Triệu Thanh Vân đi trước dẫn đường, không bao lâu sau phía trước xuất hiện một tòa kiến trúc hình tháp. Tòa bảo tháp có bảy tầng, khí thế trang trọng, uy nghiêm, Long Thần cảm thấy cái tên Thiên Ma cung không đúng lắm, từ hình dáng kiến trúc cho tới hoa viên, lầu các phải gọi nơi này là Thiên Thần cung mới chuẩn xác.
Long Thần thấy bên cạnh Vũ Kinh các có một nhóm thủ vệ, trong đó gã đầu lĩnh thực lực khoảng chừng Thiên Hà cảnh đệ thất trọng. Đây là một cô chiến lực tương đối mạnh tại Thiên Ma cung, nhiệm vụ của bọn họ chính là bảo vệ Thánh Địa, không cho phép kẻ lạ mặt xâm nhập nơi này.
Long Thần và Triệu Thanh Vân cất bước đi tới đại môn Vũ Kinh các.
"Vũ Kinh các cất giữ mấy vạn quyền chiến kỹ, từ Hoàng giai sơ đẳng cho đến Thiên giai. Các loại chiến kỹ phòng ngự, công kích, thân pháp, trị liệu, luyện thể...v...v không thiếu thứ gì. Đây là nội lực mà Thiên Ma cung lưu trữ trong ngàn năm qua, ngươi có thể đi xem một vòng, chỗ nào không hiểu thì hỏi ta." Ngữ khí Triệu Thanh Vân lộ vẻ tự hào khi nói tới điểm này.
Mấy vạn chiến kỹ với với đầy đủ đẳng cấp và phân loại là một con số khổng lồ. Từ đây cho thấy nội lực Thiên Ma cung hùng hậu cỡ nào, thậm chí trên tầng cao nhất còn có chiến kỹ Thiên giai làm bảo vật trấn phái.
"Nơi này thủ vệ cực kỳ sâm nghiêm, ngay cả hành cung của ba Đại lão ma chỉ cách không tới năm trăm thước. Chỉ cần Vũ Kinh các có chuyện gì sẽ lập tức kinh động bọn họ. Tuy rằng ba Đại lão ma khiến ta cảm thấy phiền toái nhưng không thể phủ nhận công lao của bọn họ đối với Thiên Ma cung." Triệu Thanh Vân chậm rãi giải thích.
Triệu Thanh Vân ra hiệu cho đám hộ vệ tránh ra, dẫn Long Thần đi vào trong tháp. Đồ vật hắn cất nằm ở tầng thứ bảy Vũ Kinh các.
Nội tâm Long Thần vô cùng kích động khi sắp nhận được chiến kỹ Thiên giai.
Ngay lúc này phía sau bỗng nhiên truyền đến từng đợt tiếng bước chân dồn dập, Long Thần và Triệu Thanh Vân quay đầu nhìn lại liền thấy một đám trưởng lão, điện chủ Thiên Ma cung vội vã đi tới. Mà cái người dẫn đầu chính là Tam lão ma hung thần ác sát, sau lưng hắn là người thanh niên khôi ngô vạm vỡ.
Người thanh niên này thân cao hai thước, toàn thân cơ bắp, làn da ngăm đen, ánh mắt ẩn giấu lệ khí ác liệt. Ấn tượng ban đầu của Long Thần rất giống với thành viên Thiên Lang bang từng đối mặt ở Ngọc Thân vương phủ.
Hình tượng một con gấu đen thui đi sau lưng Tam lão ma mập lùn quả thật là buồn cười tới cực điểm.
Nhưng mà khí thế thanh niên này không phải tầm thường, Long Thần cũng suy đoán đại khái thân phận của hắn. Thiên Ma cung vốn có hai gã đệ tử trẻ tuổi mạnh nhất là Thiên Hà cảnh đệ bát trọng, theo thứ tự là đệ tử thần truyền của Đại lão ma và Nhị lão ma.
Đệ tử Tam lão ma tên là Dương Quân, tu vi Thiên Hà cảnh đệ thất trọng đỉnh phong, nghe nói tùy thời đều có thể đột phá để bát trọng, tu luyện mấy loại chiến kỹ Địa giai cao đẳng chiến lực bất phàm. Bình thường Tam lão ma vẫn luôn lấy đó làm kiêu ngạo.
Từ thái độ và hình dáng đã cho thấy người thanh niên này phải là Dương Quân.
Thế nhưng Triệu Thanh Vân tới Vũ Kinh các, bọn họ đột ngột xuất hiện để làm gì?
"Cung chủ!". Tam lão ma dẫn theo mọi người hành lễ với Triệu Thanh Vân, đây là nghi lễ cơ bản không thể bỏ qua.
"Ngươi tới làm gì?" Ánh mắt Triệu Thanh Vân lóe lên hàn quang, lãnh đạm dò hỏi một câu. Thành thật mà nói, hắn vốn không thích cái tên Tam lão ma chuyên gây phiền toái này.
"Cung chủ, hôm nay ta muốn tìm người bàn chuyện, vô tình đi ngang qua nhìn thấy người ở gần Vũ Kinh các. Xem như đúng dịp, đỡ cho chúng ta đi thêm một đoạn đường." Tam lão ma hôm nay giống như có việc muốn thỉnh cầu Triệu Thanh Vân, cho nên ngữ khí nói chuyện vô cùng khách khí.
"Nói đi, tìm ta làm gì?" Triệu Thanh Vân hỏi lại lần nữa.
"Là thế này...".
Tam lão ma nhìn thoáng qua Dương Quân rồi nói: "Trước kia đệ tử thần truyền của đại ca và Nhị tỷ tăng cường thực lực lên tới Thiên Hà cảnh đệ thất trọng sẽ được học tập Vô Tung ma ảnh, sau đó cả hai đều tu luyện thành công. Hiện tại Dương Quân đã sắp đột phá Thiên Hà cảnh để bát trọng rồi, lão phu khẩn cầu cung chủ cho hắn cơ hội tu luyện Vô Tung ma ảnh."
Gã thanh niên kia vội vàng hành lễ với Triệu Thanh Vân: "Cung chủ, xin tin tưởng ta. Ta tuyệt đối nắm chắc có thể luyện thành Vô Tung ma ảnh trong vòng nửa năm. Sau khi đột phá Thiên Hà cảnh để bát trọng nhất định sẽ đủ thực lực đối kháng Lâm Tử Thần."
Các vị trưởng lão cũng nói chen vào giúp đỡ vài câu, thật ra Dương Quân nên nhận được Vô Tung ma ảnh từ sớm rồi. Nhưng mà những lần trước đều bị Triệu Thanh Vân cự tuyệt, lần này bọn họ người đồng thế mạnh xông tới là muốn áp đảo Triệu Thanh Vân.
Bọn họ đồng lòng thỉnh cầu, Triệu Thanh Vân rất khó từ chối. Dù sao Dương Quân cũng là đệ tử kiệt xuất, rất được Tam lão ma yêu thích. Ít nhất Triệu Thanh Vân vẫn phải nể mặt Tam lão ma ba phần, không có lý do chính đáng không thể nào cự tuyệt.
"Lần trước ta đã nói rồi, hiện tại Dương Quân nên mau chóng đột phá Thiên Hà cảnh đệ bát trọng, sau đó mới tu luyện chiến kỹ cao cấp. Hắn đã bồi hồi ở cảnh giới này quá lâu rồi, tiếp tục trì hoãn không có lợi đối với hắn." Triệu Thanh Vân khẽ nhíu mày, ngày hôm nay Tam lão ma đề nghị không đúng lúc, Bí tịch Vô Tung ma ảnh chỉ có một quyển, hắn đã đáp ứng Long Thần, Tam lão ma lại tới tham gia náo nhiệt. Vậy quyền bí tịch nên giao cho ai đây?
Dĩ nhiên, trong lòng Triệu Thanh Vân rất muốn đưa cho Long Thần nhưng mà vấn đề ở đây chính là Tam lão ma sẽ gán cho hắn cái tiếng thiên vị. Sau đó ba Đại lão ma cùng gây áp lực sẽ tạo thành phiền toái rất lớn đối với Triệu Thanh Vân.
"Cung chủ, ta cảm giác đã sắp đột phá rồi, trong vòng một tháng nhất định thành công. Vì thế ta muốn nhận được Vô Tung ma ảnh đọc trước đạo lý, đến khi tu luyện sẽ dễ dàng hơn. Hiện tại Thiên Ma cung không có đệ tử cần học Vô Tung ma ảnh mà." Ánh mắt Dương Quân chưa từng nhìn tới Long Thần một lần nào. Bởi vì hắn nhận định Long Thần chỉ dựa vào quan hệ mới trở thành đệ tử Triệu Thanh Vân, không đáng để hao tâm tốn lực chú ý.
"Tốt, chờ người đạt tới Thiên Hà cảnh để bát trọng rồi nói sau." Triệu Thanh Vân nói xong trực tiếp phất tay áo đuổi người.
Lần này đến lượt Tam lão ma không vui, hắn dẫn theo nhiều người như vậy mà Triệu Thanh Vân không thèm nể mặt. Cho dù không muốn giao ra Vô Tung ma ảnh cũng phải có lý do chính đáng mới đúng. Hắn nghĩ thế liền cười khẩy nói: "Cung chủ, Vô Tung ma ảnh đặt ở Vũ Kinh các cũng không có tác dụng gì, còn không bằng để cho Dương Quân tu luyện. Cung chủ kiên quyết giữ bí tịch lại Vô Tung ma ảnh để làm gì?
Chẳng lẽ muôn để dành cho đệ tử thần truyền?”
Tam lão ma liếc sang Long Thần tràn đầy ẩn ý, tất cả mọi người phía sau hắn đồng loạt nở nụ cười chế nhạo.
Người này đã trở thành trò cười trong Thiên Ma cung từ lâu rồi. Trên thực tế, rất nhiều người cũng không rõ lắm tại sao Triệu Thanh Vân lại muốn gắn cái tên “Long Thần” cho hắn? Chỉ đơn giản vì danh tiếng thôi sao? Nếu như thế thì đúng thật, bởi vì cái tên này đã nổi tiếng khắp Thiên Ma cung. Đương nhiên toàn là tiếng xấu, người nào nghe thấy cũng lắc đầu bất đắc dĩ.
Tam lão ma biết Vô Tung ma ảnh không thể nào đưa cho Long Thần, cho nên lời của hắn chỉ thuần túy là tìm cách châm chọc mà thôi. Nhưng hắn ngàn vạn lần không ngờ rằng mình lại đoán trúng.
"Ngươi nói không sai, ta tới nơi này là muốn giao Vô Tung ma ảnh giao cho Long Thần tu luyện. Về phần Dương Quân đội thăng cấp lên tới Thiên Hà cảnh để bát trọng lại đến đây một chuyến." Thanh âm Triệu Thanh Vân truyền vào tại đám người kia chẳng khác gì sấm giữa trời quang. Ngữ khí hắn bình thản như thường khiến cho bọn họ dại ra, sắc mặt mờ mịt.
Cả hiện trường một mảnh an tĩnh, chỉ còn lại tiếng gió thổi phần phật. Ánh mắt bọn họ nhìn sang Long Thần y như gặp quỷ, đại đa số đều cho rằng mình đã nghe lầm.
"Cho hắn? Có nhầm lẫn không, chỉ là đồ giả mạo phế vật cũng định tu luyện Vô Tung ma ảnh? Hắn biết chiến kỹ Thiên giai là cái gì không?"
"Cung chủ quyết định thế này..., thật sự là làm cho ta thất vọng cùng cực. Chẳng lẽ cung chủ thiên vị đệ tử của mình như vậy sao?"
Trong lúc nhất thời thanh âm nghị luận vang lên xôn xao, mỗi câu nói càng lúc càng khó nghe.
Không nói đến Triệu Thanh Vân, bản thân Long Thần cũng phải nhíu chặt chân mày.
Những người khác đã khó thể tin tưởng, không cần phải nói đến Tam lão ma và Dương Quân. Lúc này sắc mặt Dương Quân tím tái, dùng ánh mắt oán độc ngó chừng Long Thần, trong đó ẩn chứa vô tận sát ý. Thiên Ma cung chủ quyết định thiên vị trắng trợn như vậy, hắn làm sao nhịn được đây?
Hồi lâu sau, Tam lão ma cười lên dữ tợn, gằn giọng nói:
"Cung chủ, ta không có nghe lầm? Tại sao lại cự tuyệt Dương Quân để đưa bí tịch Vô Tung ma ảnh cho một tiểu tử không rõ lai lịch? Ta thật sự không thể tin được, đây chính là Thiên Ma cung chủ của chúng ta sao? Hết thảy quyết định là bởi vì hắn là đệ tử thần truyền của ngươi? Cung chủ, không thể phủ nhận thực lực của người quyết định địa vị tại Thiên Ma cung nhưng mà điều này cũng không có nghĩa là người có thể bỏ qua tổ huấn, muốn làm gì thì làm. Không những người làm ta thất vọng đau khổ, thậm chí một câu nói đã chà đạp lên danh dự Dương Quân, ngươi bảo đứa nhỏ này làm sao ngẩng mặt nhìn người đây?”
Lời Tam lão ma nói rất khó nghe nhưng lại đại biểu cho tiếng nói của những người ở nơi này.
Thấy Triệu Thanh Vân không nói lời nào, Tam lão ma cười lạnh tiếp tục nói: "Ta nói chuyện quả thật quá mức nhưng mà ta nghĩ rằng bất luận kẻ nào cũng không được làm trái tổ huấn. Nếu như cung chủ thấy ta nói sai thì cứ việc giết ta, cho dù ta có chết cũng không oán hận."
"Đúng, cung chủ, Tam lão ma chỉ nói lời chân thành, cũng là ý nghĩ trong lòng chúng ta. Hi vọng cung chủ có thể nghĩ lại!"
"Đúng thế, cung chủ, nghĩ lại a... aa!"
Một đám người quỳ xuống trước mặt Triệu Thanh Vân, chỉ có Dương Quân và Tam lão ma vẫn đứng yên tại chỗ.
"Các người đứng lên trước đã!"
Triệu Thanh Vân do dự trong chốc lát, cuối cùng vẫn phải thở dài bất đắc dĩ.