Long Ngạo Chiến Thần

Chương 138

Quỷ Vương và Ngạo Tuyết ở đó, Trương Chí Hàng cuối cùng vẫn là rời đi.

Trương Chí Hàng không phải người ngu, trong nội tâm rất rõ ràng, chỉ cần Quỷ Vương và Ngạo Tuyết ở chỗ này, hắn muốn chém giết Long Ngạo dường như là một chuyện không có khả năng.

Quỷ Vương, thực lực thâm bất khả trắc. 

"Ngạo Tuyết, cho con ba giờ, sau đó tới tìm ta."

"Cảm ơn cha."

Nhìn thấy Quỷ Vương dần dần đi xa, Long Ngạo đột nhiên hỏi: 

"Ngạo Tuyết, ba tháng sau nàng và người này thật muốn thành hôn sao?"

Gật gật đầu, lại lắc đầu, Ngạo Tuyết nói ra:

"Năm đó lúc cha ta còn chưa phải tông chủ của Quỷ Vương tông, gặp phải kẻ địch quá cường đại, bản thân lại bị trọng thương, được tông chủ Kim Dương tông cứu, chính là vì khi đó cha ta và Kim Dương tông định ra hôn ước, cho nên việc này ta căn bản chưa từng đồng ý." 

"Cha ta hiện tại cũng không muốn."

Thì ra là thế.

Long Ngạo không phải là người không phân rõ phải trái, việc này nói cho cùng, với Ngạo Tuyết căn bản đến một chút mối quan hệ đều không có. 

"Long Ngạo, ta và huynh không hợp, hay huynh vẫn là quên ta đi."

Nghe được câu đó, thân thể Long Ngạo đột nhiên run lên.

"Tin tưởng huynh cũng cảm ứng được, tu vi Trương Chí Hàng đã đạt tới cảnh giới Địa Hoàng, còn đứng hàng thứ ba Phong Vân bảng, với thực lực của huynh căn bản không thể nào là địch thủ của hắn, cho nên huynh tốt nhất vẫn là buông tay đi." 

"Ngạo Tuyết, ta đã vừa mới nói, nàng là nữ nhân ta, bất kể là ai đều không thể từ trong tay của ta cướp nàng đi."

Ngạo Tuyết cố nén nước mắt trong nội tâm, trên mặt bỗng nhiên lại lạnh lẽo, nói ra:

"Long Ngạo, huynh cho rằng huynh là cái gì? Đừng tưởng rằng huynh đạt được thân thể của ta thì có thể có được ta, hiện tại ta nói cho huynh biết, ta chưa từng thích huynh." 

Căn bản không để cho Long Ngạo có bất cứ cơ hội gì mở miệng, Ngạo Tuyết tiếp tục nói:

"Thân phận huynh và ta chênh lệch quá lớn, cho nên xin huynh buông tay."

"Ngạo Tuyết." 

"Long Ngạo, đây là lần gặp mặt cuối cùng của chúng ta, ba tháng sau ta muốn cùng Trương Chí Hàng thành hôn, sẽ không gặp lại."

Không để cho Long Ngạo có cơ hội nói chuyện, Ngạo Tuyết quay người rất nhanh rời đi, Long Ngạo không phát hiện, một khắc này Ngạo Tuyết quay người nước mắt đã nhịn không được tràn mi ra.

Nhìn thấy thân ảnh dần dần rời đi, Long Ngạo cũng không gọi Ngạo Tuyết, nắm chặt hai đấm, giọng kiên định lẩm bẩm: 

"Nàng vĩnh viễn cũng là nữ nhân của ta, ba tháng sau ta sẽ giải quyết tất cả."

Một chỗ đình nghỉ mát cách Tinh Vân thành một khoảng không xa.

"Ô ô ô, ô ô ô." 

Vỗ nhè nhẹ đập vào bả vai Ngạo Tuyết, Quỷ Vương thở dài một tiếng thật sâu, nói ra:

"Ngạo Tuyết, nếu con nguyện ý, vi phụ ủng hộ con."

Lắc đầu, cố nén nước mắt, Ngạo Tuyết nói ra: 

"Thực lực Kim Dương tông đã áp đảo Quỷ Vương Tông ta, qua nhiều năm như vậy Kim Dương tông vẫn chằm chằm trông theo chúng ta, việc này nếu chúng ta đổi ý, tin tưởng Kim Dương tông nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ."

"Ngạo Tuyết."

"Cha, con đã quyết định, ba tháng sau con sẽ cùng Trương Chí Hàng thành hôn, nhưng con có một yêu cầu, địa điểm thành hôn sẽ ở Quỷ Vương tông, mà không phải Kim Dương tông." 

Thở dài một tiếng thật sâu, đối với ý tứ của con gái mình, Ngạo Thiên lại làm sao không biết, Ngạo Tuyết làm như thế tất cả đều là vì tông môn, dù sao thực lực và nội tình của Kim Dương tông còn tại đó, đừng nói là Quỷ Vương tông, kể cả là Lôi Đình tông hoặc là Hỏa Diễm tông đều không thể ngăn cản được Kim Dương tông.

Nhìn thấy phương xa vô tận hư không, giọng Ngạo Tuyết chỉ có một mình nàng có thể nghe được.

"Long Ngạo, ba tháng sau ta sẽ vì tông môn cùng Trương Chí Hàng thành hôn, nhưng Ngạo Tuyết ta vĩnh viễn đều là nữ nhân của huynh, bất kể tới khi nào, cho nên ta sẽ lấy cái chết nói cho thiên hạ biết ta là nữ nhân của Long Ngạo huynh." 

Quay về Tinh Vân thành, Long Ngạo suốt một đêm không ngủ, trong đầu toàn bộ đều là nhớ lại về Ngạo Tuyết.

Ba tháng.

Hắn chỉ có thời gian ba tháng, nói cách khác, ba tháng sau bất kể tu vi hắn có thể đạt tới loại tình trạng nào đều muốn đi đến Kim Dương tông, ngăn cản Ngạo Tuyết và Trương Chí Hàng thành hôn. 

Vẫn là câu nói kia, Ngạo Tuyết là nữ nhân của mình.

Long Ngạo sở dĩ không giữ Ngạo Tuyết lại, hơn nữa không nói thêm một câu nào chính là vì Long Ngạo xem ra chỉ có hành động là hơn tất cả.

Linh hồn hắn lập tức câu thông Long ấn, trong nháy mắt linh hồn đã tiến vào không gian Long ấn. 

Nhìn thấy Long Phúc, Long Ngạo đi thẳng vào vấn đề hỏi:

"Long Phúc, ta tu luyện Cửu Châm Phong Thần ngươi đã biết rõ, hiện tại ta muốn hỏi có biện pháp nào có thể lập tức cho thực lực ta tăng lên?"

Trong nội tâm Long Ngạo biết rõ, ba tháng sau, kể cả tu vi mình đột phá cảnh giới Thoái Biến Lôi Kiếp, hơn nữa sử xuất Cửu Châm Phong Thần, tin tưởng lập tức đề thăng thực lực, cũng căn bản không cách nào chống lại Trương Chí Hàng. 

Năm cảnh Thoái Biến, theo thứ tự từ thấp đến cao phân chia cảnh giới Lôi Kiếp, cảnh giới Thoái Biến, cảnh giới Nhân Vương, cảnh giới Địa Hoàng, cảnh giới Đạo Tổ.

Cảnh giới Địa Hoàng, có thể nghĩ thực lực Trương Chí Hàng rốt cuộc cường hãn đến cỡ nào.

Long Ngạo càng thêm tinh tường, trừ phi là tu vi của mình có thể đột phá Nhân Vương đỉnh phong, hơn nữa sử xuất Cửu Châm Phong Thần, nói không chừng có thể đánh bại võ giả Địa Hoàng. 

Long Phúc ngẫm lại, nói ra:

"Chủ nhân, vũ thuật lập tức tăng lên là có, nhưng ta không thể cho người."

"Vì sao?" 

Long Ngạo rất nghi hoặc, hình như có chút vội vàng, dù sao đây là cơ hội duy nhất của hắn.

"Chủ nhân, tu luyện với thực lực bản thân mới được gọi là chính đạo, như ngươi tu luyện Cửu Châm Phong Thần, còn có không gian Long ấn vốn có vũ kỹ, đều là bàng môn tà đạo, mặc kệ lúc nào, ta hi vọng chủ nhân đều đừng sử xuất vũ kỹ như vậy."

Long Phúc tiếp tục nói: 

"Chủ nhân, lần trước ngươi sử xuất Cửu Châm Phong Thần không bị cắn trả, chính là trong bất hạnh vạn hạnh, cho nên chủ nhân ngày sau tốt nhất vẫn không nên tiếp tục sử dụng Cửu Châm Phong Thần."

Long Ngạo không tiếp tục hỏi, bởi vì hắn biết rõ Long Phúc căn bản không có bất cứ tình cảm gì, một khi không muốn giao ra vũ kỹ, như vậy mặc kệ mình như thế nào, tin tưởng Long Phúc cũng sẽ không truyền cho mình.

Chẳng lẽ mình thực không dùng Cửu Châm Phong Thần? 

Long Ngạo biết rõ, ba tháng sau, mặc kệ chuyện gì phát sinh mình cũng muốn ngăn cản Ngạo Tuyết và Trương Chí Hàng thành hôn, cho nên Cửu Châm Phong Thần chính là cơ hội duy nhất.

"Chủ nhân, ta biết rõ ngươi nghĩ cách, nếu như ngươi muốn sử dụng Cửu Châm Phong Thần thì phải hạ thấp khả năng bị cắn trả xuống thấp nhất."

Nghe được chuyện đó của Long Phúc, trong nội tâm Long Ngạo lập tức vui vẻ, bởi vì hắn không phải người ngu, đương nhiên biết rõ ý tứ trong lời nói Long Phúc, lập tức không thể chờ đợi được hỏi: 

"Long Phúc, có biện pháp nào có thể làm cho Cửu Châm Phong Thần cắn trả xuống đến thấp nhất?"

Long Ngạo đương nhiên biết rõ, lực cắn trả Cửu Châm Phong Thần đến cùng đáng sợ đến cỡ nào, lần trước đối phó Lưu Vân Tông, sở dĩ không bị Cửu Châm Phong Thần cắn trả chính là vì đủ loại nguyên nhân, nhưng Long Ngạo càng thêm tinh tường, vận may không phải lần nào cũng có, một khi không may mắn bị Cửu Châm Phong Thần cắn trả thì hậu quả có thể nghĩ.

Chính vì như thế, chỉ cần có thể đem sự cắn trả Cửu Châm Phong Thần xuống đến thấp nhất, Long Ngạo biết rõ cơ hội của mình sẽ thay đổi rất nhiều. 

"Chủ nhân, Cửu Châm Phong Thần cắn trả ta chỉ hạ xuống đến thấp nhất, nhưng vẫn là rất nguy hiểm."
Bình Luận (0)
Comment