Long Tế Chí Tôn

Chương 515

Thấy vẫn có người không tin, Trần Dương nói: “Vũ đạo hữu, phiền ông cho mọi người thấy sự phát triển thịnh vượng của thánh thành Hải Tân!”

“Không thành vấn đề, Điêu đạo hữu!”

Vũ Mộ Đạo cười rồi bay lên không trung, thánh thành Hải Tân đập vào mắt mọi người.

“Đây là phủ Thành chủ, đây là nơi tổ chức đại hội nhận đồ đệ hằng năm…”

Mỗi khi đến nơi nào, Vũ Mộ Đạo đều cố gắng giải thích thật cặn kẽ, giờ phút này, bỗng dưng Trần Dương thấy hơi hoảng hốt, giống như người đối diện mình không phải cao thủ Uẩn Thần mà là một phóng viên!

“Đây là thánh thành Hải Tân, tôi đã từng đến đó!”

“Vũ Mộ Đạo này đúng là Thành chủ của thánh thành Hải Tân, năm đó ông ta còn chào mời tôi nhưng tôi không quan tâm!”

“Có khi nào đây là Ảo Trận không?”

Mới vừa nói ra, mọi người đều nhìn về phía anh ta: “Đồ ngốc, cậu nghĩ mọi người là đồ ngu hả? Ngu đến mức không biết đây có phải là Ảo Trận hay không à?”

Thoáng chốc đã quan sát thánh thành Hải Tân xong, hai người lại tán gẫu vài câu rồi ngắt liên lạc!

“Mọi người thấy máy truyền ảnh độc nhất vô nhị của tôi thế nào?”

Trần Dương nhìn mọi người cười tủm tỉm.

Có người khá là ngốc, trong khoảng thời gian ngắn không thể nhận ra giá trị của máy truyền ảnh này nhưng có người lại khá tinh mắt, hơi thở dồn dập.

Kết nối ở khoảng cách xa, còn có thể giao lưu tận mặt, máy truyền ảnh này có nhiều chức năng thật.

“Điêu đạo hữu, máy truyền ảnh này trị giá bao nhiêu?”

Cuồng Kiếm chân quân - trưởng lão dẫn đội của Thuần Dương Tông hỏi.

“Đồng đội tốt!”

Trần Dương mỉm cười thiện chí với Cuồng Kiếm: “Đạo hữu đừng sốt ruột, tôi vẫn chưa giới thiệu hết chức năng của máy truyền ảnh. Ban nãy thứ mà tôi cho mọi người xem là máy truyền ảnh đời đầu, chúng tôi còn có máy truyền ảnh đời thứ hai tiên tiến hơn”.

Nói xong, lại có hai nữ đệ tử nâng khay bước ra.

“Đây là máy truyền ảnh đời thứ hai của chúng tôi, khoảng cách truyền âm đạt mức năm triệu dặm, khoảng cách giao tiếp với người thật một cách hiệu quả đạt mức bốn triệu dặm”.

Há!

Khoảng cách truyền âm năm triệu dặm, khoảng… khoảng cách gấp năm lần truyền âm thạch trên thị trường!

Lần này ánh mắt mọi người nhìn Trần Dương đã nóng hơn hẳn, bọn họ không phải đồ ngu, biết rõ chắc chắn máy truyền ảnh này là con đường phát tài thênh thang.

Trần Dương thích nhìn bộ dạng chưa hiểu chuyện đời của họ.

“À, đúng rồi, máy truyền ảnh đời thứ hai của chúng tôi còn có chức năng kết bạn!”

Cuồng Kiếm chân quân hỏi: “Đạo hữu, chức năng kết bạn là gì?”

Trần Dương nói: “Một viên truyền âm thạch chỉ có thể đơn phương truyền âm thanh đến một người nhất định nhưng bây giờ không cần phải thế. Chúng ta chỉ cần để lại dấu ấn trong máy truyền ảnh là có thể thiết lập giao tiếp ngay lập tức. Máy truyền ảnh đời thứ hai của chúng tôi có thể ghi lại dấu ấn của năm mươi người! Cũng có thể nói rằng, có máy truyền ảnh đời thứ hai rồi, anh không cần phải mua truyền âm thạch cồng kềnh nữa”.

“Đúng rồi, ở đây tôi xin bổ sung là máy truyền ảnh đời đầu cũng có chức năng này nhưng danh sách ghi nhớ chỉ có mười người thôi!”

Đây cũng là chức năng liên lạc của điện thoại!

Trần Dương phổ biến hết mọi thứ.

Ừng ực!

Đám người ở hiện trường đều nuốt nước bọt ừng ực!

Một cái máy truyền ảnh thôi mà lại có nhiều thứ đa dạng như vậy.

Trong mắt một vài người, đây không phải là máy truyền ảnh mà là nguyên thạch sáng lấp lánh!

Khuê Xà chân quân và Hỏa Quang chân quân nhìn nhau bật cười, những thứ này đều do Trần Dương làm ra, lúc đầu bọn họ cũng rất kinh hãi, chắc chắn nó sẽ mở ra tiền lệ trong giới tu hành.

Nhưng bọn họ vẫn thấy lo lắng, máy truyền ảnh nghịch thiên như vậy, chắc chắn sẽ có rất nhiều người khao khát, nhưng Trần Dương lại nói với họ rằng không cần phải lo, anh đã có cách giải quyết!

Bọn họ biết Trần Dương chưa bao giờ làm chuyện gì mình chưa chắc chắn nên không suy nghĩ nhiều. Bọn họ chỉ biết, đây là con đường phát tài mà Trần Dương để dành cho Nạp Hải Tông, có thể nuôi dưỡng toàn bộ tông môn.

Đại lục Thần Ma lớn đến nhường nào?

Có bao nhiêu người? Bao nhiêu tu sĩ?

Một khi máy truyền ảnh này bán ra bên ngoài, truyền âm thạch rác rưởi trên thị trường sẽ không có bất kỳ sức chống cự nào. Ngay đến bọn họ, sau khi dùng máy truyền ảnh do Trần Dương nghiên cứu ra thì cũng đã rất lâu rồi không sử dụng truyền âm thạch nữa.

Thứ vô dụng đó một khi vượt khỏi phạm vi khoảng cách thì không còn tác dụng gì nữa, còn không thể nói chuyện với người thật, máy truyền ảnh giải quyết vấn đề này, làm vấn đề giao tiếp giữa người với người trở nên gần gũi hơn.

“Hiện nay, máy truyền ảnh của chúng tôi đã được chế tạo đến đời thứ ba, đời thứ ba là máy cao cấp, không bán ra bên ngoài!”

Không bán ra bên ngoài?

Mọi người sững sờ, đang nói giỡn hả?

Nếu anh đã không bán ra bên ngoài thì còn nói ra làm gì, muốn trêu ngươi người khác à?

“Điêu tiền bối, máy truyền ảnh đời thứ ba có chức năng gì?”

Có người không kìm được hỏi.

Khóe miệng Trần Dương khẽ cong: “Vốn dĩ không định nói nhưng nếu anh đã hỏi thì cũng được, tôi sẽ nói ra vậy!”

“Máy truyền ảnh đời thứ ba, khoảng cách đưa tin lên đến hơn mười triệu dặm, số lượng bạn bè có thể chứa tăng đến 105 người, tăng chức năng tán gẫu nhiều người, có thể chụp hình, quay video, ghi âm, có thể ghi lại cuộc sống tươi đẹp của anh!”

Rất nhiều người bên dưới nghe xong thì vò đầu bứt tai: “Tiền bối, chức năng tán gẫu nhiều người là gì, chẳng lẽ là nhiều người có thể giao tiếp cùng một lúc? Và còn chụp hình, quay video, ghi âm là gì nữa?”

Trần Dương cũng lười nói nhiều, trực tiếp lấy máy truyền ảnh đời thứ ba ra so với bản đời đầu. Kích thước của máy truyền ảnh đời thứ ba nhỏ, mỏng và diện mạo cũng sang chảnh hơn hẳn.

Mặt kính sáng bóng cực kỳ to kia, lúc rảnh rỗi còn có thể xem như mặt gương!

Mở ra chức năng năng tán gẫu nhiều người, trong chớp mắt bảy tám bóng dáng của đệ tử Nạp Hải Tông xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Lần này, tất cả mọi người đều sợ ngây người!

Có thể làm vậy nữa à?

Điều làm mọi người không thể tưởng tượng nhất chính là đám đệ tử này còn đang luận đạo!

Thao tác này còn kích thích hơn nữa, đánh thẳng vào chỗ ngứa của các tu sĩ.

Tu sĩ của đại lục Thần Ma ngoài giết người đoạt bảo, tu luyện bế quan ra có lẽ thì chuyện yêu thích nhất là luận đạo.

Một hai người luận đạo chẳng có gì hứng thú thì phải làm sao? Một nhóm người cùng luận đạo là được đúng không?

Đóng chức năng tán gẫu nhiều người, Trần Dương cười nói: “Trước mắt chỉ cho phép mười người cùng giao lưu trực tuyến”.

“Tiếp theo, tôi sẽ thể hiện cho mọi người thấy chức năng chụp hình, quay video và ghi âm!”

Trần Dương cầm máy truyền ảnh đời thứ ba, bấm một cái, một tiếng “tách” vang lên, một luồng ánh sáng lóe lên, hình ảnh ban nãy được lưu lại!

“Mọi người xem, đây là chức năng chụp ảnh, số lượng hình có thể lưu trữ lên đến 10 nghìn tấm, không những thế mà máy truyền ảnh đời thứ ba còn có thể gửi cho bạn bè!”

Nói xong anh gửi tấm hình cho bạn bè đã chọn sẵn.

Một tiếng ting, gần như tấm hình được gửi trong vòng một giây!

Mọi người đều cảm thấy nghi ngờ, chuyện này… máy truyền ảnh đời thứ ba có tác dụng của lưu ảnh thạch, thậm chí có thể lưu hình ảnh, đúng là ghê gớm!

Sau đó, Trần Dương đọc một vài vè thuận miệng: “Phía Đông có một Lạt – ma, phía Tây…”

Mười mấy giây sau, Trần Dương ấn vào video của mình, giọng nói và hình ảnh rất rõ ràng.

Lần này mọi người đều kinh ngạc, lưu ảnh thạch có thể lưu được hình không phải là thứ gì cao cấp lắm nhưng có thể lưu được giọng thì chắc chắn là đồ cao cấp, mà đây chỉ là một chức năng phụ của máy truyền ảnh đời thứ ba?

Trong lúc mọi người kinh hãi không thôi, Trần Dương nói: “Theo lý thuyết, chỉ cần đủ bộ nhớ là có thể quay video không giới hạn!”

“Điêu đạo hữu, bộ nhớ… lại là cái gì nữa?”

Đại Khánh chân quân hỏi.

“Với chỉ số thông minh của ông thì tôi có giải thích ông cũng không hiểu được”.

Trần Dương cười cười: “Hơn nữa đây là cơ mật, ông nghĩ tôi sẽ nói cho ông nghe à?”

Mặt Đại Khánh chân quân đỏ lên, những người khác cười vang, ngay cả Pháp Quy Bồ Tát cũng thấy buồn cười.

Đây là cơ mật, nếu như nói cho ông biết thì người ta còn làm ăn thế nào nữa?

Giờ phút này, tất cả mọi người đều hiểu Trần Dương muốn làm gì.

“Được rồi, quay về chủ đề chính, tiếp theo là biểu diễn chức năng ghi âm!”

Trần Dương cầm máy truyền ảnh: “Tôi muốn bế quan, có chuyện gì thì gửi tin nhắn thoại cho tôi, sau khi xuất quan tôi sẽ nghe!”

Anh bấm gửi, một máy truyền ảnh khác cũng nhận được, bên kia bấm mở âm thanh: “Tôi muốn bế quan…”

Nhìn mọi người đã bị mê hoặc, Trần Dương nói: “Chức năng ghi âm này là bổ sung cho chức năng trước. Ví dụ anh muốn bế quan, vào cấm địa nào đó, đồng môn lo lắng, đạo hữu sốt ruột, thế phải làm sao? Gửi tin nhắn thoại cho họ, để họ biết hướng đi của anh, tốt biết mấy!”

“Thậm chí khi anh gặp nguy hiểm nhưng lại không kịp quay video, gửi tin nhắn thoại là lựa chọn tốt nhất!”

Tất cả mọi người choàng tỉnh, thì ra chức năng ghi âm có tác dụng thế này.

“Được rồi, hôm nay về việc giới thiệu sản phẩm, tôi chỉ nói đến đây thôi, tiếp theo sẽ có sản phẩm đời thứ tư, đời thứ năm. Chúng tôi đang trong quá trình nghiên cứu phát minh, tin rằng không bao lâu sau sẽ có thể ra mắt mọi người”.

"Điêu huynh, máy truyền ảnh này bán thế nào? Tôi muốn mua một trăm bộ!”

“Một trăm bộ thì có là gì, tôi muốn mua một nghìn bộ!”

“Đừng sốt ruột, mọi người đừng sốt ruột!”

Trần Dương cười nói: “Máy truyền ảnh đời thứ nhất đến đời thứ ba, chúng tôi không bán lẻ, chỉ tuyển dụng nhà phân phối!”

“Chắc hẳn mọi người cũng biết nhà phân phối có nghĩa là gì đúng không? Là bán giúp chúng tôi, mọi người đứng giữa thu lợi nhuận!”

Hay thật!

Khuê Xà chân quân híp mắt cười: “Điêu huynh cao tay thật, nếu như thế, lợi ích chia đều, hình thành tập đoàn lợi ích, không ai ngấp nghé, cùng nhau kiếm tiền, cùng nhau phát tài, ăn mảnh cũng không thể nuốt được thị trường lớn như vậy”.

Hỏa Quang chân quân cũng bội phục sát đất: “Ông nói xem rốt cuộc Điêu huynh có đầu óc thế nào nhỉ? Không những tu vi cao, sức chiến đấu mạnh mà còn thông minh như vậy, quan trọng nhất là cậu ta còn có lòng từ bi!”

Câu này chỉ có Hỏa Quang chân quân dám nói, lòng từ bi, Trần Dương có không?

“Đúng đó, Điêu huynh chủ định là dẫn đầu xu hướng của thời đại!”

Khuê Xà chân quân cũng đồng ý, lòng từ bi mà Hỏa Quang chân quân nói là những lý tưởng mà Trần Dương đã nói.

Sáng tạo một tông môn hoặc là một… đất nước để bán yêu, Nhân tộc, Yêu tộc sống hòa bình với nhau, vậy không phải từ bi thì là gì?

“Nhóc Diệp Thần, máy truyền ảnh là món đồ tốt, chắc chắn là sư môn sau lưng cậu làm”.

Cổ Lão nói: “Thần khí như vậy, bọn họ lại có thể nâng cấp đến mức này”.

“Nhưng mà, thế chẳng lẽ không sợ bị người ta phá giải sao?”

“Phá giải?”

Cổ Lão cười: “Cậu xem thường các tông môn lánh đời quá rồi, nếu đại sư huynh của cậu đã dám lấy ra thì tức là bọn họ đã chuẩn bị công tác phòng trộm. Cậu cứ nhìn đi, một khi máy truyền ảnh này xuất hiện, chắc chắn giới tu hành này sẽ dậy sóng, thậm chí là… một cuộc cải cách lớn!”
Bình Luận (0)
Comment