Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1404

CHƯƠNG 1404

Trình Hiệp bỗng gõ cửa bước vào: “Tổng giám đốc, mợ chủ.”

“Chuyện gì?” Đường Hạo Tuấn cầm bông tẩy trang, đang khẽ lau lên mặt Tống Vy, rõ ràng là đích thân tẩy trang cho cô.

Mà Tống Vy lại nhắm mắt, dáng vẻ hưởng thụ.

Trình Hiệp nhìn cô, mở mở miệng, muốn nói lại thôi.

Đường Hạo Tuấn dừng động tác, bất mãn cau mày: “Cậu rốt cuộc muốn nói gì?”

“Thực ra cũng không phải chuyện gì lớn, chỉ là Giang Vân Khê kia tìm tới cửa.” Trình Hiệp thở dài đáp.

Nghe thấy cái tên này, Tống Vy lập tức mở mắt.

Quả nhiên, bị Giang Hạ nói trúng rồi, Giang Vân Khê tìm tới rồi.

“Ai?” Ngoài ý muốn là, Đường Hạo Tuấn lại hỏi là ai.

Tống Vy dở khóc dở cười: “Anh quên rồi? Ân nhân cứu mạng của anh đấy.”

Đường Hạo Tuấn lúc này mới bỗng nhiên tìm ra cái tên này từ ngóc ngách trong ký ức, nhàn nhạt gật đầu: “Là cô ta à.”

“Đúng vậy.” Trình Hiệp đáp.

Đường Hạo Tuấn vứt bông tẩy trang: “Không phải kêu cậu đích thân đến nhà họ Giang cho một số tiền, hoặc cho một căn nhà, giải quyết mối ân tình này sao? Sao cô ta còn tìm tới?”

Trình Hiệp cười khổ: “Tôi đi rồi, tôi làm xong việc trên tay liền rút thời gian đi một chuyến, nhưng trong nhà cô ta không có ai, theo thôn dân nói, ba mẹ cô ta mấy ngày trước ra ngoài làm việc, bản thân cô ta cũng xách hành lý ra ngoài, trong nhà đã hai ngày không có người rồi, tôi vốn định cho người điều tra xem họ rốt cuộc đi đâu, kết quả còn chưa tra, cô ta đã tự mình tìm tới.”

“Tìm tới tập đoàn Đường thị?” Tống Vy hỏi.

Trình Hiệp gật đầu: “Đúng vậy, dù sao tập đoàn Đường thị ở đó mọi người đều biết.”

“Vậy lúc cô ta tìm tới tập đoàn, không nói linh tinh chuyện cứu Hạo Tuấn chứ?” Tống Vy cau mày.

Đường Hạo Tuấn cũng híp mắt.

Nói thật, mỗi một xí nghiệp lớn đều có gian tế xí nghiệp khác xếp vào, đây là hiện tượng tất nhiên trên thương trường.

Giống như tập đoàn Đường thị, cũng xếp gian tế ở xí nghiệp khác, cho nên ở tập đoàn Đường thị đương nhiên cũng có gian tế của xí nghiệp khác.

Nếu Giang Vân Khê tùy tiện tuyên bố chuyện mình cứu anh trong tập đoàn, để gian tế nghe được, truyền đến xí nghiệp đối thủ cạnh tranh, nói không chừng xí nghiệp đó sẽ ra tay với Giang Vân Khê, lợi dụng cô ta để kẹp anh, dù sao cô ta cũng là ân nhân cứu mạng của anh, anh phải cứu, nếu không sẽ là máu lạnh vô tình, xí nghiệp khác sẽ âm thầm cô lập Đường thị.

Mặc dù hiện tại Đường thị không cần đặt những xí nghiệp đó vào trong mắt, nhưng một khi những xí nghiệp đó liên hợp, tập đoàn Đường thị cũng gặp tai ương.

Cho nên bất kể thế nào, anh cũng không hi vọng nghe thấy Giang Vân Khê nói linh tinh bên ngoài, nếu không tập đoàn Đường thị xảy ra chuyện, bản thân cô ta cũng không có kết cục tốt.

Trình Hiệp rõ ràng cũng hiểu chuyện này, lắc đầu nói: “Không có, lúc cô ta tìm tới tập đoàn, tôi vừa khéo từ sảnh ra, cho nên là tôi tiếp đãi cô ta.”

“Vậy thì tốt.” Tống Vy thở phào.

Đường Hạo Tuấn cau chặt mày cũng buông lỏng, mở môi mỏng, nhàn nhạt nói: “Cô ta có nói tìm chúng ta có việc gì? Chỉ muốn báo đáp sao?”

Bình Luận (0)
Comment