Long Huyết Chiến Thần (Dịch)

Chương 1190 - Thập Phương Đống Ma Đạo

“Vậy được thôi.” Vũ Dương nhìn Diệp Tranh, cuối cùng còn phải được hắn đồng ý nữa, lúc này ánh mắt Diệp Tranh đặt trên người Vũ Nguyệt, hắn khẽ cắn môi, trong mắt có ánh sáng màu xám lóe lên, sau đó chậm rãi gật đầu.

“Tuyết Nhai Tử còn ở bên này, ngoài ra còn có cơ quan của hắn, những vị trí có cơ quan trong trí nhớ của ta đều đã được đánh dấu, cho nên cẩn thận một chút.” Long Thần không có ý kiến gì, Vũ Nguyệt cũng không phải kẻ yếu, đi theo chính mình chỉ cần không trở thành gánh nặng cho hắn là được.

Ở nơi này, chia binh làm hai đường, xuất phát về phía mục tiêu đầu tiên.Long Thần căn bản không cần dùng đến bản đồ, trong đầu hắn đã có một cái bản đồ, sau khi tách ra với mọi người, Vũ Nguyệt vẫn luôn bám sát theo Long Thần, tốc độ của Long Thần không chậm, cho nên Vũ Nguyệt đi theo hắn có chút mệt mỏi. Điều này khiến cho nàng càng thêm tò mò đối với hắn, hắn rốt cuộc là có thực lực gì, tại sao lại có tốc độ như vậy?

Cố gắng một chút, Vũ Nguyệt mới tới được bên cạnh Long Thần, nàng quay đầu lại nhìn hắn, trong đôi mắt xinh đẹp tỏa ra ánh sáng như nước.

“Thế nào?” Long Thần vẫn là có chút hảo cảm với nàng, dù sao trong đám người Vũ Dương Vũ Nguyệt và Diệp Tranh, nàng xem như là người ủng hộ hắn nhất.

“Không có gì, chỉ là rất tò mò về ngươi.” Vũ Nguyệt cười cười.

“Cũng chẳng có gì đáng tò mò cả, chỉ là giữ lại một người sống trong thành nhỏ kia, sau đó dùng thủ đoạn thẩm vấn một khoảng thời gian.” Long Thần tiếp tục tiến về phía trước.

“Hóa ra là vậy...” Vũ Nguyệt khẽ cắn môi, gợi cảm chọc người, nàng còn tưởng rằng do Khương Khanh nói cho Long Thần biết, phải biết rằng điều này là không cho phép. Bọn họ mặc dù tự nhận là mấy đệ tử mạnh nhất của Tà Long điện, nhưng đối mặt với kẻ địch cũng chưa từng nghĩ tới sẽ dùng cách thẩm vấn như vậy, trên cơ bản bọn họ đều gặp ai là giết người đấy.

Tốc độ của Long Thần rất nhanh, nơi đây giống như nhà của hắn vậy. Thỉnh thoảng gặp phải cơ quan nào, hắn đều có thể dẫn theo Vũ Nguyệt né tránh một cách nhẹ nhàng.

Vũ Nguyệt vừa đi, vừa tò mò nhìn Long Thần. Nàng luôn có cảm giác, giống như chỉ cần đứng sau nam nhân này, nàng đều không cần lo lắng gì hết, hắn có thể xử lý tốt mọi chuyện. Loại cảm giác an toàn này, cho dù là Diệp Tranh và Vũ Dương cũng không thể mang lại cho nàng.“Bỏ đi, cảm giác an toàn chẳng qua cũng chỉ là ảo giác.” Vũ Nguyệt mỉm cười cay đắng, đuổi theo bước chân Long Thần.

Từ địa hình xung quanh, Long Thần phán đoán bọn họ hẳn là đã tới gần vị trí khởi động cơ quan thứ nhất rồi, ở ngay trước mặt. Long Thần tiến lên trước lại ngây ngẩn cả người, bởi vì hiện ra trước mặt hắn chính là một bức tường.“Ở chỗ này?” Vũ Nguyệt đi tới bên cạnh hắn, tò mò nhìn bức tường phía trước kia. Hiện giờ nơi này ngoại trừ bức tường này ra thì không còn gì cả.

“Ngươi đứng đó, để ta.” Long Thần nói một câu, liền bay thẳng đến khu vực kia, hắn không giẫm trên mặt đất mà bay lơ lửng giữa không trung, khi hắn tới gần bức tường kia, vươn tay, nhẹ nhàng dùng sức, cả bức tường đổ xuống ầm ầm!

“Cẩn thận!” Trong khoảnh khắc đó. Vũ Nguyệt đã cảm nhận được phía sau bức tường kia có thứ gì đó, thật ra Long Thần còn phản ứng nhanh hơn nàng, khi nàng lên tiếng, Long Thần đã lao đến nơi nàng đứng.

“Đi!”Vào thời khắc mấu chốt, Long Thần kéo nàng một cái, sau đó vào lúc này, bức tường kia nổ tung, một luồng khí lưu màu xanh lục lan tràn về phía hai người, tốc độ vô cùng nhanh, làn sương mù này hóa thành một con rắn dài đang gào thét, đuổi theo Long Thần và Vũ Nguyệt.

“Bên này!”Long Thần và Vũ Nguyệt đột nhiên rẽ vào trong một thông đạo, lúc này Long Thần đột nhiên quay đầu, trong tay xuất hiện hai đường kiếm khí màu trắng, Thái Bạch Kiếm Ngục được hắn thi triển ra như chiến kỹ phòng ngự, tạo thành một quả cầu kiếm khí màu trắng nho nhỏ vây quanh hai người, con rắn dài màu xanh sẫm kia xông lên lại bị kiếm khí màu trắng trực tiếp ăn mòn sạch sẽ.

“Có thể ra ngoài chưa?” Hai người ở lại trong không gian nhỏ như vậy, Vũ Nguyệt có chút không quen.

“Đó là khí độc, đợi thêm lát nữa đi, ngươi dùng thần nguyên bao bọc chính mình.” Long Thần mặt không biểu cảm gì nói một câu, sau đó nhắm mắt lại, đại khái khoảng một khắc đồng hồ sau, Long Thần thu lại Thái Bạch Kiếm Ngục, vừa nhìn vẫn thấy xung quanh có sương mù màu xanh sẫm nhàn nhạt đang bao quanh.

“Sao ngươi không dùng thần nguyên bao lấy chính mình?” Vũ Nguyệt làm theo lời nói của Long Thần, nhưng không ngờ chính hắn lại không làm vậy.

Long Thần cười cười, nói: “Thứ này còn không thể làm gì được ta.” Nói xong, hắn trở lại nơi có cơ quan vừa rồi, phía sau bức tường xuất hiện một cơ quan hình thù kỳ quái cơ quan, phía dưới là hai cái khóa sắt cực lớn, vô cùng kiên cố, Long Thần tìm được một nút nhấn trên cơ quan, ra sức phát động, toàn bộ Hang động Nguyệt Ma đều đang chấn động.

“Được rồi. Cái tiếp theo!”

Sau khi xử lý xong, Long Thần không nói hai lời chạy về phía địa điểm tiếp theo, Vũ Nguyệt chạy sau lưng hắn, có chút bất đắc dĩ nhìn hắn.

“Tốc độ thật là nhanh.”Long Thần tài giỏi và tính cách quyết đoán khiến nàng rất thích.Trên đường, hai người đều không nói gì, đều đang tăng tốc lên đường, Vũ Nguyệt vẫn là lần đầu tiên thấy có người không hiểu phong tình như vậy. Trong trường hợp cô nam quả nữ ở với nhau như vậy, cho dù là Diệp Tranh cũng sẽ phun ra được một hai câu để làm nóng không khí, Long Thần lại không nói một câu, thật sự là không nể mặt.

Nơi này cách cơ quan thứ hai khá xa, trong quá trình hai người tăng tốc lên đường, phải mất nửa canh giờ cuối cùng mới tới được nơi đó. Địa hình của Hang động Nguyệt Ma vô cùng phức tạp, có nhiều nơi nhìn như rất gần nhưng thật ra phải đi vòng rất xa mới có thể tới.

Chính vì vậy, nơi đây mới trở thành đại bản doanh của những người đó.Vô số người tới đây tiêu diệt các nàng, đều quay về trong thất bại thảm hại.

Cơ quan thứ hai dường như không có nguy hiểm, đây là một thế giới dưới lòng đất, vô cùng rộng lớn, diện tích đoán chừng hơn ngàn mét, ngay đến đỉnh của hang động cũng đã gần 30m, mà cơ quan khởi động nằm chính giữa huyệt động cực lớn.Bên trong trống không.

Long Thần vẫn rất cẩn thận, chậm rãi đi vào, đồng thời cảnh giác nhìn xung quanh, mãi đến khi hắn trực tiếp khởi động cơ quan kia, vẫn không thấy xảy ra chuyện gì, lúc này hắn mới yên tâm.

“Đi tới nơi tiếp theo.” Nói xong một tiếng, đang chuẩn bị rời đi, bỗng nhiên lông tơ khắp người hắn đều dựng lên, ngẩng đầu nhìn lên, huyệt động cực lớn này tổng cộng có hơn năm mươi thông đạo, trong một thông đạo trong đó, có một nam tử cao gầy, da thịt toàn thân trắng bệch, giống như một bộ thi thể đứng đó.

Long Thần và Vũ Nguyệt đều hít vào một hơi lạnh.

Không ngờ lại gặp hắn ở đây, hoặc là nói, hắn đã ở đây chờ Long Thần rất lâu rồi.

Lúc này, đôi mắt hắn đang lóe sáng nhìn Long Thần, có chút ngạc nhiên nói: “Xem ra ngươi đã biết cách khởi động.”

Long Thần không nói hai lời, sau khi đã khởi động cơ quan, hắn trực tiếp dùng một quyền hủy đi cơ quan này. Nếu không, cho dù hắn dẫn theo Vũ Nguyệt chạy trốn, nơi này lại bị Tuyết Nhai Tử đóng lại, vậy thì cũng công cốc. Tuyết Nhai Tử nhất định phải chết, nhưng hiện giờ Long Thần còn chưa có biện pháp để đối phó với hắn.

Hắn không thể xác định mình có thể đối phó được đối phương hay không.

“Rất thông minh đấy, biết được hủy cơ quan này là ta không thể đóng lại được nữa.” Tuyết Nhai Tử mặt không biểu cảm, nói.

Long Thần và Vũ Nguyệt liếc nhau một cái, bọn họ đều biết phải liều mạng thôi. Long Thần cũng rất buồn bực, huyết độn của hắn không thể thi triển ở trong này, nhưng không sao hết, hắn muốn thử xem, nếu liên thủ với Vũ Nguyệt thì có thể lấy được mạng của hắn hay không.

Tốc độ của Long Thần, Tuyết Nhai Tử chưa chắc đã đuổi kịp, nhưng bên cạnh còn có Vũ Nguyệt, vẫn là có chút phiền phức.Lúc này, Tuyết Nhai Tử nhảy từ trên xuống, đi từng bước về phía Long Thần, đồng thời nói:

“Chuyện lớn của Hang động Nguyệt Ma chúng ta, những tên oắt con như các ngươi cũng đừng muốn phá hoại, chắc hẳn các ngươi đều tham gia Chân cuộc chiến thí luyện của Vũ Đế Cung đi, Đế cung cũng thật hào phóng, một đệ tử trẻ tuổi trong một điện đã có sức mạnh hủy diệt Hang động Nguyệt Ma của ta, Tuyết Nhai Tử ta vô cùng bội phục, xem ra sau lần này, chúng ta phải di chuyển trận địa, bỏ nhà ra đi, tất cả đều là các ngươi làm hại.”

“Đừng ra vẻ mình rất đáng thương, các ngươi là những tên cặn bã, cho dù chúng ta không tới cũng sẽ có người tới xử lý các ngươi.” Vũ Nguyệt nói.

“Tiểu cô nương này tướng mạo không tồi, đáng tiếc ta không có hứng thú, ngươi cũng không sống nổi.” Tuyết Nhai Tử vô cùng tự tin với chính mình.

“Đây là thế giới của ta, các ngươi có thể chạy đi mới là lạ.”Hơi giơ tay lên, cũng giống như Băng Phong Huyết Mạch của Triệu Tuyết Cơ, toàn bộ hang động đều bị tuyết bao phủ, hàn khí trí mạng hoàn toàn vượt qua hàn khí Băng Phong Huyết Mạch của Triệu Tuyết Cơ.

Trận đấu sắp sửa bắt đầu, Long Thần không nói hai lời, trong tay xuất hiện Xích Huyết Thiên Hoang, trong ánh kiếm màu đỏ lạnh như băng, thấp thoáng ánh mắt lạnh lùng của Long Thần.

Chiến đấu như vậy, mới thực sự là chiến đấu vượt cấp, có thể khiến cho nhiệt huyết toàn thân Long Thần sôi trào, hắn biết rõ mình không phải đối thủ của Tuyết Nhai Tử, nhưng lại vô cùng thích chiến đấu như vậy!

Chân Vũ Đế Phách được mở ra!Một đường ánh sáng màu xám xuất hiện trên mi tâm hắn, không ai biết đó là gì.Ánh sáng màu xám này khiến cho Tuyết Nhai Tử có chút mê mang, nhưng ngay sau đó hắn nở nụ cười quỷ dị, nói: “Ta ngửi thấy mùi thi thể từ trên người các ngươi.”

“Nói dối sẽ gặp sét đánh!” Long Thần vươn tay trái ra, một tiếng gào thét cuồng bạo, tia chớp màu vàng hoàn toàn bao lại cánh tay hắn, một con Hoàng Kim Lôi Ngục Long gầm thét điên cuồng, lập tức trở nên to hơn, hóa thành một con Lôi Long màu vàng che khuất bầu trời, trong nháy mắt lao về phía Tuyết Nhai Tử!

Quả nhiên là sét đánh!Long Thần lần này đã dốc hết cả vốn rồi, ném cả một vạn Thần Tinh vào trong đó, trong túi mình cũng chẳng còn lại bao nhiêu, lần trước dùng hai vạn Thần Tinh đã có thể xử lý Sở Thiên Ca, hiện giờ mặc dù chỉ có một vạn Thần Tinh, nhưng đối phó với Tuyết Nhai Tử này, vậy là đủ rồi!

Sức mạnh của Hoàng Kim Lôi Ngục Long là không thể xem thường, tia chớp màu vàng lập tức bao phủ toàn bộ huyệt động, khác với Sở Thiên Ca, Tuyết Nhai Tử có thời gian phản ứng, khi Hoàng Kim Lôi Ngục Long ập đến trước mặt hắn, mặc dù còn đang kinh hãi nhưng đồng thời hắn đã thi triển chiến kỹ.“Thập Phương Đống Ma Đạo, Băng Tuyết Tuyệt Bích!”

Bình Luận (0)
Comment