Chương 2133
Sáng nay, bọn họ vẫn đang ăn sáng thì đột nhiên Trình Hiệp dẫn theo hai vệ sĩ tiến vào, bế hai đứa nhỏ đi, lúc đó cô ấy bị dọa cho giật mình, không hiểu đã xảy ra chuyện gì, hỏi ra mới biết thì ra là sếp Đường muốn đưa hai đứa nhỏ đi, đưa đến một nơi ẩn náu để bảo vệ chúng.
Cô ấy không biết tại sao đang yên đang lành mà sếp Đường lại đột nhiên đưa bọn trẻ đi để bảo vệ, nhưng cô ấy biết, chuyện này sếp Đường chắc chắn là vừa mới quyết định chứ hoàn toàn không nói với Vy Vy.
Cho nên lúc sáng cô ấy cũng khuyên sếp Đường không nên làm như vậy, chí ít cũng phải bàn bạc với Vy Vy một chút.
Tuy nhiên, sếp Đường lại không nghe cô ấy, trực tiếp bảo Trình Hiệp đưa bọn trẻ đi.
Lúc đó, bọn trẻ cũng lờ mờ chả biết gì, vừa khóc vừa náo loạn suốt dọc đường.
Vì vậy, có thể biết được rằng toàn bộ quá trình của sự việc này đều do bản thân sếp Đường quyết định, ngay cả hai đứa nhỏ cũng không biết ba bọn chúng muốn đưa bọn chúng đi.
Cho nên bây giờ, Vy Vy biết chuyện, không giận sếp Đường mới là chuyện lạ.
Dù sao tình cảm giữa hai người này vẫn luôn rất tốt, chưa bao giờ cãi vã nhau. Hiện tại đột nhiên cãi nhau, ngoại trừ chuyện mang hai đứa nhỏ đi, cô ấy không nghĩ ra được lý do nào khác.
Quả nhiên, nghe thấy câu hỏi của Trần Châu Ánh, Đường Hạo Tuấn càng mím chặt môi mỏng hơn.
Trần Châu Ánh đã chắc chắn rằng mình đoán đúng rồi, hai người này, quả thực là đã cãi nhau vì chuyện này.
“Sếp Đường, tôi có nên nói là đáng đời anh không?” Trần Châu Ánh liếc mắt nhìn Đường Hạo Tuấn.
Đường Hạo Tuấn híp mắt nguy hiểm, giọng nói lạnh lùng: “Cô nói cái gì?”
“À…” Khóe miệng Trần Châu Ánh giật giật, nhanh chóng lắc đầu cười làm lành, nói: “Không có gì, không có gì, vừa rồi tôi nói nhầm, haha.”
Người đàn ông này vẫn đang trong cơn giận dữ vì cãi nhau với Vy Vy, cô ấy vẫn đừng nên lớn gan mà đi bóc phốt anh ta.
Nếu không, chết thế nào cũng không biết.
Cô ấy không thể bởi vì bình thường người đàn ông này cũng xem là lịch sự với mình mà quên mất rằng người đàn ông này thực sự chính là một người nham hiểm được.
Đường Hạo Tuấn cũng không tóm lấy Trần Châu Ánh không buông, anh nhíu mày nói: “Tôi đưa hai đứa nhỏ đi đương nhiên là có lý do riêng của tôi, cũng là vì tốt cho hai đứa nhỏ, tiếp theo đây, chờ hai người tham gia cuộc thi xong, tôi cũng đưa Tống Vy qua đó, tụ họp với bọn trẻ.”
“Cái gì?” Trần Châu Ánh hô lên kinh ngạc: “Thì ra là còn muốn đưa Vy Vy đi.”
Đường Hạo Tuấn ừ một tiếng, chẳng nói đúng sai.
Trần Châu Ánh nhìn anh, dường như đã hiểu ra điều gì đó, hỏi với vẻ nghiêm túc: “Sếp Đường, có phải là đã xảy ra chuyện gì không hay nên mới khiến anh tạm thời quyết định làm như vậy đúng không?”
Vì Vy Vy, cô ấy cũng coi như đã quen biết Đường Hạo Tuấn lâu rồi.
Biết được Đường Hạo Tuấn không phải là người lạnh lùng vô tâm, vì vậy chắc chắn không làm được loại chuyện bỏ rơi vợ con.
Dù sao anh và Vy Vy mặn nồng thế nào, những người ngoài như bọn họ cũng đều quá rõ ràng.
Vì vậy, sếp Đường đột nhiên đưa ra quyết định đưa vợ và con cùng đi, chắc chắn là đã xảy ra chuyện gì không hay.
Vừa rồi sếp Đường đã nói rồi, sở dĩ anh làm như vậy là vì muốn tốt cho Vy Vy và bọn trẻ.