Tố Tuyết do dự trong chốc lát, nghe Long Thần nói vậy, nàng mới biết Long Thần không cố ý muốn tiếp cận nàng, sau đó liền gật đầu, nói: "Được rồi, ngay khi trời tối ta liền đi tìm người, thế nhưng ngươi rốt cuộc là tu luyện môn chiến kỹ thần kỳ gì vậy, lại dẫn động cả tinh quang?"
Long Thần thầm nghĩ: "Bạch Lan đã biết ta có Thất Diệu tinh quân truyền thừa, Tố Tuyết đây sớm muộn gì cũng biết, ta lúc tu luyện, nàng ở bên cạnh quan sát, nhất định nhìn ra đầu mối.
Nghĩ tới đây, Long Thần trực tiếp nói: "Ta nếu cho ngươi biết, ngươi chớ nói ra ngoài?"
"Thần bí như vậy sao?"
Tố Tuyết ngẩn ngơ, nói: "Nếu trọng yếu như vậy, vẫn là đừng nói cho ta biết, đến lúc đó ta lại tiết lộ ra ngoài, ngươi lại đi trách ta"
"Ta chiếm được Thất Diệu tinh quân truyền thừa, Thất Diệu Tinh Thần Quyết, người có tin không?"
Long Thần dùng lời trêu chọc nói.
"Biết là người nói dối ta mà".
Tố Tuyết tức giận nhìn hắn một cái, vốn định dùng bàn tay nhỏ nhắn trắng như tuyết cốc lên đầu hắn, sau đó lại cảm thấy không thích hợp, cho nên mới dừng cánh tay lại, trợn mắt nhìn Long Thần một cái, nói: "Tóm lại, ngươi cẩn thận một chút".
Sau khi nói xong, hai người mới tản đi, Long Thần về chỗ ở của Tố Nghiền mà viện tử Tố Tuyết, thật ra cũng ở bên cạnh thôi. Lúc này đây cách trời sáng còn rất rất lâu, thế nhưng bởi vì Trần Húc quấy rầy, hôm nay Long Thần cũng không tu luyện Thất Diệu Tinh Thần Quyết nữa, cho nên Long Thần liền nghiên cứu vũ thần bí, thời gian trôi qua rất nhanh.
Tư Đồ Vũ sau khi trở lại Thanh Mộc Thiên Thành, vội vàng hướng chỗ ở của ông nội mình mà đi, bát đại trưởng lão đều là Địa Vũ cảnh cửu trọng đình phong, tại trong Ma tộc thân phận rất tôn quý, cường giả đi tới Thái cổ bãi tha ma, ngoại trừ Bạch Lan ra thì thân phận của bọn họ là cao quý nhất.
Lúc này Tư Đồ Vũ mang sắc mặt khẩn trương đi tới trước một gian nhà gỗ thanh nhã, nhẹ giọng hướng bên trong nói: "Ông nội, tôn nhị tiểu Vũ cầu kiến"
Một lúc sau, bên trong mới truyền ra thanh âm khàn khàn, không vui nói: "Vào đi."
Lúc này Tư Đồ Vũ mới cẩn thận mở cửa phòng, trong phòng có chút âm u, Tư Đồ Diệu một trong bát đại trưởng lão ngồi ở trung tâm căn phòng, vừa nhìn cũng biết là đang tu luyện mà Tư Đồ Vũ lúc này chạy tới quấy rầy hắn, cho nên hắn trợn mắt nhìn Tư Đồ Vũ một cái, nói: "Hôm nay thế nào vậy? Ban ngày người vứt đi mặt mũi còn chưa đủ hay sao, bây giờ còn vác cái mặt tới gặp ta?"
"Ông nội bớt giận, chuyện ban ngày ta đã tận lực rồi, bệnh trạng kia thật sự khó giải quyết..."
Tư Đồ Vũ có chút bất đắc dĩ nói.
Nhìn cháu của mình, Tư Đồ Diệu thở dài một hơi, nói: "Tối nay tới tìm ta, là chọc ra chuyện phiền toái gì rồi, ta nghe được tiếng nổ tung ở trên bầu trời, chắc là người đã chọc ra tai họa."
Tư Đồ Vũ sắc mặt có chút lúng túng, nói: "Cũng không toàn bộ là dính tới trên người ta..."
"Được rồi, ta còn không biết người hay sao, cái chuyện hôm nay nói cho nghe một chút coi, để cho ta nghe tiểu tử ngươi vừa chọc đến phiền toái gì."
Tư Đồ Diệu mặc dù nghiêm nghị nhưng lúc này vẫn là rất thương yêu cháu của mình.
Vì thế Tư Đồ Vũ đem chuyện đêm nay kể lại đầu đuôi câu chuyện qua một lần, sau khi hắn nói xong, có chút cả giận nói: "Ta cũng không biết tên Long Thần còn có thủ đoạn này nữa, Trần Húc mạnh hơn hắn một cái cấp bậc, ta còn tưởng rằng hắn dễ dàng giết chết Long Thần nữa là, không nghĩ tới lại bị giết chết ngược!"
Sau khi nghe xong, sắc mặt Tư Đồ Diệu rất nặng, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, trong mắt lóng lanh quang mang nóng nực, hắn gằn từng chữ, nói: "Ngu xuẩn, lá gan ngươi đúng là càng ngày càng lớn, ta hỏi ngươi, ngươi nếu giết chết tên tiểu tử kia, làm hại Tố Nghiên mất mạng, lấy tính cách của Bạch Lan, người cho là hắn không biết người giết chết hay sao?"
Tư Đồ Vũ bị hù cho giật mình, giải thích: "Cho ta thêm mười ngày, ta nhất định có thể nghiên cứu chế tạo thành công đan được, hơn nữa hắn còn không chứng kiến ta giết người, cộng thêm ta còn có ông nội che chở hay sao? Tên tiểu tử Long Thần hôm nay làm cho ta mất hết thể diện, khẩu khí này ta nuốt không có trôi, dĩ nhiên ta cũng có thể không giết chết hắn nhưng ít nhất cũng phải cho hắn một cái giáo huấn cực lớn? Ai bảo tên tiểu tử đang đêm hôm khuya khoắt chạy tới chỗ cao nhất như vậy làm gì, dường như đang tu luyện môn gì đó còn hút lấy tinh quang nữa chứ..."
"Ngươi nói gì?"
Tư Đồ Diệu trừng mắt, hô hấp hắn trở nên ồ ồ, ánh mắt nhìn chằm chằm Tư Đồ Vũ, dường như muốn đem Tư Đồ Vũ nuốt vào trong bụng vậy, Tư Đồ Vũ cho tới bây giờ chưa từng nhìn qua ông nội mình khủng bố như bây giờ, hắn bị dọa sợ đến run lên nói: "Ta nói... ta nói Long Thần ở trên đó tu luyện hút lấy tinh quang..."
"Thất Diệu tinh quân!"
Tư Đồ Diệu quyết đoán trực tiếp nói ra mấy chữ này, trong ánh mắt của hắn, lưu chuyển lê quang mang kỳ dị.
"Thất Diệu tinh quân? Thứ. a...a, ông nội người nói là một trong Thất Quân, tay cầm thần bình Tam Thiên Tinh Vực - Thất Diệu tinh quân?"
Con người Tư Đồ Vũ như muốn trừng ra ngoài, hắn vô cùng kích động nhìn Tư Đồ Diệu, lời nói có chút không liền mạch.
Tư Đồ Diệu không trực tiếp trả lời hắn mà là im lặng một hồi, nói: "Một thời ngắn trước hình như có lời đồn đãi Thất Diệu tinh quân truyền thừa xuất thế, thế nhưng không có nghe nói ai đã chiếm được Thất Diệu tinh quân truyền thừa, cái tên tiểu tử tên Long Thần này, tại Lưu Kim vực đã từng làm nên cử động kinh người, thậm chí từ trong Phong tộc công chúa đoạt đi vũ thần bi mà hắn lại chạy tới chỗ cao nhất ở Thanh Mộc Thiên Thành tu luyện, hấp thu tinh quang, tu luyện long trọng như vậy, ta có 90% nắm chắc, hắn đã nhận được Thất Diệu tinh quân truyền thừa!"
"Không thể nào đâu, bằng bộ dáng tiểu tử kia, chi bằng thực lực đáng thương của hắn, hắn không thể nhận được Thất Diệu tinh quân truyền thừa?"
Tại phương diện Luyện đan sư, hắn bị Long Thần đè ép một đầu, duy nhất có chút an ủi là lực của hắn vượt xa xa Long Thần mà bây giờ nghe trong ý của Tư Đồ Diệu, nói rằng Long Thần đã nhận được Thất Diệu tinh quân truyền thừa?
Ma Thần đế quận truyền thừa, sớm đã thuộc về Ma tộc!
Bạch Liên tiên tử truyền thừa, sớm đã về tay Thần tộc!
Tầm quan trọng của Thất Quân, có thể nghĩ.
"Có phải hay không Thất Diệu tinh quân truyền thừa, trời tối ta sẽ đi xem thử một chút là có thể xác nhận"
Tư Đồ Diệu thanh âm trầm xuống, thản nhiên nói. Tâm tình của hắn từ hưng phấn lúc nãy, dần trở lại bình thản.
"Ông nội, nếu là Thất Diệu tinh quân truyền thừa, chúng ta muốn cướp à?"
Tư Đồ Vũ thử hỏi, hắn ý thức được chuyện liên quan tới Thất Diệu tinh quân truyền, đã trở nên to lớn rồi.
"Cướp đoạt? Ha hả, tiểu quỷ, người biết cũng còn ít đó, ngay cả chúng ta cũng biết được, cái lão hồ ly Bạch Lan kia sẽ không biết hay sao? Nói không chừng hắn sớm đã biết rồi nhưng không nói cho chúng ta biết mà thôi."
Tư Đồ Diệu nói.
"Đây chẳng phải nói, Thất Diệu tinh quân truyền thừa, phải thuộc về tộc trưởng hay sao?"
Tư Đồ Vũ có chút không cam lòng nói.
"Ta đoán chừng Bạch Lan sớm đã biết nhưng mà hắn không có động thủ, ta cũng biết tại sao rồi, ta đoán hắn là vì mạng của nữ nhi mình, Bạch Lan kia, sát phạt quyết đoán, thực lực siêu quần, chính là người có khiếu làm tộc trưởng, khuyết điểm duy nhất của hắn là quá nặng tình nghĩa, cho dù là giao tình với Lôi Cực, còn có một đội nữ nhi của mình, hắn coi vật gì cũng không nặng bằng, cho dù hắn biết được Long Thần có Thất Diệu tinh quân truyền thừa, ta đoán chừng hắn cũng không dám động thủ."