Chương 2170
“Chỉ dựa vào việc sếp Đường lo lắng cho sự an toàn của cậu, mặc dù tớ không biết Đường Hạo Minh đó là người như thế nào, nhưng mà cũng đã nghe hai người nhắc nhiều như thế, có lẽ cũng hiểu được đôi phần, đây chính là một kẻ điên, là một kẻ điên sẽ liều mạng với sếp Đường, sếp Đường sợ kẻ điên này làm cậu bị thương, cho nên mới kêu cậu đi. Anh ta là vì sự an toàn của cậu, sự an toàn của cậu quan trọng hơn bất cứ thứ gì, cậu có hiểu chưa?” Trần Châu Ánh nhìn Tống Vy.
Tống Vy gật đầu: “Tớ hiểu chứ, nhưng mà…”
“Nhưng mà cậu lại muốn đồng hành cùng sếp Đường.” Trần Châu Ánh biết là cô muốn nói cái gì, trực tiếp ngắt ngang lời cô.
Tống Vy mím môi ừ một tiếng.
Trần Châu Ánh mỉm cười: “Vy Vya à, suy nghĩ này của cậu là tốt bởi, vì hai người là vợ chồng, cho nên cậu không muốn để một mình sếp Đường phải đối mặt với nguy hiểm, nhưng mà cậu lại không nhìn rõ năng lực của bản thân mình.”
“Năng lực?” Tống Vy khẽ giật mình, trong lòng bỗng nhiên hiểu ra cái gì đó, nhưng lại có chút không chắc chắn.
Trần Châu Ánh gật đầu: “Đúng vậy, là năng lực, cậu không có thế lực như sếp Đường, không có nhiều cánh tay đắc lực có thể phát huy tác dụng nhiều như sếp Đường, càng không có năng lực tự bản vệ bản thân như sếp Đường, thử hỏi xem cậu như thế này thì sao có thể đồng hành với sếp Đường được chứ?”
Lời nói này làm Tống Vy nghẹn họng nói không nên lời.
Trần Châu Ánh lại tiếp tục nói: “Vy Vy, tớ nói những lời này không phải là đang xem thường cậu, mà là tớ hi vọng cậu có thể nhìn rõ hiện thực. Sự chênh lệch giữa cậu và sếp Đường thật sự rất lớn, một mình sếp Đường đối mặt với Đường Hạo Minh có thể sẽ dễ dàng đối phó với Đường Hạo Minh hơn, mà nếu như có thêm cậu, sếp Đường sẽ phải phân người và tinh lực để bảo vệ cậu, chú ý tới cậu, nếu như cuối cùng Đường Hạo Minh không đối phó với sếp Đường mà chỉ đối phó với cậu, bắt cậu lại, dùng cậu để uy hiếp sếp Đường, sếp Đường cần phải nghĩ cách cứu cậu ra. Đến lúc đó, không phải là cậu nói đồng hành cùng tiến cùng lùi với sếp Đường, mà là cậu đang cản trở sếp Đường.”
Ánh mắt Tống Vy bỗng nhiên co rút, đôi môi đỏ giật giật, cả nửa ngày mới phát ra tiếng: “Tớ… không vô dụng như vậy chứ?”
“Cậu à, đương nhiên là cậu không vô dụng như vậy rồi, nhưng chỉ sợ là đối thủ của cậu mạnh hơn cậu. Mọi người đã nói thủ đoạn của Đường Hạo Minh âm hiển tàn nhẫn, bản thân anh ta cũng có thế lực rất mạnh, cho nên anh ta mới có thể luôn luôn chạy thoát khỏi sự đuổi bắt của sếp Đường. Nói như vậy, chỉ cần anh ta không nhằm vào sếp Đường mà đối phó với người bên cạnh sếp Đường, thế thì xác suất thành công cao đến đáng sợ, cho nên xác suất của việc Đường Hạo Minh bỏ qua sếp Đường mà đối phó với cậu, dùng cậu để uy hiếp sếp Đường là rất cao. Nếu như là tớ, có thể ép chết kẻ thù thì có dùng biện pháp gì cũng không quan trọng, chỉ cần có kết quả là được rồi.”
Cô nhún nhún vai. Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.
Tống Vy không nói tiếp nữa, nhưng mà nhịp tim đập nhanh như sấm, trong lòng vô cùng hoảng loạn.
Bởi vì cô biết những gì Trần Châu Ánh nói đều đúng.
Mặc dù cô có cái danh là mợ Đường, nhưng cô đã không có thế lực bằng Đường Hạo Tuấn, càng không có đầu óc thông minh như Đường Hạo Tuấn.
Cho nên nếu như cô đi theo bên cạnh Đường Hạo Tuấn, đúng là rất có thể cô sẽ không giúp gì được cho Đường Hạo Tuấn, ngược lại còn trở thành gánh nặng ngáng chân Đường Hạo Tuấn, gây cản trở cho anh.
Trước đó cô không nghĩ tới chuyện này, nhưng mà bây giờ sau khi Trần Châu Ánh nhắc tới thì cô mới giật mình phát hiện cô ở lại bên cạnh Đường Hạo Tuấn có lẽ sẽ có hậu quả gì.