Long Châu

Chương 90

- Hắc Vũ ca, người chuẩn bị tinh thần đi, ta sẽ dùng hết sức a!

- Đừng nhiều lời nữa, mau tới!

Tử Minh không nhiều lời nữa, hắn dậm chân lao đến phía Hắc Vũ, một tay bốc lên hoả diễm, một hoả quyền nhanh chóng được tung về hướng bụng Hắc Vũ ngay khi cả hai sắp tiếp cận.

- Còn chậm lắm!

Hắc Vũ sử dụng Tốc Hành lập tức né người sang một bên, một nắm đấm phản công lao đến từ phía bên trái, mục tiêu là mặt của Tử Minh.

Hắn ngay lập tức đem băng thuộc tính bọc vào tay rồi đón lấy cú đấm, tay còn lại tiếp tục đấm ra một hoả quyền.

Hắc Vũ đấm vào lớp băng trên tay hắn thì như đấm phải bức tường, vô cùng cứng rắn, hắn cũng nhận ra một quyền của Tử Minh đang tới nên cũng đáp lại một đấm.

Binh

Hai đấm chạm nhau, cả hai cũng cùng lúc tách ra.

Tử Minh lại lao đến, lần này một tay hắn bốc lên hoả diễm, một tay khác lại toả ra băng khí.

- Song Nguyên Chưởng!

Hai thuộc tính từ hai bàn tay lao ra thành hai vệt sáng, cả hai hoà quyện với nhau trông giống như hình ảnh âm dương, một đỏ một xanh.

Hắc Vũ cũng không có khinh thường, tay hắn cũng bắn ra một hoả cầu đáp trả.

Chính hắn là người đã cho Tử Minh Linh cấp công pháp nên thừa sức hiểu rõ nó mạnh đến mức nào.

Hai lực lượng va chạm, âm thanh bùm bùm nổ ra, hoả diễm văng khắp nơi, cũng may chỗ hai người đang chiến đấu là một nơi khá thoáng đãng và lực lượng của Vũ Tướng nhất trọng thi triển cũng không mạnh lắm nên không thể ảnh hưởng và kinh động tới xung quanh.

- Hảo tiểu tử, còn gì nữa mau đem ra đây!

Hắc Vũ cảm thán, hắn có thể cảm nhận sức mạnh của Tử Minh trong chiêu vừa rồi hoàn toàn không yếu, quả nhiên công pháp Linh cấp khủng bố.

Hắc Vũ lấy ra huyết kim đem nó tạo thành huyết thủ, thân thể đứng yên giống như chờ đợi hắn.

Tử Minh không chậm trễ, trên hai bàn tay lại xuất hiện hai thuộc tính hoả băng, chỉ khác là lần này hai luồng bóng tối từ trong cơ thể hắn tràn ra bao phủ hai thuộc tính trên tay vào trong một quả cầu hắc ám.

- Tới đi, Song Nguyên Cầu!

Tử Minh lao đến đem hai quả cầu quăng về phía Hắc Vũ khiến hắn cũng phải nhíu mày.

Hai cánh tay đỏ rực dung nham co lại rồi tung đấm về phía hai quả cầu, âm thanh bùng nổ lại lần nữa vang lên.

Hắc Vũ lúc này ánh mắt đột nhiên lại nhảy lên nhìn về hướng Tử Minh, hắn từ bao giờ đã biến mất khỏi vị trí lúc đầu.

Nắm đấm Hắc Vũ lúc này đang giằng co với hai quả cầu lúc này bỗng bị tách ra, thân thể Hắc Vũ tức tốc đã biến mất rồi xuất hiện cách đó một khoảng.

Lúc này hai quả cầu mất đi lực ngăn cản liền như mãnh thứ lao lên, bắn về phía Tử Minh vừa xuất hiện ở phía trước.

Thì ra trong lúc Hắc Vũ bận đối phó với hai quả cầu Tử Minh đã dùng thuộc tính ám để ẩn mình rồi vòng ra sau lưng nhằm đánh lén hắn nhưng lại bất thành.

Tử Minh thấy hai quả cầu lao tới thì lắp tức hốt hoảng, cả cơ thể hắn phải ngả ra sau để né tránh.

- Sơ hở!

Hắc Vũ hô lên một tiểng rồi dậm chân lao tới, một chưởng dung nham cuồng bạo mà bay ra.

Tử Minh lúc này vừa lúc ổn định lại cơ thể, nhìn thấy Hắc Vũ đang không có chút gì là nao núng, thủ ấn nhanh chóng thay đổi, trước người hắn bỗng xuất hiện một lá chắn, trên lá chắn chia làm hai phần một băng một hoả, bên trên còn bốc lên lớp hắc ám.

- Hắc Hoả Băng Thuẫn!

Hắc Vũ lúc này đã ập đến, một chưởng của hắn vỗ vào lá chắn khiến nó rung lên, hắc ám bên trên cùng nhanh chóng bị thổi bay, tấm khiên cũng chỉ chịu được một lát rồi rạn nứt.

Ầm

Tấm lá chắn không chịu nổi áp lực nữa mà vỡ nát để lộ đằng sau là thân ảnh Tử Minh, hắn lúc này đang thủ thế.

Trên tay hắn, một chưởng ấn hình âm dương lại xuất hiện, chỉ khác là lần này ngăn cách giữa hai loại thuộc tính và bao phủ ở bên ngoài là một lực lượng bóng tối.

Tử Minh tung chưởng về phía Hắc Vũ một cách bất ngờ, khoảng cách lần này quá gần khiến hắn không thể nào tránh né.

Tu vi của Hắc Vũ lúc này cấp tốc trở lại là Vũ Vương ngũ trọng, lực lượng bùng phát lập tức đem chưởng ấn của Tử Minh triệt tiêu.

- Khá!

Hắc Vũ khen ngợi Tử Minh một câu, cả hai lúc này cũng dừng lại.

Quả thật vừa rồi có chút sơ ý nên Hắc Vũ đã thua, nếu vừa rồi không khôi phục tu vi thì có lẽ hắn đã thảm hơn.

Chiêu vừa rồi của Tử Minh quả nhiên lợi hại, vậy mà lại đem ba loại thuộc tính quy tụ vào nhau, Hắc Hoả Băng Công đúng là công pháp công thủ toàn diện

Nếu so sức mạnh, Linh Hoả Nhất Quyền của hắn cũng chỉ nhỉnh hơn chiêu vừa rồi của hắn một hai bậc, đấy là chưa kể đến việc tên này còn chưa dùng đến Kình Lực nếu không thì không biết còn khủng khiếp đến mức nào nữa.

- Tiểu tử ngươi rất có triển vọng, trong cùng cấp có thể lấn áp dễ dàng.

Hắn mỉm cười khen thêm một chút.

- Đáng lẽ lần này ta nên đem tiểu tử Linh Quân đến thi thố với ngươi một chút.

- Linh Quân?

- Là một tiểu tử ta gặp sau đó không lâu, ta và hắn cùng gia nhập Minh Long Bang, thiên phú của hắn cũng không tệ.

Tử Minh nghe vậy thì cảm thấy hứng thú với tên này, hắn cũng muốn thử tỉ thí một phen.

- Đúng rồi, ngươi có biết Thúy An ở đâu không? Ta muốn đến gặp nàng một chút.

- Đình viện của công chúa nằm ở phía Nam.

Hắc Vũ nghe vậy thì tạm biệt Tử Minh rồi đi về hướng Nam Hoả Ảnh Cung, sau vài lần hỏi thăm các đệ tử thì cuối cùng hắn cũng tìm được một đình viện nhỏ nhưng nằm riêng biệt với các kiến trúc xung quanh.

Hắn bước vào bên trong, ánh mắt ngắm nghía khắp nơi, quả nhiên phủ công chúa cảnh sắc cũng khác hẳn bình thường, thiên nhiên bên trong phủ phải gọi là cảnh sắc hữu tình.

Hắc Vũ đến trước đình viện lúc này có hai thân ảnh nữ tuy xuất hiện chặn đường hắn, mỗi người đều đạt đến Vũ Vương tam trọng.

- Các hạ có vẻ không phải người của Hoả Ảnh Cung cho hỏi đến đây có việc gì? - Một nữ tử lên tiếng.

Hắc Vũ cũng không muốn phô trương, chỉ bình thản nói với hai người:

- Làm phiền hai vị cô nương gửi lời đến công chúa là có Hắc Vũ đến thăm.

Hai nữ nhân nghe thấy tên Hắc Vũ thì giật mình, lần trước hai nàng không có trực tiếp đến xem đại hội nên không có biết mặt Hắc Vũ mà chỉ mới nghe danh hắn, nhất là khi gần đây được xem những thứ hạng trên Thiên Tài Bảng thì mới biết đến hắn nhiều hơn.

Một nữ nhân nghe vậy thì không nhiều lời thêm mà liền vào trong trình báo, không lâu sau đã quay lại.

Không mất bao lâu, Hắc Vũ cũng đã có thể vào bên trong, hắn bước lên một cầu thang gỗ rồi tới được một gian lầu rộng rãi, bên trong có giường tủ bàn ghế, thoang thoảng trong không khí có thể ngửi thấy mùi hoa cỏ thơm ngát.

Sát cạnh cửa sổ nhìn ra ngoài vườn cây có kê sẵn bộ bàn ghế, bên trên đặt sẵn ấm trả và chút điểm tâm, bên trên ghế có một nữ nhân y phục màu vàng chanh đang ngồi.

- Mau tới uống trà với ta.

Thúy An nhìn thấy hắn thì cười tươi rồi gọi vào, Hắc Vũ cũng bước đến ngồi xuống ghế.

Nàng nhanh nhạy lấy li rót cho hắn một chén trà, miệng hoa cũng đồng thời lên tiếng:

- Ngươi đúng là thiên phú kinh khủng a! Mới ngày nào còn để ta bảo vệ vậy mà bây giờ tu vi đã đuổi kịp ta rồi.

Hắc Vũ không đáp mà chỉ mỉm cười cầm chén trà lên nhấp một ngụm.

Trong lòng hắn thầm nghĩ thực ra thiên phú của Thúy An cũng không tồi, chẳng qua là vì nàng thân phận cao quý nên khó có thời gian ra ngoài rèn luyện được chứ nếu so tuổi tác nàng còn lớn hơn hắn vài tuổi, đáng lẽ bây giờ việc tu luyện đã có nhiều thành tựu hơn rồi.

- Đúng rồi, ca ca ngươi đâu?

- Ca ca ta sau khi nhận chủ phần thứ hai của Đế Hoả Long Ảnh Đao thì đã tới Hạ Thế để rèn luyện rồi.

- Hạ Thế?

- Ta cũng không biết đó là nơi nào, chỉ nghe phụ thân nói chỉ có một cấp Đế trở lên mới được có thể đủ sức sống sót ở đó. Người còn nói ta phải nhanh đột phá Vũ Đế để tới đó trợ giúp ca ca nữa.

Hắc Vũ thầm cảm thấy thú vị, xem ra Hạ Thế chính là một trong những bí cảnh khác mà Vu Lão nhắc đến và chỉ có cấp Đế trở lên thì mới vào được.

Hắn cũng muốn nhanh đột phá cấp Đế để tới đó một phen, hi vọng sau khi có được Tăng Nham Đan thì tu vi của hắn sẽ có chút tiến bộ.

- Lần trước trong Tung Sơn bí cảnh người có thu được gì không?

Khi Hắc Vũ còn đang mải suy nghĩ thì Thúy An lại hỏi thêm.

- Không thu được gì ngoài vài lần gặp nguy hiểm và một món nợ, còn ngươi? - Hắc Vũ lắc đầu.

- Ta cũng chẳng thu được gì, ngược lại còn hai lần suýt gặp nguy, cũng may là...

Thúy An muốn nói thêm những chợt hơi dừng lại, nàng đăn đo liệu có nên kể cho hắn về việc này không.

- May là sao?

Thuý An lúc này cẩn thận quan sát xung quanh rồi mới dám nói.

- Ta được Cao Tiến cứu hai lần.

Ánh mắt Hắc Vũ chợt kinh ngạc, ai cũng biết Ám Quỷ Giáo chính là kẻ địch của Hoả Ảnh Cung, không lí do nào Cao Tiến lại đi giúp nàng.

- Theo ngươi tại sao hắn lại làm vậy?

Hắc Vũ ngồi suy nghĩ một tí rồi cười mỉm chậm rãi nhấp thêm một ngụm trà.

- Chỉ có một khả năng...đó là hắn phải lòng ngươi.

Với một kẻ kinh nghiệm đầy mình như Hắc Vũ sao có thể không nhận ra tâm tư của Cao Tiến, nếu không thì đã không có lí do gì khiến hắn phải làm như vậy.

- Cái gì? Ta và hắn...sao có thể...

Thuý An nhất thời đỏ bừng mặt lên, nữ nhân như nàng chưa từng trải qua chuyện tình ái nên vô cùng bỡ ngỡ và xấu hổ khi nghe thấy việc Hắc Vũ nói.

Bản thân nàng cũng cho là cả hai người thực sự không thể nào phát sinh mối quan hệ bởi cả hai đều đứng ở hai chiến tuyến khác nhau, cả đời không thể nào hoà hợp.

- Không nói chuyện này nữa!

Thúy An vội xua tay mà đánh trống lảng sang chuyện khác.

..........

- Sắp tới tác bận đồ án.
Bình Luận (0)
Comment