Long Ngạo Chiến Thần

Chương 73

Vì nể mặt của mẫu thân nên Long Ngạo gật đầu đáp ứng nói:

"Không thành vấn đề, chỉ cần có Long Ngạo ta thì Mộc gia hãy yên tâm."

Nghe được Long Ngạo nói vậy, Mộc Hà coi như là thở nhẹ ra một hơi. 

Mộc gia tuy là một trong tam đại gia tộc ở Lôi Vân thành, nhưng bây giờ nguy cơ trùng trùng, bất kể nói thế nào, từ sau khi gia chủ Mộc gia chết thì đều dựa vào một tay Mộc Vãn Phong chèo chống, nhưng Mộc Vãn Phong có tài giỏi đến cỡ nào thì cũng là một nữ nhân.

Hiện tại gia tộc khác dễ dàng nhường nhịn Mộc gia chủ yếu vẫn là kiêng nể lực lượng Mộc gia, nhưng nhiều năm trôi qua, thực lực Mộc gia từ từ bị tiêu hao, thử hỏi Mộc gia còn có thể kiên trì trụ thêm vài năm sao?

Trong đại đường của Mộc gia. 

Mộc Vãn Phong và hai đứa con trai đều ở đây, nhìn thấy Long Ngạo tiến đến, thái độ của ba người quả thực đã rất khác với trước đây. Cái này là thân phận và thực lực mang đến sự khác biệt, ba người họ biết rõ thì trong nội tâm Long Ngạo cũng càng biết rõ.

"Ngạo nhi, mau tới đây."

"Bà ngoại, sức khỏe người tốt chứ?" 

Câu nói này cũng chỉ là nói vậy thôi, thật sự thì Long Ngạo và người bà ngoại trước mắt này có chút lạnh nhạt, từ khi hắn hiểu chuyện đến nay, hình như đây là lần thứ hai gặp bà ngoại.

"Rất tốt, ta nghe nói con bây giờ đã là Hộ quốc sư của Tinh Vân vương quốc?"

Trong nội tâm dù có khó chịu đến đâu Long Ngạo vẫn gật đầu, nói ra: 

"Đúng vậy, không biết bà ngoại có gì chỉ giáo không?"

"Ngạo nhi, những chuyện trước kia Mộc gia ta thực xin lỗi con, nhưng nói cho cùng chúng ta cũng đều là người một nhà, bà ngoại hiện tại có chuyện muốn nhờ con."

"Bà ngoại, chuyện đó thì có gì khách khí, mặc kệ là chuyện gì người cứ việc nói, chỉ cần con có thể làm được, con nhất định nỗ lực hết sức." 

Trong nội tâm Long Ngạo đã suy đoán đến chuyện mà bà ngoại sẽ nói, nhưng hắn cũng rất rõ ràng, bất kể như thế nào mình cũng phải đáp ứng, vẫn là câu nói kia, bất khán tăng diện khán phật diện(*), dù sao mẫu thân cũng còn tại đó.

"Ngạo nhi, thân phận con bây giờ đã hoàn toàn khác xưa, chỉ cần con muốn thì Hộ quốc sư của vương quốc Tinh Vân lúc nào cũng có thể cải biến vận mệnh chúng ta."

Lời nói của Mộc Vãn Phong không khoa trương chút nào, bởi vì mỗi một vị Hộ quốc sư của vương quốc Tinh Vân đều là tồn tại cao cao tại thượng, tùy tiện lấy ra một vị cũng có thể dễ dàng tiêu diệt Lôi Vân thành, hủy diệt một gia tộc còn đơn giản hơn nữa. 

Hiện tại Mộc Vãn Phong biết rất rõ tình cảnh của Mộc gia, chỉ cần ngoại tôn(*) này của mình hỗ trợ thì Mộc gia có cơ hội phát triển tiếp rồi, về phần ngày sau như thế nào, đó là chuyện sau này nữa.

"Bà ngoại, có chuyện gì cứ nói thẳng."

"Tốt, đã như vậy ta cũng không quanh co lòng vòng nữa, Ngạo nhi, ta hi vọng con có thể tiếp nhận vị trí gia chủ của Mộc gia." 

"Hả?"

Long Ngạo vô cùng kinh ngạc, hắn tuyệt đối không ngờ bà ngoại lại nói chuyện để cho mình kế thừa vị trí gia chủ Mộc gia. Nói đùa gì vậy?

"Ngạo nhi, con hãy nghe ta nói." 

"Bà ngoại, người hãy nghe con nói trước."

Long Ngạo đã quyết định, mặc kệ phát sinh chuyện gì, mặc kệ người phương nào đến đây, hắn đều khó có thể đáp ứng bà ngoại chuyện trở thành gia chủ Mộc gia.

"Bà ngoại, con cùng mẫu thân đều là người của Mộc gia, mãi mãi về sau việc này thực cũng sẽ không thay đổi, cho nên chỉ cần còn có con thì Mộc gia sẽ không có việc gì, bà ngoại, con nói như vậy đúng không?" 

Liếc mắt nhìn thật sâu trước mặt cháu trai mình, Mộc Vãn Phong bất đắc dĩ khoát khoát tay, nói ra:

"Con đã không muốn, ta cũng không ép buộc, con đi theo ta."

Nói xong, Mộc Vãn Phong kéo tay Long Ngạo rời khỏi đại đường. 

Ở trong một gian mật thất.

"Bà ngoại, đây là cái gì?"

Nhìn thấy bà ngoại lần lượt cho mình sách vàng, Long Ngạo rất hiếu kỳ hỏi. 

"Ngạo nhi, bên trong bản sách vàng này ghi lại vũ kỹ, chính là lão tổ tông của Mộc gia vô tình đoạt được từ rất lâu rồi, tuy môn vũ kỹ này cường đại vô cùng, nhưng không cách nào tu luyện được. Ngạo nhi, con ở bên ngoài một thân một mình khó tránh khỏi gặp nguy hiểm, bây giờ bà ngoại nhắc nhở con, trừ phi là đến lúc sinh tử, nếu không con tuyệt đối đừng sử xuất môn vũ kỹ này, hiểu chưa?"

"Bà ngoại, điểm ấy con đương nhiên hiểu rõ, con chỉ rất hiếu kỳ là môn công pháp này vì sao không thể tu luyện?"

"Ngạo nhi, con có chỗ không biết, môn vũ kỹ này có thể tăng thực lực của một người lên ngay lập tức, tuy nhiên lại phải trả một cái giá rất lớn, chính vì như thế, danh ngôn của tổ tiên Mộc gia quy định không cho phép đệ tử Mộc gia tu luyện môn vũ kỹ này." 

Thực lực một người lập tức tăng lên?

Nghe được chuyện đó, Long Ngạo hình như có chút ngạc nhiên, lập tức mở sách vàng ra, tờ thứ nhất trên đó viết bốn chữ cổ xưa rất to: Cửu châm Phong Thần.

Cửu châm Phong Thần? 

Long Ngạo đại khái xem qua một lần cái gọi là Cửu châm Phong Thần. Xem xong, Long Ngạo ngoài vui mừng thì còn cảm thấy khiếp sợ, bởi vì trong sách vàng ghi lại Cửu châm Phong Thần, ý tứ đại khái chính là mượn nhờ năng lượng chín cây châm vàng để phong ấn một trăm lẻ tám khiếu huyệt trong cơ thể và huyết mạch toàn thân, kích phát thể năng vô hạn, do đó thực lực lập tức tăng lên.    

Cửu châm Phong Thần tuy có thể lập tức tăng thực lực lên, nhưng khuyết điểm duy nhất chính là một khi sử xuất sẽ bị phản phệ cực kỳ mãnh liệt, thậm chí có thể sẽ phải bỏ mạng. Cũng chính vì thế, tổ tiên Mộc gia mới cấm hậu bối tu luyện Cửu châm Phong Thần, nếu không vũ kỹ cường đại như vậy tại sao lại bị Mộc gia phong ấn?

Lúc này, Mộc Vãn Phong lấy ra một cái hộp nhỏ từ bên trong một cái ô vuông nhỏ tối tăm, mở cái hộp ra, bên trong đặt chín cây châm màu xanh lam dài khoảng chừng một ngón tay, vô cùng đẹp đẽ tinh tế. 

"Ngạo nhi, tổ tiên Mộc gia năm đó đã luyện chế ra chín cây Phong Thần châm, vẫn là câu nói kia, không phải vạn bất đắc dĩ, ngàn vạn không được sử xuất Cửu châm Phong Thần."

Tiếp nhận chín cây Phong Thần châm, Long Ngạo nói ra:

"Bà ngoại yên tâm, con sẽ không tùy tiện dùng Phong Thần châm." 

"Ngạo nhi, thật sự không ngờ Long gia lại có một kỳ tài ngút trời như vậy, nhưng bà ngoại còn muốn nhắc nhở con một câu, không nên thân cận với Liễu Mộc quá, nhất là cái con Liễu Cơ kia."

Liễu Mộc? Liễu Cơ?

Đối với Liễu Cơ, Long Ngạo cũng không có bao nhiêu thiện cảm, nhưng đối với Liễu Mộc thì lại có tình cảm rất lớn. Nhưng hắn không phải người ngu, bà ngoại đã nói như thế, xem ra việc này nhất định có kỳ quặc. 

"Bà ngoại, Liễu Mộc và Liễu Cơ như thế nào?"

"Ngạo nhi, con có chỗ không biết, Liễu Mộc và Liễu Cơ trời sinh bản tính âm hiểm xảo trá, mặc dù Liễu Mộc biểu hiện ra đối với con không tệ nhưng sau lưng rất có thể đối phó con, cho nên cần phải đề phòng mọi nơi, hiểu chưa?"

Gật gật đầu, Long Ngạo tỏ vẻ minh bạch nói ra: 

"Bà ngoại, con biết rõ, vẫn là câu nói kia, ngày nào Long Ngạo con còn đây thì Mộc gia không có việc gì."

Tỏ vẻ rất vui mừng, Mộc Vãn Phong hình như thoáng cái đã già nua rất nhiều, bất đắc dĩ nói ra:

"Ta già rồi, tin rằng cũng sống không được bao lâu nữa, ta chỉ là hi vọng Mộc gia không bị hủy diệt trong tay ta. Tốt, nếu đã đến tốt hơn con ở lại vài ngày, cùng theo giúp ta một chút." 

Long Ngạo vốn muốn cự tuyệt, nhưng nhìn thấy vẻ mặt già nua của bà ngoại, thật sự có chút không nhẫn tâm, chỉ có thể bất đắc dĩ đáp ứng.

Mấy ngày ở Mộc gia, Long Ngạo không bỏ xót bất cứ khoảng thời gian nào, toàn tâm vùi đầu vào tu luyện Cửu châm Phong Thần, bởi vì hắn biết rõ, vũ kỹ cường đại như vậy nói không chừng ngày sau có thể cứu hắn.

Cửu châm Phong Thần, thực lực lập tức tăng lên. 

***

(*) Bất khán tăng diện khán phật diện: Không nhìn mặt tăng thì cũng phải nhìn mặt phật.

(*) Ngoại tôn: Cháu ngoại. 
Bình Luận (0)
Comment