CHƯƠNG 1032
Anh vừa đi, rất nhiều nhà thiết kế và người mẫu vây lấy Tống Vy, lũ lượt nghe ngóng thông tin của Đường Hạo Tuấn với Tống Vy.
Tống Vy sao có thể nói chi tiết với những người có ý với chồng của cô được chứ, tùy tiện nói một vài thông tin giả ứng phó cho qua.
“Cô Tống.” Lúc này, Tống Huyền đột nhiên chen qua đám người, đi tới trước mặt Tống Vy.
Tống Vy nhìn cô ta: “Có chuyện gì sao?”
Tống Huyền mỉm cười: “Cô Tống, làm phiền cô sau này đừng dẫn chồng của cô đến đây nữa có được không?”
Tống Vy nhướn mày: “Ổ? Tại sao?”
“Lẽ nào cô Tống không nhìn thấy dáng vẻ của mọi người sao? Sự xuất hiện của chồng cô sẽ quấy nhiễu với mọi người, mọi người đều không yên tĩnh được rồi, điều này đối với vòng thi tiếp theo của mọi người cũng rất không tốt.” Tống Huyền chỉ những người xung quanh.
Tống Vy đã cười: “Cô thật là cho rằng như vậy sao? Cô nói như vậy, thật sự không phải là ý đồ riêng của chính cô sao?”
“Cô có ý gì?” Lông mày của Tống Huyền nhíu lại, trong lòng tự dưng có một loại dự cảm không tốt.
Tống Vy bước lên một bước, đứng mặt đối mặt với cô ta, đứng rất gần, hơi hướng về trước một chút thì có thể chạm vào trán của cô ta.
“Ý của tôi là cô không cho tôi dẫn chồng tôi tới, là thật sự sợ chồng tôi quấy nhiễu mọi người hay là quấy nhiễu đến chính cô, cô lẽ nào không phải lo lắng quá nhiều người nhớ nhung chồng tôi, mới nói như vậy hay sao?” Khóe miệng của Tống Vy cong lên kèm sự mỉa mai.
Sắc mặt của Tống Huyền hơi thay đổi, vô thức phản bác: “Tôi không có, tôi tại sao phải lo lắng người khác nhớ nhung chồng của cô chứ?”
“Bởi vì cô thích chồng của tôi, cho nên không muốn để quá nhiều người nhìn thấy chồng của tôi.” Tống Vy tiếp lời.
Đồng tử của Tống Huyền chợt co rút, trong lòng giật thót.
Tại sao Tống Vy lại biết cô ta thích Hạo Tuấn?
Cô ta bây giờ là Tô Huyền, không phải là Tống Huyền.
Hơn nữa cô ta hiện nay cũng chưa từng nói chuyện với Hạo Tuấn, cho dù Hạo Tuấn xuất hiện ở trước mặt cô ta, cô ta cũng không biểu lộ tình cảm của mình.
Vậy nên Tống Vy rốt cuộc tại sao lại biết?
Nhìn thấy cơ thể của Tống Huyền đang hơi run rẩy, Tống Vy hừ lạnh một tiếng: “Không còn gì để nói rồi sao?”
Tống Huyền nuốt nước bọt, nhếch môi, miễn cưỡng nở nụ cười: “Cô Tống cô nói đùa rồi, tôi sao có thể thích chồng của cô chứ, tôi và chồng của cô cũng không quen biết, cô biết mà.”
“Tôi biết.” Tống Vy gật đầu.
“Vậy cô…”
“Tô Huyền không quen chồng của tôi, nhưng Tống Huyền thì sao?” Tống Vy nhìn Tống Huyền, cắt ngang lời của cô ta.
“Cô…” Sắc mặt của Tống Huyền hoàn toàn thay đổi, sống lưng chợt lạnh toát, kinh hãi nhìn Tống Vy: “Cô sao…”