Long Huyết Chiến Thần (Dịch)

Chương 374 - Lộ Ra Hỏa Luyện Tinh

Thế nhưng Long Thần biết, Đạo Tâm Chủng Ma nhất định có thể đem chân khí sau khi Long Thần đã Long Hồn biến thân, tăng phúc lần nữa, đạt tới cảnh giới cao hơn.

Khi mà Long Thần đã chuẩn bị xong xuôi Dương Đan Phong và Mộ Dung Vũ đã hơi chút phân ra thắng bại giao phong lần này, bởi vì tâm tư Mộ Dung Vũ bấn loạn nên trực tiếp bị Dương Đan Phong chấn cho bay ra ngoài ngay nơi khóe miệng có vết máu tươi tràn ra, dần dần chảy xuống.

Dĩ nhiên Dương Đan Phong cũng không khá hơn, thực lực chân thực của hắn cũng không có mạnh hơn so với Mộ Dung Vũ, cũng chỉ là dựa vào phái nam để chiến ưu thế mà thôi. Giao phong lần này, hắn cũng bị chấn cho sắc mặt tái nhợt, khí huyết quay cuồng, chẳng qua là hắn phản ứng nhanh hơn, khi thấy đã thành công chấn cho Mộ Dug Vũ bay ra ngoài trong mắt của hắn liền sáng ngời, dựa vào sự thua kém lúc này, hắn lấy tốc độ nhanh nhất, hướng phương hướng Băng phách nguyên linh chạy tới.

Rống!

Ngay lúc này, một đạo huyễn ảnh hắc sắc xuất hiện ở ngay trước mặt hắn, mà một đạo bóng ảnh hắc sắc khác, từ trong huyễn ảnh trước mặt hắn rời đi nhanh chóng hướng Băng phách nguyên linh phóng đi, tại trong khi Dương Đan Phong trợn tròn mắt như muốn rớt ra ngoài, Long Thần đã đem Băng phách nguyên linh thu vào trong túi càn khôn.

Thành công!

Khi Long Thần hiển lộ tướng mạo đi ra goài, Mộ Dung Vũ và Dương Đan Phong đều ngẩn người, Mộ Dung Vũ vẫn còn trong kinh nhạc, mà Dương Đan Phong trong thoáng chốc bốc lên lửa giận hừng hực.

Mình thật vất vả đánh bại Mộ Dung Vũ thắng được cơ hội cướp lấy băng phách nguyên linh, mà đúng lúc này Long Thần lại xuất hiện, cướp lấy thành quả lao động mà hắn tân tân khổ khổ mới có được?

Dương Đan Phong cho tới bay giờ đều là nhận thành quả lao động của người khác, mà không có người nào nhận được thành quả lao động của Dương Đan Phong hắn.

“Long Thần, ngươi muốn chết! Mau đưa Băng phách nguyên linh cho ta, ta có thể bỏ qua tính mạng của ngươi, ta cho người mười hô hấp thời gian sau mười hô hấp nếu như ngươi gian ngoan mất linh, tất sinh mệnh đi xuống hoàng tuyền dạo chơi!” Dương Đan Phong sắc mặt dữ tợn nói.

“Ngu vãi, ngươi là đang mơ mộng hão huyền đó hả?” Long Thần cười nhạt nói, trên mặt không có bất kỳ thần sắc sợ hãi nào, tựa như Dương Đan Phong đang trước mặt hắn không phải là Thiên hà cảnh bát trọng vậy, mà là một người bình thường nào đó.

Bị bỏ qua như vậy đã triệt để chọc giận Dương Đan Phong, hắn lười nói nhảm với Long Thần, hướng Long Thần bay thẳng tới, một chiêu Thất Sát Ma Chỉ, xuất thủ ra nghĩ là muốn lấy đi tính mạng Long Thần.

Thế nhưng, hắn đã bỏ qua Tiểu Lang ở tại trước mặt hắn, Tiểu Lang bỗng nhiên sử dụng Thần Hỏa Phân Thân, nhất thời một đoàn Phệ Nhật Yêu Lang đem Dương Đan Phong bao quanh vào giữa, điên cuồng công kích, nhất thời làm Dương Đan Phong sợ ngây người.

Hơn một trăm con yêu thú có lực chiến đấu Đại giai thất phẩm, đối với Dương Đan Phong mà nói cũng khôn gphải là củ cải, công kích điên cuồng là vậy, trong nháy mắt đã đem công kích Dương Đan Phong liên tiếp bại lui, đây là dưới tình huống Tiểu Lang còn chưa tự mình động thủ, Tiểu Lang có lực sát thương tuyệt đối là Cửu U Ma Tổ Hỏa, lại so Thần Hỏa phân thân này nữa, cho dù là võ giả Thiên Hà cảnh cửu trọng, đối mặt với hắn cũng không chiếm được chỗ tốt mà, lại càng không cần phải nói đến Dương Đan Phong.

Rất nhanh, dưới sự công kích của tiểu Lang, Dương Đan Phong liền mặt xám mày tro, chật vật chịu khôn gnổi, hắn điên cuồng tru lên, trong giọng nói tràn đầy sự không cam lòng.

“Đây là đồ quỷ quái gì vậy! Tại sao lại cường đại như vậy? Long Thần, nếu như ngươi đã có loại này, thì hãy đường đường đánh một trận với ta, chớ trốn sau lưng yêu thú ngươi, con mẹ nó, có phải là nam nhân hay không?”

“Ta có phải là nam nhân hay không ngươi không biết được, nhưng mà mẹ ngươi ắt hẳn sẽ phải biết, đi về mà hỏi bà ta đi thôi!”

Long Thần chiếm được Băng phách nguyên linh, tâm tình vô cùng tốt, hắn biết Dương Đan Phong đang tức giận tới cực điểm, chẳng qua là hắn càng tức giận, Long Thần lại càng thêm vui vẻ.

“Ngươi!”

Dưới công kích của Thần Hỏa Phân Thân đánh tới, Dương Đan Phong thấy nhau xuất hiện hiện tượng nguy hiểm, nhất là có một lần Cửu U Ma Tổ Hỏa Tiểu Lang từ bên cạnh hắn lướt qua, để cho trên bả vai hắ trong nháy mắt liền mất đi tri giác, điều này làm cho Dương Đan Phong manh động thoái ý.

“Long Thần, hôm nay ngươi đoạt Băng phách nguyên linh của ta, tổng có một ngày ta sẽ lấy nó trở về, còn cả cái mạng của ngươi nữa, ta cũng vậy muốn lấy đi!” Sau khi nói xong, Dương Đan Phong bỏ chạy trốn.

Lúc này tiểu Lang mời dừng lại công kích, hóa thành một tiểu thú vô cùng đáng yêu, đi tới trước mặt Long Thần, bề ngòai của nó tương đối đáng yêu, thế nhưng vẻ mặt lại vẫn là vô cùng nghiêm túc, bộ dáng đó nhìn rất đứng đắn, điều này làm cho nó càng thêm đáng yêu.

Mộ Dung Vũ nhìn xem Long Thần một lát, rồi nhìn sang tiểu Lang một hồi, nàng vẫn còn có chút khó có thể tin được.

“Tiểu Lang thế mà lại lợi hại như vậy sao?” Khẽ hé lên đôi môi thật mỏng, Mộ Dung Vũ có chút khó nhọc nói.

“Dĩ nhiên, tiểu Lang là thiên hạ đệ nhất lang mà!”

Long Thần cười cười, sau đó nửa cười nửa không nhìn Mộ Dung Vũ, nói: “Thế nào? Băng phách nguyên linh đang ở trên tay của ta, ngươi có chịu phục không?”

“Tiểu Lang có thể đem Dương Đan Phong đánh cho chạy mất dép, ta nơi nào là đối thủ, ta cũng không phải ngu ngốc, ngươi giành trước chính là của ngươi, dù sao kết quả này so với tên Dương Đan Phong còn khá hơn, thế nhưng Long thần này, ngươi làm sao biết chúng ta ở chỗ này tranh đoạt Băng phách nguyên linh?”

“Lúc trước ta thấy đám người Dương Quân cầm bản đồ tìm tìm kiếm kiếm nên ta liền cướp đoạt nó sau đó liền tìm tới nơi này, hoàn hảo chạy tới kịp lúc, bằng không tiện nghi cho tên Dương Đan Phong kia rồi.”

Long Thần trả lời.

Nhìn Long Thần lạnh nhạt, trong lòng Mộ Dung Vũ có chút cảm giác hỗn loạn. Thực lực nàng bây giờ cường đại hơn Long Thần, chẳng qua là Long Thần tại trong cảm nhận của nàng, vừa là thần bí vừa cường đại. Băng phách nguyên linh tại trong tay Long Thần nàng cũng chịu.

Chiến được Băng phách nguyên linh, Hỏa luyện tinh cũng không có cần thiết đi tìm nữa, kế tiếp là chờ đợi một ngày thời gian, mới có thể rời đi Diễn Hỏa địa mạch, dù sao thành thật mà nói, Long Thần lần này thu hoạch tương đối lớn, có được Băng phách nguyên linh, đợi sau khi rời khỏi Diễn Hỏa đại mạch, thực lực Long Thần sẽ tăng vọt thêm một lần nữa.

Hắn và Mộ Dung Vũ vẫn chưa quen thuộc lắm, đợi cùng một chỗ khó tránh khỏi lúng túng nên Long Thần gật đầu, liền nói:

“Đã như vậy, ngày mai gặp lại sau, ta còn phải đi tìm kiếm thêm một ít Hỏa luyện tinh nữa.”

“Hiện tại ngươi đã có bao nhiêu rồi?”

Mộ Dung Vũ liền vội hỏi, khi nói ra những lời này, nàng mới phát hiện mình có chút lỡ lời, quan hệ giữa bọn họ chính là cạnh tranh, nhận được bao nhiêu Hảo luyện tinh là quyết định bọn hắn có nhận được Đạo Tâm Chủng Ma hay không. Tiết lộ cho nhau cũng không khỏi có chút không thích hợp.

“Hỏa luyện tinh? Khoảng chừng hai ngàn viên đi.”

Long Thần không so đo nói thẳng. Trên thực tế, Mộ Dung Vũ từng trợ giúp hắn nên Long Thần vốn dĩ là xem nàng trở thành bằng hữu, đối với bằng hữu, không cần thiết phải giấu giếm những chuyện nhỏ nhặt như con thỏ này.

“Hai nghìn?”

Mộ Dung Vũ có chút chắc lưới hít hà, nàng đánh giá Long Thần một cái, thấy khóe miệng Long Thần hàm chứa nụ cười, liền có chút tức giận nói:

“Tốt cho Long Thần ngươi, thế nhưng đùa giỡn ta như thế, được rồi, ta không làm chậm trễ thời gian thu thập Hỏa luyện tinh của ngươi, thế nhưng ta nhắc lại cho ngươi một câu, nếu muốn nhận được Đạo tâm Chủng Ma số lượng Hỏa luyện tinh của ngươi phải đạt tới năm trăm là tốt nhất tương đối ổn thỏa, dù sao bọn họ có tám người, về phần tầng thứ hai Đạo Tâm Chủng Ma, đoán chừng phải nhận được tám trăm…”

“Ta bây giờ cộng thêm cả Thần luyện tinh, tương đương có hơn bảy trăm Hỏa Luyện tinh, về phần Dương Đan Phong bản thân ta cũng không biết, tin tưởng sẽ không chênh lệch với ta bao nhiêu cả.” Mộ Dung Vũ không hề giữ lại, trực tiếp nói ra số lượng mà mình nắm giữ cho Long Thần biết, cho Long Thần một cái chuẩn bị tâm lý.

“Đa tạ rồi!”

Nhìn ra được Mộ Dung Vũ đây là đang rất tốt với mình, Long Thần dùng ánh mắt cảm kích nhìn nàng một cái, sau đó nói một tiếng gặp lại sau, liền dẫn theo tiểu Lang xoay người rời đi.

Còn Mộ Dung Vũ thì ngây người tại chỗ, nhìn thân ảnh thiếu niên dần dần đi xa, cho đến khi biến mất, nàng mới lấy lại tinh thần…

Thời gian một ngày dần dần qua đi.

Hỏa luyện tinh của những đệ tử Thiên Ma cung khác, Long Thần cũng đã biết đại khái, số lượng của hắn tuyệt đối là áp đảo đối phương cho nên không hề thu thập Hỏa luyện tinh nữa mà là phụng bồi Linh Hi, đợi thời gian đến, Long Thần cảm giác được một cỗ khí thế áp đảo lan tràn trong Diễn Hỏa địa mạch, hắn cũng đã sớm nổi lên mặt nước, trở lại bên dưới thông đạo.

Thân ảnh Triệu Thanh Vân đang đứng ở trên dung nham, sau khi nhìn thấy Long Thần bình an vô sự, rốt cuộc hắn cũng thở phào nhẹ nhõm, nói:

“Đi thôi, theo ta trở về!”

Dọc theo lối đi trong thông đạo, Long Thần đi theo sau Triệu Thanh Vân, trở lại thông đạo, lúc này những người khác đoán chừng cũng được Tam đại ma lão đón trở về rồi Long Thần liền trực tiếp đi theo Triệu Thanh Vân, đi lên con đường rời khỏi Diễn Hỏa đại mạch.

“Khí thế yêu thú kia làm sao có thể tăng trưởng nhiều như vậy?”

Vừa nhìn thấy tiểu Lang đang nhắm mắt dưỡng thần trong lòng Long Thần, Triệu Thanh Vân nhất thời có hút sợ ngây người, hắn nhìn kỹ từ trên xuống dưới một hồi, trên mặt tràn đầy thần sắc không tin tưởng.

“Lúc trước, ta đoán chừng yêu thú này khoảng Địa giai ngũ phẩm, còn bây giờ ít nhất đạt tới cấp bậc Địa giai bát phẩm…”

Triệu Thanh Vân biết, Long Thần là một thiếu niên thần bí, trên người hắn có không ít vật phẩm thần bí, thế nhưng, năm ngày, vượt qua những ba cấp bậc, tấn chức như vậy, hắn thật sự khó có thể tiếp nhận.

Long Thần cũng toát ra thần sắc khó xử, chuyện của tiểu Lang hắn cũng không biết phải hướng Triệu Thanh Vân giải thích như thế nào đây.

“Sợ rằng đây chính là mục đích mà ngươi mang yêu thú này vào trong Diễn Hỏa địa mạch đi, trên người yêu lang này, có năng lượng thuộc tính Hỏa nồng nặc, mà Diễn Hỏa đại mạch, hiển nhiên là chỗ thích hợp nhất cho hắn sinh tồn.”

Triệu Thanh Vân trong mắt chẳng qua là cảm khái, nhưng cũng không có chút ác ý nào.

“Tốt lắm, tiểu tử, ngươi cũng chớ khẩn trương, ta đã già rồi, đối với danh lợi, thực lực… Thật ra cũng không có quá nhiều yêu cầu, bí mật trên người của ngươi, ta sẽ không hỏi tới, ta chỉ muốn biết tên của yêu thú này thôi.”

Triệu Thanh Vân vỗ vỗ bả vai Long Thần cười nói.

“Sư tôn, ngươi có biết Huyền giai yêu thú - Phệ Nguyệt Yêu Lang không, tiểu Lang là một biến chủng của Phệ Nguyệt Yêu Lang, tên của nó là Phệ Nhật Yêu Lang.”

Long Thần thành thật nói.

“Phệ Nguyệt Yêu Lang thì bản thân ta từng nghe nói qua, còn Phệ Nhật Yêu Lang thì chưa từng nghe, đoán chừng là tiểu tử ngươi tự mình đặt tên rồi? Ha hả, quên đi, chúng ta mặc kệ yêu lang này là gì, nói chuyện chính đi, Long Thần, lần này ngươi nắm chắc thế nào đây?”

Thanh âm Triệu Thanh Vân có chút mong đợi cũng có nhiều tia khẩn trương.

“Sư tôn, người đừng có lo lắng, bảo đảm sẽ cho ngươi một cái kinh hỉ.”

Long Thần thần bí cười nói.

“Kinh hỉ? Tiểu oa nhi, ngươi cũng không nên đánh giá thấp bọn họ, đệ tử của tam đại Ma lão, ngoại trừ tiểu Vũ có chút ngoài ý muốn ra, số còn lại tính cách đều giống nhau không phải “ma quỷ” thật sự mà Long Thần ngươi cũng rất hợp khẩu vị với ta đó.”

Đây cũng là nguyên nhân Triệu Thanh Vân đặc biệt thích Long Thần là một tên hậu bối. Độc lập độc hành, vô câu vô thúc, nghịch thiên mà đi, trời sinh không cố chấp, đây chính là “ma quỷ” trong lòng Triệu Thanh Vân, mà tính cách Long Thần hiển nhiên cũng là như thế.

“Nói nhảm, đệ tử thân truyền của Triệu Thanh Vân người, làm sao thua kém với bọn chúng được chứ? Nói rõ đệ tử của ngươi còn chưa từng thắng qua tam đại Ma lão rồi, hôm nay ta liền để cho ngươi sảng khoái thỏa thích một phen.”

Cho dù là sư tôn, Long Thần lúc nói chuyện cũng không có ý tứ kiêng sợ mà Triệu Thanh Vân tự nhiên cũng sẽ không so đo điểm này, quan hệ như vậy để cho Long Thần vô cùng thoải mái.

Mặc kệ Triệu Thanh Vân cân nhắc thế nào Long Thần cũng không đem chuyện mình tìm được bao nhiêu Hỏa luyện tinh nói cho hắn biết, cho đến khi bọn họ đi tới mười cái thông đạo kia, thẳng đến nơi cửa sắt, Triệu Thanh Vân cười cười bất đắc dĩ, lúc này những người khác cũng lục tục đi ra, thủ lĩnh dĩ nhiên là tam đại Ma lão rồi, sắc mặt của tam đại Ma lão có chút âm trầm, mà phía sau bọn họ, Dương Đan Phong và Dương Quân sắc mặt càng thêm âm trầm hơn, còn có mấy đệ tử khác, lúc này trong đám đệ tử kia, có mấy tên được người ta dìu dắt, đó chính là mấy người bị Long Thần đâm thủng bắp đùi.

Về phần Mộ Dung Vũ thì thoải mái hơn rất nhiều, cũng đứng ở phía sau bọn họ.

Sau khi liếc nhìn Long Thần, trong ánh mắt tam đại Ma lão liền toát ra một đạo ánh sáng lạnh, làm cho Long Thần thấy vậy toàn thân liền nổi da gà. Chuyện Hỏa luyện tinh còn chưa được công bố, tam đại ma lão đương nhiên là quy chúc đến Băng phách nguyên linh rồi, đó là đồ vật mà bọn họ cẩn thận chuẩn bị cho đồ đệ đắc ý nhất của mình, cuối cùng thế nhưng lại tiện nghi cho Long Thần, sau khi nghe được tin tức kia, cho dù là tam đại Ma lão cũng thiếu chút nữa hụt khí mà hôn mê bất tỉnh.

Sự phẫn nộ trong lòng của bọn họ đối với Long Thần đã không có cách nào dùng ngôn ngữ để miêu tả.

Nhưng mà càng thêm buồn bực chính là, bọn họ hết lần này tới lần khác không thể ở ngoài sáng trút lên trên người Long Thần, bởi vì Băng phách nguyên linh là đám người bọn hắn lén lút nói với đệ tử của mình đồ vật tại Diễm Hỏa địa mạch thuộc về Thiên Ma cung, mà tam đại Ma lão che giấu Triệu Thanh Vân, đây vốn là không đúng rồi. Cho nên bọn họ cũng không lên mặt công khai muốn Long Thần giao ra.

Bình Luận (0)
Comment