép buộc phát tình.

 

"Ừm..." Ông ta nhắm mắt lại, ký ức xa xăm hiện về - những mũi kim lạnh lẽo trong phòng thí nghiệm đâm vào làn da mềm mại, từng liều thuốc được tiêm vào cơ thể người mẹ mang thai, "Thật là xứng đôi..."

 

Từ trước khi chào đời, chúng đã phải là một cặp trời sinh.

Bình Luận (0)
Comment