Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1020

CHƯƠNG 1020

Sau khi ăn sáng xong, Hạ Bảo Châu dẫn hai đứa nhỏ đi chơi.

Bởi vì cô ấy biết, Đường Hạo Tuấn và Tống Vy phải ở lại xử lý chuyện hôm qua, không có thời gian ở cùng bọn nhỏ.

Vì vậy việc chăm sóc hai đứa nhỏ, đương nhiên rơi trên người người ăn không ngồi rồi như cô.

“Tổng giám đốc.” Trình Hiệp đi đến.

Sau khi Đường Hạo Tuấn đưa quả táo đã gọt sẵn cho Tống Vy, rút khăn giấy, thong thả lau tay: “Nói.”

“Thống đốc Steve bảo tôi qua đây chuyển lời, nói là mọi chuyện đã được xử lý xong xuôi, toàn bộ khoa sản của mấy bệnh viện liên quan đến chuyện này đều đã đổi người, những người cũ đều đã đăng lên báo, ngồi tù, ngoài ra bên phía viện trưởng Brown cũng chuyển lời, nói là phẫu thuật hai tên bác sĩ và y tá kia đã kết thúc, ngoài cái này, còn có….”

“Còn có cái gì?” Tống Vy hỏi.

“Viện trưởng Brown nói, ông ta cũng đã làm phẫu thuật cho những bác sĩ khoa sản khác ở bệnh viện của ông ta, hi vọng mợ chủ và tổng giám đốc hài lòng.” Trình Hiệp trả lời.

Dù sao mợ chủ cũng làm phẫu thuật ở bệnh viện của viện trưởng Brown, vì vậy sau sự việc xảy ra, sự căm hận của mợ chủ và tổng giám đốc với bệnh viện của viện trưởng Brown sẽ cao hơn những bệnh viện khác.

Vì muốn làm giảm cơn tức giận của bà chủ và tổng giám đốc, viện trưởng Brown chỉ có thể làm như vậy.

Đường Hạo Tuấn nghe xong, cười: “Vốn dĩ tôi chỉ bảo ông ta làm phẫu thuật cho tên bác sĩ và y tá kia, không ngờ ông ta lại biết điều như vậy, làm phẫu thuật cho tất cả bác sĩ khoa sản ở bệnh viện của ông ta, không sai, có giác ngộ, đi trả lời ông ta, chuyện này tôi sẽ không giận cá chém thớt lên ông ta.”

Bởi vì những người liên quan đến sự việc đều đã bị trả giá, đương nhiên cũng có thể hạ màn.

“Vâng, lát nữa tôi sẽ đi trả lời lại, ngoài ra, theo tin tức bên phía thống đốc Steve cung cấp, chúng tôi đã thống kê, Đường Hạo Minh đã chi tổng 30 triệu đô để mua chuộc những người này.

Tống Vy hừ một tiếng: “30 triệu đô, anh ta cũng thật hào phóng.”

Chả trách những nhân viên y tế này đều động lòng.

Dù sao có nhiều tiền như vậy đặt trước mắt, thật sự có rất ít người không động lòng.

Hơn nữa, hoàn thành chuyện này, đối với những nhân viên y tế mà nói không phải là một chuyện khó, bởi vì người bệnh đều sẽ tin tưởng bọn họ vô điều kiện, bọn họ nói gì, đương nhiên người bệnh sẽ cho là cái đó.

Nếu như không phải trước khi cô mất đi ý thức, nghe được cuộc nói chuyện của bác sĩ và y tá kia, đứa bé của cô chắc chắn sẽ không còn, thậm chí cô còn không biết được đứa bé của cô không bị dị dạng.

Vì vậy những nhân viên y tế này sao có thể không nhận chứ.

“Bản thân Đường Hạo Minh có thiên phú kinh doanh rất cao, cũng có rất nhiều công ty dưới tên anh ta, bỏ ra 30 triệu đô la không phải là chuyện khó.” Đường Hạo Tuấn lạnh lùng nói.

Sau đó, anh nhìn Trình Hiệp: “Đã điều tra rõ mục đích Đường Hạo Minh làm như vậy chưa?”

Anh muốn xác nhận, Đường Hạo Minh là như vậy có phải là muốn để anh tuyệt hậu không.

“Điều tra được rồi, theo khẩu cung mà những nhân viên y tế này cung cấp, các nhà suy luận chuyên nghiệp phán đoán mục đích Đường Hạo Minh làm như vậy là vì….”

Hình như có chút khó nói, Trình Hiệp vò tóc, chậm chạp không nói ra.

Thậm chí ánh mắt thi thoảng lại lướt qua người Tống Vy.

Tống Vy khó hiểu: “Chã lẽ là vì tôi?”

 

Bình Luận (0)
Comment