Long Huyết Chiến Thần (Dịch)

Chương 1042 - U Quỷ Chi Thủ

“Phó Diệp khẳng định không phải đối thủ của Tô Tuyết, dù sao chênh lệch cấp bậc cũng bày ra đó.”

“Đúng vậy a, Long Thần bị loại, thật sự là quá đáng tiếc, không thể thấy hắn và Tô Tuyết phân thắng bại.”

“Nói rất có lý, Tô Tuyết cuối cùng giành được thắng lợi, nàng không đối chiến cùng Long Thần, ta cũng không thể xác định, nàng có thật sự mạnh hơn Long Thần hay không.”

“Nói rất có lý, trước đó Long Thần áp chế dễ dàng Công Tôn Vô Địch cùng cấp bậc với Phó Diệp, bây giờ nhìn xem Tô Tuyết phải chăng có thể áp chế Phó Diệp một cách dễ dàng.”

“Thật là chờ mong cuộc chiến của hai người đó a, thiếu mất Long Thần, cảm thấy cuộc thi đấu võ đạo này chẳng còn ý nghĩa gì nữa.”

Khắp nơi đều là những tiếng nghị luận như vậy.

Sau khi nghe được những lời này, sắc mặt Tô Tuyết lạnh lẽo, dần dần nắm chặt nắm đấm của mình, một luồng hơi lạnh từ trên người nàng phát ra, khuếch tán ra xung quanh. Đây là sức mạnh của Thần Vũ cảnh, người bình thường thật đúng là không thể chịu nổi, bọn họ biết Tô Tuyết đã tức giận rồi, chỉ có thể chật vật lui về phía sau, ngậm miệng lại không dám nói thêm gì nữa.

“Long Thần...” Nắm chặt lấy nắm đấm, Tô Tuyết ngẩng đầu, nhìn Long Thần ngồi trên đài cao, lúc này Long Thần cũng đang nhìn nữ tử này, cảm nhận được sự không cam lòng trong mắt đối phương, Long Thần mỉm cười, nhẹ nhàng giơ tay lên, vạch một đường trên cổ mình.

Sự khiêu khích này của Long Thần, càng khiến cho Tô Tuyết lửa giận ngút trời.

Nàng tin rằng mình tuyệt đối có thể thắng được Long Thần, những tiếng nghị luận của đám người kia nói rằng Long Thần có thể đánh đồng cùng nàng, điều này đã kích phát sự kiêu ngạo trong lòng Tô Tuyết.

Sự đụng độ giữa Long Thần và Tô Tuyết, Diệp Huyên ngồi bên cạnh đương nhiên có thể cảm nhận được.

Nàng có dự cảm, hình như Long Thần muốn làm chuyện gì đó.

Thiếu niên này từ trước đến nay đều vô cùng lớn mật, từ việc hắn dám cứu Diệp Hiên từ trong tay võ giả Thần Vũ cảnh tầng hai, đại khái cũng có thể thấy được điều đó.

Tiếp sau đó, chính là trận chiến giữa Tô Tuyết và Phó Diệp.

Phó Diệp quả nhiên có thủ đoạn của Công Tôn Vô Địch, những thứ mà Công Tôn Vô Địch nắm giữ, hắn cũng đều có. Hơn nữa Phó Diệp còn là một Phù sư, trong tay có không ít Linh phù, vừa bắt đầu, hắn liền sử dụng Linh phù, luân phiên oanh tạc Tô Tuyết.

“Linh Hồn Băng Thú Phù!”

Một tảng Hàn Băng thật lớn lập tức bao trùm toàn bộ lôi đài nghìn mét, đồng thời đóng băng Tô Tuyết dưới lớp Hàn Băng dày khộp.

“Cửu Thiên Chân Hỏa Phù!”

Một phù văn khác được thi triển, lập tức một ngọn lửa liên tục chia thành chín ngọn, giận dữ xông về phía Tô Tuyết theo chín hướng khác nhau, lúc này Tô Tuyết còn đang bị đông cứng giữa khối băng. Nàng dùng sức, một tiếng nổ tung vang lên, vô số khối băng bay tán loạn, bắn tung toé ra xung quanh, nhưng ngay lúc đó, Cửu Thiên Chân Hỏa Phù rơi xuống, nóng lạnh hỗn hợp, sức mạnh khủng khiếp đó đánh úp lại Tô Tuyết.

Phó Diệp, là người đầu tiên có thể công kích Tô Tuyết.

“Chút tài vặt vãnh.”

Tô Tuyết hừ lạnh một tiếng, đối với nàng mà nói, Phó Diệp là đối thủ giống như Công Tôn Vô Địch, nàng nhất định phải đánh bại Phó Diệp dứt khoát hơn so với Long Thần đánh bại Công Tôn Vô Địch, như vậy mới có thể xem như mạnh hơn Long Thần.

Bị đánh đồng với một tên võ giả Thiên Vũ cảnh, điều này đối với nàng mà nói là tuyệt đối không thể chấp nhận được.

“U Quỷ Chi Thủ!”

Đúng vào lúc này, Tô Tuyết lập tức biến mất khỏi chỗ cũ, toàn bộ Cửu Thiên Chân Hỏa Phù đánh vào không trung, khiến cho cả lôi đài đều ầm ầm chấn động. Tô Tuyết dùng tốc độ vô cùng nhanh trong nháy mắt đã di chuyển đến trước mặt Phó Diệp, tay phải của nàng đột nhiên duỗi ra, cánh tay thon dài lập tức tràn ngập sương mù màu xanh sẫm quỷ dị, đột nhiên khuếch tán, biến thành một cánh tay cực lớn dữ tợn, vô số Quỷ ảnh quấn quanh, U Quỷ Chi Thủ chộp về phía Phó Diệp.

Cảnh tượng này, vô số Quỷ ảnh quấn quanh kia, khiến cho Phó Diệp da đầu tê dại, sợ hãi lùi lại mấy bước, nữ nhân này quả thật vô cùng biến thái, Phó Diệp hiểu rõ đối phương, nữ nhân này tàn nhẫn độc ác, nếu là thật sự chọc giận nàng, vậy nhất định sẽ phải trả giá bằng cả tính mạng.

“Phòng Hộ Phù!”

Phòng Hộ Phù có thể ngăn trở công kích của Thần Vũ cảnh tầng một lúc này đã được dùng đến.

Vòng xoáy trong suốt cực lớn kia ngăn lại U Quỷ Chi Thủ, thừa dịp này, Phó Diệp vội vàng trốn xuống lôi đài, hắn nhận thua chân thành, hắn vốn đã không phải đối thủ của Tô Tuyết, đây chính là hành động chính xác nhất, cũng không sợ người khác sẽ chế nhạo hắn.

Sau khi Phó Diệp chạy trốn, U Quỷ Chi Thủ của Tô Tuyết lúc này mới đánh bại Phòng Hộ Phù, đánh nát vòng xoáy trong suốt của hắn.

Vừa xem, Phó Diệp đã biến mất rồi.

Tô Tuyết tuy rằng đã thắng, nhưng trên mặt lại không có nụ cười.

Kết quả này nhanh chóng được phân ra, nhìn thấy Tô Tuyết đã trở thành người duy nhất còn đứng trên đài, sau khi kinh ngạc ngắn ngủi trôi qua, tất cả mọi người phát ra âm thanh huyên náo và tiếng vỗ tay giống như thủy triều.

“Tô Tuyết!”

“Quán quân, quán quân!”

Mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng một đại mỹ nhân như thế này đã trở thành quán quân, trở thành đệ tử thân truyền của Mỹ Nhân Thành chủ, cũng coi như là monng muốn của mọi người rồi, mặc dù tướng mạo của Tô Tuyết còn kém một chút so với Diệp Huyên, nhưng dù sao nàng còn trẻ, có chút non nớt.

Nhưng trên thực tế, Tô Tuyết đã sớm không còn non nớt nữa rồi.

Nhìn xung quanh một vòng, nhìn những người đang hoan hô vì mình kia, nàng đột nhiên cảm thấy có chút châm chọc.

Vị trí quán quân này đạt được vô cùng dễ dàng.

Đúng vào lúc này, trọng tài đã tuyên bố quán quân cuộc thi võ đạo chính là Tô Tuyết rồi.

“Sau đây, mời Diệp Huyên – Thành chủ đẹp nhất của chúng ta, ban thưởng cho Tô Tuyết cô nương, đồng thời nàng cũng sẽ thu Tô Tuyết làm đệ tử thân truyền dưới sự chứng kiến của mọi người, xin mời thành chủ Diệp Huyên!”

Trong tiếng hoan hô của mọi người, Diệp Huyên có chút bất đắc dĩ đứng dậy.

“Cuộc thi võ đạo lần này long trọng hơn rất nhiều so với những lần trước đó, quá trình cũng vô cùng thành công, biểu hiện của mỗi thiếu niên thiếu nữ đều khiến ta cảm thấy vô cùng kiêu ngạo, nhưng dựa theo quy tắc, ta cũng chỉ có thể ban thưởng cho quán quân.”

Giọng nói uyển chuyển của Diệp Huyên quanh quẩn bên tai tất cả mọi người, khiến cho mọi người mê mẩn, toát ra thần sắc say mê.

Lúc này, Diệp Huyên lấy ra một thanh trường kiếm từ trong nạp giới.

Lập tức, một luồng sát khí cường đại phát ra từ trường kiếm, khuếch tán ra toàn bộ diễn võ trường U Linh, sát khí bàng bạc mà dữ tợn cùng với mùi huyết tinh, giống như thanh kiếm này đã đâm vào trái tim của mỗi người, khiến người ta có cảm giác sởn hết cả gai ốc.

Sương mù huyết sắc bắt đầu bay lên từ trong thanh trường kiếm, vô số sương mù huyết sắc ngưng kết, hình thành một Cự Thú huyết sắc trên đỉnh đầu Diệp Huyên, gầm thét dữ tợn, một luồng lực lượng khủng bố rung động lòng người phát ra từ trong đám sương mù.

Long Thần đứng gần đó, cũng có chút khiếp sợ.

“Đây chính là giải thưởng của cuộc thi võ đạo lần này, Thần Kiếm thần cấp tam phẩm – Phiêu Huyết! Diệp gia chúng ta, tổng cộng có hai thanh Phiêu Huyết, trong đó một thanh là chiến đao, nằm trong tay đệ đệ của ta, mà một thanh còn lại, chính là Phiêu Huyết trong tay ta, đây là binh khí lúc trước ta sử dụng, mà bây giờ sắp được ban thưởng cho quán quân cuộc thi võ đạo lần này, hắn chính là...”

Khi nói đến đây, Long Thần bỗng nhiên đứng trước mặt nàng, cắt đứt lời nàng nói.

“Long Thần, ngươi đây là...” Diệp Huyên giật mình, Long Thần quấy rối vào lúc này, giống như có chút không phù hợp rồi.Có điều, Long Thần to gan như vậy đã vượt qua tưởng tượng của nàng, hắn nói: “Diệp Huyên tỷ, ta còn chưa bại đâu.”

Những ngày gần đây, Long Thần đều gọi Diệp Huyên giống như Diệp Hiên gọi nàng, nhưng trong tương lai nếu trở thành đệ tử của Diệp Huyên, vậy cũng chỉ có thể gọi nàng là sư tôn.

“Chưa bại?” Diệp Huyên mơ hồ biết được Long Thần muốn làm gì rồi, lúc này, sau khi Long Thần nói một tiếng “xin lỗi” với nàng, dưới sự chú ý của mọi người, hắn từ trên đài cao nhảy xuống, thế như chẻ tre trực tiếp rơi xuống chỗ lôi đài Tô Tuyết đang đứng, một tiếng ầm ầm vang lên, hai chân Long Thần tại thành hai lỗ lớn trên lôi đài, toàn bộ lôi đài đều run rẩy vì sức mạnh của hắn, thậm chí Tô Tuyết cũng bị chấn động lui hai bước.

Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Long Thần ngẩng đầu, trong mắt lóe ra chiến ý điên cuồng!

Rống!

Long Thần phát ra một tiếng gầm như khiêu khích với Tô Tuyết.

Hành động đột ngột này của Long Thần khiến cho rất nhiều người đều ngơ ngác, một lúc sau, mọi người mới phản ứng lại, đây là Long Thần muốn khiêu chiến quán quân?

“Long Thần, ngươi đã sớm thất bại rồi, mau xuống dưới.” Ba trọng tài đều là cường giả Thần Vũ cảnh, lúc này một người vội vàng nói. Cuộc thi võ đạo có quy tắc của cuộc thi võ đạo, cho dù Long Thần được Diệp Huyên chiếu cố, vậy cũng không thể xằng bậy.

Long Thần không hề động đậy.

Trên đài cao, Diệp Huyên còn đang muốn nói chuyện, Diệp Hiên bên cạnh đã ngăn nàng lại, vừa cười vừa nói: “Ta biết ngay Long Thần không phải người cam tâm chịu thua, tỷ tỷ, tỷ liền phối hợp với hắn đi, hắn sẽ đem lại kinh hỉ cho tỷ đấy.”

Nhìn thấy ánh mắt tín nhiệm của đệ đệ mình, Diệp Huyên do dự một chút, bỗng nhiên cười khẽ.

“Thật là không chịu nổi hai đứa trẻ các ngươi.”

Long Thần đến, khiến cho người xem sôi trào.

Trận đấu của hai người kia, mới là trận chiến mà bọn họ mong đợi nhất.

Lúc này, đối mặt với lời nói của trọng tài kia, Long Thần dần dần biến thành trạng thái Long Hồn biến thân, lớp vảy đỏ rực, gai xương tinh hồng sắc, khiến cho hắn vô cùng dữ tợn, tràn ngập sát khí giống với trường kiếm màu đỏ Phiêu Huyết kia!

Ánh mắt huyết hồng của hắn nhìn về phía ba trọng tài, bỗng nhiên vừa cười vừa nói: “Ai nói ta thua, ai nói ta đã thua Tô Tuyết, Tô Tuyết, ngươi nói xem, ta đã từng thua ngươi rồi ư?”

Long Thần đẩy tất cả áp lực cho Tô Tuyết, hắn nắm bắt được tâm tư của Tô Tuyết, nữ tử này ngay từ đầu đã thể hiện ra sự bất mãn đối với mình.

“Chiến đấu, để cho bọn họ quyết chiến.”

“Đây mới là quyết chiến thực sự a, quán quân vừa rồi kia căn bản là không tính.”

“Long Thần, quả là đàn ông, có cốt khí a, lá gan không phải lớn bình thường, ta bội phục tự đáy lòng, nhanh đánh bại nữ tử này đi.”

“Không đánh bại Long Thần, căn bản không tính là quán quân.”

Khán giả, còn có một vài võ giả bị loại, thái độ của bọn họ đối với việc này không khác mấy so với dự tính của Long Thần, chỉ còn xem phản ứng của Tô Tuyết nữa thôi.

Ánh mắt mọi người, chuyển đến trên người Tô Tuyết.

Long Thần ngẩng đầu, nhìn Tô Tuyết đầy khiêu khích, nói: "Cái gọi là quán quân, xin hỏi ngươi dám bỏ qua thân phận quán quân hiện giờ của ngươi, đường đường chính chính đánh một trận với Long Thần ta sao? Nếu không dám, ta không còn lời nào để nói, lập tức đi ngay, nhưng nếu như đồng ý, ta chính là quán quân, ngươi liền cút đi, ngươi thấy sao?”

Bình Luận (0)
Comment