Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 987

CHƯƠNG 987

“Cái gì, cậu ở bệnh viện sao?” Âm lượng của Hạ Bảo Châu tăng cao.

Tống Vy gật đầu: “Ừ.”

“Vy Vy, cậu bị làm sao rồi, sao lại vào bệnh viện? Có phải em bé xảy ra chuyện rồi không? Cậu ở bệnh viện nào, tớ tới tìm cậu.” Hạ Bảo Châu vừa đi về phía cửa lớn của biệt thự, vừa vội vàng hỏi.

Tống Vy sờ bụng.

Bụng không có bất kỳ cảm giác bất thường gì, cho nên trong lúc cô hôn mê, đứa trẻ chắc không sao.

“Em bé không sao, cậu không cần tới đâu, tớ chỉ là xảy ra chút chuyện ngất xỉu, được người ta đưa vào bệnh viện thôi.” Tống Vy trả lời đơn giản.

Cô không muốn nói ra chuyện mình gặp phải người da đen, tránh cho Hạ Bảo Châu càng lo lắng.

Ngộ nhỡ lần sau Đường Hạo Tuấn tới, Hạ Bảo Châu bất cẩn nói cho Đường Hạo Tuấn, hậu quả sẽ càng nghiêm trọng hơn.

“Sao lại ngất xỉu rồi?” Hạ Bảo Châu nghe giọng nói đầy nội lực của Tống Vy thì biết Tống Vy quả thật không sao.

Có điều đối với việc ngất xỉu của Tống Vy, cô ấy vẫn có hơi không yên tâm.

Ánh mắt của Tống Vy lóe lên: “Khả năng là dạo này mệt quá, được rồi Bảo Châu, không nói những chuyện này nữa, cậu tìm tớ có chuyện gì?”

“Ồ, là như này.” Hạ Bảo Châu thành công bị chuyển chủ đề, trả lời: “Vừa rồi có ông lão tới biệt thự, nói muốn tìm cậu, có điều cậu không ở nhà, được tớ đuổi khéo, bảo ông ấy lần sau rồi tới.”

“Ông lão sao?” Tống Vy đầu óc mờ mịt: “Ông lão như thế nào?”

“Chính là ông lão để râu quai nón, trên mặt còn có nốt ruồi, khá đẹp lão.” Hạ Bảo Châu nhớ lại ông lão nhìn thấy lúc đó rồi miêu tả.

Khóe miệng của Tống Vy giật giật, lập tức biết người cô ấy nói là ai, có chút dở khóc dở cười mà đỡ trán: “Bảo Châu, ông lão mà cậu nói có phải tên là Mercedes?”

“Đúng đúng đúng, tên là Mercedes.” Hạ Bảo Châu chợt vỗ trán: “Tên của người nước ngoài quá khó nhớ, ông lão đó lại chỉ tự giới thiệu với tớ một lần, tớ lúc đó nhớ rồi, về sau quay đi một cái thì quên mất, may mà cậu nhắc nhở tớ, có điều Vy Vy, cậu làm sao biết ông ấy tên là Mercedes, cậu từng gặp sao?”

“Cậu quên rồi, sư phụ của tớ tên là Mercedes.” Tống Vy buồn cười đáp.

Hạ Bảo Châu há to miệng: “Ờm… tớ thật sự quên mất, thì ra người đó chính là sư phụ của cậu.”

“Ừ.” Tống Vy gật đầu: “Khi tớ tới đây tham gia cuộc thi, đã nói cho sư phụ chỗ ở của tớ, sư phụ nói sẽ tới tìm tớ, không ngờ tới nhanh như vậy.”

Sư phụ cũng là ban giám khảo của cuộc thi quốc tế.

Có điều là ban giám khảo của vòng chung kết, cho nên sư phụ bây giờ tới, khiến cô không thể không ngạc nhiên.

“Xin lỗi nha Vy Vy, tớ lúc đó thật sự không phản ứng kịp đó là sư phụ của cậu, nếu tớ phản ứng kịp thì tớ đã giúp cậu chiêu đãi ông ấy rồi, tớ…”

Hạ Bảo Châu thấy rất có lỗi.

Tống Vy mỉm cười: “Được rồi, không sao, tớ lát nữa gọi điện cho sư phụ.”

“Được.” Hạ Bảo Châu gật đầu.

Kết thúc cuộc gọi, Tống Vy lập tức đi gọi điện cho đại sư Mercedes, muốn biết sư phụ tại sao tới sớm như vậy, không nên đi tham gia hội giao lưu của các nhà thiết kế hàng đầu sao?

Tuy nhiên khi gọi điện lại không có ai nghe.

Bình Luận (0)
Comment