Lôi Quân

Chương 122


Trần Quân Lập tới có thể nói là vô cùng kịp lúc.

Nhìn xem sắc mặt trắng bệch Nhược Hi, Trần Quân Lập ân cần hỏi thăm: -" Nhược sư muội, ngươi không sao chứ? "
Mà nhìn thấy hắn, Nhược Hi hai người trong mắt cũng lóe lên vui sướng, tựa như nắm được cọng cỏ cứu mạng.

Tới Quyết Huyết đấu trường lần này đáng lẽ Nhược Hi sư phụ cũng sẽ tới đây cùng các nàng, bất quá nửa đường lại xảy ra chuyện gấp, người không thể không bỏ ngang rời đi.
Hiện tại gặp phải nguy hiểm, không có sư phụ bên cạnh, các nàng có thể dựa vào cũng chỉ có Trần Quân Lập một người.
-" Sư huynh, ta không sao.

" Nhược Hi khẽ lắc đầu nói.
Nghe vậy Trần Quân Lập cũng chỉ gật đầu không nói gì thêm, bởi lẽ hắn biết lúc này không phải thời điểm để tâm sự, rời đi nơi này mới là chuyện quan trọng.
Lại đem mấy con Huyết Thi đánh bay, Trần Quân Lập đi tại phía trước mở đường, phía sau Nhược Hi hai người theo sát chạy về phía Quyết Huyết đấu trường lối ra.
Bất quá Huyết Thi thực sự nhiều lắm, cho dù là nhất lưu cao thủ như Trần Lập Quân cũng có chút quá sức.
Không những vậy, nơi này cũng không chỉ có Huyết Thi, Huyết Thần giáo ma nhân cũng có không ít, bọn hắn so với Huyết Thi còn khó chơi hơn rất nhiều.
May mắn ba người tại trong đám người cũng không coi là nổi bật, cho nên không thu hút đến cái nào lợi hại ma nhân.
Ngược lại trên đường bọn họ lại bắt gặp thân ảnh quen thuộc.
Đó chính là Dương Tuấn cùng Tử Lân Ưng hai người.
Chỉ thấy hai người bọn hắn lúc này đang tại giữa chiến trường đi dạo, một trước một sau thần sắc cực kỳ thản nhiên.
Bất quá càng để người ta thấy kỳ quái hơn chính là, chiến trường nhiều Huyết Thi như vậy, hai người bọn hắn vậy mà không bị bọn chúng công kích.
Tựa như trong mắt bọn nó đây là hai kẻ vô hình đồng dạng.
-" Phí công tử! " Mà phát hiện hai người, Nhược Hi lúc này khẽ hô.
Vốn đang tại " ngắm cảnh " Dương Tuấn nghe có người gọi thì qua đầu nhìn lại, khi thấy Nhược Hi ba người thì cũng mỉm cười gật đầu chào hỏi.
-" Nguyên lai là Nhược tiểu thư, Tiểu Hoàn cô nương cùng Trần Huynh đệ, thật sự là có duyên a.


"
Dương Tuấn cười cười nói, sau đó lại làm ra vẻ mặt nghi hoặc hỏi: -" Thế nhưng mọi người bộ dáng làm sao vội vã như vậy, chẳng lẽ là có chuyện gì quan trọng hay sao? "
-".

.

.

"
Nghe hắn hỏi như vậy, Nhược Hi ba người một bên chém giết sắc mặt đột nhiên đen lại.
Đây là cố tình hay không biết thật? Không nhìn thấy xung quanh hoàn cảnh hay sao?
Xong bọn hắn rất nhanh cũng đã phát hiện ra khác thường.
-" Chuyện gì xảy ra? Huyết Thi làm sao lại không công kích bọn hắn? " Trần Quân Lập kinh ngạc lẩm bẩm.
Phải biết Huyết Thi cơ bản là không có suy nghĩ, không phân biệt được đối thủ mạnh yếu, cho dù là Kim Đan chân nhân có đứng trước mặt bọn nó cũng dám công kích.
Trừ khi hai người bọn hắn cũng có Huyết Thần Giáo Huyết Thi Trùng chúa khí tức?
-" Chẳng lẽ bọn hắn lại chính là Huyết Thần Giáo ma nhân? " Nghĩ đến đây, Trần Quân Lập trong lòng lập tức nâng lên cảnh giác.
Một bên, Nhược Hi cùng Tiểu Hoàn hai người cũng không có nhiều suy nghĩ như vậy.
Mặc dù gặp Dương Tuấn không nhiều, xong tại trong mắt các nàng hắn chính là người tốt, là đáng tin tưởng người.

-" Phí công tử, hai người các ngươi hay là cùng theo bọn ta rời đi đi, ở chỗ này quá mức nguy hiểm.

" Nhược Hi nhìn Dương Tuấn hai người nói.

-" Đa tạ Nhược tiểu thư ý tốt, hai người chúng ta còn có chút việc chưa thể rời đi được.

" Dương Tuấn mỉm cười hòa ái nói.
Đây cũng không phải là Dương Tuấn bịa chuyện từ chối, mà hắn đích thực có chuyện không rời đi được.
Bởi tại sau khi đám người kia tự bạo không lâu, hệ thống liền ban phát nhiệm vụ.
Đó chính là cướp đoạt Huyết Tinh Thạch.
Mà đối với Huyết Tinh Thạch thứ này Dương Tuấn cũng là lần đầu nghe qua.
May mắn có Kỳ Chân Dị Lục giải thích sau đó mới biết được, Huyết Tinh Thạch chính là một loại dị bảo, có tác dụng tinh lọc, nâng cao huyết mạch.
Bất quá cái này Huyết Ma Tinh cũng không phải tự nhiên hình thành mà chính là con người tạo ra.

Tuy nhiên phương pháp chế tạo cực kỳ cực đoan.

Phải dùng rất nhiều máu huyết mới có thể ngưng tụ thành, đặc biệt yêu cầu rất nhiều phẩm chất cao máu huyết.
Hiểu đơn giản là thiên tài dạng này máu huyết.

Mà Thiên Kiêu Hội tụ tập thiên tài thì quả thực không thiếu, chính là điều kiện tốt nhất để luyện Huyết Tinh Thạch.

Cho nên đây mới là nguyên nhân Huyết Thần Giáo chạy tới đế đô.
Bất quá theo Dương Tuấn thấy, vì ngưng tụ Huyết Tinh Thạch mà đánh liều chạy tới đế đô cùng Đại Việt đế quốc, thiên hạ thế lực là địch quả thực không đáng.
Nói thẳng ra là không khôn ngoan lựa chọn.

.


.

Đưa mắt nhìn Quyết Huyết đấu trường trung tâm bầu trời.
Lúc này tại trận pháp không ngừng thu nhập máu huyết, một viên màu đỏ tinh thạch đang chậm rãi hình thành.
Đây cũng chính là Huyết Tinh Thạch phôi.
Dương Tuấn mặc dù sớm phát hiện nhưng cũng không có ngăn cản.
Thứ nhất hắn không phải là chúa cứu thế, thích làm anh hùng cứu giúp người khác, làm như vậy không có lợi.
Thứ hai hệ thống ban bố nhiệm vụ lần này phần thưởng thực sự mê hoặc lắm.
Nhất Phẩm Pháp Bảo, Huyền Quang Chung Cực Cung.
Tại phương này thiên địa, nhất phẩm pháp bảo cơ hồ chính là đỉnh tiêm, mà Dương Tuấn đối với cung cũng rất có hứng thú.
Kiếp trước tại hắn còn học cấp hai cũng có đi học qua bắn cung môn này thể thao, không những vậy còn đạt được được rất nhiều huy chương trong các cuộc thi.

Bất quá năm hắn lên cấp ba, cùng đồng bạn trong câu lập bộ cung tiễn tranh chấp, cuối cùng bị hội đồng đánh gãy tay.
Cho nên từ đó về sau hắn liền không bao giờ động vào cung tiễn, tới hiện tại có thể nói là đã trôi qua rất lâu rồi.

-" Nhưng ta nghĩ mọi người khả năng không rời đi được nơi này.

" Dương Tuấn đưa tay chỉ bao quanh Quyết Huyết đấu trường màu đỏ quang tráo nói: -" Nếu ta nhìn không lầm thì đây là tam phẩm trận pháp, Kim Đan chân nhân đều chưa chắc đã có thể phá được.

"
-" Tam phẩm trận pháp? " Nhược Hi cùng Tiểu Hoàn kinh hô.
Mặc dù ít khi tiếp xúc trận pháp nhưng các nàng cũng biết trận pháp lợi hại, tam phẩm, chỉ cần nghe thôi cũng đã thấy khó chơi.
Một bên Trần Quân Lập lúc này khẽ nhíu mày, xong cũng không có lên tiếng.
Đối với Dương Tuấn, từ lần đầu gặp hắn vốn đã không ưa, cho nên những lời Dương Tuấn nói hắn đương nhiên sẽ không hoàn toàn tin.
Tuy nhiên Trần Quân Lập bản thân cũng không phải kẻ ngu, riêng chỉ nhìn hoàn cảnh xung quanh hắn cũng đã đoán được một chút tình hình.
Thế nhưng như vậy không có nghĩa là tuyệt vọng.

-" Hai vị sư muội, chúng ta đi, cho dù là còn một chút hi vọng cũng phải liều, để hi vọng vụt tắt, vậy chẳng khác nào là đã chết.

"
Trần Quân Lập mở miệng nói, đồng thời sắc mặt tỏ ra cực kỳ nghiêm nghị, cơ hồ từ trong mắt hắn có thể thấy được mãnh liệt ý chí cầu sinh.
-" Haha, Trần huynh quả thực để ta phải khâm phục.

" Dương Tuấn gật đầu cười một tiếng.
Một bên Nhược Hi cũng Tiểu Hoàn nghe nhà mình sư huynh nói vậy cũng vực lại ý chí.

Trần Quân Lập những lời này quả thực không sai, cho dù là còn một chút hi vọng cũng phải liều, để hi vọng vụt tắt, vậy chẳng khác nào là đã chết.
Khẽ liếc nhìn Dương Tuấn, Nhược Hi sâu đó môi đỏ mím chặt chạy theo Trần Quân Lập rời đi.
Nàng trong lòng thật sự muốn Dương Tuấn cùng mình rời đi, bất quá thấy hắn bản ý muốn ở lại nàng cũng không có cách, hai người thế nhưng chỉ là bèo nước qua đường quan hệ.
Đợi xem ba người bóng dáng đi xa, Dương Tuấn sau lưng Tử Lân Ưng đột nhiên mở miệng nói:
-" Lão đại ngươi xem, tiểu cô nương này hình như là thích ngươi, chậc chậc, khuôn mặt này, dáng người này quả thực là không tệ, bỏ qua chính là rất đáng tiếc a.

"
Đối với nhân tộc mỹ nữ Tử Lân Ưng không quá hứng thú, bất quá cái đẹp nó cũng vẫn là biết nhìn.
Nhược Hi trong mắt nó mặc dù không quá xuất sắc nhưng cũng được coi là hàng tuyển.
-" Ngươi đầu chim này đừng có nhiều chuyện, ngoan ngoãn làm culi đi, đợi lát nữa ta sẽ kiếm việc cho ngươi làm, yên tâm sẽ rất vui.

" Dương Tuấn trừng mắt nói.
Tiếp đến hai người liền ở tại trên chiến trường đi dạo, một bên quan sát trò hay, một bên chờ đợi Huyết Tinh Thạch hình thành.
Bất quá thỉnh thoảng vẫn có mấy cái không có mắt tiểu kiếm hôi tìm tới.
Xong tất cả đều bị Tử Lân Ưng một đập đánh nổ, ngay cả thi thể cũng không còn lưu.
Cái này cũng gây nên một đạo ánh mắt chú ý.

Bình Luận (0)
Comment