“Ngươi tin rằng hắn sẽ giành được thắng lợi cuối cùng sao?” Diệp Huyên hỏi.
“Ta dám lấy nhân phẩm của mình ra bảo đảm, quán quân tuyệt đối chính là hắn!”
Mà đứng trong đám người, sắc mặt hai người Tống Dương và Tống Vũ Xuân vô cùng kém.
Tống Vũ Xuân bĩu môi, nói: “Cho dù tăng lên thì thế nào, còn không phải ngoan ngoãn nhận lấy cái chết.”
Thực lực của Long Thần tăng lên khiến cho trận quyết chiến lần này trở nên hồi hộp. Cuộc thi võ đạo nho nhỏ lại biến đổi bất ngờ, tràn ngập điểm nhấn, tất cả mọi người đều cảm thấy không uổng công đến đây một chuyến, cho dù không giành được quán quân, sau khi trở về cũng có thể khoác lác với người khác một phen.
Trong đội ngũ của U Minh quân, Tô Thiên có chút bất an.
“Không sao, cho dù thực lực tăng lên, cũng không phải đối thủ của Tuyết Nhi.” Lời nói quyết đoán của Tô Mặc khiến cho Tô Thiên bình tĩnh lại.
Bởi vì nằm trong phạm vi thần thức của Diệp Huyên, hai người không trao đổi quá nhiều.
Trên lôi đài.
Những tiếng hoan hô của mọi người dành cho Long Thần khiến cho sắc mặt Tô Tuyết dần trầm xuống.
Điều này không khoa học a.
Rõ ràng Tô Tuyết nàng là đại mỹ nhân, nhưng những người khác giống như đều đứng về phía Long Thần?
Đối với thiếu niên sắc mặt trầm tĩnh này, Tô Tuyết nửa thì miệt thị, rồi nửa lại lo lắng.
Ánh mắt bễ nghễ kia của đối phương, toàn thân bạo phát đi ra sát khí khủng bố, làm cho thiếu niên này trở nên vô cùng khủng bố.
Tô Tuyết áp xuống sự không thoải mái trong lòng.
Trước mắt bao người, tu vi của Long Thần tăng tới Thiên Vũ cảnh tầng tám.
Thương thế trên người đã dần dần khôi phục, cho dù là có thương tích lúc này cũng không ảnh hưởng đến ý chí của Long Thần.
“Vừa rồi còn chưa đã, hiện tại bắt đầu đi.” Long Thần đi từng bước về phía Tô Tuyết, tia chớp màu vàng chạy khắp toàn thân hắn. Một hai bước tùy ý, hắn đã tới trước mặt Tô Tuyết.
“Ngu xuẩn, vậy sẽ để cho ngươi được mở mang tầm mắt, uy lực của Tử Hỏa Phượng Hoàng Thể của Tô gia đi!”
Đúng vào lúc này, Tô Tuyết nổi giận, một tiếng trầm thấp vang lên, giống như trong cơ thể Tô Tuyết có thứ gì đó nổ tung, lập tức một ngọn lửa màu tím phóng lên trời, cháy hừng hực trên người Tô Tuyết. Long Thần nhìn thấy trên người Tô Tuyết vậy mà xuất hiện hư ảnh lông vũ màu tím, bao trùm toàn thân của nàng. Sau lưng nàng, một đôi cánh Phượng Hoàng cực lớn giương lên, đương nhiên, đây cũng là hư ảnh, nhưng trong đó lại ẩn chứa sức mạnh khủng khiếp.
Một luồng nhiệt độ nóng rực ập về phía Long Thần, dưới Tử Hỏa này, thậm chí đến lôi đài đúc bằng kim loại kia cũng dần dần đỏ lên, nếu như Tô Tuyết đứng lâu trên đó, cũng có thể trực tiếp bị hòa tan.
Tử Hỏa Phượng Hoàng Thể vừa ra, Tô Tuyết liền thể hiện ra uy thế vô cùng khủng bố.
Huyết mạch của Tô gia dường như có chút quan hệ với Phượng Hoàng – một loại yêu thú viễn cổ, mới có thể thi triển ra được uy thế như bây giờ, Vương của các loài chim, cứ như vậy đứng ngay trước mắt Long Thần, Tô Tuyết vỗ nhẹ đôi cánh, ngọn lửa màu tím kia lập tức hóa thành một đoàn, tốc độ nhanh hơn vô số lần so với trước đó.
Có điều, Long Thần có được huyết mạch của Thần Long, hơn nữa còn là Tổ Long.
Tổ Long, sao có thể sợ Phượng Hoàng cơ chứ?
Huyết mạch của Tô gia, vốn dĩ đều có một loại uy thế trấn áp đối với kẻ địch, nhưng lại hoàn toàn không có tác dụng với Long Thần.Thậm chí, Tô Tuyết còn có cảm giác, sau khi thi triển ra Tử Hỏa Phượng Hoàng Thể, nàng phát hiện sâu trong nội tâm mình giống như có một loại sợ hãi tự nhiên đối với Long Thần.
“Sao lại như vậy?” Trong nội tâm Tô Tuyết chấn động.
Lửa giận đang thiêu đốt trong lồng ngực.
“Mặc kệ thế nào, giết chết tiểu tử này trước rồi tính sau!”
Sau khi thi triển ra Tử Hỏa Phượng Hoàng Thể, sức chiến đấu của nàng cũng tiếp tục tăng lên, lúc này hai tay hợp lại, đột nhiên cuốn lên, lập tức vô số hư ảnh lông vũ sau lưng được ngọn lửa màu tím bao quanh đánh về phía Long Thần. Lông vũ mang theo ngọn lửa màu tím bay đầy trời, mỗi một chiếc lông vũ Tử Hỏa, đều giống như lưỡi dao sắc bén được ngọn lửa thiêu đốt, hơn nữa còn tràn đầy sức mạnh khổng lồ.
“Tử Hỏa Vũ Linh!”
“Tốc độ này...”
Long Thần giống như quỷ mị, mọi người còn đang lo lắng cho hắn. Mà lúc này, tốc độ của hắn dường như trở nên nhanh hơn, Địa Ngục Truy Hồn Điện màu vàng kia đang tôi luyện cơ thể hắn, trong vô số Tử Hỏa Vũ Linh, Long Thần hóa thành một tia chớp màu vàng lấp lánh, thoáng hiện trong đó. Điều khiến cho mọi người ngơ ngác chính là, vô số Tử Hỏa Vũ Linh kia vậy mà không chạm được tới người Long Thần.
Không còn nghi ngờ gì nữa, tốc độ của Tử Hỏa Vũ Linh là vô cùng nhanh, nhưng tốc độ hiện giờ của Long Thần còn nhanh hơn.
“Không thể nào!” Tô Tuyết sợ ngây người, nhiều Tử Hỏa Vũ Linh như vậy, hao phí phần lớn Thần nguyên của nàng, vậy mà không có một chút hiệu quả. Long Thần đang chạy như điên về phía nàng kia giống như một con hung thú viễn cổ tản ra sát khí vô tận, khiến cho Tô Tuyết cảm thấy sợ hãi từ trong cốt tủy.
Trên người Tô gia mang theo một phần huyết mạch của Thần thú viễn cổ.
Mà ở thời kỳ viễn cổ, hàng tỉ Thần Long hùng bá đại lục Long Tế kia, mới là chúa tể chân chính, tất cả sinh linh đều thần phục dưới sự thống trị của Thần Long.
Tô Tuyết sẽ có cảm giác như vậy, kỳ thật cũng rất bình thường.
“Quân LâmThiên Hạ!”
“Vũ Động Tinh Hà!”
Tốc độ của Long Thần quả là nhanh đến chóng mặt. Sau khi thực lực tăng lên, tốc độ của hắn bây giờ, đoán chừng ngang bằng võ giả Thần Vũ Cảnh tầng một viên mãn, tỉ như Diệp Hiên đều không thể thắng hắn về tốc độ.
Hai chiêu quyền pháp cũng là âm đương, nhưng công kích tạo thành lần này mạnh hơn nhiều so với lần trước, Long Thần tính đoán không tồi, Tô Tuyết mặc dù đã thức tỉnh Tử Hỏa Phượng Hoàng Thể, nhưng thực lực của nàng chẳng qua là mới thức tỉnh bước đầu, kỹ năng mà nàng có thể sử dụng cũng chỉ có một chiêu Tử Hỏa Vũ Linh.
Cho nên, Long Thần vẫn có hi vọng thắng lợi.
“Rống!” Từng tiếng gào thét vang lên, toàn thân Long Thần đều bùng lên ngọn lửa chiến đấu, dưới sự tiến công điên cuồng như không muốn sống của hắn, Tô Tuyết chỉ có thể vô lực chống cự, nàng mặc dù mạnh, nhưng tốc độ của Tử Hỏa Vũ Linh, căn bản không bằng tốc độ của Long Thần, cho dù là Đồ Ma trận hiện giờ, cũng không giữ chân được hắn.
Tất cả mọi người giật mình ngơ ngác.
Trên lôi đài, Tô Tuyết vô cùng bị động, chỉ có thể ứng phó với công kích từ bốn phương tám hướng của Long Thần, mà thân thể Long Thần lóe lên xung quanh Tô Tuyết, tia chớp màu vàng trải rộng toàn bộ lôi đài.
“Kết thúc rồi!”
Nghe thấy lời này, Tô Tuyết hoảng sợ quay đầu lại.
Nhưng phía sau nàng lại không có gì hết.
“Trúng kế rồi!” Tô Tuyết kinh hãi, lại thay đổi phương hướng, nhưng lúc này đã muộn, một chiêu Phá Vỡ Hư Không của Long Thần đã đánh tới trước mặt nàng, Phá Vỡ Hư Không trước đó đã gần như có sức mạnh chống lại Đồ Ma trận của nàng, càng không cần phải nói là hiện giờ.
Ầm ầm!
Đồ Ma trận bị Long Thần đánh nát, trận pháp màu xanh sẫm trong tay Tô Tuyết giống như là thủy tinh lập tức bị bóp nát. Quyền kình khổng lồ kia của Long Thần đánh vào trên người nàng, không hề có chút thương hương tiếc ngọc.
“Phá!”
Một tiếng rống to, mọi người dường như nghe được vô số tiếng kêu vỡ vụn, trong không gian nổi lên từng tia gợn sóng, truyền đến phía sau lưng Tô Tuyết.
Oanh!
Tô Tuyết kêu một tiếng thảm thiết, thân thể nàng giống như hỏa tiễn, trực tiếp bị Long Thần đánh bay ra ngoài, ném ra khỏi lôi đài, dưới sự khống chế chuẩn xác của Long Thần, ngã xuống trong lòng Tô Mặc nguyên soái.
Phốc phốc!
Tô Tuyết phun ra một ngụm máu tươi, mặt mũi trắng bệch, nàng dùng ánh mắt vô cùng không cam lòng liếc nhìn Long Thần một cái, khắp nơi trên cơ thể đều tuôn ra máu tươi, thậm chí còn có nội thương nghiêm trọng, thương thế mà một quyền của Long Thần tạo thành với nàng, đã vượt qua tất cả tổn thương mà nàng cho đem lại cho hắn.
“Mặc soái, ta...” Nói mấy chữ tràn ngập tiếc nuối và bi thương, Tô Tuyết đã choáng váng tới ngất đi.
“Khốn kiếp!” Tô Thiên bên cạnh trong cơn giận dữ đang muốn đánh chết Long Thần, nhưng nhìn thấy ánh mắt lãnh khốc của Tô Mặc, sợ đến toát mồ hôi lạnh, vội vàng dừng tay, sau đó ôm Tô Tuyết vào trong ngực của mình, áp xuống phẫn nộ và thù hận trong lòng, nói: “Mặc soái, ta dẫn nàng về chữa thương trước.”
Tô Mặc lấy ra một chiếc bình nhỏ từ trong nạp giới, nói: “Để nàng ăn vào, ba ngày sau là có thể khỏi hẳn.”
“Đa tạ Mặc soái.” Tô Thiên nói xong, lập tức biến mất trước mặt Tô Mặc, tốc độ nhất đẳng này nhanh hơn gấp mấy trăm lần Long Thần, nếu như Long Thần rơi vào trong tay hắn, tuyệt đối sẽ bị giết trong nháy mắt.Thực lực của Tô Thiên là Thần Vũ cảnh tầng ba, Thiên Nhân cảnh. Võ giả Thiên Nhân cảnh hợp nhất với thiên địa, có thể thi triển ra sức mạnh của “vực” một cách hoàn mỹ. Trong khi chiến đấu, có thể dẫn động sức mạnh trong thiên địa, vô cùng cường đại, tác chiến với võ giả Thiên Nhân cảnh, quả thực chính là tác chiến với toàn bộ thiên địa.
Trên lôi đài.
Lúc này, thiếu niên toàn thân máu tươi, ánh mắt lại vô cùng lửa nóng, vẫn đang đứng ở đó.
Hắn dần dần rút đi Long Hồn biến thân, thân thể lắc lư một cái, suýt chút nữa đã ngã nhào trên đất rồi, nhưng ánh mắt hắn vẫn hừng hực.
Trận chiến hôm nay, thật sự đã tiêu hao phần lớn thực lực của hắn.
Sở dĩ không muốn dùng Tiểu thú lôi đình màu vàng để đối phó Tô Tuyết, có rất nhiều nguyên nhân. Một mặt, Long Thần không muốn để lộ kỹ năng này trước mắt của tất cả mọi người. Mặt khác, số lượng Thần Tinh của mình cũng không nhiều, trong tương lai có thể dùng để bảo vệ tính mạng, Long Thần không muốn lãng phí vào lúc này. Còn một nguyên nhân nữa, chính là hắn muốn rèn luyện sức chiến đấu của mình, đề cao cảnh giới của mình, nếu luôn dựa vào sức mạnh của Tiểu thú, hắn rất khó để tiến bộ.
Cho nên, hắn kiên trì một cách điên cuồng, sau đó hắn đã giành được thành công thuộc về chính mình, nhận được sự tôn kính của tất cả mọi người.
Những tiếng hoan hô dậy trời, bỗng nhiên vang lên.
“Long Thần, Long Thần!”
Gần như mỗi người đều đang gào thét tên này, từ trên người Long Thần, bọn họ thấy được hai chữ anh hùng, Long Thần của hôm nay tuyệt đối là thời điểm hắn chói mắt nhất, từ hôm nay trở đi sẽ khiến cho tất cả mọi người U Linh chủ thành đều biết đến cái tên Long Thần này.
Hơn nữa, hắn còn là người đầu tiên, bằng vào thực lực Thiên Vũ cảnh tầng chín, đánh bại cường giả Thần Vũ cảnh ngay trước mắt mọi người.
Còn chiến thắng rực rỡ như vậy.
Toàn bộ diễn võ trường U Linh, đều đắm chìm trong tiếng hoan hô vô tận.Tống Dương và Tống Vũ Xuân bị kẹp trong đám người đang cuồng nhiệt, hai người bọn họ quay mặt nhìn nhau, đều thấy được sự khủng bố và bất đắc dĩ trong mắt đối phương.