Nếu như không có Thiên Hoàng Thần Điểu va đụng một cái, Long Thần căn bản cũng sẽ không phát hiện ra, tấm bia đá này thế nhưng có cổ quái.
“Theo Tiểu Miêu nói, trong tấm bia đá này di lưu một môn võ học, mà võ học, thuộc về cổ xưa là của tông phái khai tông lập phái trên đảo Thiên Không?”
Long Thần nghĩ đến đây, liền hướng tấm bia đá đi tới.
Khoảng cách chỉ là ba mươi thước, rất nhanh Long Thần đã tới phía trước tấm bia đá, cách tấm bia đá chừng năm thước, xem như là đứng ở trước mặt tấm bia đá vậy, Long Thần cũng không có cảm giác được, rốt cuộc tấm bia đá này có điểm cổ quái ở chỗ nào.
“Rốt cuộc là có bí mật gì đây?”
Long Thần không cảm giác được lực lượng của tấm bia đá, cho nên hắn tiếp tục đến gần hơn, cho đến khi dán lên tấm bia đá cũng không cảm giác được nó có điểm đặc thù nào, hắn lá gan liền lớn hơn, nhẹ nhàng duỗi ngón tay ra, đụng lên tấm bia đá.
Bởi vì Thiên Hoàng Thần Điểu đã chết, nhiệt độ xung quanh chợt giảm, nhiệt độ đảo Thiên Không, so với trên mặt đất còn muốn thấp hơn nhiều, tấm bia đá lạnh như băng, không cảm giác được có chỗ nào kỳ quái.
“Thiên Hoàng Thần Điểu đụng lên liền có chuyện, vì sao tay của ta đụng lên lại không có chuyện gì?”
Long Thần có chút nghi hoặc, một lần không có chuyện làm lá gan hắn lớn hơn, bàn tay trực tiếp áp lên tấm bia đá, cảm thụ được đường vân trên tấm bia đá, đáng tiếc chính là, Long Thần sờ mó một giờ, sờ hết đường vân này nhưng vẫn không có cảm giác được, tấm bia đá này rốt cuộc có cái bí mật gì.
Sau đó Long Thần bắt đầu dùng sức.
“Rầm rầm rầm.”
Tấm bia đá này nhẹ nhàng lay động mấy lần, truyền ra âm thanh trầm muộn, so với bia đá bình cũng không có khác nhau gì cả.
“Trời ạ, có phải bảo ta dùng đến lực đạo như Thiên Hoàng Thần Điểu để công kích hay không? Nói vậy, ta chẳng phải bị chấn bay ra ngoài hay sao?”
Long Thần có chút buồn bực mắng.
Hắn còn tưởng rằng, chỉ cần tiếp cận, trên căn bản là có thể học xong loại võ học gì đó.
“Võ học thiên hạ, chỉ cần tới cao đẳng, nơi nào khiến cho ngươi dễ dàng học được? Nhất là loại tông phái ẩn giấu võ học cường đại ở trong tấm bia đá này ngươi bây giờ đừng có gấp đợi tối rồi hẳn nói, trăng sáng chiếu xuống, ngươi chuyên chú nhìn tấm bia đá kia, nhìn từ một canh giờ trở lên, có lẽ có thu hoạch, nhớ kỹ, phải nhìn cũng không phải là nhìn chằm chằm, mà là cảm thụ sự tồn tại của tấm bia đá này cảm giác nó hết thảy.”
Đang còn bận rộn, Tiểu Miêu hướng Long Thần phun ra một câu.
“Vậy thì quá khó khăn rồi nhỉ?”
Long Thần có chút im lặng, hắn trước kia cho dù nhận được chiến kỹ, vẫn là quá dễ dàng, cho nên không có loại cảm giác trân quý, ngay cả Tán Hồn long trảo và Phong Thần cước cũng là tùy tùy tiện tiện có được.
Dĩ nhiên, võ học ở trong tấm bia đá này mặc dù khó khăn nhưng mà cường độ, nhất định so với Tán Hồn long trảo và Phong Thần cước mạnh mẽ hơn. Long Thần đã chứng kiến qua Vũ Đế ấn cưỡng hắn, võ học trong tấm bia đá này ít nhất cũng bằng cấp bậc Vũ Đế ấn.
Về phần Ngũ Đế lưu lại Ngũ Đế ấn, nói vậy càng thêm kinh khủng, bởi vì đó là chiến kỹ Hoàng cấp. Hơn nữa, còn không biết đẳng cấp của chiến kỹ Hoàng cấp đó ra sao, Ngũ Đế trong truyền thuyết là năm vị cường giả cấp Thần Vũ cảnh từng xuất hiện tại vạn quốc cương vực, chiến kỹ mà bọn họ lưu lại, mặc dù chỉ là Hoàng cấp, như thế nào lại đơn giản cho được?
Mà bảo tàng Ngũ Đế ở trong Thái cổ bãi tha ma, sợ rằng mới thật sự là tinh hoa của Ngũ Đế.
Dĩ nhiên, đối với Long Thần mà nói, chỉ cần Ngũ Đế ấn thôi, hẳn là có thể phát huy ra lực chiến đấu kinh khủng.
Chuyện Ngũ Đế ấn, Long Thần tạm thời không dám suy nghĩ nhiều, bởi vì Xích Đế ấn và Kim Đế ấn đã nằm ở trong tay Triệu Đan Trần. Chỉ có gom đủ năm đại đế ấn, Long Thần mới mở ra con đường tu luyện Ngũ Đế ấn.
Mà bây giờ, cần gấp nhất chính là cái môn chiến kỹ thần bí trước mắt đây.
Long Thần thiếu hút chính là một loại chiến kỹ công kích cường hãn.
Kiên nhẫn là chỉ tiêu tương đối nặng để có thể trở thành cường giả tuyệt đỉnh, Long Thần không khuyết thiếu chính là kiên nhẫn, Tiểu Miêu nếu đã cho hắn biết gì gì đó… vậy thì nhất định có đạo lý, cho nên hắn liền lui về phía sau, cách tấm bia đá chừng mười thước, dựa theo lời của Tiểu Miêu mà cẩn thận cảm giác mỗi một tấc của tấm bia đá này hy vọng từ trong đó có thể ngộ ra bí mật của tấm bia đá.
“Phải chờ đến ánh trăng ban đêm sao?”
Long Thần không nóng vội.
Mới tới Địa Vũ cảnh tam trọng, vẫn cần hắn tu luyện.
Rất nhiều năng lực, còn cần phải cẩn thận củng cố, mới có thể phát huy ra lực chiến đấu càng thêm cường đại.
Không thể không nói, hắn bây giờ đã đứng ở đỉnh phong Thần Vũ thánh triều.
Hai gã đối thủ duy nhất là, Triệu Đan Trần và Phong Tuyền!
Rất nhanh màn đêm buông xuống.
Trên bầu trời, ánh trăng xuyên thấu qua tầng lớp lớp sương mù, rơi xuống trên đảo Thiên Không đã trở nên lờ mờ, thậm chí là không tồn tại.
“Ánh trăng mơ hồ như vậy, có cái tác dụng gì chứ?”
Long Thần không cách nào hiểu thấu.
Tiểu Miêu vì cứu Hoàng Phủ Kỳ, bây giờ hẳn là ở giai đoạn khẩn yếu nhất, Long Thần nghĩ muốn dự vào lĩnh ngộ của chính mình, không muốn quấy rầy nó, cho nên hắn không có nóng vội, dựa theo lời của mèo mập, cẩn thận cảm ngộ tấm bia đá này.
Mỗi một đường vân ở trên tấm bia đá, Long Thần tương đối quen thuộc nhưng mặc dù là vậy, hắn vẫn không hiểu, trong tấm bia đá rốt cuộc có cái bí mật gì, muốn phá giải nó như thế nào đây.
Không có Tiểu Miêu, người bình thường không thể phá giải bí mật của tấm bia đá này. Dù sao, không phải ai cũng có thể chờ đợi thời gian dài lâu như vậy, mà vẫn còn kiên trì ngồi ở nơi này.
“Cảm ngộ cũng không có nghĩa là quan sát, bộ dáng tấm bia đá này đã khắc vào trong đầu óc nhưng mà phải làm thế nào đây?”
Long Thần đang không ngừng tự hỏi.
Ánh trăng hờ hững chiếu xuống, chiếu thân ảnh Long Thần lên trên tấm bia đá. Đây là hiện tượng bình thường, Long Thần động, thì bóng ảnh trên tấm bia đá cũng di động theo.
Ánh trăng chiếu tới, Long Thần quan sát tấm bia đá này đã không chỉ một canh giờ nhưng mà không có kết quả gì cả.
“Chẳng lẽ ta so với người khác còn muốn ngốc hơn?”
Long Thần có chút bất đắc dĩ nghĩ thầm.
Cho nên, hắn cũng không nóng nảy nhìn tấm bia đá, không muốn đem mình tới quá gần, hi vọng vô ý thức nào đó có thể khiến cho hắn phát hiện ra bí mật của tấm bia đá này.
Dưới sự nhàm chán, Long Thần bắt đầu tu luyện địa vũ quyền phổ Địa Vũ cảnh tứ trọng.
Theo thời gian trôi qua, Long Thần dần dần đắm chìm trong quyền pháp địa vũ quyền phổ, quên mất chuyện tấm bia đá đó, quyền pháp Địa Vũ cảnh tứ trọng càng thêm huyền diệu, trong lúc nhất thời dĩ nhiên là Long Thần không lĩnh ngộ được gì, hắn tu luyện chốc lát sau, cảm giác được có rất nhiều cửa ải khó mà phá được, liền không cần nghĩ tới nữa, trực tiếp dừng lại quyền pháp trên tay.
Cứ như vậy, thời gian cũng trôi qua nửa canh giờ.
Long Thần đình chỉ, mở mắt ra, trong nháy mắt này hắn nhìn về phía tấm bia đá, ngay lúc này hắn phát hiện ở trên tấm bia đá hình như có chút kỳ quái.
Long Thần đã ngừng lại nhưng mà bóng ảnh của hắn tại trên tấm bia đá, vẫn không có ngừng lại, mà là vẫn đang tiếp tục diễn luyện, thứ diễn luyện, hoàn toàn không giống như của Long Thần.
Đây hình như là không phải quyền pháp, mà là một loại ấn pháp, ánh trăng hờ hững từ trên đỉnh đầu Long Thần chiếu xuống trên tấm bia đá, tấm bia đá từ từ hiện lên quang mang ố vàng, sau đó chuyển hóa thành màu vàng sáng ngời, mà bóng người trong đó vẫn đang còn diễn luyện một loại ấn pháp quỷ dị.
“Đây là…”
Long Thần cả kinh, rất nhanh liền phản ứng lại, hắn chắc là ở trong mơ mơ màng màng đã mò tới bí mật tấm bia đá. Cho nên hắn lập tức ổn định tinh thần của mình, cẩn thận nhìn bóng người ở trên tấm bia đá.
Chỉ là khi nhìn lại, hắn đã hoàn toàn bị hấp dẫn, toàn bộ tâm thần đều hoàn toàn chìm đắm vào trong động tác bóng người trong tấm bia đá, đầu óc hắn theo bản năng nghi ngờ ấn pháp này theo động tác bóng người, cả người hắn liền trở nên hoảng hốt.
Loại hoảng hốt đây, hình như cả người giống như là bị hút vào trong tấm bia đá.
Thời gian từ từ trôi qua, trên người Long Thần, nổi lên quang mang hờ hững màu vàng.
Bóng người trên tấm bia đá, đang không ngừng diễn luyện một bộ ấn pháp, bộ ấn pháp này sau khi chấm dứt, lập tức lại một lần nữa bắt lại từ đầu, Long Thần bắt đầu quan sát lại từ đầu, xuyên suốt cho đến cuối, chừng hơn mười lần, những động tác kia, hắn sớm đã nghi nhớ vào trong đầu rồi.
Thế nhưng, động tác này quá đơn giản cũng không thể đại biểu Long Thần đã học xong loại chiến kỹ này hắn bây giờ cũng chỉ là đang ở hình dạng, mà phương diện chiến kỹ, vẫn thiếu sót.
Cả người Long Thần đều chìm đắm trong ấn pháp trên tấm bia đá.
Trong thoáng chốc, Long Thần cảm giác được thân thể của mình dời đi đến một chỗ khác, hắn đột nhiên mở to mắt, phát hiện bản thân đang đứng ở trong một mảnh thổ địa hoang vu, từ trên xuống dưới đều là một màu xám tro tĩnh mịch, trong Cửu U Tang Hồn không có một ngọn cỏ, một mảnh tịch mịch nhưng mà so với cảnh hoang vu tĩnh mịch ở trước mặt Long Thần bây giờ mà nói, phải là kém hơn nhiều lắm.
Cát mịn màu xám tro, trên thiên không là tầng mây nghìn nghịt cơ hồ che khuất, nhiều tia gió lạnh, quay xung quanh, một cỗ tử khí tràn ngập trong thiên địa, Long Thần tựa hồ nghe thấy mùi vị của rất nhiều động vật thực vật rữa nát.
Loại mùi vị hôi thối rữa nát đây, tràn ngập trong thiên địa, khí tức tử vong khắp nơi đều có.
“Đây là chỗ nào vậy?”
Long Thần trong lòng vừa mới xuất hiện điểm nghi vấn này hắn mới nhớ ra mình đang tu luyện một loại ấn pháp ở trên tấm bia đá, tại sao đột nhiên xuất hiện ở nơi đây?
Nghĩ tới đây, Long Thần có chút khiếp sợ, mảnh thổ địa hoang vu này những khí tức tử vong màu xám tro ở xung quanh, đều tràn ngập ở trên người của hắn, thậm chí trên làn da có một loại cảm giác tê dại, cúi đầu nhìn lại, da của mình thế nhưng rữa nát! Đầu tiên là hồng nhuận dần mất đi vẻ sáng bóng, biến thành màu xám tro, sau đó nhanh chóng rữa nát.
Loại cảm giác đau đớn kia, quả thực khiến cho Long Thần có một loại vọng động muốn chết.
“Đây là nơi nào? Tại sao lại kinh khủng đến thế?”
Long Thần sợ hết hồn, hắn vội vàng thi triển ra tốc độ nhanh nhất, muốn thoát khỏi nơi này tốc độ của hắn quả thực rất nhanh, những đau đớn ở trên người, không đủ khiến cho hắn dừng lại cước bộ của mình, bởi vì hắn biết một khi dừng lại, có thể sẽ chết ở trong hoang vu kinh khủng này!
Rốt cuộc, Long Thần thấy được tại phía trước thổ địa màu xám tro, xuất hiện một cái ốc đảo, diện tích của ốc đảo cũng không lớn lắm, thế nhưng tràn ngập cây cỏ xanh tươi tốt, còn có sinh vật như dê, bò… đi qua đi lại. Mặt khác, những căn nhà nhỏ được nối liền những cây cầu nhỏ.
“Tại nơi tràn ngập tử khí này thế nhưng tồn tại một cái ốc đảo như này?”
Trong lòng Long Thần có loại cảm giác ngạc nhiên.
Địa phương này thật sự quá kỳ quái, thậm chí Long Thần có loại cảm giác như đang sống ở trong mộng.
Không biết vì sao mình lại xuất hiện ở chỗ nãy, Long Thần gấp gáp muốn biết mình rốt cuộc là đi tới nơi đâu, cho nên hắn nhanh nhanh bước về phía ốc đảo.
Ngay khi hắn vừa mới tới gần, trong bầu trời bỗng phát ra tiếng gầm giận dữ, tầng mây đen này chấn động mở ra, trong mắt đầy rung động của hắn, một cái thủ chưởng màu xám to lớn, che khuất bầu trời, vô tận khí tức tử vong màu xám tro vờn quanh, ầm ầm đập lên trên ốc đảo kia, sau đó rất nhanh thu trở về.
Đợi đến khi tầng mây khôi phục bình tĩnh lại một lần nữa, cả người Long Thần liền dại ra, ốc đảo tại trước mặt hắn, lúc này đã biến thành một mảnh hoang vu, và cũng giống như những nơi khác vậy, ốc đảo trước đó dưới khí tức tử vong màu xám hủ thực, không còn để lại chút dấu vết gì.
Tử khí màu xám tro, vẫn quanh quẩn ở chỗ này không có rời đi.
Trong đầu óc Long Thần, nhớ lại thủ chưởng to lớn xám tro lúc nãy, ánh mắt hắn đã ngốc trệ, vừa mới bắt đầu hắn rung động sự kinh khủng của thủ chưởng to lớn màu xám tro, trên thủ chưởng có từng đạo vết nứt vỡ ra, thoạt nhìn tương đối khó nhìn nhưng Long Thần để ý không phải là bàn tay khó coi, mà là thần vận trong một chưởng lúc nãy.
“Lúc nãy, ta tu luyện chiến kỹ ở trên tấm bia đá, đột nhiên tới nơi này sau đó là thủ ấn lúc nãy…”
Tại trong mơ hồ đó nhất định có liên quan với nhau, rất nhanh Long Thần hiểu mất chốt ở trong đó hết thảy là ở thủ chưởng to lớn màu xám tro lúc nãy.
“Nói vậy, thủ ấn tràn ngập tử khí lúc nãy chính là chiến kỹ mà ta muốn lấy sao?”
Đầu óc Long Thần rất nhanh hiểu rõ, hắn cẩn thận cảm giác thủ ấn lúc nãy, mỗi một tia một chút, đột nhiên một loại hiểu ra xuất hiện ở trong lòng.
“Thì ra, đây chính là Hoàng Vu thần ấn sao?”
Sau khi nghĩ thông suốt, Long Thần phát hiện mình vẫn đang còn đứng trước tấm bia đá, lúc này ánh trăng đã hoàn toàn không còn, bóng người trên tấm bia đá cũng đã biến mất, biến trở về bộ dáng như bình thường, xung quanh trở nên an tĩnh, chỉ có trên thiên không, còn có đám yêu thú loài chim trên đảo Thiên Không đang không ngừng gào thét chói tai.
Điểm ấy, Long Thần cũng không quản tới làm gì.
Tại trong đầu hắn, cẩn thận suy tư trong tinh hoa Hoàng Vu thần ấn. Cái tên này là Long Thần sau khi chân chính hiểu rõ chiếm được Hoàng Vu thần ấn, Hoàng Vu thần ấn, so với Hoàng Vũ thần ấn mà Triệu Đan Trần từng sử dụng qua lại không giống nhau, thậm chí có thể nói kém xa vạn dặm, Hoàng Vũ thần ấn, chẳng qua là một loại chiến kỹ Vương cấp trung đẳng mà thôi, mà Hoàng Vu thần ấn là chiến kỹ Vương cấp cao đẳng. Hơn nữa, trong chiến kỹ Vương cấp cao đẳng, được xưng là loại mạnh nhất.
Ít nhất, so với Vũ Đế ấn còn mạnh hơn không ít.
Coi như là chiến kỹ đồng cấp, nói thí dụ như: đều là Vương cấp cao đẳng, chênh lệch giữa chúng là tương đối to lớn, lấy Thần Phong cước mà nói, trong ba chiêu, Cuồng Phong thức, Bạo Phong thức và Thần Phong thức, đều là chiến kỹ Vương cấp trung đẳng nhưng chênh lệch giữa Cuồng Phong thức và Thần Phong thức, lại là rất lớn.