Long Hoàng

Chương 6

Nữ nhân tóc xanh bước lên trước mặt Lâm Phong nói.

-Ta là Thủy Linh,chắc nàng cũng đã giới thiệu ta với ngươi rồi.

Thủy Linh chỉ tay về phía Hỏa Linh nói.

Lâm Phong trong lòng ầm ầm chấn trộng,đập vào mắt hắn là gương mặt tinh sảo như được những cái gì đẹp nhất trên thế giới dưỡng dục ra vậy.gương mặt tuyệt mĩ,làn da trắng bóng,mắt phượng, môi đẹp,răng trắng ngà,trước ngực như hai ngọn núi sừng sững nhưng muốn thoát ra vậy.váy dài màu xanh bao quanh thân thể lung linh,eo nhỏ như một tay có thể ôm hết,đằng sau là mái tóc màu xanh nước biển đổ xuống ngang hông,nàng là tập hợp của những thứ hoàn mĩ nhất.

So với Hỏa Linh thì Thủy Linh là một thứ thanh nhàn,yên tĩnh hơn là náo động,vui vẻ của Hỏa Linh.Thủy Linh như là thanh khiết so với vũ mị của Hỏa Linh

-Trên núi còn có núi.

-Nói gì đó?

-Không có gì...

-Chắc ngươi cũng đã biết lai lịch của chúng ta rồi,chúng ta đúng là chín cường giả long tộc đã dùng bí pháp chạy khỏi cuộc chiến năm đó mang theo cái này cửu long đồ chạy ra ngoài rồi gặp được ngươi.

Thủy Linh nhìn Lâm Phong nói.

-Ta biết,chả nhẽ các ngươi muốn trả thù?

Lâm Phong nghi hoặc nhìn Thủy Linh,mối thù như thế làm sao mà không trả cho được.

-Thù thì tất nhiên sẽ phải trả,nhưng bây giờ chúng ta còn không có khả năng đó,mà bây giờ chúng ta chỉ còn là dạng tồn tại của linh hồn thôi,bản thể của chúng ta ở nơi đó.

Thủy Linh đưa tay chỉ về một phía.

Lâm Phong đưa mắt nhìn theo,đập vào mắt hắn bây giờ là chín cái cột cao khổng lồ chọc thẳng lên trời,hắn cảm thấy như là kiếp trước đến bây giờ,cái thứ to nhất mà hắn nhìn thấy so với cái trụ này cũng chỉ đáng là con kiến mà thôi.Xung quanh cây cột là những đường hoa văn huyền ảo mơ hồ phát ra ánh sáng nhàn nhạt.Lâm Phong có thể khẳng định cái này không phải là thứ bình thường.

Trên mỗi cây cột là một bản thể của chân long nhất tộc.mỗi một con rồng là được phong ấn ở mỗi cột,bao quanh thân thể là một sợi xích to mơ hồ tỏa ra viễn cổ khí tức.

Khốn Long Trụ.

-Mấy cái cột này chính là khốn long trụ,đúng vậy,cái này không bình thường,sau khi thoát khỏi trận chiến năm đó, chúng ta đã bị thương nặng và bị phong ấn ở chỗ này,mang theo cửu long đồ và cuối cùng tìm được người.

Thủy Linh nhìn Lâm Phong cười cười nói.

-Thế các tỷ có nghĩ sẽ thoát ra khỏi cái này chứ?

Lâm Phong nhìn về mấy cái khốn long trụ nói.

-Nào có dễ như vậy,nếu mà dễ như vậy thì chúng ta cũng đâu có ở lại chỗ này,cái sợi xích đó không bình thường,muốn phá giải được nó cần một thứ.

-Hay là nói chính xác hơn thì chúng ta cần một loại hỏa diễm.

Thủy Tinh nhoẻn miệng cười nói.

-Chả nhẽ là nó....

Lâm Phong khiếp sợ nhìn Thủy Linh

-Đúng,chính là nó,có nó thì chúng ta mới có cơ hội thoát khỏi cái này cửu long đồ...

Thủy Linh như khẳng định nỗi khiếp sợ trong long Lâm Phong nói.

DỊ HỎA.....

Theo như dung hợp ký ức hai kiếp thì Lâm Phong cũng biết một chút thông tin về dị hỏa.

Dị hỏa là do trời đất uqa nhiều năm dưỡng sinh mà ra,đây có thể được coi như là chí cao bảo vật được cái võ giả tìm kiếm,và đặc biệt là các luyện dược sư,dị hỏa có thể nâng cao phẩm chất đan dược,tăng tỷ lệ thành đan nên được cái luyện dược sư vô cùng coi trọng.chỉ cần nơi nào có dị hỏa là nơi đó sẽ có mưa máu.

Ngoài dị hỏa còn có rất nhiều các loại hỏa diễm khác như thú hỏa,phàm hỏa.

Phàm hỏa tên như ý nghĩa,đây là hỏa diểm mà các võ giả tu luyện hỏa hệ công pháp dùng linh khí ngưng tụ ra hỏa diễm,cái loại này hỏa diễm có thủ dùng để luyện đan,công kích nhưng mà uy lực không cao,nhưng đi dã ngoại thì có thể dùng để nướng gà!!!

Thú hỏa cũng vậy,đây là loại hỏa diễm mà các yêu thú hỏa hệ ngưng tụ mà ra,sau khi yêu thú chết đi sẽ ngưng tụ bổn nguyên chi hỏa,võ giả dung hợp bổn nguyên chi hỏa của yêu thú sẽ có thể điều khiểu được hỏa diễm của yêu thú đó,thú hỏa có thể nói là mạnh hơn phàm hỏa rất nhiều,nếu dùng để luyện đan hay là luyện chết binh khí thì phẩm chết của binh khi cũng được nâng cao hơn,tỷ lệ thành công cũng cao hơn so với dùng phàm hỏa luyện chế.

Dị hỏa là chí cao vô thượng hỏa diễm,được trời đất nuôi dưỡng trải qua bao nhiêu năm hình thành bổn nguyên chi hỏa,uy lực của dị hỏa thì không phải nói,nó chính là vương giả trong hỏa diễm,đây là thứ mà tất cả các võ giả và các luyện dược sư truy cầu.Nhưng dị hỏa quá ít ỏi nên muốn tìm được 1 cái bổn nguyên chi hỏa dị hỏa thì coi như khó như lên trời,mà nếu có tìm được dị hỏa thì muốn dung hợp cũn là rất khó khăn,dung hợp thàn công thì thực lực tăng lên 1 cái tầng thứ mới,không thành công thì bị đốt chết.

Dị hỏa là một trợ lực to lớn nhưng cũng là 1 cái gì đó vô cùng nguy hiểm.Nó thử thách hết thảy ai muốn truy cầu vô thượng cường giả.

Dịa hỏa,thú hỏa,phàm hỏa cũng được các voc giả chia theo cấp.Phàm hỏa thì có thể nói như là hoàng cấp hay là huyền cấp hỏa diễm,nếu như có từ thiên cấp công pháp trở lên ngưng tụ ra hỏa diễm thì có thể coi như địa cấp,thiên cấp thú hỏa.Thú hỏa cũng được chia làm địa cấp và thiên cấp thú hỏa,nếu như có thể dung hợp hỏa diễm của một yêu thú cảnh giới Võ Đế thì hỏa diễm có thể coi như có uy lực của thánh cấp dị hỏa.Dị hỏa được chia làm thánh cấp và thần cấp,thánh cấp nghìn năm,thần cấp vạn năm.

-Bây giờ chỉ có tìm ra thần cấp dị hỏa thì mới mong có cơ hội thoát ra khỏi chỗ này..

Thủy Linh 2 mắt mông lung nói.

-Nhưng mà thần cấp dị hỏa cũng quá khó khăn đi,coi như là thiên cấp cũng chưa chắc đã tìm được chứ đừng nói gì là thần cấp.

Lâm Phong xoa xoa 2 mắt nói.

-Hắc Hắc,vậy đệ đệ có muốn bọn tỷ tỷ không?

Hỏa Linh đang ngồi cũng đi đến gần Lâm Phong hơi cúi người xuống mơ hồ để lộ ra giũa 2 cái tuyết trắng kia là 1 cái rãnh sâu thẳm

-Muốn,tất nhiên muốn,năm mơ cũng muốn,ai mà không muốn chính là thằng óc chó,nhưng những thẳng nào dám giành mĩ nhân với đệ,đệ sẽ giệt cả nhà nó,cả nội lẫn ngoại luôn.

Lâm Phong nhìn chằm chằm vào gương mặt tuyệt mĩ của Hỏa linh cũng hơi liếc mắt xuống nhìn đập vào mắt hắn là 2 mảnh trắng tuyết còn có 1 cái khe không nhìn thấy đáy cơ hồ khiến hắn xịt máu mũi không thôi.Yêu tinh.

-Cả nội lẫn ngoại là gì?

Hỏa Linh cảm thấy Lâm Phong khó sử liền trong lòng một trận vui vẻ,vị đệ đệ này cũng nói toàn những từ mà nàng cũng chả thể hiểu nổi.

-Không có gì,ngôn ngữ địa phương thôi.

Lâm Phong 2 tay bo mũi cười cợt nói.

-Thế tức là đệ muốn chúng ta chứ gì,phải k?

Thủy Linh cũng chen vào nói.

-Tất nhiên.

-Vậy thì chỉ có đi tìm dị hỏa thôi thì chưa được.vẫn còn....

-Chả nhẽ là nó...trả thù cho long tộc.

Lâm Phong sắc mặt đại biến nói.

-Sao không được à,chả nhẽ đệ muốn bọn nữ nhân tỷ tỷ đi trả thù,muốn làm nam nhân của chúng ta thì cũng phải cho chúng ta biết nam nhân của chúng ta có gì để chúng ta dựng vào.

Thủy Linh nhoẻn miệng cười cười nhìn Lâm Phong nói.

-Nam nhân của tỷ tỷ sẽ định sẵn là ta rồi,nhưng với thực lực của ta bây giờ đi trả thù chỉ nó hắt hơi cái cũng chết từ ngoài vạn dặm rồi.

Lâm Phong sắc mặt đại biến nói,giỡn chơi sao,long tộc cường đại như thế còn bị diệt huống chi là hắn,hắn h đi ra chả khác gì nhét kẽ móng chân cũng chưa đủ.

-Chúng ta sẽ cho đệ 1 cái trợ lực giúp đệ sau này có thêm vài phần cơ hội.

Thủy Linh vừa nói xong thì Hỏa Linh đã vội nắm lấy tay nàng nói.

-Thế họ đã đồng ý chưa?

-Chắc là sẽ đồng ý thôi,họ cũng muốn báo thù mà.

Thủy Linh vừa nói xong từ xa xa đac vọng lại một câu nói.

-Húng ta cũng đồng ý thôi.

Tiếp đến 6 người nữ nhân từ xa xa đi đến khiến Lâm Phong trong long ầm ầm chấn động.Từ xa hắn đã biết đâu toàn là mĩ nhân nhưng khi nhìn thấy mặt mới khiến hắn khiếp sợ không thôi,so với những mĩ nhân trên phim ảnh hay ca nhạc gì gì đó so với họ bây giờ cũng chỉ đáng xách dép không bằng,đầy đủ xuân lan thu cúc,mỗi người một vẻ,có thanh khiết,khiêu gợi,chững chạc,thành thục,hoang dã,cao quý,băng sương,gần gũi,huyền bí,khiến cho hắn cảm thấy như được nếm trải các tư vị trong cuộc đời vậy.

-Thế còn Ám muội thì sao?

Thủy Linh nhìn về phía Lâm Phong nói.

-Nói đệ hả?

Lâm Phong gnhi hoạc nhìn Thủy Linh nói.

-Không,là cô ấy,mà cẩn thận không đệ ấy đứt đầu đấy.

Thủy linh chỉ về phía dằng sau Lâm Phong nói.

-Chả nhẽ là....

Lâm Phong trong long kinh ngạc,người mà có thể vô thanh vô tức đến phía sau hắn khiến hắn không cảm ứng được gì thì chỉ có cô ấy,Ám thuộc tính Ám Linh.Theo như Lâm Phong biết võ giả ám thuộc tính rất hiếm,đây là những người giỏi về ngụy trang hay là ám sát,thông thường những người ám thuộc tính được đào tạo như sát thủ vậy.Mà bây giờ trên cổ hắn đang gác 1 thanh kiếm,túy thời có thể lấy đi mạng hắn.

-Đúng,là ta,Ám Linh đây.

Một giọng nói băng lãnh vang lên từ đằng sau khiến cho Lâm phong cảm thấy như đang ở địa ngục vậy.

-Ngươi không sợ chết.

Ám Linh lên tiếng nói,kiếm của nàng vẫn để trên cổ Lâm Phong mà hắn vẫn tỏ ra chả có gì cả.

-Chết,ai mà chả sợ,nhưng được chết trên tay mĩ nhân thì đó là một sự vinh hạnh.

Lâm Phong miệng vẫn cười cợt nói.

-Hừ..lưu manh.

Ám Linh khẽ hừ 1 tiếng,bỏ đi thanh kiếm đang gác trên cổ Lâm Phong tiến đến trước mặt hắn.

Để Lâm Phong nhìn rõ vị mĩ nữ này khiến hắn cảm thán không thôi,cái trán trắng ngần,mắt phượng long lanh,mũi cao tuy khăn che mặt nhưng hắn chắc chắn đây là vị mĩ nữ không kém so với những tỷ tỷ khác,trước đồ sộ,sao cao vểnh,váy đen bồng bềnh che đi lung linh cơ thế.

-Này có cơ hội phải chô cô lên giường cho cô mang bâu luôn.

AI mà không sợ chết,hắn cũng thế thôi,Lâm Phong trong lòng thầm nghĩ.

Như cảm giác được gì đó Ám Linh quay lại nhưng chỉ thấy cái khuân mặt đang tươi cười của Lâm Phong.

-Muội chắc chứ..

Thủy Linh cố hỏi lại lần nữa.

-Không sao,nếu như hắn có thể làm được,làm nữ nhân của hắn cũng không sao.
Bình Luận (0)
Comment