CHƯƠNG 2051
Tống Dĩnh Nhi vừa đi vừa không nhịn được mà nhảy lên, muốn nhìn An An ở trong lòng Đường Hạo Tuấn.
Nhưng do Đường Hạo Tuấn quá cao, bản thân cô bé lại là một nấm lùn, bất luận nhảy như nào cũng không nhìn thấy An An, tới nỗi cả người rầu rĩ không vui, mãi tới khi lên xe, nhìn thấy An An, lúc này mới lấy lại tinh thần.
Về tới biệt thự, An An vẫn chưa tỉnh.
Tống Vy bảo chị Trương mang An An về phòng đặt.
Nơi này không có phòng trẻ con, cho nên chỉ có thể chừa một phòng dành cho khách cho chị Trương ở.
An An nửa đêm muốn uống sữa, cho nên đương nhiên An An ở với chị Trương.
Tuy Tống Vy có hơi tiếc khi không thể để An An theo mình và Đường Hạo Tuấn, nhưng ai kêu cô không có sữa chứ.
Cho nên vì tốt cho An An, cô chỉ có thể như vậy.
Chỉ cần đợi sau khi An An không uống sữa mẹ nữa thì cô có thể để An An ngủ cùng với cô và Đường Hạo Tuấn.
Chị Trương bế An An, dưới dẫn dắt của người giúp việc đi lên tầng.
Trần Châu Ánh thấy vậy, ngay cả túi cũng không để xuống, cũng phấn khích đi lên tầng, nói muốn đi lấy quà cho bọn trẻ.
Hai đứa trẻ vừa nghe có quà, hai mắt cũng phát sáng, đi theo Trần Châu Ánh.
Cứ như vậy, trong phòng khách rộng rãi của biệt thự, chỉ còn Tống Vy và Đường Hạo Tuấn.
Điều này khiến Tống Vy có chút dở khóc dở cười: “Chúng ta như này có tính là bị vứt bỏ không?”
“Không tính, như vậy khá tốt.” Đường Hạo Tuấn ôm eo của cô và nói.
Tống Vy nhướn mày: “Tốt ở đâu?”
“Không có ai làm phiền chúng ta.” Nói xong, bàn tay ôm eo cô của Đường Hạo Tuấn siết lại, cơ thể càng dán sát cô.
Cơ thể dán sát vào cơ thể của anh, gần như không có khe hở.
Đường Hạo Tuấn cúi đầu nhìn cô, giọng nói trở nên khàn khàn: “Vợ.”
Tống Vy có thể cảm nhận rõ nhịp tim của anh, thậm chí hô hấp của anh, cô cũng có thể nghe rõ.
“Sao vậy?” Tống Vy ngẩng đầu nhìn anh.
Anh lần nữa cúi đầu xuống, giọng nói càng lúc càng thấp: “Anh muốn hôn em.”
Anh trực tiếp nói ra suy nghĩ của mình.
Mặt của Tống Vy chợt đỏ ửng: “Không được.”
“Tại sao?” Đường Hạo Tuấn nhíu mày, bây giờ có hơi ấm ức trước sự từ chối của cô.
Tống Vy quay đầu ra sau nhìn: “Trong biệt thự đâu phải thật sự chỉ có hai chúng ta, ngộ nhỡ lát nữa Châu Ánh và tụi nhỏ đi xuống thì sao?”
“Không đâu.” Đường Hạo Tuấn lắc đầu rất chắc chắn: “Với sự cuồng nhiệt của Trần Châu Ánh đối với An An, cô ấy sẽ không đi xuống, sẽ chỉ ở lại bên An An, cho dù An An ngủ, cô ấy cũng có thể nhìn cả tối, điểm này, ở trên xe khi trở về, anh đã chắc chắn rồi, còn bọn trẻ cũng sẽ không xuống đâu, chúng cũng rất thích An An, cũng sẽ ở bên An An, cho tới khi chúng ta gọi chúng ăn cơm tối, nếu không sẽ không đi xuống.”
“Anh thật sự cho rằng như vậy sao?” Tống Vy nhìn anh: “Châu Ánh còn có khả năng sẽ không đi xuống, nhưng bọn trẻ ngộ nhỡ đi xuống thì sao?”