Nhìn nam nhân này, Long Thần từ từ nắm chặc quả đấm, mặc dù quan hệ giữa bọn hắn là huynh đệ, khẳng định không bằng thâm hậu như Tiểu Lang, nhưng Long Thần cảm thấy, hiện tại, vì nam nhân ở trước mặt đây, coi như là mất đi tính mạng, hắn cũng vô oán vô hối.
Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là phải cứu Chiến tộc.
Bất khuất, tinh thần chiến tộc, là cùng nhất trí với tinh thần Long Thần, cũng là điều mà Long Thần truy cầu. Hắn dọc theo con đường đi tới này, cũng không có khuất phục qua, nếu như hắn khuất phục, tại trước mặt áp bách to lớn của người nhà Linh Hi, hắn còn có thể đi lên con đường hôm nay hay sao?
Một lúc lâu, Lôi Chấn đứng lên, có chút ngượng ngùng nhìn Long Thần, cười nói: "Thất đệ, để chê cười rồi"
"Tứ ca là nam nhân chân chính, ta thật sự bội phục"
Long Thần nghiêm túc nói.
Lôi Chấn gật đầu, nói: "Đi thôi, ta phát tiết đã xong rồi, cũng cần phải trở về, Chiến tộc lớn như thế, còn cần ta chủ trì đại cục"
Khi nói tới đây, Long Thần và Lôi Chấn chuẩn bị rời đi, ngay vào lúc này, một thanh âm buồn rười rượi, vang lên ở sau lưng hai người một đoạn không xa. Long Thần và Lôi Chấn đột nhiên dựng tóc gáy, vội vàng xoay người lại, Tiểu Long cũng là như vậy, lúc này trong hai con ngươi, dần dân huyễn hóa ra hai đạo hỏa diễm, là hỏa diễm màu đen, đó là Cửu U Ma Tổ Hóa.
Theo tiếng cười kia, Long Thần hướng người tới nhìn lại.
Đây là một nam tử trẻ tuổi, một thân trường bào màu vàng, rộng thùng thình, kim quang sáng chói, mái tóc dài của hắn choàng ở phía sau, làm cho người ta kỳ quái chính là, hắn chẳng những tóc dài màu vàng, ngay cả ánh mắt thuần túy cũng là màu vàng, cả người đều là kim quang sán lạn, người đặc thù như thế, hiển nhiên không là phàm nhân.
Diện mạo của nam tử này, cũng không xuất chúng cho lắm, chẳng qua là tròng mắt và mái tóc đều màu vàng, quang mang chớp động, thật sự làm cho người ta khó có thể đem ánh mắt dời khỏi người hắn.
Hắn cười dài nhìn hai người Long Thần, giống như là nhìn con mồi vậy.
Long Thần còn là lần đầu tiên thấy người như vậy, tóc dài và tròng mắt đều là màu vàng, Long Thần hắn khi Long hồn biến thân, ánh mắt mới có màu đỏ như máu, không có trải qua biến thành như vậy, trưởng thành như vậy, tuyệt đối là bởi vì có huyết mạch đặc thù.
Sau khi thấy nam tử này, ánh mắt Lôi Chấn liền biến đổi, hắn lui về phía sau mấy bước, chắn tại trước người Long Thần, lạnh lùng nói: "Triệu Đan Trần, thương thế của ngươi khôi phục rồi sao?!"
Long Thần rung lên, không trách được hắn cảm thấy nam tử trước mặt rất mạnh, nguyên lại chính là một trong hai đại thiên tài trong truyền thuyết tại Thần Vũ thánh triều - Triệu Đan Trần!
Triệu Đan Trần, niên kỷ chừng hai mươi tuổi, một trong tam đại Vũ hoàng Vũ Minh! Địa Vũ cảnh tam trọng, thực lực, tuyệt đối cường hãn! Trên thực tế, Triệu Đan Trần vốn là không phải họ Triệu, hắn cũng giống như Kiếm Trần vậy, đều là được Vũ Minh huấn luyện mà nên, ra ngoài, bởi vì biểu hiện, tấn cấp Địa Vũ cảnh tam trọng, thời điểm trở thành Vũ hoàng Vũ Minh, được Triệu Vô Cực thu làm nghĩa tử, ban thưởng họ Triệu!
Chỉ là ở cái tuổi này, có thể đạt tới cấp độ như Long Nguyệt, Triệu Đan Trần đây, tuyệt đối không đơn giản. Đám người Hoàng Phủ Phong Trần, Long Nguyệt, những Vũ hoàng, Ma hoàng Khương Vô Tà, khi đạt tới Địa Vũ cảnh tam trọng, không người nào là hơn ba mươi tuổi? Theo Triệu Đan Trần phát triển như vậy mà tính, Địa Vũ cảnh tứ trọng, Địa Vũ cảnh ngũ trọng, cũng không quá khó khăn!
Nghe nói, hắn tại trong cuộc chiến với Chiến hoàng, cũng từng bị thương qua, không nghĩ tới chỉ mới mấy ngày thôi, hắn bị thương, đã lành lặn lại rồi.
Ngay khi Long Thần chân chính đối mặt với nam tử này, mới nhận thấy được nam tử này kinh khủng. Con ngươi màu vàng kia, tràn đầy lực lượng chèn ép, Long Thần chỉ nhìn hắn một cái thôi, thì tựa như cảm giác được một ngọn núi lớn hướng mình áp bách tới.
Người bình thường, đều theo bản năng tránh né ánh mắt Triệu Đan Trần, thế nhưng Long Thần không vậy, trong tim của hắn có một cô ý niệm mãnh liệt không chịu thua, đây là ý niệm thuộc về Thái cổ Huyết Linh Long, sao có thể cúi đầu trước người này?
Triệu Đan Trần đến nơi đây làm gì?
Long Thần và Lôi Chấn cũng không biết, thế nhưng nếu hắn đã xuất hiện, khẳng định sẽ không có chuyện tốt gì.
Đánh giá ba người Lôi Chấn, Long Thần và Tiểu Lang, Triệu Đan Trần cười nói: "Đều là loại tiểu thiếu niên trói gà không chặt, ham chức tộc trưởng Chiến tộc, xem ra có điểm đặc thù a, nguyên lai là người ham muốn nó?"
Lôi Chấn là một người thành thật, Triệu Đan Trần nói lời nham hiểm như vậy Lôi Chấn nghe ra còn chưa hiểu gì, nhưng Long Thần thì là nghe rõ ràng, từ trong câu nói, Long Thần có thể đoán ra tính cách đối phương. Trong đồng lứa, trổ hết tài năng, một đường hướng về phía trước, Triệu Đan Trần mới có được thực lực và địa vị như ngày hôm nay, làm sao có thể là hạng người đơn giản? Tính cách của hắn, cũng tương tự giống như Long Thần vậy?
Long Thần biết, hắn lần này, tuyệt đối là gặp phải đối thủ.
Lôi Chấn mặc kệ Triệu Đan Trần nói gì đó, hắn trực tiếp âm trầm nói: "Triệu Đan Trần, ngươi xuất hiện ở trong khu vực Chiến tộc ta, muốn làm cái gì cứ việc nói thẳng, sao giống như đàn bà vậy, để cho ta khinh thường ngươi!"
Triệu Đan Trần cười một hồi, mới nói: "Ngươi nói, ta đến làm cái gì nhi?"
Ánh mắt của hắn chạy trên người Lôi Chấn một vòng, nói: "Lôi Chấn ngươi cũng chỉ là hạng người vô năng, để cho ngươi thống lĩnh Chiến tộc, ta cảm thấy được thật không thích hợp, ta giết người, lại đổi thành một tộc trưởng Chiến tộc khác, người cảm thấy có được không?"
Ngữ khí nói chuyện của Triệu Đan Trần, giống như là nói giỡn vậy, thế nhưng Long Thần và Lôi Chấn biết được hắn không phải đang nói đùa, Lôi Chấn mặc dù thực lực nhỏ yếu, nhưng mà tính cách cường ngạnh, là một gia chủ khó đối phó, Triệu Đan Trần mơ hồ cảm giác được Lôi Chấn cho dù là đánh cuộc thua, cũng sẽ vô lại, cho nên lúc này mới tới đây xem tình huống một chút.
Hôm nay vừa nhìn, hắn cảm thấy khả năng này rất lớn.
Đánh cuộc, là tự bản thân Dương Ngưng Phong đến đến Chiến tộc lập nên, không có sự đồng ý của Triệu Đan Trần hắn. Triệu Đan Trần khi đó đang còn chữa thương, chờ khi hắn tỉnh lại, nghe được Dương Ngưng Phong lập nên đánh cuộc này, hắn liền tát cho Dương Ngưng Phong một cái.
Tại trong Vũ Minh, bọn họ mặc dù là một trong tam đại Vũ hoàng, nhưng địa vị, Dương Ngưng Phong không thể so sánh với Triệu Đan Trần, Triệu Đan Trần là đệ tử thần truyền Vũ đế, xuất thân trong sạch, mà Dương Ngưng Phong nguyên là giáo chủ Phong Thần giáo, giữa hai người căn bản không thể so sánh, Dương Ngưng Phong dù là bị tát tại, cũng chỉ ngoan ngoãn chịu đựng lấy mà thôi.
Thế nhưng, Vũ Minh đã truyền ra ngoài rồi, đó chính là không thể thu hồi.
Lôi Chấn không có bị hắn hù ngã, trong thanh âm tràn đầy giễu cợt, nói: "Đường đường là Vũ Minh, thế nhưng không tuân theo lời hứa?"
Triệu Đan Trần phản bác: "Đánh cuộc tự nhiên có hiệu lực, nhưng trong đánh cuộc, cũng không có nói, ta không thể thay đổi lại tộc trưởng Chiến tộc? Lôi Chấn ngươi không nghe lời, ta buộc phải đổi lại một người biết nghe lời"
Lời Triệu Đan Trần nhìn có vẻ có đạo lý, thế nhưng Long Thần tìm được sơ hở trong lời nói của hắn, cho nên hắn cười ha ha, nói: "Nghe danh đã lâu, Triệu Đan Trần là một thiên tài tuyệt thế, nhưng không có nghĩ tới quả thật là người không tuân thủ hứa hẹn, bội bạc, hèn hạ, thật sự làm cho người ta mở rộng tầm mắt a!"
"Chỉ giáo cho?"
Triệu Đan Trần nhìn về phía Long Thần, hắn căn bản là không biết thân phận của thiếu niên Địa Vũ cảnh nhất trọng này, dĩ nhiên, hắn không cần phải biết.
"Trong đánh cuộc, tổng cộng có ba cuộc chiến, tứ ca ta là đại biểu Chiến tộc tham gia trận thứ nhất, nếu như giết hắn đi, không phải là làm trái với quy tắc đánh cuộc sao? Người Vũ Minh nếu đã sợ hãi, vậy thì dứt khoát đem người tham chiến của Chiến tộc chúng ta giết sạch đi, đến lúc đó bản thân ta muốn nhìn, mặt mũi Vũ Minh các ngươi, muốn để vào chỗ nào!"
Long Thần bình thản, lạnh nhạt nói hết lời của mình.
Triệu Đan Trần lúc nãy nói đánh cuộc tự nhiên có hiệu lực, mà Lôi Chấn thì muốn chiến đấu, nếu Lôi Chấn bị giết, cũng chính là không tuân theo quy tắc đánh cuộc, Triệu Đan Trần đây là đem tảng đá đập lên chân của mình, hắn lần này đến đây, chính là muốn giết Lôi Chấn, thế nhưng lúc này lại bị Long Thần dùng mấy câu nói đẩy trở lui.
"Đường đường là Vũ hoàng Vũ Minh, được xưng là đệ tử đệ nhất thiên hạ Vũ đế - Triệu Đan Trần, cũng chỉ là hạng người này mà thôi, hôm nay ta coi như là mở rộng tầm mắt"
Long Thần lần nữa giễu cợt.
Lôi Chấn cảm kích nhìn Long Thần một cái, Long Thần nói như vậy, Triệu Đan Trần sẽ không lấy cớ để động thủ Lôi Chấn, dù sao đánh cuộc đó, đã được công bố khắp thiên hạ rồi, Triệu Đan Trần ở nơi này giết chết Lôi Chấn, chỉ tổ làm cho Vũ Minh mất mặt.
"Tốt! Tốt!"
Triệu Đan Trần bị Long Thần phá hỏng, liên tục nói hai chữ tốt. Hắn ngay từ đầu cũng không biết được, bên Chiến tộc, Lôi Chấn lên đài.
Lôi Chấn, hiện tại không thể giết chết, nhưng mà Triệu Đan Trần hắn đã tới đây, không lấy đi một ít vốn liếng hay sao?
Con ngươi màu vàng lạnh như băng kia, từ trên người Lôi Chấn, quăng đến trên người mà hắn lãng quên - Long Thần, hắn phát ra nụ cười lãnh khốc, hỏi: "Thực lực các hạ thấp kém, nói vậy không có danh tiếng, không biết các hạ xưng hô thế nào đây!"
"Long Thần".
Long Thần mơ hồ đoán được Triệu Đan Trần muốn làm cái gì rồi, thành công giải vây cho Lôi Chấn, hắn đã hoàn thành một nửa nhiệm vụ, nửa còn lại hẳn nhìn vào bản thân thôi.
Tiểu Lang nhẹ nhàng nắm chặt quả đấm, hắn không phải ngu ngốc, cũng hiểu được ý của Long Thần.
Gần trong gang tấc, mọi người chuyển động tâm tư lại không giống nhau.
"Gọi là Long Thần sao?"
Nhớ đến cái tên được xưng là thiên tài giống như mình, Triệu Đan Trần khẽ nhíu mày, Long Thần trước mắt hiển nhiên không phải là tên kia, mà là một Long Thần khác trong tin đồn gần đây mà thôi, tự nhiên, gã Long Thần này, cũng gây ra không ít đại sự, danh không thấp, nhưng tại trong lòng Triệu Đan Trần, cũng chỉ là như một vở hài kịch mà thôi.
"Nghe nói, ngươi là vị giết chết Tư Không Kiếm Thánh kia sao?"
Triệu Đan Trần hất cằm lên hỏi.
Long Thần gật đầu, không lên tiếng.
Triệu Đan Trần cười, hắn cười nói: "Ngươi và Lôi Chấn, đều là Địa Vũ cành nhất trọng, nếu Lôi Chấn đã tham chiến, như vậy người nhất định không có tham chiến phải không? Ta không thể giết Lôi Chấn, chẳng nhẽ không thể giết chết ngươi sao?"
Triệu Đan Trần nói ra những lời này, sắc mặt Lôi Chấn liền thay đổi, hắn vội vàng che chở trước người Long Thần, cả giận nói: "Triệu Đan Trần, ngươi là đồ vô sỉ!"
Trên mặt Triệu Đan Trần toát ra vẻ mong mỏi, nói: "Cái gì là vô si? Ta đại giá đến nơi này, chẳng lẽ cứ như vậy xám xịt quay trở về sao? Trách là trách các ngươi chỉ mới Địa Vũ cảnh nhất trọng thôi, trong các ngươi, chỉ có một người sống trở về, Lôi Chấn, người nghĩ để cho ai sống đây?"
Sau khi nói xong, Triệu Đan Trần cười khanh khách, vẻ mặt tương đối muốn ăn đòn.
Lôi Chấn tức giận đến mặt đỏ bừng, hắn hít sâu một hơi, không cần suy nghĩ, lạnh lùng nói:
"Súc sinh, người muốn giết thì giết ta đi! Tại trận đấu Địa Vũ cảnh nhất trọng, Long Thần lên!"
Cho dù chết, hắn cũng không liên lụy đến huynh đệ của mình, đây là tín niệm và kiên định của Lôi Chấn!
"Thất đệ, phiền toái ngươi trở về nói cho các huynh đệ, Chiến tộc, ta giao cho bọn họ, vị trí tộc trưởng, trước hết để cho Thứu lão quản lý, Thứu lão kinh nghiệm phong phú, hắn làm tộc trưởng, ta yên tâm!"
Khi nói ra những lời này, trên mặt Lôi Chấn, tràn đầy tinh thần thấy chết không sờn.
"Thật là cảm động a, ta đây liền không khách khí, Lôi Chấn, ngươi đây là tự mình đưa tới cửa đó nha"
Triệu Đan Trần đợi đúng là những lời này của Lôi Chấn, Lôi Chấn tính cách cương liệt, đối với Triệu Đan Trần hắn thu phục Chiến tộc, có lực cản rất lớn, cho nên hắn mới một mình nữa đêm bò đến nơi này động thủ.
Lúc này, cơ hội đã đến, hắn không đợi Long Thần lên tiếng, đã trực tiếp động thủ đến Lôi Chấn.
"Tiểu Lang!".
Ở thời khắc này, Long Thần và Tiểu Lang đều động.
Long Thần sớm đã biết, Triệu Đan Trần có một chiều như vậy, cho nên hắn đã chuẩn bị xong, khi Lôi Chấn đang còn nói chuyện, Triệu Đan Trần đã động thủ, hắn cũng lặng lẽ hoàn thành Long Hồn biến thân, Triệu Đan Trần vừa động thủ, Long Thần ở phía sau bỗng nhiên kéo lấy cánh tay Lôi Chấn.
Lực lượng của hắn, nếu so với Lôi Chấn thì vô cùng cường hãn, Lôi Chấn đang chuẩn bị đối phó Triệu Đan Trần, nơi nào nghĩ tới Long Thần bỗng dưng động thủ, Long Thần sau khi Long Hồn biến thân, dưới lực lượng cường hãn, Lôi Chấn bị Long Thần trực tiếp lôi về phía sau, ném ra xa, lực đạo Long Thần sau Long Hồn biến thân, ít nhất gấp mười lần Lôi Chấn, với lại Lôi Chấn căn bản là không chút phòng bị, lần này chỉ trong nháy mắt đã bị ném ra xa hơn hai trăm thước.
Khi mà Lôi Chấn phản ứng lại, Long Thần đã thay thế hắn rồi, đón nhận Triệu Đan Trần, và cùng đối chọi với Triệu Đan Trần, nói chuẩn xác hơn, là Long Thần công kích Triệu Đan Trần.
Hành động của hắn, để cho hắn chiếm tiền cơ!
Ngao!
Một tiếng rống thê lương mà uy nghiêm, phát ra ở bên người Long Thần, vốn là một con sói con ngoan hiền, dưới hỏa diễm màu đen thổi quét, thân thể nhanh chóng trở nên to lớn! Trong thời gian rất ngắn, Tiểu Lang khôi phục bộ dáng Phệ Nhật Yêu Lang.
Đồng thời, lúc hắn biến thân, tiếng rống thê lương, trực tiếp xuyên thấu qua tầng mây, tiếng rộng lớn như thế, tin tưởng toàn bộ chiến tộc đều nghe được!
"Nhị ca, Thứu lão!"
Khi tiếng trống Tiểu Lang vừa dứt, Lôi Chấn lúc này đã phát hiện, mình dù là vọt tới trước, hình như tác dụng cũng không lớn, hắn âm thầm trách mình quá khinh thường, đồng thời phát ra một tiếng rống to nhất, đem hai người mạnh nhất trong toàn Chiến tộc, kéo tới đây!
Người càng nhiều hơn, Triệu Đan Trần cũng không dám động thủ.
Thật ra, nơi này cách chỗ ở đám người Khương Vô Nhai cũng không xa, hiện tại nhìn lại, Long Thần tại trong tay Triệu Đan Trần, rốt cuộc sống qua bao nhiêu thời gian.
Lôi Chấn rống giận một tiếng, gọi đám người Khương Vô Nhai, đồng thời cũng không quên mình đi cứu viện Long Thần!
Vốn là, hắn muốn tự mình đối phó với Triệu Đan Trần, nơi nào đoán được, Long Thần đến tiếp nhận?
"Hơn nữa, thất đệ với lực lượng lúc nãy, thế nhưng lại lớn đến như thế, ta căn bản không cách nào chống đỡ!"
Trong đầu óc Lôi Chấn lúc này, nghi ngờ nhất chính là chuyện này.
Long Thần sớm đã định liệu tốt, Triệu Đan Trần lần này lén lút đến đây, dự định đánh chết Lôi Chấn không một tiếng động, nếu như có nhiều người chẳng những khó đối phó, nếu truyền đi, đối với thanh danh của hắn cũng có ảnh hưởng nhất định.