Lỡ Yêu Anh Họ Là Lão Đại Hắc Bang

Chương 58


Giao Uyên nhìn Charles, gương mặt đã thấm chút mệt mỏi.

Cô nhẹ hỏi
- Này anh thật sự không sao chứ?
- Tôi không sao, chút chuyện nhỏ này tôi không trụ được thì còn gì là đàn ông, đúng không?
“Chỉ giỏi cái bốc phét”
- Tôi thấy là anh sắp gục xuống rồi đấy
Giao Uyên bĩu môi nhìn, tự nhiên cô thấy một vệt đỏ chói ngay bắp tay của Charles.

Giao Uyên ngây một lúc, đang ngồi thì bật hẳn dậy, chân từ từ di chuyển đến chỗ của người kia.
- Cô làm gì vậy? Đang bị thương đừng có mà chạy lung tung, không lại rách việc thì…
Cô ngồi xuống cắt ngang lời của đối phương, giọng hơi hoảng của cô cất lên
- Chảy máu,…tay của anh chảy máu rồi/!
- Cái…
Lại bị cắt ngang lời bởi tiếng động lớn phát ra từ bên ngoài.

Nơi cửa hang động có một tiếng nổ khá lớn làm đả động đến bên trong khiến đá bụi rơi tứ tung.
Giao Uyên bất ngờ giật mình, cô theo bản năng bịt tai úp người xuống, Charles cũng đồng thời ôm đầu và cơ thể bị thương của cô.

Điều này khiến tư thế của hai người có chút thân mật.

Tiếng nổ này là từ thuốc nổ của Cao Lãnh Khang.

Sau khi tảng đá bị anh cho nổ thì anh nhanh chóng tiến vào trong.
Cao Lãnh Khang ấn đường hơi cau lại nhưng cũng chẳng biểu hiện rõ tâm trạng trên gương mặt.

Vẫn là một gương mặt lạnh lùng như thường ngày.
- Charles, Giao Uyên.

Hai người không sao chứ?
Giọng nói cất lên khiến hai con người kia thức tỉnh trong cơn hoảng loạn.

Tuy nhiên giọng nói này khá ấm áp trái ngược với giọng lạnh lẽo của Cao Lãnh Khang.

Là Lâm Văn Trạch, anh ta vừa mới lên tiếng.
Charles nhanhchongs mở mắt tiếp nhận hiện thực.

Nhìn hai người đan ông phía trước rồi nhìn người con gái trong lòng, anh không nhanh không chậm kéo cô dậy.
Cao Lãnh Khang và Lâm Văn Trạch cùng nhau đi đến tuy nhiên miệng vẫn không cử động nố một lời.
Charles lay lay người của Giao Uyên, cô từ từ mở mắt, đập vào mắt cô là người đàn ông thân đầy vết máu còn đáng sợ hơn vết thương của Charles.
Lần nữa mùi máu tanh xâm chiếm lấy khứu giác của cô, choáng váng một hồi, ý thức dần mất đi cô lập tức bị ngất đi trong vòng tay của người nào đó chỉ nghe thấy tiếng nói của ai đó gọi tên mình.
- Giao Uyên.

Giao Uyên/!
Cao Lãnh Khang nhanh chóng bế cô lên, đôi mắt nhắm tịt gương mặt nhợt nhạt hơn bao giờ.
Anh đi ra khỏi hang động, đôi mắt nhạy bén nhìn vào khoảng không như muốn xé tan nó trong màn đêm tĩnh mịch.
Dương Thanh Hà nhìn thấy màn trước mắt cô ta vô cùng sửng sốt.
“Tr…Trương Giao Uyên? Cô ta…sao lại…không đúng”
- Khang ca, anh đang bị thương để cô ta cho Văn Trạch đi, anh xử lí vết th…
Cao Lãnh Khang không nhìn cô ta, đôi chân dài nhanh chóng bước ngang qua cơ thể của người con gái khiến cô ta kinh ngạc tột cùng
“Anh ấy…lại lơ mình lần nữa…?Nhưng mà… tại sao chứ…mình”
- Khang ca! Cao Lãnh Khang!!!
Cô ta tức điên người, bực bội hét lên tên của người đàn ông.
- Emma, với thái độ của cô bây giờ Jordan câu ta chỉ thấy chán ghét!
Kiera vỗ vai cô, khẽ lên tiếng nhắc nhở.
- Chán ghét ư? Từ trước đến giờ tôi vẫn vậy, anh ấy đều không nói gì kể cả tỏ thái độ, hôm nay lại hoàn toàn ngó lơ tôi, anh ấy…là tại sao?
Dương Thanh Hà trong lòng bực bội, cô ta khẽ chấn động ánh mắt thất thần nhìn người đàn ông phía trước.
Kiera ngán ngẩm lắc đầu, vốn dĩ ai cũng biết Cao Lãnh Khang chẳng hề có cảm xúc với cô ta, anh chẳng qua là nể mặt người bạn thân anh Dương Tử Đằng mà thôi.

Nếu không thì ba cô ta bây giờ là lãnh quân của Mỹ trong một gia tộc lớn mạnh nhất thì anh cũng không nể nang mà thẳng tay đẩy cô ta ra khỏi cuộc sống của anh rồi.
Tất cả chỉ là đều do cô ta ảo tưởng mà ra.
Kiera kéo Tú Ảnh đi đến chiếc trực thăng đậu phía trước, Charles chỉ chào cô một tiếng rồi cũng hờ hững bước qua.
- Tiểu Hà, chúng ta cũng đi thôi.
Lâm Văn Trạch nhẹ nhàng lên tiếng, Dương Thanh Hà cau mày cô ta thở hắt ra một hơi rồi nhanh chân bước đi.
Tất cả đã lên đầy đủ chiếc trực thăng bắ đầu cất cánh rồi bay lên không trung giữa bầu trời đêm tĩnh mịch.
“Tại sao Khang ca lại ôm cô ta chứ? Anh ấy còn bị thương nữa…Những hành động của anh ấy bây giờ mình chưa từng thấy bao giờ…”
Dương Thanh Hà cô ta khẽ lay động bởi cảnh trước mắt.
Cứ thế bọn họ đến thẳng đến địa điểm, không ai nói một lời, bầu không khí trong chiếc trực thăng đối với một số người lại khá nặng nề.
Chiếc trực thăng đáp xuống trước một toà lâu đài vô cùng lộng lẫy, cực kì xa hoa và tráng lệ.
Cao Lãnh Khang bước xuống hai bên đường toàn một dãy vệ sĩ bên trong là người hầu đang xếp hàng dài, họ dường như đã được sắp xếp để chào đón anh.
Cộp cộp! Từ trên hành lang rộng lớn tiếng giày cao gót nhọn hoắt từ từ tiến về phía của anh.
Một người phụ nữ với thân hình đầy đặn, một mỹ nhân với mái tóc vàng óng ánh trong màn đêm đen khiến cô ta quyến rũ bức người.
- Oh, Jordan! You…hmm, who is this beautiful girl? Oh…you’re still holding a girl, aren’t you?
( Ôi, Jordan! Cậu…hửm, cô gái xinh đẹp này là ai vậy? Ơ mà…cậu cũng chịu bế một cô gái á hả? )
Louisa vui mừng định nói gì đó nhưng cô ta ngạc nhiên khi nhìn thấy người đàn ông ôm một hình dáng của một cô gái rồi nói.

Cao Lãnh Khang không quan tâm mấy, anh lên tiếng hỏi
- Where’s Leyla?
( Leyla đâu? )
- Oh, this girl is hurt.

Leyla? She will be out soon.
( Ồ, cô gái này bị thương rồi.

Leyla? Cô ấy sẽ ra ngay thôi )

Louisa cũng không quan tâm việc mình bị ngoa lơ, cô quan sát cô gái mà Cao Lãnh Khang ôm, nỏi một câu rồi lại trả lời câu hỏi của anh.
Những người khác cũng đã đi ra khỏi chiếc trực thăng, bọn họ đứng im không phát ra một tiếng động, dường như là đang đợi Cao Lãnh Khang phản ứng trước.
- Lão đại!
Một cô gái nhìn có vẻ ngang tuổi anh, cô ta mặc một chiếc áo blouse, trên người ngoài mái tóc đen dài buộc lên cao thì một thân toàn màu trắng, thoạt nhìn giống một bác sĩ thực thụ.
Cô ta lên tiếng cắt ngang bầu không khí có chút ảm đạm trong đó.

Đơn nhiên tiếng lão đại này là gọi Cao Lãnh Khang.
Cao Lãnh Khang không câu giờ anh nhanh chân tiến thẳng vào bên trong, vừa đi anh vừa nói
- Mau xử lí vết thương cho cô ấy.
Leyla cũng không quan tâm người con gái kia là ai, cô nhanh chóng chạy theo Cao Lãnh Khang đi vào bên trong.
Cô không quan tâm là vì chỉ cần người Cao Lãnh Khang nói thì cô sẽ cứu hết sức, chỉ cần là bệnh nhân của cô, cô sẽ không để người đó chết bất kể là tình trạng tồi tệ đến mức nào.
Leyla không chỉ là một bác sĩ đối với Cao Lãnh Khang mà đối với tất cả nhữn người trong thế giới ngầm cô là một người vô cùng quý giá là một vị thần y trong truyền thuyết.
Tài năng của cô chỉ là một phần do bẩm sinh, dòng họ nhà cô đều là nhưnggx con người nghiên cứu về thuốc dược và đến cô đã là đời thứ 6.

Đó là phần lớn khiến cô trở thành một trong những vị thần y nổi danh khắp giới hắc đạo.
Tuy nhiên cô không chỉ học mỗi những gia truyền của gia tộc mình, cô khác họ ở chỗ lại học thứ hiện đại để trở thành một bác sĩ, sau cùng cô lại đi theo Cao Lãnh Khang cô không chỉ tạo ra một dược phẩm cứu người cũng có thể tạo ra một loại kịch độc gϊếŧ người.
Chất độc của con dao trong chiếc vòng cổ của Nhật Nam chính là do cô tạo ra.
Một cô gái bề ngoài yếu đuối nhưng bên trong lại trái ngược hoàn toàn.

Leyla là một vị bác sĩ thần y vô cùng lợi hại..

Bình Luận (0)
Comment