Long Ngạo Chiến Thần

Chương 117

Rời khỏi hậu hoa viên, ngay lúc Long Ngạo chuẩn bị rời đi một thanh niên rất nhanh đi tới.

Thanh niên vẻ mặt lạnh lùng, sắc mặt muốn bao nhiêu khó coi có bấy nhiêu khó coi.

"Long Ngạo, lần này coi như mạng của ngươi lớn, nhưng đừng tưởng rằng ta sẽ bỏ qua cho ngươi." 

"Triệu Hạo, ngươi là Tam hoàng tử đế quốc?"

Không biết Long Ngạo như thế là có ý gì, nhưng Triệu Hạo vẫn gật đầu, hỏi ngược lại:

"Đúng thế thì như thế nào?" 

Khinh miệt cười cười, Long Ngạo khinh bỉ nói ra:

"Ta còn tưởng rằng ngươi là tiểu lưu manh phố phường, ta vẫn cho là ngươi ái quốc như thế, chuyên nghiệp như thế, có cốt khí như thế, sẽ giống như một con người, nhưng bây giờ ta phát hiện là ta sai."

"Ngươi…" 

Còn không đợi Triệu Hạo nói gì, Long Ngạo tiếp tục nói:

"Người tiện cả đời, heo tiện một dao găm, loại người như ngươi còn sống chính là sống phí không khí, tin tưởng chết cũng sẽ phí đất chôn, bi ai, bi ai."

Nghe được câu đó, Triệu Hạo lập tức giận dữ, thử hỏi, thân là Tam hoàng tử đế quốc Lôi Đình, có ai dám nói chuyện với hắn như thế? 

Nhưng trở ngại là Triệu Mãng đã hạ mệnh lệnh, Triệu Hạo chỉ có thể phẫn nộ mà không dám có bất kỳ động tác gì.

Hoàng tử chính là hoàng tử, địa vị vẫn luôn ở phía dưới hoàng đế, tuy nhiên Triệu Hạo lại cười lạnh nói:

"Long Ngạo, nếu không phải phụ hoàng hạ mệnh lệnh, ngươi bây giờ đã sớm chết, phế vật." 

"Ha ha ha, Triệu Hạo, chỉ dựa vào ngươi liệu có được không?"

Nhìn trên mặt đối phương khinh miệt, Triệu Hạo rõ ràng bị tức không ít, nhưng Triệu Hạo không phải người ngu, trong nội tâm biết rõ, với thực lực của hắn căn bản không phải địch thủ của đối phương.

Gắt gao nắm hai nắm tay, Triệu Hạo bỗng nhiên cười lạnh nói: 

"Long Ngạo, nghe nói lần này ngươi muốn đại diện hoàng thất tham gia tranh phách chiến hai nước, ta khuyên ngươi một câu nên cẩn thận mọi thứ, nếu không đến lúc đó ngươi chết như thế nào cũng không biết."

Mặc kệ đối phương, hắn cũng chỉ là dựa vào hoàng thất làm xằng làm bậy ký sinh trùng mà thôi, Long Ngạo quay người rời đi.

Nhìn thấy thân ảnh dần dần biến mất, khóe miệng Triệu Hạo bỗng nhiên câu dẫn ra một nụ cười lạnh, lẩm bẩm: 

"Long Ngạo, ta sẽ làm cho ngươi hối hận."

Rời khỏi hoàng thất Lôi Đình, Long Ngạo dùng tốc độ nhanh nhất, tìm một nơi cực kỳ yên lặng.

Thời gian mười ngày. 

Mười ngày sau, hắn muốn đại diện hoàng thất Lôi Đình tham gia tranh phách chiến hai nước, cho nên trong vòng mười ngày, thực lực tăng lên được chút nào hay chút đó, thực lực tăng lên càng cao đối với tranh phách chiến càng là có lợi.

Một trăm viên Đằng Long đan.

Trong nội tâm Long Ngạo rất rõ ràng, một trăm viên Đằng Long đan căn bản không có khả năng sử dụng cùng lúc, nếu không chỉ có một hậu quả, đó chính là bạo thể mà vong. 

Trong không gian Long ấn.

"Long Phúc, ngươi có biện pháp nào đem một trăm viên Đằng Long đan trong tay ta luyện hóa thành năng lượng có thể đủ để ta hấp thu không?"

Gật gật đầu, Long Phúc nói ra: 

"Chủ nhân, có thể, chỉ cần đem một trăm viên Đằng Long đan để toàn bộ vào Huyết Trì, có thể luyện hóa xuất năng lượng cung cấp cho việc tu luyện của chủ nhân."

Huyết Trì, lại là Huyết Trì, lúc nào cũng là Huyết Trì.

Long Ngạo phát hiện, Huyết Trì trong không gian Long ấn, không chỉ có thần bí mà còn là không gì là không làm được, trừ việc có thể luyện chế hồn nô và thi nô, còn có thể luyện hóa đan dược. 

Long Ngạo không hỏi gì về vấn đề Huyết Trì, bởi vì trong lòng hắn rất rõ ràng, cho dù hắn hỏi Long Phúc đều sẽ không nói với hắn, đã như vậy, làm gì còn muốn vẽ vời cho thêm chuyện ra.

"Long Phúc, luyện hóa một trăm viên Đằng Long đan cần thời gian bao lâu?"

"Ba ngày." 

Gật gật đầu, thời gian ba ngày đối với một gã võ giả mà nói, xác thực không coi vào đâu.

Rời khỏi không gian Long ấn, Long Ngạo quay về khách điếm nhưng bị một người ngăn lại, chính là Long Nhất Lực ban ngày bị mình đánh chạy.

Giờ khắc này Long Ngạo rốt cục động sát khí, lạnh lùng nói ra: 

"Long Nhất Lực, chẳng lẽ ngươi thực cho rằng ta không dám giết ngươi sao?"

"Ngươi dám sao?"

Long Ngạo vẫn ngăn chặn lý trí xúc động, dù sao sau lưng Long Nhất Lực là Long gia, chính là gia tộc tứ giai, căn bản gia tộc Lục giai không thể so sánh. 

Long thị gia tộc, gia tộc cường đại của Đại Lục Thiên Vũ, chi nhánh vô số, tổng cộng chia làm chín đẳng cấp, gia tộc Cửu giai thấp nhất, gia tộc nhất giai cao nhất, hơn nữa Long gia trên Tam giai liền có thể tiến vào Long cốc, tìm kiếm Cự Long trở thành đồng minh để trở thành Long võ giả.

Nếu một mình một người, Long Ngạo không có chút nào cố kỵ, nhưng bất kể thế nào sau lưng hắn vẫn đều có gia tộc, mọi thứ không thể liên lụy tông môn.

"Long Ngạo, lần này ta đến đây không phải tìm ngươi làm phiền, ta nhận được tin tức, nghe nói ngươi muốn đại diện hoàng thất Lôi Đình tham gia tranh phách chiến hai nước?" 

Long Ngạo cũng không có chút nào ngạc nhiên, bởi vì đối với chuyện tranh phách chiến hai nước, hắn đã đại khái hiểu rõ, tham gia tranh phách chiến hai đại đế quốc không chỉ có Lôi Đình Hộ quốc đường, kể cả tam đại gia tộc cũng sẽ phái ra cao thủ tham gia.

Nói cách khác, đế quốc Lôi Đình phái ra hai mươi người, bao gồm người của hoàng thất Lôi Đình và tam đại gia tộc.

"Đúng thế thì như thế nào?" 

"Không có gì, ta chỉ là hi vọng ngươi làm “giao(*) dễ dàng”, như thế nào?"

“Giao dễ dàng”?

Long Ngạo rất là ngạc nhiên, không biết vì cái gì, hắn luôn cảm giác, giờ khắc này Long Nhất Lực hình như so với hình ảnh thiếu gia ăn chơi lúc ban ngày thì bây giờ mình nhìn thấy có chỗ không giống. 

"Cái gì là “giao dễ dàng”?"

"Ta biết rõ thực lực và tiềm lực của ngươi, đối với chuyện của ngươi ta cũng biết một ít, cho nên “giao dễ dàng” rất đơn giản, trong tranh phách chiến hai nước, ngươi giúp ta giết một người, điều kiện tùy ngươi chọn."

Giết một người? 

"Người phương nào?"

Long Ngạo không phải người ngu, đương nhiên không có khả năng đáp ứng lập tức, quỷ mới biết rõ Long Nhất Lực muốn giết người nào, nếu đụng tới võ giả Thoái Biến, chính mình đừng  nói là giết đối phương, nói không chừng còn bị đối phương giết cũng nên.

"Long Tĩnh, một trưởng lão Long gia tứ giai ta, cũng là kẻ thù giết cha ta, ta hiện tại chính là hỏi một chút, “giao dễ dàng” này ngươi có đáp ứng hay không?" 

"Long Tĩnh cũng muốn tham gia tranh phách chiến hai nước?"

"Đúng vậy."

Tuy Long Nhất Lực không nói rõ, nhưng Long Ngạo đã biết rõ thực lực của Long Tĩnh, bởi vì đế quốc Hỏa Diễm và đế quốc Lôi Đình có ước định, mỗi lần hai nước tranh phách chiến, người tham gia của mỗi bên thực lực không thể vượt qua cảnh giới Quy Nhất, võ giả cảnh giới Thoái Biến đều không cho tham gia. 

Võ giả Quy nhất, với thực lực Long Ngạo bây giờ căn bản không sợ, nếu tăng thêm Long Cường, như vậy coi như là chém giết võ giả Quy Nhất đều là có khả năng.

Vấn đề hiện tại là vì sao phải vì Long Nhất Lực mà đi trêu chọc Long gia, trêu chọc một vị võ giả Quy Nhất, việc này một khi bại lộ thì hậu quả thật không tưởng nổi.

"Long Ngạo, chỉ cần ngươi đáp ứng cho ta việc này, ta cũng sẽ đáp ứng ngươi một điều kiện, bất kể là điều kiện gì." 

"Long Nhất Lực, vì sao ngươi khẳng định ta có thể giết được Long Tĩnh? Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Long Tĩnh hẳn là võ giả Quy Nhất, mà ta chỉ là cảnh giới Dung Hợp."

"Ha ha, Long Ngạo, việc này ngươi không cần hỏi nhiều, ngươi chỉ cần trả lời có nguyện ý hay không cùng ta “giao dễ dàng”?"

Long Ngạo ngẫm lại, cuối cùng nói: 

"Ta có thể đáp ứng ngươi, nhưng ngươi phải đáp ứng cho ta hai điều kiện, thứ nhất, điều kiện tùy ta đặt ra, thứ hai, ta đưa ra điều kiện cho ngươi hiện tại phải thực hiện, như thế nào?"

"Không vấn đề, ta đáp ứng ngươi."

Dù muốn hay không muốn, Long Nhất Lực liền đáp ứng. 

***

(*) Giao: Giao ở đây là trong từ giao dịch, nhờ làm một việc gì đó có điều kiện kèm theo.
Bình Luận (0)
Comment