Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1695

CHƯƠNG 1695

“Mợ chủ tôi hơi khát, cho tôi xin một ly nước.” Người vệ sĩ nói.

Nhưng giây tiếp theo, người vệ sĩ nghĩ gì đó liền nhìn về phía sau tiếp viên hàng không: “Mợ chủ, cô muốn uống gì?”

Cô tiếp viên hàng không cũng quay lại nhìn Tống Vy.

Khi nhìn thấy rõ mặt Tống Vy, ánh mắt của nữ tiếp viên hàng không lúc đầu lóe lên vẻ kinh ngạc, nhưng sau đó nhanh chóng biến mất, thay vào đó là sự khinh thường trong mắt.

Người phụ nữ làm kẻ thứ ba với bốn người vệ sĩ gây sự chú ý của tất cả mọi người trong cuộc thảo luận ở khoang hạng phổ thông vừa nãy, có lẽ chính là người này.

Trông quả thật rất xinh đẹp, nhưng nhân phẩm thì lại không tốt.

Xinh đẹp như vậy kiếm một người đàn ông cũng không xong, cứ phải đi làm tình nhân của người khác, phá hoại hạnh phúc gia đình người khác, thật đáng xấu hổ.

Tống Vy vốn dĩ đang suy nghĩ nên uống gì, đột nhiên cảm giác được ánh mắt của cô tiếp viên hàng không đang nhìn mình có gì đó không đúng liền ngẩng đầu lên nhìn cô ta.

Nữ tiếp viên hàng không không ngờ Tống Vy lại đột nhiên nhìn mình, vẻ khinh thường trong mắt cũng không kịp dập tắt, tất cả đều bị ánh mắt của Tống Vy nhìn thấu.

Tống Vy mím đôi môi đỏ mọng, lạnh giọng nói: “Cô gái này, tôi có xúc phạm gì cô không?”

Tiếp viên hàng không sửng sốt một chút, sau đó giả vờ cười đáp: “Không có, quý khách vì sao lại hỏi như vậy?”

Tống Vy khoanh chân lại: “Vì sao ư? Nếu tôi không xúc phạm đến cô, sao cô lại nhìn tôi như thế, giống như tôi là một thứ rác rưởi vậy.”

“Tôi…” Nụ cười trên mặt nữ tiếp viên hàng không chợt đông cứng lại, lúng túng không biết nói gì.

Cô ta vốn dĩ không ngờ rằng ánh mắt vừa rồi của mình sẽ bị Tống Vy nhìn thấy, hơn nữa còn bị Tống Vy vạch trần ở trước mặt mọi người.

Vậy nên lúc này nữ tiếp viên hàng không vô cùng bối rối và sợ hãi.

Vì Tống Vy hoàn toàn có thể đi khiếu nại cô ta với lãnh đạo cấp trên.

Ở phía bên kia, bốn tên vệ sĩ đều đứng lên sau khi nghe thấy lời nói của Tống Vy, tám ánh mắt lạnh lùng đều nhìn chằm chằm vào nữ tiếp viên hàng không.

“Nói, tại sao vừa rồi cô lại nhìn mợ chủ chúng tôi bằng ánh mắt như vậy? Nếu như cô không nói, máy bay vẫn chưa cất cánh, bây giờ tôi sẽ đưa cô đến hãng hàng không để tìm người phụ trách hãng hàng không của cô.” Một vệ sĩ nói với giọng u ám.

Người vệ sĩ này là người vừa bấm chuông.

Cô tiếp viên hàng không đương nhiên biết sau lưng có tám ánh mắt đang nhìn mình khiến cô như rơi vào hầm băng, sắc mặt tái mét vì sợ hãi, cả người run lên bần bật.

Nhất là khi nghe câu nói đưa cô đến gặp người phụ trách công ty của tên vệ sĩ kia liền khiến cô sợ hãi đỏ cả mắt, vội cúi đầu xin lỗi Tống Vy: “Xin lỗi, tôi xin lỗi, thực sự rất xin lỗi quý khách vì chuyện này, tôi không muốn làm thế, chỉ bởi vì vừa nãy có người trong khoang phổ thông nói cô là kẻ thứ ba chen chân vào phá hoại cuộc hôn nhân của người khác, vậy nên tôi mới… xin lỗi… tôi xin lỗi…”

Tiếp viên hàng không cúi người lên xuống lia lịa, rưng rưng khóc không thành tiếng.

Tống Vy đột nhiên nhíu mày: “Cô nói cái gì? Có người nói tôi là kẻ thứ ba xen vào gia đình người khác sao?”

“Vâng.” Nữ tiếp viên hàng không lại gật đầu lia lịa.

Bình Luận (0)
Comment