Long Huyết Chiến Thần (Dịch)

Chương 429 - Âm Dương Kiếm Hoàng (2)

Long Thần đã hạ lời thề thế nào cũng giúp cho Tiểu Lang trả mối thù diệt tộc. Dĩ nhiên Tiểu Lang cũng thật tình xem hắn là đại ca, từ khi biến thân thành sói bản tính càng thêm đơn giản.

Biển lửa Cửu U Ma Tổ khiến cho Kiếm Quang cảm thấy uy hiếp trí mạng. Vào giờ khắc này, Kiếm Hoàng không kịp nghĩ đến phía sau mình là thứ gì, trực giác nhiều năm chiến đấu nói cho hắn biết phải lập tức thoát ra. Nếu không, hắn rất có thể mất mạng trong nháy mắt.

"U Thần Hành Cửu Cung bộ." Trán Kiếm Hoàng đổ mồ hôi lạnh, thi triển chiến kỹ thân pháp lấy tốc độ nhanh nhất phóng tới Long Thần. Tốc độ của hắn nhanh hơn Long Thần gấp mấy lần, chỉ là thôn phệ Huyết Giới áp chế mới bị ngọn lửa Cửu U Ma Tổ đánh trúng.

Ngọn lửa Cửu U Ma Tổ xuất hiện đột ngột hù dọa đám người trên tường thành xôn xao một trận, bọn họ hiển nhiên nhìn không ra ngọn lửa này là thứ gì. Nhưng mà từ bộ dạng Kiếm Hoàng liều mạng né tránh đã chứng minh thứ này không hề đơn giản.

"Cái loại hỏa diễm gì thế này, lửa mà lạnh như băng, khí tức quá đáng sợ." Đây là lần đầu tiên Kiếm Hoàng thật sự sợ hãi trong mấy chục năm qua. Mặc dù hắn đã chạy ra khỏi biển lửa, nhưng vẫn bị không ít hỏa diễm quấn lấy, một cánh tay cứng đơ mất hẳn cảm giác.

Vào thời khắc này, Kiếm Hoàng kinh hãi điều động chân khí bảo vệ cánh tay của mình, nghi ngờ trong lòng hắn càng thêm mạnh mẽ.

"Ầm!"

Một thanh âm vang dội truyền đi khắp bình nguyên, cánh tay trái Kiếm Hoàng trực tiếp nổ tung trước ánh mắt hàng vạn người, biến thành tro bụi tiêu tán trong không khí. Đến lúc này bản thân mới hoàn toàn thoát khỏi khu vực ngọn lửa Cửu U Ma Tổ bao phủ.

Dĩ nhiên, hắn đã phải trả giá sự khinh thường của mình bằng một cánh tay, coi như là sử dụng linh dược cao cấp khôi phục cũng không thể nào có được cánh tay linh hoạt và mạnh mẽ như trước.

Chiến lực Kiếm Hoàng theo đó suy giảm nghiêm trọng.

Chuyện này đã kích rất lớn đối với Kiếm Hoàng, không cần phải nói đến những người khác.

Ánh mắt hắn ngơ ngác nhìn sang vị trí bả vai trơ trọi, cảm giác trống rỗng và đau nhói nói cho hắn biết mình đã tàn phế. Tàn phế trong tay một kẻ tiểu bối và một đầu yêu lang vô danh tiểu tốt.

"A... a... a!" Lửa giận ngút trời lập tức thiêu đốt nội tâm hắn, Kiếm Hoàng bộc lộ hung tính giống như đã thú, mặt nổi gân xanh gầm thét một tiếng kinh thiên động địa. Sau đó mắt hắn trợn trừng nhìn chằm chằm Long Thần, còn có Tiểu Lang ở cách đó không xa.

Kiếm Hoàng thụ thương làm cho tất cả mọi người sợ hãi ngây dại, rất nhiều người bất giác đưa tay dụi mắt của mình ngỡ như nằm mơ giữa ban ngày. Một màn ở Khương thành tựa như tái hiện vào lúc này, trong đầu bỗng nhiên nhớ lại sự tỉnh Lâm Tử Thần tử vong.

Đại hoàng tử Lâm Phách Thiên mới là người sợ Long Thần nhất, từ ngày trở về đêm nào cũng gặp ác mộng, ngủ không yên giấc. Chỉ cần gió lay cây động cũng làm hắn giật mình thức tỉnh.

Kiếm Hoàng bị đối phương chém cụt tay vốn trong nằm trong dự liệu của hắn. Từ nhỏ đến lớn hình tượng phụ hoàng trong lòng hắn vẫn luôn là ngọn núi lớn, hỉ nộ ái ố không bao giờ để lộ ra mặt. Vì thế hắn không ngờ lại có ngày thấy được phụ hoàng tức giận như vậy.

Ngay lúc này đột nhiên có người vỗ vỗ bả vai Lâm Phách Thiên, khi hắn quay đầu nhìn lại lập tức sự ngây người...

Bởi vì hắn nhìn thấy một người cực kỳ quen thuộc, mà lúc này người đó đang gầm thét phía dưới tường thành. Tại sao người này lại xuất hiện ở đây?

Lâm Phách Thiên khiếp sợ mặt mày trắng bệch, những người đứng bên cạnh nhìn lại phía sau cũng giật thót tim, vẻ mặt ngây dại triệt để.

"Đây là người đầu tiên có thể khiến ta coi trọng." Người nọ nói một câu, sau đó thân ảnh hắn biến mất ngay tại chỗ. Tất cả mọi người chỉ thấy một tia sáng đen bắn tới Long Thần nhanh như chớp.

Cả đám người không kịp hiểu ra vấn đề thì người nọ đã đi rồi. Mãi cho đến khi Lâm Phách Thiên mờ mịt ngồi bệch xuống đất, kích động nói:

"Các vị, ta, ta đây có tới hai phụ hoàng?"

Coi như là nhi tử Lâm Phách Thiên cũng chưa từng nghĩ đến sự tinh quái dị thế này, cho dù vô tình đối mặt cũng chỉ cho rằng đó là một người, hoặc là tu luyện công pháp nào đó thay đổi màu mắt mà thôi. Ai mà ngờ được trên đời này lại có tới hai Kiếm Hoàng? Lúc này Long Thần đã cảm thấy một cỗ khí tức khổng lồ cuốn tới thật nhanh, hắn trợn mắt nhìn lại chỉ thấy một bóng dáng màu đen từ trên tường thành bay xuống. Tốc độ nhanh cỡ này chỉ võ giả Thông Thiên cảnh mới có được.

Long Thần kinh hãi tái mặt, ở trong Hoàng Thành còn có cường giả Thông Thiên cảnh khác?

Thế nhưng, đến khi Long Thần thấy rõ tướng mạo người này thì hồn phách lên mây. Hắn cứng họng nhìn tới Kiếm Hoàng ở phía đối diện Kiếm Hoàng. Bộ dáng hai người này giống nhau như đúc, điểm bất đồng duy nhất là hai tròng mắt một vàng một đen.

Kiếm Hoàng mắt đen hoàn hảo không tổn hao gì, còn Kiếm Hoàng mắt vàng đã bị cụt tay.

Long Thần quay qua quay lại nhìn hai người này, nội tâm khiếp sợ tột đỉnh.

Hắn không phải là ngoại lệ, mà toàn bộ Hoàng Thành cũng mất đi năng lực suy tư. Chuyện này quá mức khủng khiếp, chẳng khác gì trời sập đối với bọn họ.

Thậm chí hai Kiếm Hoàng đều có thực lực Thông Thiên cảnh?

Phần lớn cư dân Hoàng Thành đều biết Kiếm Hoàng tu luyện một loại bí pháp kỳ lạ, cho nên tròng mắt có thể thay đổi màu sắc, buổi tối màu đen, ban ngày màu vàng. Nhưng mà bây giờ nghĩ lại chẳng lẽ Kiếm Hoàng trong truyền thuyết là hai người?

Tất cả mọi người hoảng sợ ngây người.

Chốc lát sau, thanh âm Linh Hi truyền vào tại hắn:

"Thần ca ca, ta phát hiện bọn họ chỉ là một người, linh hồn của bọn họ hợp lại mới là linh hồn hoàn chỉnh. Nhưng ta không hiểu tại sao hắn lại bị phân liệt linh hồn ra làm hai. Kiếm Hoàng mắt vàng nắm giữ chân khi nghiêng về dương tính, người còn lại là âm tính. Ngay cả ta cũng chưa từng chứng kiến chuyện gì thần kỳ như thế."

Một linh hồn lại có thể phân ra làm hai, chiếm cứ hai thân thể, đồng thời có được thực lực như nhau?

Đối với Long Thần, chuyện này không thể nào là sự thật, quá mức hoang đường rồi.

Long Thần hít sâu một hơi cố gắng trấn định tinh thần, hắn biết rằng bây giờ bản thân mình đang đối mặt nguy hiểm trước nay chưa từng có. Thời điểm Kiếm Hoàng mắt đen xuất hiện nghĩa là địch nhân trên chiến trường biến thành hai võ giả Thông Thiên cảnh, hắn làm sao đối phó đây?

Một Kiếm Hoàng đã khiến hắn ứng phó chật vật lắm rồi, bây giờ lại xuất hiện một người không đơn giản như một cộng một là hai. Lúc trước hắn dựa vào Tiểu Lang phối hợp mới có hi vọng giành phần thắng. Hiện tại tình huống đột biến, hai Kiếm Hoàng tức giận nhìn chằm chằm khiến cho Long Thần cảm giác da đầu tê dại, biết rằng sự tình ngày hôm nay bất thiện rồi.

Tất cả mọi người bất tri bất giác ngừng hô hấp, ánh mắt trợn trừng nhìn xuống dưới chiến trường.

Trận chiến này càng lúc càng kịch tính, lúc nãy Long Thần vừa mới giành ưu thế thì một Kiếm Hoàng khác xuất hiện, bất kỳ người nào cũng cho rằng hắn xong đời rồi.

Long Thần biết trận chiến này không ổn, lập tức vắt óc suy nghĩ đối sách. Nếu không, hắn và tiều Lang đừng mong sống sót rời khỏi Hoàng thành.

Lúc nãy hắn và Tiểu Lang vây công Kiếm Hoàng mắt vàng mới chiếm cứ một chút ưu thế. Bây giờ hai Kiếm Hoàng tù chung một chỗ, vậy thì hắn và Tiểu Lang rất dễ bị tách ra. Một mình hắn có thể đối phó một Kiếm Hoàng, nhưng mà Tiểu Lang tuyệt đối không được.

"Tiểu Lang!"

Vào thời khắc nguy hiểm cận kề, Long Thần quát lớn một tiếng, thân hình hắn di chuyển vòng quanh phóng tới chỗ tiểu Lang. Khi hắn vừa động, những người khác cũng lập tức động thân bám theo.

"Muốn cứu súc sinh này?"

Một tiếng cười khẩy vang lên, Long Thần còn chưa chạy được bao xa thì Kiếm Hoàng mắt đen đã ngăn cản trước mặt hắn. Một đạo kiếm khí đen nhánh bắn thẳng vào mặt, hắn vội vàng thi triển Vô Tung ma ảnh né tránh công kích, nhưng vì vậy hắn cũng đánh mất thời cơ cứu viện Tiểu Lang.

Phía bên kia, Kiếm Hoàng mắt vàng cười lạnh xuất hiện ở trước mặt Tiểu Lang. Mặc dù hắn bị mất cánh tay, máu huyết cũng giảm bớt vài phần, nhưng mà lực lượng Thông Thiên cảnh vẫn chiếm ưu thế áp đảo Tiểu Lang. Đối với hắn thì đối phương sống hay chết chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

"Đi chết đi, Võ Đạo Chí Tôn kiếm." Sau khi tiếp cận Tiểu Lang, Kiếm Hoàng mắt vàng đột nhiên thi triển một chiêu chí mạng.

Ánh mắt Tiểu Long chợt lóe, vội vàng lùi gấp, lực lượng hỏa diễm dâng lên bao phủ toàn thân. Tất cả Thân Hòa phân thân xuất hiện xếp thành một hàng nghênh đón Võ Đạo Chí Tôn kiêm.

"Ầm ầm ầm!"

Võ Đạo Chí Tôn kiếm mang theo uy lực cường đại lần lượt phá vỡ tất cả Thần Hóa phân thân nát bấy. Mỗi một đạo phân thân mất đi lại giảm bớt lực lượng Võ Đạo Chí Tôn kiếm xuống một phần, đến khi ba mươi đạo Thần Hóa phân thân diệt vong thì Tiểu Lang đã thành công di chuyển sang bên trái Kiếm Hoàng mắt vàng.

"Phụt!" Ngọn lửa Cửu U Ma Tổ xuất hiện tràn tới đối phương trong nháy mắt.

"Lại là đồ quỷ này."

Ngọn lửa Cửu U Ma Tổ chính là thứ khiến cho Kiếm Hoàng mắt vàng tức giận nhất. Cho nên hắn vừa thấy ngọn lửa quỷ dị này xuất hiện lập tức nổi điên.

Tốc độ tiểu Lang thua xa hắn, sử dụng ngọn lửa Cửu U Ma Tổ công kích lại càng chậm. Vì thế

Kiếm Hoàng mắt vàng vận dụng Thần Hành Cửu Cung bộ tránh khỏi vô cùng dễ dàng.

"Ha ha ha!"

Một tiếng cười càn rỡ truyền đến, thân thể Kiếm Hoàng mắt vàng hiện ra ở bên cạnh Tiểu Lang. Cánh tay hắn không ngừng vũ động bắn ra một đạo Kiếm quang chói mắt.

"Súc sinh, lần này người còn không chết sao? Hoàng Đạo Chí Tôn kiếm."

"Ung!"

Một tiếng nổ vang truyền đi khắp bình nguyên, ngàn vạn đạo kiếm khí điên cuồng trôi dạt ra xa. Kiếm Hoàng mắt vàng thi triển một chiêu này quá nhanh, tiểu Lang căn bản vô lực né tránh.

Bình Luận (0)
Comment