Long Châu

Chương 137

Trận chiến nảy ra ngày càng kích liệt, số lượng người chết ngày càng nhiều mà số lượng xúc tu lại không hề giảm, cứ phá hủy cái này thì cái khác lại xuất hiện thế chỗ.Ở phía trung tâm của trận pháp, khói bụi lúc này cũng đã bắt đầu tan biến, thứ bên trong cũng dần dần lộ ra.

Lơ lửng trên không trung, ở giữa đám xúc tu là một thứ kinh dị kích thước vô cùng khổng lồ, thứ này hình cầu, toàn thân mọc ra những cái xúc tu dài ngoằng.

Nó không có diện mạo mà trên thân chỉ có một cái miệng gai góc trông như hố đen.

- Thứ gì kia?

Vật thể xuất hiện khiến toàn trường một mặt mộng bức và kinh hãi, thứ vật thể kinh dị như vậy trước giờ chưa ai từng thấy qua, ngay cả đám người Long tộc có kiến thức về các loài yêu thú nhất cũng không hề biết đây là thứ gì.

Cái lỗ miệng của con quái vật lúc này hướng về phía đám người, những cái xúc tu xám xịt của nó không ngừng tấn công đám người.

Xúc tu nện xuống đầu bọn hắn, mỗi cái đều như nặng ngàn vạn cân, mỗi lần nện xuống lực đạo lớn đến mức đủ làm trọng thương vô số người.

Số lượng người chết và bị thương không ngừng tăng lên, một số kẻ vừa bị đánh trọng thương xong lại tiếp tục bị xúc tu khác nện trúng rồi hoá thành huyết vụ.

Ở cả hai phe liên minh cũng đã thương vong một số người, đám thiên tài lúc này cũng vô cùng chật vật, bọn hắn vừa giết xong được cái xúc tu này thì lại có cái khác ập tới.

Tuy vậy nhưng con quái vật này không hề tung ra thực lực mạnh mẽ hơn mà chỉ đơn giản là dùng xúc tu đánh giống như đang đánh tiêu hao, khiến bọn hắn cạn kiệt nguyên khí.

Xúc tu lao tới càng ngày càng nhiều khiến đám người có chút khó khắn, Hồng Ngân vừa đẩy lùi một cái xúc tu thì ở một hướng khác một cái xúc tu đã lao đến mà nàng không hay biết.

Cái xúc tu vô cùng khôn khéo đánh lén nhưng dùng toàn bộ lực lượng, một cú quật này chắc chắn đủ khiến nàng tàn phế trong thời gian dài.

Xoẹt

Bỗng, một âm thanh xé gió vang lên, chỉ thấy cái xúc tu đang lao tới bị một trảm chém đứt ngang, bề mặt vết cắt vô cùng bằng phẳng.

Hồng Ngân lúc này cũng phải giật mình mà ngước nhìn, hoá ra kẻ vừa giúp nàng lại chính là Nguyên Bảo, hắn lúc nãy đang chiến đấu ở gần nàng thấy tình hình không ổn nên liền ra tay giúp đỡ.

Cả hai người lúc này ánh mắt nhìn nhau, ánh mắt của Nguyên Bảo mang vẻ tự mãn trong khi ánh mắt của Hồng Ngân nhìn hắn vẫn lạnh lẽo không quan tâm, nàng chỉ liếc nhìn Nguyên Bảo một chút sau đó lại lao đến chiến với một cái xúc tu khác.

- Nữ nhân này bị gì vậy?

Điều này khiến Nguyên Bảo một lần mộng bức, nữ nhân này được hắn cứu bao nhiêu lần nhưng một câu cảm ơn cũng không thèm nói khiến hắn vô cùng tức tối.

- Hừ, đã vậy thì lần sau đừng mơ ta giúp ngươi nữa - Hắn hừ một tiếng nữa rồi tiếp tục công việc chiến đấu của mình.

Ở bên cạnh Hồng Ngân lúc này, Thanh Trì và Thúy An cũng đang chiến đấu với một đám xúc tu, hai người bọn hắn nhưng lại chiến với những bốn cái.

Cả hai người đều chỉ là tu sĩ nhỉnh hơn bình thường một chút, thực lực cũng không thể mạnh bằng những người như Hồng Thủy và Hồ Yến Điệp nên lúc này vô cùng khó khăn.

Đám xúc tu này không những biết đánh lén mà bây giờ còn biết cả vây công, phải nói là linh trí cực kì cao, cực kì khôn ngoan.

Những cái xúc tu không ngừng nện xuống, cả bốn cái cùng lúc giáng xuống khiến trọng lực đè xuống hai người vô cùng kinh khủng.

Hồng Ngân vừa thoát khỏi xúc tu muốn đến trợ giúp hai người nhưng trước sự công kích hung hãn của bốn cái xúc tu, đồng thời lại thêm một cái xúc tu lao đến khiến nàng không thể lại gần chỗ hai người.

Bốn cái xúc tu như chiếc chày giã gạo liên tục nện xuống hai người, Thúy An và Thanh Trì không thể chạy thoát chỉ còn cách tạo ra lớp lá chắn phòng ngự phía trước.

Đương nhiên với thân phận công chúa như Thúy An thì nàng không hề thiếu thủ đoạn bảo mệnh, bất quá hiện tại vẫn chưa phải lúc nên nàng muốn tiết kiệm.

Sự việc diễn ra không thể tránh khỏi ánh mắt của Cao Tiến quan sát, bất quá hiện tại hắn không ở cạnh hai người bọn họ như Nguyên Bảo ở cạnh Hồng Ngân lúc nãy nên việc giúp đỡ khá khó.

Hắn đắn đo một lúc rồi một tay đưa ra sau nắm lấy tà áo choàng, hắn vung áo một cái, bốn lưỡi trảo uy lực mang đầy huyết ám cuồn cuộn phóng tới.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt

Qua một tràng âm thanh liên tục vang lên, bốn đường trảo băng băng lướt qua một loạt xúc tu, một lần lướt qua đều cắt các xúc tu thành năm khúc.

Cuối cùng bốn đường trảo quét qua khỏi bốn cái xúc tu đang vây lấy Thúy An và Thanh Trì, chưa dừng lại ở đó nó tiếp tục cắt đứt thêm vài cái xúc tu phía sau nữa.

...

- Khốn kiếp, đám xúc tu này quá đông! - Long Tín cảm thấy khó chịu liền hô lên, những cái xúc tu công kích về bọn hắn không ngừng khiến bọn hắn vô cùng chật vật

- Phải tấn công vào bản thể mới hạ được nó! - Không biết trong lúc hoãn loạn là ai nói nhưng lúc này có một câu nhắc nhở vang lên.

Võ Tuấn Kiệt nghe vậy liền quay sang nhìn về phía Long Tín rồi nói:

- Long Tín, trước mắt phải liên thủ diệt thứ này, ý ngươi thế nào?

Long Tín nghe hắn nói cảm thấy cũng có phần đúng nên liền gật đầu chấp nhận.

Mặc dù bình thường hai phe luôn đấu đá nhưng trước tình cảnh như vậy buộc bọn hắn phải liên thủ lại với nhau, cũng giống như một dân tộc bình thường luôn có nhiều phe cánh đối lập nhưng khi đứng trước kẻ thù xâm lược thì đều đoàn kết lại.

- Tất cả phối hợp cùng nhau, chúng ta sẽ tấn công bản thể của nó! - Cả hai lập tức hướng người của phe mình truyền đạt.

Đám người còn lại cũng không phải kẻ mù quáng, tình thế hiện tại không được ổn cho lắm, cho dù là đám thiên tài chưa tiêu hao nhiều cũng đang gặp vô số khó khăn để chống đỡ, huống hồ là bọn hắn đã tiêu hao không ít.

Ngay cả yêu nữ Mỹ Ngọc Linh người đã kích động cả hai phe đấu đá nhau trước đó lúc này cũng không có ý kiến, nàng tuy không dễ bị đám xúc tu tổn thương nhưng nguyên khí cũng không phải là vô hạn, cứ tình trạng này nàng rồi cũng sẽ hết sạch nguyên khí.

- Thứ này vô cùng khó đối phó, ta đề nghị tất cả phải dốc toàn lực!

Long Tín vậy mà chủ động yêu cầu mọi người dùng toàn lực, nãy giờ chiến đấu hắn cũng đã phát hiện ra thứ này linh trí vô cùng cao, nếu đồng loạt phản công chắc chắn nó sẽ ngay lập tức phòng thủ, đến lúc nó nếu không toàn lực ra tay thì sẽ vụt mất cơ hội, muốn phản công thêm lần nữa chắc chắn sẽ khó hơn, vả lại bọn hắn cũng đã tiêu hao khá nhiều, chỉ còn đủ sức dùng thêm một kích toàn lực nữa nên hành động chắc chắn phải nhanh gọn.

- Được, chúng ta sẽ dốc sức!

Võ Tuấn Kiệt nói xong thì cả hai bọn hắn dẫn đầu mà lao lên, phía sau là thành viên của cả hai phe cũng lao tới.

Thứ kia cũng ngay lập tức nhận ra hành động của bọn hắn, xúc tu trên người nó liền tập trung lại mà lao đến ngăn cản.

- Phá hủy chúng!

Đám người lập tức hành động, Lam Linh và Yến Điệp chủ động xông lên trước, các nàng đánh ra những kích để ngăn cản đám xúc tu khiến quỹ đạo của chúng chệch sang một bên.

Những người khác như Cao Tiến, Đông Kì, Hắc Vũ, Hồng Thuỷ, cũng xông lên mở đường, Long Thiên Hoàng thì đứng phía sau bắn ra những tiễn gió để yểm trợ.

Mục đích của bọn hắn chính là giúp những kẻ đã tiêu hao nhiều như Long Tín, Võ Tuấn Kiệt, Đông Thành, Lục Chí tiết kiệm sức, bọn hắn vốn đã chiến liên tục nhiều trận, hiện tại không còn nhiều nguyên khí nữa.

Tuy ở hai phe đối lập vậy nhưng đám người bọn hắn phối hợp rất thuận lợi, đường đến với bản thể của thứ kia rốt cục cũng xuất hiện trước mặt bọn hắn.

- Tất cả công kích!

Những công kích mạnh mẽ lập tức được ngưng tụ, ánh sáng đủ màu cũng nhanh chóng xuất hiện.

Lam Linh tay cầm Tử Ngọc Tiên, một cái Tử Mộc Trảm mạnh mẽ bổ xuống.

Long Thiên Hoàng kéo căng dây cung, một cái đại phong long tiễn được bắn ra, gió lốc tạo ra âm thanh gầm thét.

Hồ Yến Điệp thi triển Huyễn Linh, hàng loạt thân ảnh của nàng xuất hiện giữa không trung, hàng trăm cái Thanh Mộc Huyễn Linh Tiên nhắm vào một điểm mà quất đến.

Hồng Thủy thi triển Liên Triều, thủy kiếm trảm mạnh, sóng thần từ bốn phía xung quanh lập tức tạo thành một vòng tròn vây quanh, chúng băng băng lao đến chỗ con quái vật, không để hở một khe nào cho nó thoát.

Đông Kì trên tay cầm song đao, một chiêu Bạch Sa Tất Sát với một quả cầu cát trắng đánh xuống, cát hạt xoáy tít đủ để nghiền nát bất cứ kẻ nào có chạm phải.

Đại ca hắn Đông Thành trên tay cầm Hoàng Sa Vương Trượng, một chiêu Hắc Sa Tất Sát tương tự cũng đánh xuống, chiêu thức có thêm Thánh khí cùng hắc sa giúp đỡ uy lực tăng lên gấp bội so với của Đông Kì, sức mạnh chỉ kém Cường Long Chưởng của Long Tín chút ít.

Lục Chí giáng mạnh mũi côn, từ trên bầu trời, một cỗ trọng lực màu tím lập tức đè xuống, trọng lượng có thể sánh bằng thiên thạch hạ thế.

Cao Tiến triệu hồi ra quỷ thân màu trắng với huyết ám bốc lên xung quanh, một quyền mang theo Hố Đen lao tới, chỉ khác là lúc này nắm đấm của nó mọc ra bốn cái vuốt nhọn ở trước.

Hắc Vũ lấy Thanh Kim Hoá Hình Thạch ra bọc trên tay, một chiêu Linh Hoả Nhất Quyền cấp tốc đấm ra, một quyền đầy dung nham nóng bỏng lao đến thân thể con quái vật.

Mỹ Ngọc Linh xung quanh người hắc vụ hoá thành năm con hắc xà to lớn, qua một cái phẩy quạt, năm con bùng phát ra lượng khí độc lớn trên thân sau đó đồng loạt lao đi.

Võ Tuấn Kiệt lấy ra mảnh đao thứ hai rồi lắp vào Đế Hoả Long Ảnh Đao, hư ảnh hoả long to lớn cũng xuất hiện sau lưng hắn, một phát trảm ra, hoả long mang theo ngọn lửa xanh nóng rực lao đến.

Long Tín lúc này quyết định dùng toàn lực, hắn khom người biến thành hình dạng nguyên thủy của mình, một con rồng vàng to lớn lấp lánh xuất hiện giữa bầu trời, thân thể này so với tất cả các tên Long tộc còn lại cao quý hơn không biết bao nhiêu lần, quả nhiên là Thiên Tử.

- Long Lực!

Qua một tiếng hô, thân thể hắn phát ra loại lực lượng của rồng mạnh mẽ vô biên, khí tức trên người cũng nhờ đó đại tăng, chưa dừng lại ở đó, một tiếng hô nữa lại phát ra:

- Cường Long!

Thân thể rồng vàng nhắm mắt, từ giữa trán của nó, lực lượng kim lôi bùng phát dữ dội tạo ra màu vàng kim rực rỡ, từ bên trong hư ảnh một con rồng cuồn cuộn mà ra.

Hư ảnh này so với Cường Long Chưởng trước đó còn mạnh hơn không ít, trên thân nó kim lôi nhảy nhót hỗn loạn.

Mười hai loại công kích bá đạo, mạnh mẽ hơn người ồ ạt phóng đến, không gian quanh chúng lập tức biến dạng dữ dội.
Bình Luận (0)
Comment