Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 684

CHƯƠNG 684

Đường Hạo Tuấn mở ra nhìn lướt qua: “Anh trai cô ấy đưa cho anh.”

“Đúng rồi, anh và anh trai cô ấy hợp tác làm ăn với nhau nên nhất định sẽ mời anh.” Tống Vy uống sữa rồi trả lời.

Đường Hạo Tuấn khép lại thiệp mời sau đó để qua một bên: “Em cũng nhận được hả?”

“Vâng, ngày hôm qua đã nhận được rồi.” Tống Vy cười trả lời: “Đến lúc đó chúng ta có thể đi cùng nhau.”

“Ừ.” Đường Hạo Tuấn đáp lại.

Lâm Giai Nhi ngồi bên cạnh thấy hai người trò chuyện, còn cô ta thì không chen miệng vào được, bàn tay cầm nĩa siết chặt lại nhưng cũng không có ý định lên tiếng.

Dù sao thì thân phận bây giờ của cô ta cũng không phù hợp. Là bạn gái của Mạnh Ngọc, nếu vẫn lên tiếng tùy tiện giống như trước kia, rõ ràng là hành động mất lịch sự.

Nhưng không sao cả, dù sao cô ta cũng không lợi dụng thân phận bạn gái của Mạnh Ngọc này được bao lâu.

Sau khi ăn xong, Tống Vy và Đường Hạo Tuấn dẫn hai đứa trẻ ra cửa, bắt đầu một ngày làm việc mới.

Nửa tháng cứ thế trôi qua, đã sắp đến lễ trưởng thành của công chúa nhỏ.

Tống Vy và Trần Châu Ánh đưa lễ phục và đồ trang sức đã hoàn thành tới. Công chúa nhỏ vui vẻ mặc thử. Vô cùng phù hợp. Tối đó, công chúa mang theo lễ phục và đồ trang sức lên máy bay trở về nước.

Dẫu sao thì nhà tạo mẫu còn chờ ở trong nước, công chúa nhỏ phải mang theo lễ phục và đồ trang sức về để nhà tạo mẫu trang điểm và làm tóc sớm một chút.

Ngày hôm sau khi công chúa nhỏ trở về nước, Tống Vy và Đường Hạo Tuấn mới cùng bay đến đất nước đó tham gia lễ trưởng thành của cô ấy.

Đi cùng còn có Giang Hạ và Trần Châu Ánh.

Trong bữa tiệc, ánh đèn rực rỡ, mọi người nâng ly chúc mừng vô cùng náo nhiệt.

Tống Vy khoác tay Đường Hạo Tuấn, cùng anh đến gặp một số doanh nhân.

Còn Giang Hạ và Trần Châu Ánh thì đi làm quen với các nhà thiết kế khác.

Đi một vòng, chân Tống Vy hơi đau, nhưng cô buộc phải cố nhịn.

Đường Hạo Tuấn cũng đã nhìn ra, anh ôm lấy eo cô đi đến một khu nghỉ ngơi trong sảnh tiệc sau đó để cô ngồi xuống: “Chân em bị đau hả?”

Tống Vy gật đầu: “Giày hơi cọ vào chân.”

Cô đã cố tình chọn đôi giày này là để phối hợp với lễ phục trên người, nhưng ai ngờ lại bị cọ vào chân.

Sớm biết vậy thì cô không đi đôi này rồi.

Đường Hạo Tuấn ngồi xuống bên cạnh cô, nâng chân cô lên đặt lên trên chân mình, sau đó cởi giày cô ra.

Tống Vy thấy vậy chợt kinh ngạc thu chân lại theo bản năng, khẽ giọng nói: “Anh làm gì đấy?”

“Anh xem thử vết thương trên chân em.” Đường Hạo Tuấn túm lấy cổ chân cô, không cho cô thu chân lại.

Tống Vy cũng hết cách, chỉ có thể để mặc anh xoa nắn: “Nhưng vẫn đang trong bữa tiệc đấy, không hay lắm đâu?”

“Không sao, không ai chú ý tới chúng ta cả.” Đường Hạo Tuấn nói xong đã cởi giày cô ra.

Tống Vy lập tức có cảm giác chân mình hơi lành lạnh, cô không nhịn được rụt ngón chân lại.

Chân cô vừa xinh xắn, trắng nõn lại vừa thon nhỏ, năm ngón chân tròn trịa giống như một con búp bê nhỏ cực kỳ đáng yêu.

Bình Luận (0)
Comment