Lỡ Chạm Huynh Đệ Tốt Của Bạn Trai Thì Phải Làm Sao?

Chương 79

"Gãy nhiều xương sườn bên trái, gãy xương đùi phải dạng vụn, trật khớp đốt sống cổ, vết bầm khắp người. May mắn là rơi trúng ban công nên không nguy hiểm tính mạng."

 

Bác sĩ đọc xong báo cáo kiểm tra, đưa mắt nhìn Tạ Cẩn An trên giường bệnh: "Tình trạng này cần nghỉ ngơi ít nhất nửa năm, tôi đề nghị bệnh nhân tạm thời nghỉ học."

 

Tạ Mục liếc nhìn người trên giường - Tạ Cẩn An đeo nẹp cố định cổ ngực, một chân treo lơ lửng, xương sườn gãy khiến toàn thân bất động, chỉ có khuôn mặt cũng không cử động được đang cố biểu lộ vẻ xấu hổ phẫn uất.

 

Trông vừa thảm thương vừa lố bịch.

 

Tạ Mục vẫy tay, cho bác sĩ lui ra.

 

Cửa phòng khẽ động, tiếng bước chân người ra vào vang lên.

 

Tạ Mục không ngoảnh lại, ánh mắt vẫn đăm đăm nhìn Tạ Cẩn An bó bột như xác ướp: "Tạ Diêm làm hả?"

 

Tạ Cẩn An ngơ ngác giây lát, giọng nói như người mất hồn: "Con... tự ngã."

 

"Hừ, đang che chở cho ai thế?" Tạ Mục trầm giọng, "Tất cả kính trong nhà đều là loại quân dụng, có ngã cũng không thể thương tích thế này."

 

"Con..." Tạ Cẩn An càng thêm bối rối, cuối cùng vẫn lặp lại: "Đúng là... tự ngã mà."

 

Tạ Mục nhíu mày: "Mày..."

 

"Nếu cậu ta không che giấu cho ai thì sao?" Người đàn ông tóc tím phía sau lên tiếng, "Trong ký ức cậu ta đúng là như vậy."

 

"Tar, ý ngươi là..."

 

Tar bặm môi nhìn kẻ nằm bất động trên giường, bật cười: "Bị khống chế tinh thần rồi, haha... Không ngờ 'Hắn' lại ở ngay bên cạnh ngươi, đúng là 'đèn nhà ai nấy rạng'."

 

Tạ Mục lập tức nghĩ tới người Tạ Cẩn An đáng lẽ phải gặp: "Là Tạ..."

 

"Một thanh niên tóc đen, mặc áo hoodie đen," Tar khẳng định chắc chắn, "Tôi chắc chắn, chính là hắn."

 

Tạ Mục đang định nói tên Tạ Diêm: "...Nhà họ Tạ không có người này."

 

"Vậy thì tra danh sách khách dự tiệc hôm nay đi," Tar nhún vai, "Điều này với ngài không dễ như trở bàn tay sao?"

 

"Ta sẽ cho người kiểm tra camera sảnh tiệc tầng một," Tạ Mục chậm rãi nói, "Tầng thượng không lắp camera. Ta nghi ngờ 'Hắn' trong lời ngươi rất quen thuộc với Tạ gia..."

 

"Ý ngài là nghi ngờ người khác?"

 

"Tạ Cẩn An đáng lẽ phải gặp Tạ Diêm," Tạ Mục liếc nhìn xác ướp trên giường, "Nếu không phải do miêu tả của ngươi, ta gần như chắc chắn là hắn... Nhưng... với độ tương hợp của Cẩn An và hắn, hắn chỉ nên muốn..."

 

Tạ Mục chợt nhớ tới một người: "Bên cạnh Tạ Diêm có một học sinh tóc đen tên Sở Thập Hàm, luôn không an phận, trước đây còn dám toan tính với lão gia..."

 

"Tạ Diêm, Sở Thập Hàm..." Tar từ từ nhẩm lại hai cái tên, nhe răng cười, "Tôi đoán, 'Hắn' có lẽ đã bắt đầu thức tỉnh, Long tức của hắn rõ ràng như vậy, chắc chắn sẽ sớm bị số 1 phát hiện. Dù thế nào, tôi cũng phải tranh thủ hành động trước."

 

Chiếc xe bay phóng vút trên con đường rộng thênh thang.

 

Thẩm Dung vừa chỉnh sửa ảnh vừa lẩm bẩm: "Ảnh tôi đã gửi cho Quan Thi Lang theo yêu cầu rồi, lát nữa hắn chắc sẽ đăng bài liền. Gói đẹp như mơ! Cáo cáo làm việc, mọi người yên tâm!"

 

"Ừ." Tạ Diêm đáp qua loa.

 

"Hả?" Thẩm Dung bất mãn quay lại nhìn hàng ghế sau, cái đuôi cáo lông xù suýt nữa che kín kính chắn gió, y vội vàng ôm đuôi lại dưới trách mắng của Chương Thanh Hồi, "Này lão đại, anh có thể nhiệt tình một chút được không..."

 

Tạ Diêm ra hiệu im lặng.

 

Thẩm Dung lập tức ngậm miệng.

 

Có lẽ quá mệt mỏi, hoặc cũng vì thực sự tin tưởng ca ca, Sở Thập Hàm vốn luôn cảnh giác giờ lại chìm vào giấc ngủ.

 

Cậu tựa đầu lên cửa kính, mắt khép hờ, hơi thở đều đặn yên ả. Khi ngủ, nét mặt Sở Thập Hàm bớt đi vẻ sắc bén, nhưng lại càng thêm lạnh lùng - thứ lạnh lùng khiến người ta muốn chạm vào nhưng lại bị khoảng cách đẩy ra xa.

 

Rồi Tạ Diêm đặt tay lên vai cậu, nhẹ nhàng kéo về phía mình.

 

Mi mắt Sở Thập Hàm khẽ rung.

 

"Là anh," Tạ Diêm khẽ vuốt mắt cậu, "Ngủ tiếp đi, tiểu Thập."

 

Sở Thập Hàm chìm sâu vào giấc ngủ trong cảm giác an toàn tuyệt đối.

 

Thẩm Dung ngẩn ra. Trước giờ y đắm chìm trong việc ship cp, phần nhiều là vì tư tưởng "cùng vui một thuở", bởi Tạ Diêm vốn trông chẳng phải kiểu để tâm đ ến chuyện tình cảm.

 

Thậm chí có thể nói, Tạ Diêm giống như công tử quý tộc dạo chơi khắp vườn hoa nhưng chẳng dính cánh nào.

 

Y biết Tạ Diêm có tình cảm với Sở Thập Hàm, nhưng chưa từng nghĩ tình cảm ấy sâu đậm đến thế, cứ ngỡ nhiều lắm chỉ xem cậu như thứ gia vị đời thường, hưởng chút khoái lạc xác thịt.

 

Nhưng...

 

Lúc này, trong đôi mắt xanh như biển thẳm của Tạ Diêm, chỉ chứa bóng một người.

 

Không còn khoảng trống cho bất kỳ ai khác.

 

Thẩm Dung khẽ khàng quay lại phía trước.

 

Couple y ship...

 

Không, tình yêu mà y ngưỡng mộ, nhất định là thật.

 

...

 

Ánh chiều tà xuyên qua cửa kính, rải nhẹ lên gương mặt sâu thẳm mà yên bình. Sở Thập Hàm khẽ nhíu mày rồi mở mắt.

 

Cậu vô thức với tay sang bên cạnh, rồi đột nhiên dừng lại. Chiếc xe bay chỉ còn mình cậu.

 

Nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, đó là một nơi xa lạ, dường như gần khu trường học.

 

Tay lướt nhẹ lên chuôi dao năng lượng ở thắt lưng, Sở Thập Hàm mở cửa xe bước ra.

 

Cậu quét mắt nhìn xung quanh. Cạnh chiếc xe là một căn hộ nhỏ.

 

Đi vài bước dọc theo tòa nhà, Sở Thập Hàm bĩu môi:

 

"Caca là đồ nói dối."

 

Bảo mình ngủ trước rồi biến mất tiêu.

 

Từ sau không ngủ nữa.

 

Đột nhiên, một cảm giác mềm mại chạm vào eo.

 

Cơ bắp Sở Thập Hàm căng cứng trong tích tắc, khuỷu tay lập tức đánh mạnh ra sau!

 

Một bàn tay đeo găng trắng chặn lại.

 

Tạ Diêm nở nụ cười ôm cậu vào lòng.

 

Sở Thập Hàm cũng ngẩn người, rồi sắc mặt đột nhiên căng thẳng hơn: "Tay anh!"

 

Tạ Diêm cũng giật mình, nhưng nhanh chóng hiểu ra, ôm lấy bàn tay mình: "Đau quá, vợ ơi, vết thương hình như bị rách rồi."

 

Sở Thập Hàm vội vàng nâng tay Tạ Diêm lên, kéo hắn về phía xe bay: "Về nhà trước đi, em sẽ băng bó lại cho anh..."

 

"Anh không sao," Tạ Diêm đột nhiên nắm chặt tay Sở Thập Hàm, kéo cậu lại gần, "Về nhà nào? Nhà chính là đây."

 

Sở Thập Hàm lại ngơ ngác. Cậu liếc nhìn biểu cảm Tạ Diêm, xác nhận hắn thực sự ổn, rồi quay sang nhìn căn hộ gần đó: "Caca..."

 

Tạ Diêm dắt Sở Thập Hàm tới trước cửa: "Quét mống mắt vào đi."

 

Ánh sáng xanh lướt qua khuôn mặt Sở Thập Hàm.

 

"Cách", cửa căn hộ tự động mở ra.

 

Bên trong là nội thất mới tinh, đầy đủ các loại đồ đạc, trên ghế sofa đặt hai chiếc gối ôm, bàn trà kê hai chiếc cốc, ngay cả dép đi trong nhà ở cửa cũng là hai đôi. Hầu như mọi vật dụng sinh hoạt đều có đôi.

 

"Tiểu Thập không phải không muốn sống riêng sao?" Tạ Diêm cười nói, "Vậy sống chung nhé?"

 

Sở Thập Hàm chớp mắt, khẽ gật đầu.

 

Tạ Diêm bước vào căn hộ: "Đồ dùng đã sắp xếp đầy đủ, đồ đạc của em anh cũng vừa dọn sang đây rồi, chỗ này gần trường, điều kiện các mặt đều tốt..."

 

Sở Thập Hàm chăm chú quan sát căn phòng.

 

Tạ Diêm nhìn theo bóng lưng hắn hướng về phòng ngủ: "Tóm lại, đồ đạc trong nhà đã đầy đủ, chỉ thiếu một tiểu chủ nhân họ Sở... Mấy ngày qua anh hơi quá đà... em còn mệt không? Có thể đi nghỉ ngay."

 

Sở Thập Hàm mở cửa phòng, bất ngờ nghiêng đầu: "Chỉ một phòng ngủ?"

 

Tạ Diêm cũng bước tới, tựa vào tường: "Ừ... anh bị Tạ gia đuổi cổ rồi, tài chính có hạn. Phòng này đủ rộng, tạm đủ ở. Đợi anh nhận thêm vài nhiệm vụ..."

 

Sở Thập Hàm ôm lấy Tạ Diêm, hôn nhẹ lên môi hắn: "Ca ca, em rất thích."

 

Tạ Diêm mỉm cười, đẩy em vợ dễ dụ vào phòng: "Nếu Sở Thập Hàm ngại ngủ chung giường, anh có thể trải đệm dưới sàn..."

 

Sở Thập Hàm dừng chân bên giường, đột nhiên kéo mạnh Tạ Diêm, hai người cùng ngã nhào lên tấm nệm mềm: "Ngủ với em, ca ca."

 

"Ừ." Tạ Diêm ôm chặt Sở Thập Hàm, cười khẽ: "Anh sẽ... ngủ thật tốt với em."

 

......

 

Tạ Diêm vừa dùng nhà bếp mới tinh nấu xong nồi cháo cháy đáy, Quan Thi Lang đã nhắn tin: "Bài đăng đã hot rồi. Nhân tiện hôm nay còn có tin sốt khác..."

 

Kèm theo tin nhắn là hai đường link.

 

Tạ Diêm liếc qua: một tin về Tạ Cẩn An trượt chân ngã lầu, còn lại là bài báo lá cải về chuyện tình cảm của Sở Thập Hàm.

 

"Tin tức của ngôi sao Sở Thập Hàm," Tạ Diêm đưa thiết bị liên lạc ra trước mặt cậu, "Xem không?"

 

Sở Thập Hàm mặt lạnh uống ngụm cháo cháy, khen ngon, tay kia bấm vào link.

 

Hậu trường vết cắn! Bóc trần alpha đứng sau Sở Thập Hàm!

 

Chủ thớt: "Ai dám bịa chuyện Sở Thập Hàm bị lão già bao nuôi? Ra đây xem ảnh cặp đôi đẹp như mơ này!!"

 

Đính kèm là bức ảnh chụp nghiêng hai người đàn ông cao ráo điển trai.

 

Góc chụp cho thấy rõ khuôn mặt lạnh lùng điển trai của Sở Thập Hàm, dường như đang nắm tay người bên cạnh, thần sắc bình thản nhìn thẳng.

 

Nhưng người đàn ông cao lớn khác lại nghiêng mặt nhìn Sở Thập Hàm, che khuất hoàn toàn gương mặt, chỉ lộ phần tóc mai đen và chiếc khuyên đôi giống hệt của Sở Thập Hàm.

 

2L: Máy ***** Anti-Đế Quốc: Tao đã bảo Sở Thập Hàm không phải loại người đó rồi! Giờ tin chưa? Người ta yêu đương tự do, bị đám xạo ***** đặt điều lung tung!! Đám bị tát vào mặt đâu, ra xin lỗi đi!

 

3L: Vịt luộc ngập nước: Máy ***** lần này nhanh thế? Ngồi canh topic à hahahahaha...

 

4L: Mỗi ngày 500 bài: Lầu trên là vịt thật à? Nhưng mà tao nghĩ đây là tin vịt thôi, bạn trai bạn gái cắn nhau cũng bình thường mà? Có bằng chứng gì đâu, đặt điều bậy bạ...

 

5L: Mỗi ngày 8 bữa cơm: Thôi được, ít nhất cũng có gan. Quả dưa này thành cẩu lương rồi, giải tán đi các bác ơi..."

 

6L: Không uống dinh dưỡng vị sầu riêng: Đừng mà!! Giải tán làm gì? Không thấy Sở Thập Hàm với anh chàng vô danh đẹp đôi lắm sao? Dù không thấy mặt nhưng nhìn dáng là đại mỹ nam rồi! Ai decode giùm danh tính đi?

 

7L: Vô ngôn mở cửa cho vô ngôn: "Thôi đi, mặt còn chưa thấy, biết đẹp trai kiểu gì? Lỡ thấy mặt thật xong vỡ mộng thì sao?

 

8L: Tôi yêu trai đẹp: Tao vỡ mộng rồi! Nam thần của tao có người yêu rồi, buồn qué đi mất huhu...

 

9L: Không uống dinh dưỡng vị sầu riêng: Vỡ mộng cái gì? Nhìn Sở Thập Hàm đi! Trai đẹp thế thì người yêu làm sao xấu được? Song alpha cường cường cao nhan sắc, nghĩ đã thấy máu lửa, tao đẩy thuyền trước!!!!

 

10L: Chỉ là dân ăn dưa: Rep 6L, decode kiểu gì? Chả có đặc điểm gì nổi bật, alpha tóc đen, trong quân đội đầy rẫy, huống chi còn có thể không phải học viện quân sự. Tối đa chỉ loại trừ được mấy thằng nhuộm vàng, xanh, đỏ, nâu thôi!!

 

12L: Gu tôi rất dị: Loại trừ xong tôi vỡ tim mất, thực ra tôi ship một cặp rất... kỳ quặc..."

 

13L: Tôi yêu tiểu thuyết: ...cái này, tôi cũng ship hu hu...

Bình Luận (0)
Comment