Long Hồn (Khúc Điều Chi Thương)

Chương 59

Trời ạ! Nếu như Ngốc Vĩ Ba không cẩn thận rơi xuống bẫy rập, thật là nguy hiểm! Ta tranh thủ thời gian đến chỗ mấy cái bẫy rập vừa rồi nhìn một chút, có thể nhẹ nhàng thở ra một hơi, nguyên lai là Ngốc Vĩ Ba rảnh rỗi nhàm chán chạy đi đào hầm… Kết quả vì đã đói bụng, không còn khí lực bò lên.

“Ngươi Ngốc Vĩ Ba chết tiệt! Làm ta sợ muốn chết” ta vội vàng đem Ngốc Vĩ Ba thu hồi không gian sủng vật, nhìn trên mặt hắn biểu hiện trạng thái suy yếu, thật đúng là đau đứt ruột, sau đó lại gọi Ngốc Vĩ Ba ra ngoài, đem Hùng Chưởng đặt trước mặt hắn.

“Tiểu Phong, thủ nghệ của ngươi thật tốt!” Ngốc Vĩ Ba ăn vài miếng, Mỹ Mỹ liếm liếm môi, tán thưởng.

Món ăn này cho tới bây giờ ta chưa làm qua lần nào, sở dĩ thành công, chắc là dựa vào trù nghệ cấp tông sư của ta mới thành công, nếu không người bình thường bên ngoài thực tế Hùng Chưởng ở đâu ra có mà ăn?

Bất quá… Ta thêm một lần xác định dạ dày Ngốc Vĩ Ba, một thố Hùng Chưởng Kho Tàu, hắn lại nói với ta… Ăn không đủ no!

Trời ạ! Hùng Chưởng lớn như vậy, vốn cũng đủ ba người ăn, ta còn chuẩn bị một chút chừa lại ăn! Kết quả ta không còn một miếng để ăn, lão nhân gia ông để cho ta gặp phải Ngốc Vĩ Ba như thế, ta đây ăn gì? Ta cũng đã rất đói rồi Bão Thực Độ đã không đủ, nếu không ăn làm sao ta về được… Đúng rồi! Ta còn có một quả Đào có thể ăn!

Ta trở mình tìm trong hành trang, rốt cục trong góc thấy được Quả đào kia, cái gì cũng không kịp xem, trực tiếp thoáng một cái ăn hết…

[ĐINH!!!] Chúc mừng người chơi Thùy Vũ Tranh Phong ăn được Đào Tiên! Tất cả thuộc tính tăng một điểm

“…” Trong lúc nhất thời ta hóa đá, ta có chút nghĩ không thông, ta ăn… Đào Tiên? Đám Hầu tử lại cho ta thứ tốt như vậy?! Ta mở bảng thuộc tính ra xem, xác thực! Tất cả thuộc tính mỗi cái đều tăng một điểm! Ta đây vận khí phải nói là quá tốt! Lại thật sự gặp được chuyện như vậy!

“Hắc hắc, hắc hắc!” Ta nhếch môi cười to.

“Tiểu Phong… Ngươi không sao chớ? Cái kia, ta đói…” Ngốc Vĩ Ba một bên lắc lư lấy ta, một bên chớp mắt nhìn.

“Ách… Chúng ta trở về đi.” Ta tranh thủ thời gian mà im lặng, may mắn phụ cận không có người,nếu không chắc họ sẽ nói rằng ta là kẻ điên!

Cùng Ngốc Vĩ Ba trở lại đại điện, ta trở về tiểu ma phòng của ta, dùng tốc độ nhanh nhất làm vài món ăn, uy no bụng mình và Ngốc Vĩ Ba, Quỷ Cơ không có lại đến tìm ta, chỉ sợ phải làm xong Tử Ngọc Đậu Hũ hoàn thành mới có thể nhận thêm nhiệm vụ tiếp theo.

Cũng không biết Thiên Hành bọn họ thế nào, đã lâu không có liên hệ với bọn họ, chỉ là lần trước trông thấy cấp bậc Thiên Hành trên bảng xếp hạng quả thực kinh ngạc, dù sao Thiên Hành nguyên vốn là kẻ cuồng cày cấp rồi, nhưng đạt tới tốc độ như vậy, quả thực không phải người thường có thể làm được!

Hốt hoảng xong, ta lại đi ngủ, sáng sớm hôm sau, ta cùng Ngốc Vĩ Ba chuẩn bị xuất phát, tiếp tục đi đánh Thâm Sơn Cẩu Hùng, thu thập tiếp Tử Ngọc Hoa, ngươi khoan hãy nói, Ngốc Vĩ Ba khứu giác thật sự là dùng tốt, nhạy hơn cả chó săn, đi theo Ngốc Vĩ Ba, nhất định có thể tìm thấy Tử Ngọc Hoa, bất quá lại đụng phải hai con Thâm Sơn Cẩu Hùng thủ hộ, đôi khi còn có ba con cùng thủ hộ.

Tuy ba con thật có chút khó giải quyết, bất quá chúng ta căn cứ dùng nguyên tắc bất biến ứng vạn biến, dùng bẫy rập dẫn dụ chúng nó sập bẫy từ con, ngẫu nhiên xuất hiện một ít tình huống cũng được ta cùng Ngốc Vĩ Ba hữu kinh vô hiểm giải quyết hết, không đến ba ngày, ta cũng đã được 15 đóa Tử Ngọc Hoa, mà Ngốc Vĩ Ba cũng khẳng đinh với ta, Tử Ngọc Hoa trên núi toàn bộ đã bị ta hái hết.

Theo lý thuyết Tử Ngọc Hoa sau khi bị thu thập, 24 tiếng đồng hồ sau sẽ sinh ra một hoa khác, đáng tiếc có lẽ là bởi vì nhiệm vụ đặc thù, cho nên chúng ta hai ngày, không tìm được thêm đóa Tử Ngọc Hoa khác nào, vì vậy ta buông tha cho ý nghĩ này, mang theo vài món ăn ngon, thẳng đến Thủy Liêm Động.

“Ân nhân, ngươi rốt cục đã trở lại, nguyên liệu người muốn chúng ta đã giúp ngươi chuẩn bị tốt, ngươi xem.” Lão hầu sớm đã ở cửa động nghênh đón, không có cự xà ngăn trở, chúng nó cũng có thể hành động tự nhiên, cự xà cũng không sinh ra thêm đợt mới, đoán chừng đây cũng là nhiệm vụ đặc thù, phần thưởng nhiệm vụ chính là Quả Đào.

“Lần này rất cám ơn các ngươi, ta có mang cho các ngươi một vài món ăn, ta tự mình làm,các ngươi đến nếm thử xem.” Ta từ hành trang đem tất cả các món ăn lấy ra, bày ở trên mặt bàn giữa Thủy Liêm Động, bầy Hầu Tử hưng phấn con mắt đều chằm chằm nhìn Lão hầu tử, Lão hầu tử lúc này không nhanh không chậm lấy ra chén cùng đũa, chia thức ăn cho lũ Hầu Tôn.

Trông thấy một màn này, ta lần nữa cảm thán Long Hồn ngay cả quái cũng có thể nhân tính hóa, nhìn những động tác của bầy Hầu Tử này, cùng nhân loại không có gì khác biệt! Thật sự là lợi hại, hơn nữa một đám Tiểu Hầu Tử đều rất nghe lời Lão Hầu Tử chỉ huy, từng con đến nhận lấy thức ăn, bất quá cái cảnh tượng này quả thực rất quái dị, bất quá Long Hồn cái gì mà không có? Đã sớm nhiều lần chứng kiến điều này trong Long Hồn,nhìn thấy nhưng không thể nói được bọn họ, sau đó ta định rời đi.

Lão hầu tử đem nguyên liệu ta muốn tìm giao toàn bộ cho ta, ta cực độ muốn thử nghiệm món ăn mới, vội vàng cùng bầy Hầu tử cáo biệt, về tới ma phòng.

Dựa theo Thực Phổ Quỷ Cơ đưa, từng cái đem nguyên liệu chuẩn bị tốt, sau đó lại bắt đầu làm Đậu Hủ.

Khổ cực suốt cả đêm, ta rốt cục đem tất cả nguyên liệu toàn bộ chuẩn bị xong, bắt đầu làm Tử Ngọc Đậu Hủ, Tử Ngọc Đậu Hủ thoạt nhìn cũng không khó làm, nhưng muốn chế biến Đậu Hủ, Tào Phở cùng Dầu Nành cũng gặp nhiều khó khăn, mấy lần thí nghiệm đều thất bại, khi bỏ Đậu Hủ, Tào Phở cùng Dầu Nành vào chung với nhau, ta phải đảo nhẹ.

Tử Ngọc Hoa cùng với nguyên liệu sơn trân khác chế biến suốt một đêm, sau đó lại dùng lửa nhỏ nấu, đến khi Tử Ngọc Hoa cùng với nguyên liệu sơn trân khác hòa hợp với nhau. Đậu hũ đã được xào hảo, bỏ thêm nước bột vào nồi súp Tử Ngọc Hoa cho sền sệt rồi rưới lên đậu hủ, nhờ vậy mà không lãng phí Tử Ngọc Hoa.

Tỉ mỉ nghiên cứu hai ngày, phần Tử Ngọc Đậu Hủ đầu tiên ra lò, rất nhanh, hai phần tiếp theo cũng hoàn thành, mà cũng đúng lúc này, Quỷ Cơ đến.

“Không thể tưởng được ngươi thật sự thành công! Ngươi đem Tử Ngọc Đậu Hủ này ăn xong, sau đó ngươi có thể vì Quỷ tộc báo thù!” Quỷ Cơ còn có thể vừa khen tài nấu nướng của ta, vừa có thể nhắc đến báo thù, vẻ mặt phẫn hận.

“Ngươi lưu lại ta, chính là vì cái này?” Ta bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai lưu lại ta, giúp ta tăng lực lượng, chính là vì để cho ta thay nàng, hay là nói, thay Quỷ tộc báo thù. Xác thực, ta mở ra bảng thuộc tính của mình, những ngày này bởi vì làm đậu hủ đã tăng thêm 6 điểm lực lượng, hiện tại điểm lực lượng đã đến 26, so với ban đầu mạnh hơn rất nhiều, nhìn nhìn lại Tử Ngọc Đậu Hủ trong tay, Quỷ Cơ không nói ta cũng không có chú ý, hiện tại xem lại thật đúng là bảo bối, một phần Tử Ngọc Đậu Hủ lại tăng thêm được 2 điểm lực lượng, tuy không nhiều lắm, nhưng ba phần cộng lại chính là sáu điểm!

Hơn nữa ta còn ăn được Đào Tiên, ta trong vài ngày, tăng 13 điểm lực lượng, cái này đặt ở vị trí người khác, căn bản là không thể nào, hơn nữa ta một cấp cũng không tăng, quả thực không thể tưởng tượng nổi!

“Đúng! Nhân loại hại Quỷ tộc chúng ta thành như vậy, chẳng lẽ chúng ta không nên báo thù?” Quỷ cơ hai con mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào ta, ta nghĩ nếu ta nói một chữ không, nàng sẽ trực tiếp đánh chết ta.

“Quỷ Cơ, chẳng lẽ ngươi đã quên, ngươi cuối cùng là được một nhân loại cứu?” Ta nghĩ thử khuyên bảo nàng.

“Hắn vốn không nên cứu ta, hơn nữa hắn cũng đã nhận được hậu quả, ngày đó khi ta tỉnh lại đã giết chết hắn!” Quỷ Cơ phi thường kích động, rống giận. Bất quá điều này cũng cho ta nhìn ra, Quỷ Cơ cũng không phải đối với người đã cứu nàng không có tâm, chỉ là, nàng đã bị cừu hận che mắt.

“Quỷ cơ, ngươi muốn biết chân tướng sự tình sao?” Ta trầm mặc một hồi, quyết định thuyết phục Quỷ Cơ, đồng thời cũng muốn gở đi gánh nặng oán hận trong lòng nàng.

“Chân tướng gì?” Sau một hồi im lặng, Quỷ Cơ bình tĩnh lại rất nhiều, nghe được câu hỏi của ta, khó hiểu hỏi.

“Đây là câu truyện khi ta ở Nhân giới được một Lão Nhân kể lại, tương truyền…” Ta chú ý ánh mắt Quỷ Cơ, đem truyền thuyết Nhân Giới từ từ kể lại, “Nhân loại làm như vậy, là bởi vì họ thiện lương, bọn họ không biết làm như vậy sẽ làm Quỷ Thành bị tổn thương như vậy, bọn họ đã sai rồi, nhưng Quỷ Thành đã cùng Nhân Loại chiến tranh, cũng đã làm cho Nhân Loại nhận được sự trừng phạt trừng phạt, không phải sao?”

“Thiện lương? Ha ha ha ha! Ngươi nói bọn họ thiện lương! Như vậy Quỷ tộc tộc nhân đang yên lành sống, bọn họ chẳng lẽ đáng chết?! Những chiến sĩ Quỷ tộc anh dũng kia, trên chiến trường đã hy sinh! Chẳng lẽ Quỷ Tộc không phải không trả giá sao! Ngươi không có nhìn thấy nụ cười ngày đó của họ, làm sao ngươi lý giải được! Người thân họ thương tâm đến mức độ nào, chẳng lẽ chúng ta không nên trả thù sao!” Quỷ Cơ cười to, nụ cười kia nhưng lại khổ như vậy, nước mắt theo khóe mắt chảy xuống.

“Chính là, mọi việc đã xảy ra rồi, chúng ta cũng vô pháp vãn hồi, tại sao phải làm cho người lần nữa vì vậy mà hy sinh? Còn có, ngươi không nhận thấy điều kỳ quái sao? Tiểu Quỷ kia tại sao lại nói vậy với Nhân Loại? Nếu như không phải tin lời Tiểu Quỷ kia, nhân loại như thế nào lại biết đến có Quỷ Thành tồn tại?” Lúc này, ta rốt cuộc biết, vì cái gì khi nghe xong những chuyện xưa này, ta lại có cảm giác rất kỳ quái, nguyên lai là điều này, Tiểu Quỷ kia, mới là mấu chốt!

“Tiểu quỷ… Tiểu quỷ… Chẳng lẽ là hắn?!” Quỷ Cơ nhíu mày suy tư, đột nhiên như nhớ tới cái gì, kêu lên, “Nguyên lai là hắn! Là hắn giở trò quỷ! Ha ha ha ha, nguyên lai Quỷ tộc biến thành như vậy, là Quỷ tộc tự làm tự chịu sao!” Quỷ cơ nước mắt lần nữa tràn ra.

“Hắn là ai? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Quỷ Cơ hình như quen biết Tiểu Quỷ kia, hơn nữa Tiểu Quỷ này tựa hồ cùng Quỷ tộc có cừu hận không thể xóa nhòa, rốt cuộc là ai?

“…” Quỷ Cơ hình như đang suy tư cái gì, thân ảnh chậm rãi biến mất, đến cuối cùng, ta cũng không hỏi được sự tình gì, xem ra tiểu quỷ này, quả thật Quỷ Cơ biết, chỉ sợ trong đó, còn có rất nhiều gút mắc, nếu không một lòng báo thù Quỷ Cơ không có khả năng đơn giản như thế biến mất.

Quỷ Cơ biến mất đồng thời, đại điện cũng biến mất, nếu như điểm lực lượng của ta không tăng lên 32 điểm, ta thật sự hoài nghi mấy ngày nay những sự kiện đó, có phải là mộng cảnh. Một mình đứng trên đỉnh núi hồi lâu, mới kịp phản ứng mở bảng nhiệm vụ ra xem, phát hiện nhiệm vụ tìm kiếm long chi chân thân — tiêu diệt Tà Ác Chi Nguyên đã không thấy, cũng không có nhiệm vụ mới xuất hiện.

Ta lấy ra Hồi Thành Phù xé nát, trở lại Nhân Giới chuyện thứ nhất, chính là phát tin tức cho Thiên Hành, lại bởi vì đối phương đã khóa tất cả kênh trò chuyện nên liên lạc thất bại. Đây là làm sao vậy? Ta vội vàng trong kênh đội ngũ nói: “Ta đã trở về, các ngươi ở đâu?”

“Tiểu Phong, ngươi đến Thiên Chi Phong a, đằng sau Đào Hoa Viên, nơi chúng ta lần trước đánh Ong Chúa!” Đẳng Ái thanh âm truyền đến, mang theo vẻ lo lắng.

“Làm sao vậy?” Ta thật đúng là không giải thích được, vừa hồi thành lại phải quay lại.

“Đi khuyên Thiên Hành trở về, hắn đã vài ngày không ngủ.” Đẳng Ái trả lời.

Đây là như thế nào? Ta đi chưa tới mười ngày, Thiên Hành bên kia xảy ra chuyện gì? Mang theo một đống nghi vấn, đến Phong Viên Tây Lâm, rất xa đã nhìn thấy một thân ảnh cao ngất, sâu trong rừng, bị một đám quái vật vây công nhưng không chút nào yếu thế, chậm rãi đến gần, hắn tựa hồ không có phát hiện được ta đến, chỉ một mực đánh.

Thân hình đã có chút chật vật, nắm chặt kiếm trong tay, mặc kệ những thứ khác chỉ chăm chăm thả kỹ năng quái, từng bầy Thái Hoàng Phong cùng Kim Phong dưới Kiếm khí mà rơi xuống, bởi vì cùng đội ngũ, mỗi lần Nghịch Thiên Hành hạ thủ kinh nghiệm cũng được chia cho ta, từng chuỗi kinh nghiệm tăng lên.

“Thiên Hành, Thiên Hành!” Ta ở phía sau gọi, nhưng là Thiên Hành tựa hồ cái gì đều không nghe được, xem ra hắn đã thực sự tắt tất cả các kênh trò truyện, bất kỳ thanh âm gì cũng không vào được tai hắn, tóc hắn bởi vì điên cuồng chém quái mà lộn xộn, thực sự ngăn không được khí thế bức người của hắn.

Ta đi lên phía trước, từ một bên vượt qua phạm vi công kích Thiên Hành, đứng ở phía trước Thiên Hành.

Cũng ngay một khắc này, Thiên Hành thấy được ta, động tác trong tay rốt cục ngừng lại, đôi mắt đã đỏ ngầu khi nhìn thấy ta, điểm mừng rỡ dấu trong mắt toàn bộ ta có thể nhận thấy, trên môi đường cong cứng ngắc rốt cục cũng giảm bớt, thoải mái mỉm cười.

Ta dùng ngón tay chỉ lỗ tai, hắn lập tức hiểu điều chỉnh một chút, sau đó nói với ta: “Tiểu Phong…” Thanh âm có chút khàn khàn, xem ra hắn thật sự đã lâu không có nghỉ ngơi, thanh âm có thể nhận ra cảm giác mệt mỏi, “Ngươi không sao chứ?.”

“Lời này hẳn phải là ta hỏi ngươi a!” thấy hắn không có việc gì, ta cũng yên lòng, lửa giận cũng tới, phẫn nộ cái tên không biết thương tiếc thân thể của mình, cũng phẫn nộ tại sao ta bây giờ mới đến, trong nội tâm nhỏ bé đau lòng không thể hiểu, muốn thét lên.

“Ta…” Thiên Hành vừa muốn nói chuyện, nhưng tựa hồ ý chí để chèo chống của hắn hình như cũng cạn, hắn quỳ một chân trên đất, một tay dùng kiếm chống mặt đất, cau mày muốn nói cái gì thêm nữa.

Dùng tốc độ nhanh nhất đem một nữa bầy Kim Phong đánh rụng, ta vội vàng chạy đến, dùng sức nâng Thiên Hành dậy, lấy tay của hắn vòng qua vai mình, một tay giữ eo của hắn, ta nhỏ hơn hắn nên phải cố sức mà dìu hắn về, một bên nói: “Trước đừng nói chuyện, chúng ta trở về nghỉ ngơi.”

Vội vàng phát cho Đẳng Ái bọn họ một cái tin, để cho bọn họ ở dịch trạm chờ, ta đưa cho Thiên Hành một cái Hồi Thành Phù, hai người đồng thời trở về chủ thành Nhân Giới.

Đẳng Ái bọn họ đã chờ sẵn ở dịch trạm, thấy chúng ta vừa xuất hiện liền chạy tới, Thái Điểu cùng Độc Cô đỡ lấy Thiên Hành, thẳng đến khách ***.

“Đẳng Ái, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Ta cùng Đẳng Ái đi ở sau cùng, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, mặc dù ta cũng đã đoán ra đáp án, nhưng lại không dám xác định.

“Ngày đó trở về, Thiên Hành một mình chạy tới Đào Hoa Viên, sau đó đến nay không có chịu trở về…” Đẳng Ái trong lời nói lộ ra chút khổ sầu, bất đắc dĩ lắc đầu.

“Vì… Vì cứu ta?” Mặc dù trong nội tâm đã sớm đoán được đáp án, nhưng vẫn có chút khó có thể tiếp nhận, tâm của ta lại chống cự, chống cự đi nguyên nhận Thiên Hành kiên trì, chống cự đi ý nghĩ trong lòng, chống cự đi sự thừa nhận… Thừa nhận cái gì? Thiên Hành hết thảy, rất giống người kia… ta thế nào cam đoan… Kết cục sẽ không đồng dạng?

Giống như một người quá khứ bị rắn cắn liền hình thành nỗi sợ, ta cũng vậy ta sợ hãi, sợ hãi chính mình nhịn không được ảo tưởng, sợ hãi vận mệnh của mình lại một lần nữa luân hồi, ta giống như con rùa rụt cổ, không muốn đi ra bên ngoài.

Đẳng Ái nghe câu hỏi của ta, nhìn ta thật lâu, trong mắt như có vô số lời muốn nói, nhưng cuối cùng lại một hóa thành một tiếng nặng nề thở dài, không hề để ý tới ta đang đứng bất động, đi theo đội ngũ phía trước hướng phía khách *** đi đến.

Ta cũng không phải một người đối với chuyện tình cảm mà ngu ngốc, Thiên Hành cái hành động đó, nếu như nói chỉ vì bằng hữu, như vậy thì hơi quá, trừ phi là bởi vì… Chính là ta không muốn hiểu, cũng không muốn tiếp thu, giống như trước vậy, cùng mọi người xưng huynh gọi đệ, không tốt sao?

Đem suy nghĩ hỗn loạn trong đầu đuổi đi, ta hít thật sâu một hơi, đi về hướng khách ***.

Long Môn khách *** trong Nhân Giới là khách *** lớn nhất, tuy nhiên phong cách đặt tên của Long Hồn qua nhiều lần làm cho ta thật ác hàn, bất quá hôm nay ta cũng không có tâm tình đi cảm thán, trực tiếp đi về gian phòng mà Đẳng Yêu nói cho ta, khi ta vào phòng, mới biết được, Thiên Hành bởi vì tinh thần quá độ mệt nhọc, khi trở về khách *** không bao lâu, đã bị hệ thống cưỡng chế logout.

Long Hồn hệ thống cưỡng chế logout có vài khả năng, tinh thần quá hưng phấn hoặc quá mệt nhọc, dịch dinh dưỡng không đủ, hoặc là nguồn điện không đủ đều làm cho hệ thống cưỡng chế logout, trong khoang thuyền trò chơi sẽ có một cái máy phát điện nhỏ, dùng ứng phó tình huống mất điện đột ngột, cho người chơi thời gian logout, cam đoan tánh mạng người chơi an toàn.

Nhìn mấy người trong phòng, một hồi trầm mặc, tựa như ai cũng không muốn đánh vỡ sự yên tĩnh này, cuối cùng ta cũng mở miệng: “Ta có thử liên lạc với các ngươi, nhưng là hệ thống nhắc nhở đang trong nhiệm vụ đặc thù, cho nên…”

“Tiểu Phong, không trách ngươi được, Thiên Hành hắn quá cố chấp…” Đẳng Ái tựa hồ nhìn ra ta đau lòng, mở miệng khuyên bảo.

“Tiểu Phong, Thiên Hành ba ngày sau có thể lên lần nữa, không có việc gì.” Tiên Nữ an ủi ta, nhưng trong mắt của nàng tựa hồ còn có ý gì khác, giống như… Có điểm mừng thầm?

Chẳng muốn đi lo lắng thêm cái khác, Long Hồn hệ thống nhân tính hóa, nếu như người chơi bởi vì vấn đề tinh thần bị cưỡng chế logout, sẽ trong vòng 24 tiếng không được login, chính là ba ngày trong trò chơi.

“Thừa dịp này, chúng ta cũng nên đi nghỉ ngơi một chút, tất cả mọi người đã lâu không có logout.” Độc Cô trong trường hợp nào cũng có thể gắng giữ bình tĩnh, con mắt không chút gơn sóng, nhìn không ra hắn đang suy nghĩ gì.

“Cũng tốt, tất cả mọi người nên nghỉ ngơi một chút, một ngày sau chúng ta gặp tại cửa khách sạn.” Thiên Hành không ở đây, tựa hồ mọi người cũng đã quen nghe Đẳng Ái chỉ huy, lần này cũng không ngoại lệ, chỉ sợ những ngày này tất cả mọi người đều mệt mỏi, vì vậy đều cáo biệt logout.

“Thiếu gia, bạn đã xuống.” thanh âm Trung thúc quen thuộc dưới lầu vang lên, ta từ trên lầu đi xuống, nhìn thấy trên bàn đã chuẩn bị sẵn thức ăn phong phú, xem ra là vừa rồi lúc ta tắm rửa Trung thúc cũng đã sai người chuẩn bị a, ta hướng Trung thúc nhẹ gật đầu, tỏ vẻ cảm tạ, liền ngồi xuống.

Mặc dù đã ra khỏi trò chơi, một màn kia màn vẫn ở trong đầu ta, chính là ta không thể quên được, đợi ngày mai login, giữa chúng ta, sẽ như thế nào…
Bình Luận (0)
Comment