Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 2103

Chương 2103

“Tạm biệt anh Kiều.” Giang Hạ cúi đầu chào anh, cầm đĩa ô mai xoay người đi ra khỏi phòng.

Vừa mới đi được vài bước, Kiều Phàm đột nhiên nghĩ tới gì đó nên gọi cô lại: “Chờ đã.”

“Anh Kiều, anh còn gì dặn dò sao?” Giang Hạ nghi ngờ dừng bước, quay đầu lại hỏi.

Kiều Phàm nhìn cô: “Từ ngày mai trở đi, cô không cần chăm sóc tôi nữa.”

“Cái gì?” Giang Hạ trợn mắt, hoảng sợ: “Tôi không cần chăm sóc anh nữa sao? Vậy ba tôi…”

“Ba cô sẽ không sao hết.” Kiều Phàm biết cô định nói gì, cau mày ngắt lời cô.

Thật là, trong mắt cô chỉ có ba mẹ cô thôi, lẽ nào cô không nghĩ đến bản thân mình một chút nào sao?

“Ba tôi thực sự sẽ không sao chứ?” Giang Hạ siết chặc lòng bàn tay: “Anh Kiều, anh thật sự sẽ không đổi ý và tống ba tôi vào tù vì không muốn tôi chăm sóc cho anh nữa chứ?”

Cô sợ anh không muốn cô chăm sóc anh nữa vì anh cảm thấy cô không chăm sóc tốt, thấy cô phiền phức.

Dù sao hai ngày qua cô thật sự không chăm sóc tốt cho anh, còn khiến anh bị phỏng.

Cho nên anh mới đột ngột nói rằng anh không muốn cô chăm sóc anh nữa.

Nhưng cô không hề cảm thấy vui vẻ, anh đột nhiên không muốn cô chăm sóc nữa, chắc là vì anh đang tức giận.

Một khi anh tức giận, rất có thể sẽ thất hứa rồi tống ba cô vào tù.

Cho nên cô rất nôn nóng, hoảng hốt và lo sợ.

Nhìn thấy bộ dạng bất an của Giang Hạ, Kiều Phàm thở dài nói: “Tôi không phải loại người nói không giữ lời, tôi đã nói nếu cô giữ con lại thì tôi sẽ tha cho ba cô, tôi nói được làm được, cho nên cô không cần lo lắng quá đâu.”

Nhận được lời bảo đảm của anh, Giang Hạ thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì quá tốt, quá tốt rồi.”

Cô vuốt ngực, không hiểu nên hỏi: “Anh Kiều, sao đột nhiên không muốn tôi chăm sóc anh nữa thế? Nếu là vì tôi không chăm sóc tốt cho anh thì tôi sẽ sửa, tôi sẽ cố gắng, tôi…”

“Không cần.” Kiều Phàm giơ tay cắt ngang lời cô: “Cô chỉ cần tìm cho tôi một người chăm sóc là được. Về phần cô, ngày mai cô có thể bắt đầu điều dưỡng cơ thể trong bệnh viện.”

“Gì cơ?” Giang Hạ sửng sốt: “Anh cho tôi nhập viện điều dưỡng cơ thể?”

“Nếu không muốn đứa bé này nữa, cô không cần nhập viện.” Kiều Phàm liếc xéo cô.

Giang Hạ lắc đầu, không ngừng xua tay: “Không, không, đương nhiên muốn rồi. Nếu không muốn đứa con này, tôi đã không kiên trì tới bây giờ.”

“Vậy cô đi làm thủ tục nhập viện đi, từ ngày mai, cô sẽ ở trong bệnh viện điều dưỡng cơ thể.” Kiều Phàm nói năng thờ ơ, sau đó lại phất tay: “Được rồi, cô đi ra ngoài đi.”

“Vâng.” Nhìn thấy mặt anh hiện lên vẻ mệt mỏi, Giang Hạ gật đầu, xoay người đi ra ngoài.

Trở lại căn phòng cách vách, cô cầm đĩa ô mai ngồi trên mép giường, vẫn còn một chút bối rối.

Đề nghị cô nhập viện điều dưỡng cơ thể vừa nãy của Kiều Phàm khiến cô chấn động toàn thân, tâm lý vẫn chưa hồi phục.

Tại… tại sao anh lại bảo cô vào bệnh viện điều dưỡng cơ thể?

Chắc không phải vì lo lắng cho cơ thể của cô đâu nhỉ?

Giang Hạ cúi đầu, sờ bụng dưới của mình.

Cô phát hiện mình càng ngày càng không thể nhìn thấu người đàn ông này.

Cô không biết người đàn ông này đang nghĩ gì nữa.

Chẳng phải anh hận cô, ghét cô lắm sao?

Bình Luận (0)
Comment