Chương 340: Thiên giới đại loạn
Chương 340: Thiên giới đại loạn
Chương 340: Thiên giới đại loạn
Dịch: Athox
Nhân gian náo nhiệt như vậy, nhưng Tiên Giới cũng chẳng yên ổn gì.
Sau khi chữa thương cho Sơn chủ xong, Lý Mộc đi ra ngoài quan sát thiên tượng ban đêm, thấy sao phương đông sáng lấp lánh, liền biết sư huynh Tạ Hồng Tuyết bế quan xong.
Tạ Hồng Tuyết ở Tiên Giới là sứ giả của Đông Phương Tinh Thần, khi hắn bế quan các vì sao phương đông đều u tối, chỉ khi hắn trở lại thì chúng mới lại lóng lánh rực rỡ. Lý Mộc liền dùng phi kiếm truyền thư, bay thẳng lên cửu tbáo tin mình đang ở đây.
Nhưng Lý Mộc không hề hay biết, Tạ Hồng Tuyết tỉnh lại hoàn toàn không phải là điều tốt lành gì.
Những năm qua, Lý Mộc du ngoạn nhân gian, kết giao với các người trẻ tuổi đầy chính khí và tự do tự tại như Khán Dần Thành chủ, Sơn chủ và Quân Tử Hề chưởng môn Quân Kiến sơn. Tâm cảnh của Lý Mộc cũng dần dần được ảnh hưởng, thoát khỏi nỗi đau mất sư phụ năm xưa.
Nhưng Tạ Hồng Tuyết bế quan ba trăm năm, thường xuyên linh phách xuất khiếu, đến ba mươi sáu tầng trời chém giết Vực Ngoại Tâm Ma, lại dưỡng nên tâm ma của chính mình.
Hắn cảm thấy ngũ giới hỗn loạn, thần tiên cao quý nhưng không phổ độ thế nhân, mà cố ý để nhân gian hỗn loạn, bởi vì một bộ phận tiên nhân cho rằng, chỉ có nhân gian hỗn loạn, người đời mới thêm thành khẩn cầu xin trợ giúp từ trên trời, hương khói nhân gian mới tăng cường, khí vận mà bọn thần tiên kia đạt được cũng sẽ thịnh vượng. Ma giới bị U Tuyền tẩm bổ, vốn mang tà tính độc ác, là loài tàn khuyết trên đời. Phàm nhân lại quá yếu đuối, tuy có nhiều ưu điểm nhưng cũng đầy tham lam, dục vọng, giả dối phức tạp. Quỷ giới thì người chết thành quỷ, quỷ lại thành người, sinh tử luân hồi, tàn nhẫn không kém gì cõi trần.
Hắn muốn thống nhất ngũ giới, đồng thời diệt Thần, Nhân, Quỷ, Ma, chỉ để lại Tu La là chủng tộc duy nhất tồn tại trên đời, bất tử bất diệt, thanh tịnh không bụi trần, hoàn mỹ không tì vết.
Ý tưởng ấy điên rồ không khác nào tiêu diệt sạch sinh vật ngũ giới, chỉ để lại phần người mạnh nhất. Nhưng Tạ Hồng Tuyết cho rằng thế gian quá tệ hại, cứ phá hủy đi thôi. Có lẽ vì Tạ Hồng Tuyết mãi mãi không thể bỏ qua việc sư phụ bị giết, hay do lần nhập định này bị ma thần Vực Ngoại mê hoặc, dù sao từ khi xuất quan Tạ Hồng Tuyết đã quyết định như vậy.
Hắn bắt đầu tập hợp lực lượng của mình ở Thiên giới, đáng kinh ngạc là rất nhiều tiên nhân mà hắn tiếp cận đều ủng hộ ý tưởng của hắn. Bọn họ gọi hắn là Thánh chủ, bí mật âm mưu mọi việc. Bọn họ gọi kế hoạch này là "Thánh Huy", vì khi soi rọi thánh huy, tất cả sẽ khởi động lại.
Sau này Lý Mục khi trở thành Đảo chủ đã suy ngẫm hàng trăm năm, mới hiểu vì sao xưa kia nhiều người sẵn lòng theo Tạ Hồng Tuyết đến thế. Đó là vì cuộc sống ở Thiên giới thực sự quá cô đơn, con đường tu luyện theo Thái Thượng Vô Tình Đạo dài dằng dẵng sẽ biến thành "tuyệt tình". Trong mắt họ, bất kỳ sinh vật nào thấp hơn tiên nhân đều đầy tính ti tiện, dù là người hay ma cũng như sâu kiến. Vậy thì tiêu diệt sạch, lập nên thiên địa chỉ có Tu La, nghe có vẻ không phải là lựa chọn tồi.
Cho nên Tạ Hồng Tuyết không để ý đến phi kiếm của Lý Mục, tâm trí chỉ hướng về kế hoạch thống nhất ngũ giới của mình, lại vững tin rằng Lý Mục chưa bao giờ chống đối mình, chắc chắn lần này cũng sẽ ủng hộ mình.
Nhưng hoàn toàn ngoài dự đoán của hắn, Lý Mục lại đang chiến đấu hết mình vì những con người yếu đuối, giả dối mà hắn cho là tầm thường như sâu kiến. Bởi Sơn chủ bị thương, nên Lý Mục vốn vì thân phận tiên nhân còn phải kiêng kị, giờ không thể không theo Quân Tử Hề lên chiến trường.
Dù có tiên nhân Lý Mục trấn thủ, nhưng đại chiến Nhân Ma ở Nguyệt Cốc vẫn là Ma giới chiếm thượng phong. Hai bên đã chiến đấu trong mười ngày, cả hai đều tổn thất nặng nề, vì không muốn những cao thủ dưới trướng ngã xuống tại đây, nên cuối cùng đều quyết định tạm thời rút lui, chờ thời cơ tái chiến. Trong trận đại chiến này, Lý Mục không thấy bóng dáng Hiên Viên, mà đối đầu trực tiếp với phụ thân của Hiên Viên, Ma chủ lúc đó.
Ma chủ danh là hùng tài có thể thống nhất các thế lực Ma giới, lúc đó Lý Mục đã giao chiến với hắn. Mặc dù trước khi rời đi vẫn chưa phân định thắng bại, nhưng Lý Mục biết nếu cứ đánh tiếp chắc chắn sẽ thua.
Mọi người lui về Quân Kiến sơn, Sơn chủ lúc này công lực đã phục hồi tám phần mười. Hắn rất tự trách, nếu hắn có thể xuất trận, có lẽ kết cục sẽ không như thế này. Quân Tử Hề tò mò hỏi hắn, cho dù người hắn yêu là con gái Ma chủ, hắn vẫn sẽ kiên định chí hướng trong lòng chứ?
Ngoài dự kiến của mọi người, câu trả lời của Sơn chủ là phủ định. Hắn nói tuy ngoài miệng hắn tự trách, nhưng trong lòng thầm mang một phần may mắn. Bởi nếu lần này hắn xuất trận trong trạng thái đỉnh phong, gặp Hiên Viên phe đối thủ, hắn hoàn toàn không biết phải ứng phó thế nào.
Quân Tử Hề thở dài một tiếng, cũng không nói thêm điều gì.
Lý Mộc Mộc cười to, nói như vậy mới đúng tâm lý con người. Dù sao Sơn chủ tu luyện theo Thái Thượng Hữu Tình đạo, trọng tình cảm, nếu qua ải dễ dàng như thế, Thánh nhân kia cũng chẳng đáng là Thánh nhân.
May mắn là sau trận đại chiến trước, cả hai phe đều bị thương nặng, cần thời gian dưỡng thương. Sơn chủ du hành thiên hạ, tìm tu sĩ ưu tú gia nhập phe mình. Trong thời gian đó, hắn gặp được cô nhi trong núi sâu đất Sở rồi thu làm đệ tử.
Lý Mộc thắc mắc tại sao vẫn chẳng thấy tin tức gì của Tạ Hồng Tuyết. Cuối cùng hắn bừng tỉnh, Thiên Môn do Triệu chân nhân trấn giữ, Tạ Hồng Tuyết muốn giáng trần cũng phải đi qua đó. Hay Tạ Hồng Tuyết chưa từng giao chiến với Triệu Chân nhân? Thế thì Triệu Chân nhân thật sự là quái vật trong quái vật! Nhận ra điều này, Lý Mộc Mộc lập tức chạy về Côn Lôn.
Đến Côn Lôn, hắn thấy dấu vết tiên nhân bị hạ phàm! Hắn kinh hoàng, không lẽ trong thời gian gìn giữ Thiên Môn, Triệu chân nhân còn giết cả tiên nhân giáng trần?
Hắn chạy đến Đào Hoa sơn trang, thấy Triệu chân nhân ngồi trong sân ngơ ngác nhìn bầu trời. Hắn hỏi gấp tình hình gần đây ra sao, các tiên nhân thách đấu Triệu Chân nhân thế nào. Nhưng Triệu Chân nhân rất bối rối, nói đã lâu không tiên nhân nào đến. Chỉ là mấy ngày nay, trong Thiên Môn liên tục có tiếng giao chiến khốc liệt, từ mấy ngày trước lại liên tục có thi thể tiên nhân rơi xuống từ trong Thiên Môn. Vì đều là thi thể, nên Triệu chân nhân cũng không hỏi kỹ.
Lúc này Lý Mộc mới giật mình hiểu được, hóa ra Thiên giới cũng xảy ra náo loạn! Điều hắn lo lắng nhất bây giờ là Tạ Hồng Tuyết! Không hề do dự, hắn lập tức nhảy lên, bước vào Thiên Môn, trở lại Thiên giới mà hắn đã rời xa bao lâu nay.
Khi ấy ở Thiên giới, Nghiệp Hỏa thiêu đốt, cung điện sụp đổ. Mà trong ánh lửa, kẻ mặc áo giáp đỏ tươi đang tàn sát chính là hảo huynh đệ của hắn – Tạ Hồng Tuyết!