Lôi Quân

Chương 136


-" Đại đô đốc, n công công! "
Nhìn xem hai người vừa mới từ bên ngoài tiến vào, Lê Huyền vui mừng thốt lên.
Trước mặt cả hai người này thân phận hắn đều nhận ra, đều là Đại Việt đế quốc bên trong đứng đầu tuyệt đại cao thủ.
Trong đó vị kia áo đen nam tử tên gọi Triều An, chính là đứng đầu Trấn Võ Ti Đại đô đốc, một thân tu vi hàng thật giá thật Kim Đan Đỉnh Phong.
Còn lại vị kia n công công chức vị mặc dù so sánh không bằng, xong lại có quan hệ mật thiết với hoàng thất, chính là thân cận thái giám chuyên bảo vệ các đời hoàng đế, một thân tu vi cũng đã đạt tới đáng sợ Kim Đan Hậu kỳ.
Lúc này bắt gặp cả hai tới đây, Lê Huyền biết mình tính mạng đã không cần lo lắng.
Cùng Bạch Ma cái gì chó má giao dịch, đều bị hắn bỏ ra sau đầu.
-" Thất Hoàng Tử.

"
Mà đại đô đốc cùng n công công hai người lúc này cũng đã phát hiện ra Lê Huyền, cả hai lập tức hướng về phía hắn đi tới.
Trên đường đi còn không quên thả ra thần thức dò xét, xong để bọn hắn giật mình chính là.
Ngoại trừ Lê Huyền còn lành lặn bên ngoài, còn lại tám vị hoàng tử khác đã khí tức đoạn tuyệt, thân thể máu huyết toàn bộ đã bị rút đi trở thành thây khô.
Nhận thấy được sự việc nghiêm trọng, Đại đô đốc nhìn Lê Huyền dồn dập hỏi: -" Thất hoàng tử, nơi này đã xảy ra chuyện gì, các vị hoàng tử làm sao lại chết? Hoàng thượng đâu? "
Bị hỏi như vậy, Lê Huyền một chút dấu diếm đều không có, rất nhanh đã tường thuật lại mọi chuyện, kể cả việc Lê Tuyệt Thiên điên rồ nuốt Tổ Ma Tâm trở thành Tà Ma.
Nghe xong Đại đô đốc cùng n công công hai người sắc mặt trở nên trầm mặc.
Bởi chuyện này quả thực vô cùng nghiêm trọng, nhất là việc Lê Tuyệt Thiên trở thành Tà Ma, đây cơ hồ đã không còn là riêng hoàng thất sự tình, mà trở thành toàn bộ tu chân giới việc chung.
Tà Ma, bọn chúng chính là bách tộc kẻ địch chung, là vạn tộc thiên địch.

Thân là nhân tộc một thành viên, Triều An hai người cũng đồng thời không cho phép Tà Ma tồn tại ở phương thiên địa này.
-" Chưa đủ, vẫn chưa đủ,...!Còn thiếu một chút nữa! "
Xong không đợi hai người kịp suy nghĩ quá nhiều, một giọng nói khàn khàn đột nhiên tại sau lưng vang lên.
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy vốn chói lóa quang trụ ánh sáng lúc này đang nhanh chóng ảm đạm đi xuống, đợi khi tắt ngấm hẳn, một bóng người tại bên trong lộ ra, chính là Lê Tuyệt Thiên.
So với lúc mới biến đổi thành Tà Ma, Lê Tuyệt Thiên bề ngoài lúc nào đã thay đổi rất nhiều, không chỉ thân thể càng trở nên to lớn, mạnh mẽ, quanh thân còn có thêm một bộ tự nhiên đen bóng áo giáp bảo hộ.
Bất quá để người ta run sợ nhất vẫn là nó khí tức, cơ hồ ẩn ẩn đã vượt qua Kim Đan Phạm trù.
-" Hoàng thượng! " n công công giờ phút này con mắt híp lại, toàn bộ tập trung nhìn về phía trước mặt quái vật.
Mặc dù đã không còn nhân dạng, xong Lê Tuyệt Thiên nét mặt vẫn còn, thân là thiếp thân thái giám bảo hộ các đời hoàng đế, n Công công đã cùng Lê Tuyệt Thiên tiếp xúc qua rất nhiều, hiện tại chỉ cần liếc mắt đã nhận ra trước mặt quái vật thân phận.
-" Hừ! Hoàng thượng? Hắn hiện tại đã không phải, chẳng qua là một cái người người hô đánh đáng chết Tà Ma mà thôi.

" Bên cạnh đại đô đốc Triều An hừ lạnh một tiếng nói.
Triều An từ nhỏ đã được hoàng thất nuôi dưỡng, đối với hoàng thất có thể nói là cực kỳ trung thành.
Trở thành Trấn Võ Ti đại đô đốc sau đó, hắn liền hết lực phò tá các đời hoàng đế, xong không có nghĩa hắn cũng trung thành với hoàng đế, chỉ cần có hại đối với hoàng thất cùng đế quốc, Triều An sẽ không ngần ngại ra tay tiêu diệt.
Hiện tại Lê Tuyệt Thiên biến thành Tà Ma, Triều An đương nhiên sẽ không nương tay.
-" Con trai ngoan, mau tới đây với ta.

" Lê Tuyệt Thiên lúc này giọng nói lại tiếp tục vang lên.
Đối phương con mắt không biết từ lúc nào đã mở ra, đen kịt hai mắt nhìn chằm chằm lấy về phía trốn một góc Lê huyền, sau đó dưới chân bộ pháp bắt đầu chậm rãi tiến lên.

Còn lại Triều An cùng n công công hai người dường như đều bị bỏ qua, một chút đều không để ý đến.
Chứng kiến một màn này, Triều An mi tâm khẽ nhíu, tiếp đến khẽ nghiêng đầu nhìn Lê Huyền nói: -" Thất hoàng tử người trước rời khỏi nơi này đi, ở đây Tà Ma để cho hai người chúng ta xử lý.

"
Nói xong, không để Lê Huyền kịp nhiều lời cái gì, Triều An cả hai người đã phi thân về phía Lê Tuyệt Thiên đánh tới.

Mà Lê Huyền lúc này cũng hiểu, một lời đều không nói hướng về đại môn bên ngoài chạy đi, trong lòng hận không thể mọc thêm hai cái chân.
Bất quá Lê Tuyệt Thiên làm sao có thể để hắn trốn thoát.
-" Hừ! Chạy đi đâu, mơ tưởng.

"
Lê Tuyệt Thiên quát lạnh một tiếng, đồng thời sau lưng hai cánh khẽ vỗ, thân thể theo đó nháy mắt hóa thành một đạo tàn ảnh lao nhanh mà đi.

Xong ngay tại vào lúc này hai đạo bóng người bất ngờ chắn tại hắn trước mặt.

-" Muốn bắt người, vậy đã hỏi qua trong tay Triều An ta đao chưa.


" Triều An sắc mặt đanh lại nói.
Dứt lời, hắn trong tay lóe lên một đạo màu đỏ quang mang, tiếp đến một thanh dài tới gần 3m đỏ dực quan đao hiện ra.
-" Hỏa Uyên Trảm! "
Triều An quát lớn một tiếng, trong tay đao không chút do dự hướng về Lê Tuyệt Thiên chém tới, theo đó lưỡi đao bên trên không ngừng có hỏa diễm bùng lên tạo thành một đường mỹ lệ vòng cung bắn ra.
Bên cạnh n công công cũng đồng dạng không đứng yên, hắn tay phải khép lại thành chưởng, từ lòng bàn tay màu tím quang mang không ngừng tụ tập vang lên từng tiếng " ù ù " chói tai.
-" Luyện Chưởng! "
Được một lát, n công công bàn tay khẽ đẩy về phía trước, lập tức Lê Tuyệt Thiên đỉnh đầu xuất hiện một đạo to lớn màu tím chưởng ấn giáng xuống, tựa như thái sơn áp đỉnh.
-" Điêu trùng tiểu kỹ! "
Đối mặt với hai vị Kim Đan công kích, Lê Tuyệt Thiên lúc này một chút rung động đều không có, ngược lại tràn đấy khinh thường.
Đầu tiên Triều An đao quang, Lê Tuyệt Thiên không chút hoa lệ đấm ra một quyền.
Một quyền này nhìn như thường thường không có gì lạ thế nhưng lại ẩn chứa to lớn lực lượng, cùng đao quang chạm vào một khắc liền trực tiếp đem đao quang đánh vỡ nát toán loạn.
Xong không có ngừng lại, Lê Tuyệt Thiên lại hít một hơi thật sâu, tiếp đến ngẩng đầu hét lớn một tiếng.
" Ông! "
Nháy mắt một luồng mắt thường có thể thấy cực đại âm ba từ trong miệng hắn bắn ra với tốc độ cực nhanh hướng về đỉnh đầu chưởng ấn đánh tới.
" Oành! "
Chưởng ấn cùng âm ba va chạm một khắc, cả Ngọc Thanh Điện theo đó chấn động không thôi.
Bất quá đây chỉ mới là khởi động, một đao thất bại sau đó Triều An lúc này đã lại nhanh chóng tiếp cận Lê Tuyệt Thiên, trong tay quan đao bay múa, khí thế như hồng, từng đạo hủy thiên diệt địa hỏa diễm không ngừng bắn ra đen cả đại điện đốt đến nóng rực.
Theo sát phía sau còn có n công công, hắn một đôi trảo công đã đạt tới xuất quỷ nhập thần, mỗi mồn lần đánh ra đều mang theo lạnh thấu xương băng hàn.
Không những vậy, lão tốc độ còn cực kỳ nhanh, chỉ cần Lê Tuyệt Thiên lộ một chút sơ liền bị một trảo bắt lấy.
Xong Lê Tuyệt Thiên trên người tự nhiên áo giáp quả thực quá cứng, n công công sắc bén trảo công cũng nhất thời không làm gì được.
Tuy nhiên Lê Tuyệt Thiên lúc này đã bị thành công ngăn lại.

Mà sớm đã chạy trốn Lê Huyền bóng dáng cũng đã không thấy, việc này khiến cho Lê Tuyệt Thiên thực sự nổi điên.
-" Nghịch tặc, chết đi cho ta! "
Gầm lên một tiếng tức giận, Lê Tuyệt Thiên trên thân khủng bố khí tức bạo phát.
Đối đầu hai vị Kim Đan Đỉnh Phong cùng Kim Đan Hậu kỳ, hắn cơ hồ một đường chiếm thế thượng phong, thậm chí có nghiền ép xu thế.
Nửa bước Nguyên Anh mặc dù vẫn thuộc tại Kim Đan cảnh giới phạm trù, bất quá lượng đã có sự thay đổi rất lớn, ma nguyên so sánh đã hùng hậu hơn rất nhiều, thi triển các loại thủ đoạn uy lực cũng theo đó cũng gia tăng.
Nhất là Lê Tuyệt Thiên còn là Tà Ma thân thể, thể chất, tốc độ vốn dĩ đã viễn siêu nhân tộc, có thể áp chết cũng là điều bình thường.
Xong muốn đánh bại Kim Đan Đỉnh Phong Triều An cùng Kim Đan hậu kỳ n công công thì không phải chuyện nhất thời có thể làm được, dù sao bọn hắn hai người đều đột phá Kim Đan đã lâu, nội tình cực kỳ hùng hậu.
-" Hỏa Lộc Thiên Nguyên Trảm! "
Trong tay quan đao hoa văn sáng rực, ngũ phẩm pháp bảo vào lúc này bị Triều An toàn bộ kích phát.
Chỉ thấy lưỡi đao phía trên, một ngọn lửa màu đỏ sậm bùng cháy, ngọn lửa giống như có sinh mệnh tại trên không trung nhảy múa cuối cùng ngưng tụ thành một con tuần lộc.
-" Trảm! "
Triều An một tiếng quát dài, quan đao tại hai tay nắm chặt bổ xuống, hỏa lộc theo đó đột nhiên hí lên hướng về Lê Tuyệt Thiên lao tới.
Mà đối diện, Lê Tuyệt Thiên vẫn như cũ không chút hoa mỹ, khuỷu tay khẽ gập lại quét ngang về phía trước, một đạo phong đao cắt gió chém về phía hỏa lộc.
Xong ngay tại cả hai sắp va chạm vào nhau một khắc, sự việc không ngờ xảy ra.
Vốn dĩ dũng mãnh hỏa lộc lúc này đột nhiên chuyển hướng, uyển chuyển tránh đi phong đao, sau đó lượn một vòng vươn sừng húc về phía Lê Tuyệt Thiên.
-" Hừ! "
Đối với việc này Lê Tuyệt Thiên cũng không có ngờ tới, xong hiện tại muốn tránh đi đều đã muộn chỉ có thể trực tiếp ngạnh kháng.
" Oành! Bành! "
không chút huyền niệm, một tiếng kinh thiên nổ lớn vang lên, kéo theo đó là một đạo hỏa trụ xông phá Ngọc Thanh Điện mái nhà bắn thẳng lên cao đem Táng Lăng điện mặt đất bên trên đốt đến tan chảy.

Bình Luận (0)
Comment