Lôi Động Cửu Thiên

Chương 82 - Di Chứng Đan Dược

Ba động lôi điên thu lại, xuyên qua thân thể Hứa Phong, đem Nguyên Lực toàn thân hắn chiết xuất chắt lọc, đồng thời cường hóa cơ bắp tế bào toàn thân hắn.

Linh khí căng phồng dưới da cùng ba động lôi điện tựa hồ đặc biệt ăn ý, tương hỗ lẫn nhau, lấy một loại tiết tấu đặc thù lại ổn định liên tục chắt lọc từ linh khí căng phồng dưới da, tạo thành từng vòng chu thiên.

Ông! Ông! Ông! Ông! Ông!

Liên tục những vòng lôi điện, không ngừng từ trong thân thể Hứa Phong khuếch tán ra.

Lúc đầu, là một đạo vòng sáng lôi điện.

Thời gian dần trôi qua, biến thành hai đạo, ba đạo, đến mức biến thành một quang cầu lôi điện như hiện tại.

Liếc mắt nhìn lại, phảng phất lôi điện quang cầu bao quanh Hứa Phong, điện quang nhấp nháy, tràn ngập khí tức cuồng bạo cùng hủy diệt, tại bên người Hứa Phong tùy ý oanh minh.

Thế nhưng mà nhìn kỹ, lại phát hiện lôi điện quang cầu lấy một loại tần suất đặc thù biến hóa, từng đạo lôi điện vòng sáng dày đặc không ngừng mở rộng rồi co vào, chỉ là vòng sáng quá nhiều rồi, đã hiện đầy không gian xung quanh, dưới thị giác tạo thành một loại cảm giác nhìn như quang cầu.

Hứa Phong an tĩnh duy trì loại trạng thái này, thời gian vẫn lặng lẽ dần dần trôi qua...

Không biết qua bao lâu, linh khí trên người Hứa Phong toàn bộ đều hoàn thành chiết xuất, linh khí khối lớn căng phồng trên người toàn bộ biến mất không còn, linh khí tại thể nội đạt đến trình độ tràn đầy và tinh thuần.

Hứa Phong khống chế linh khí tại thể nội, hướng về trong đan điền áp súc, áp súc, đè ép co lại.

Trong đan điền, một viên Lôi Điện Tinh Thể óng ánh sáng long lanh ở trong quá trình này không ngừng biến lớn, biến lớn, lại biến lớn.

Cạch!

Đột nhiên, một thanh âm tại thể nội Hứa Phong vang lên.

Sau một khắc, trên Lôi Điện Tinh Thể xuất hiện từng đạo vết nứt, chợt một cái Tinh Thể mới càng thêm ngưng thực phá xác cũ ra ngoài, phảng phất giống như phá kén thành bướm.

Hô hô hô hô hô...

Tinh Thể đang tái sinh xuất hiện, linh khí tại thể nội Hứa Phong điên cuồng tràn vào bên trong Tinh Thể, linh khí bàng bạc cuối cùng toàn bộ hội tụ thành một điểm.

Ông...

Tinh Thể Lôi Điện tại đan điền Hứa Phong tách ra hoàn toàn tạo thành một đạo ba động, sau đó liền yên tĩnh trở lại.

Tê tê tê...

Cùng lúc đó, trên người Hứa Phong thể nổi lên một cỗ năng lượng ba động mạnh mẽ, lôi điện tràn ngập khí tức hủy diệt thấu thể xuất ra, cùng lúc lôi điện vòng sáng lúc trước khuếch tán đến khoảng cách lớn nhất, sau đó co rút lại trở về, cuối cùng hội tụ tại thể nội Hứa Phong.

Lúc này, gian phòng Hứa Phong lần nữa khôi phục yên tĩnh. Vô luận là thể nội hay là bên ngoài cơ thể, lôi điện cuồng bạo đều biến mất không thấy. Còn lại, chỉ có Hứa Phong yên tĩnh ngồi xếp bằng điều chỉnh hô hấp.

Hô hô... Hô hô...

Hứa Phong hô hấp dần dần trở nên vững vàng, đại khái lại ngồi một hồi, mí mắt hắn khẽ động, hai mắt nhẹ mở ra.

Tê...

Trong phút chốc đó, trong đôi mắt Hứa Phong khẽ xẹt qua hai đạo điện mang, trong nháy mắt liền biến mất không thấy, phảng phất chưa từng xuất hiện.

Hóa Khí Cảnh tam trọng!

Lần này tu luyện, Hứa Phong trực tiếp lựa chọn phương thức cưỡng ép đột phá, đem tu vi của mình ngạnh sanh đột phá một cấp bậc, đạt đến cảnh giới Hóa Khí Cảnh tam trọng.

Hả???

Hứa Phong thử vận chuyển Nguyên Lực một chút, chợt phát hiện ra một điều nghiêm trọng, đó là Nguyên Lực của hắn khi vận chuyển có dấu hiệu trì trệ, tựa như sa vào vũng bùn lầy.

Điều đó cũng có nghĩa là tu vi của hắn mặc dù là Hóa Khí Cảnh tam trọng nhưng khi sử dụng chỉ phát huy ra không đến một thành lực lượng. Giống như một thùng nước đầy, nhưng lại chỉ có thể dùng từng giọt, từng giọt.

Hứa Phong có thể tinh tường cảm ứng được trong Nguyên Lực của hắn có tồn tại tạp chất ngăn cản sự vận chuyển của Nguyên Lực. Đám tạp chất này, chính là tạp chất từ lượng đan dược lớn lắng đọng lại mà Hứa Phong phục dụng khi đối chiến với Hứa Hàn.

"Xem ra trong một khoảnh thời gian sẽ không vận dụng được tu vi ah!" Hứa Phong lắc đầu, sử dụng quá nhiều đan dược cùng lúc không thể hấp thu hết dẫn đến di chứng, tiềm ẩn những nguy cơ khó lường...

Xong lần tăng lên này, không chỉ có Nguyên Lực của Hứa Phong tăng lên một cấp bậc, mà ngay cả thân thể của hắn cũng theo đó mạnh mẽ rất nhiều, đơn giản nắm tay thành quyền một chút, liền có thể cảm giác được rõ ràng mình trong cơ thể ẩn chứa lực lượng mang tính bạo tạc!

Không sai!

Hứa Phong hài lòng gật đầu, thực lực nhiều mặt tăng lên khiến tâm tình của hắn thoải mái lên rất nhiều!

Sau khi tắm rửa qua một lát, Hứa Phong cứ như vậy lõa thể đi ra ngoài. Lẳng lặng đi đến trước gương, hài lòng gật đầu. Nghiễm tưởng sau khi tác dụng của số đan dược lúc hắn dùng khi chiến đấu với Hứa Hàn hết, thì dáng vẻ của hắn sẽ khôi phục lại vẻ gầy gò như bình thường, nhưng không...

Từng khối cơ bắp vô cùng hoàn mỹ tựa như điêu khắc ra, vai ngực nở rộng, bắp tay bắp chân rắn chắc, cơ bụng sáu múi, tựa như người tập tạ lâu năm.

Hứa Phong ngắm nhìn cơ thể mình, khóe môi khẽ nhếch lên. Hắn không thích cơ thể ẻo lả thư sinh như trước kia, gây cảm giác như trói gà không chặt. Hắn thích một cơ thể mạnh mẽ tràn ngập lực lượng như bây giờ, nếu đặt ở kiếp trước sợ là có thể quến rũ không ít nữ sinh.

Khi ánh mắt hắn quyét xuống dưới, liền không khỏi suy tư một chút. Trong lòng âm thầm suy đoán, ngay lập tức hắn liền đưa tay xuống bắt lấy cây côn thịt của mình để kiểm chứng suy đoán, bàn tay khẽ chuyển động lên xuống một chút. Côn thịt dưới động tác thành thạo của hắn dần dần căng cứng vươn lên, cho đến khi không thể lên được nữa mới đình chỉ.

"Ha ha ha, hoàn hảo, này mới là nam nhân chân chính chứ!"

Hứa Phong nhìn đại nhục bổng lúc này đã to như cái chày giã cua của mình mà cười nham nhở, trong đầu đột nhiên xẹt qua mấy hồng nhan tri kỷ, sắc mặt lộ vẻ hèn mọn. Bất qua khi nghĩ đến Hứa Thiên Tuyết, hắn liền lắc đầu, gạt bỏ mấy suy nghĩ không đứng đắn của mình, nàng chính là đường tỷ của hắn a! Bất quá động tác tay của hắn vẫn không dừng lại, thậm chí còn tăng lên vài phần!

"Hứa Phong, ta mang một ít đan dược đến cho đệ!"

Đúng lúc này, bỗng nhiên Hứa Phong nghe thấy ngoài sân có người gọi tên mình, giọng nói ôn nhu, nhẹ nhàng, như suối mát chảy qua bờ đá, như hoàng anh xuất cốc, truyền vào tai Hứa Phong hết sức rành rọt, vô cùng êm tai. Đây rõ ràng là thanh âm của một thiếu nữ thanh xuân. Ngay sau đó, "Két…" một tiếng, cửa phòng bị mở ra. Hứa Phong quay đầu nhìn lại.

- Aaaaaaaaa!

- Aaaaaaaaa!

Hai tiếng thét chói tai đồng thời vang lên. Hứa Phong nhất thời há to miệng, hai mắt trợn trừng, ngây người ra như phỗng nhìn thẳng vào thiếu nữ bỗng nhiên xông vào trước mắt, trong khoảnh khắc mọi động tác đều cứng đờ. Mà thiếu nữ kia cũng khiếp sợ mở to hai mắt nhìn, khuôn mặt xinh đẹp trong nháy mắt trở nên đỏ bừng, cần cổ trắng như tuyết càng như mặt trời lúc bình minh, tản mát ra vẻ đẹp kinh tâm động phách, tựa như mộng ảo.

Hứa Phong nhìn chằm chằm vào thiếu nữ siêu cấp xinh đẹp trước mắt, lam y như thủy, vóc người thướt tha, khuôn mặt xinh xắn mang theo nét thanh lệ cùng vẻ tôn quý nhàn nhạt.

"Ta kháo! Thiên Tuyết tỷ tỷ, sao tỷ vào không gõ cửa ah!"

Hứa Phong nhanh như thiểm điện bưng kín tiểu huynh đệ đang chập chờn giữa hai chân mình, sợ hãi nói. Thiếu nữ trước mặt chính là Hứa Thiên Tuyết, đường tỷ của hắn, người mà khi nãy hắn cố gạt ra khỏi suy nghĩ.

Nghe Hứa Phong nói, Hứa Thiên Tuyết mới từ trong kích thích cường đại của thị giác tỉnh táo lại, hoảng hốt kêu lên một tiếng, hai tay che mắt, vụt chạy ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment