Long Tế Chí Tôn

Chương 527

Quảng Tản cảm thấy thoả mãn rời di, Trần Dương đã đồng ý với ông ta rằng trong vòng hai ngày sẽ đến.

“Sao ông còn chưa đi?”

Trần Dương ghét bỏ nhìn Vạn Pháp chân quân.

Vạn Pháp chân quân cũng thấy rất thốn, không phải ông ta không muốn đồng ý yêu cầu của Trần Dương mà Tông chủ không cho ông ta nhiều kinh phí như vậy.

“Điêu đạo hữu, có thể đợi tôi đề nghị lên tông môn đã không?”

Trần Dương xua tay: “Mời thoải mái”.

Nói xong còn thầm lẩm bẩm một câu: “Đúng là keo kiệt, còn Tam Đại Thánh Tông nữa chứ, sống không bằng đám lừa trọc!”

Vạn Pháp chân quân là Uẩn Thần hậu kỳ, cho dù Trần Dương nói rất nhỏ nhưng ông ta vẫn nghe thấy.

Ông ta lập tức đỏ mặt.

Trần Dương lấy máy truyền ảnh ra: “Giục mãi giục mãi, giục cái gì mà giục, lão già chết giẫm này!”

“Nhóc con, tại sao bây giờ mới chịu nhận cuộc gọi video của tôi?”

Máy truyền ảnh xuất hiện gương mặt hơi tức giận của Linh Nguyên chân quân.

Nhưng mà thoáng chốc, thông qua màn ảnh, ông ấy nhìn thấy Vạn Pháp chân quân đứng sau lưng Trần Dương, lập tức khôi phục lại bộ dạng lạnh nhạt: “À, thì ra Bồng Lai Tiên Tông cũng ở đây”.

“Làm ơn đi, bây giờ có nói thế nào thì tôi cũng là trưởng lão rồi đấy, bận bịu lắm, toàn tông từ trên xuống dưới nhờ vào tôi mới có cơm ăn”.

Linh Nguyên chân quân suýt hộc máu, mấy ngày nay Nạp Hải Tông kiếm chưa đủ à.

Số nguyên thạch đó đủ để Nạp Hải Tông dùng mấy trăm năm.

Tích lũy một tháng còn nhiều hơn mấy tông môn hạng nhất nữa.

“Nhóc con, Tiên Kiếm mà cậu quay không tệ, Tông chủ rất hài lòng, muốn nhờ cậu quay thêm một bộ, tốt nhất là cũng sắp xếp cho tôi và Cực Nguyên chân quân một vai, tất nhiên vai diễn không được kém Tửu Kiếm Tiên!”

Trần Dương nghiền ngẫm nhìn Linh Nguyên chân quân: “Cũng được, 100 triệu nguyên thạch cực phẩm, 100 bộ công thức luyện đan cấp Thần, thần thông không dưới mười môn”.

“Cái gì? Đắt vậy à!”

“Một giây của tôi trên dưới 10 triệu, làm gì có thời gian quay phim? Không định giá cao một chút, sau này con mèo con chó nào cũng đến tìm tôi quay phim!”

Trần Dương rụt lỗ tai: “Ồ, đúng rồi, ban nãy Quảng Tản Bồ Tát dẫn Ma Kha Giáo có thiện chí đến đây, cho dù ông đồng ý chi trả thì cũng phải đợi sau Ma Kha Giáo”.

Trong nháy mắt Linh Nguyên chân quân đã hiểu, thì ra là Vạn Pháp chân quân chạy đến mời Trần Dương quay phim truyền hình.

Nhưng mà căn cứ theo tính tình keo kiệt của Bồng Lai Tiên Tông, chắc là không nỡ tiêu nhiều tiền như vậy đâu nhỉ?

Nhưng đám lừa trọc đó, để truyền giáo cũng chịu chi thật.

Tiên Kiếm nổi như cồn, tu sĩ ngoại giới suýt chút đã đạp nát cửa của Vô Cực Kiếm Tông.

Bây giờ đệ tử của tông môn mà đi ra ngoài, đi tới đâu cũng cao ngạo hơn người ta, thậm chí đến những tuyến đường hẻo lánh cũng biết đến Vô Cực Kiếm Tông bọn họ, thậm chí còn thành lập fans club nữa.

Trong đó đều là những người hâm mộ Lý Tiêu Dao, Triệu Linh Nhi, Lâm Nguyệt Như.

Cho dù anh là fans của ai thì dù sao tất cả bọn họ đều là đệ tử của Vô Cực Kiếm Tông.

Trần Dương chỉ dùng một bộ Tiên Kiếm đã giúp Vô Cực Kiếm Tông hoàn thành công tác truyền bá, đây là chuyện có bao nhiêu tiền cũng không thể mua được.

Thảo nào đám lừa trọc Ma Kha Giáo chịu bỏ tiền.

“Chỗ quen biết cả rồi, có thể ưu đãi chút được không?”

“Quay miễn phí cho ông một bộ Tiên Kiếm rồi mà chưa đủ nữa à? Có chút liêm sỉ nào không thế?”

Trần Dương bĩu môi.

“Được rồi, tôi đồng ý, quay cho đám lừa trọc đó xong rồi qua đây nhanh nhanh”.

Nói xong, Linh Nguyên chân quân ngắt video.

“Cuối cùng ông có chịu không?”

Trần Dương nhìn Vạn Pháp chân quân.

“Chịu mà, chịu mà!”

Vạn Pháp chân quân gật đầu: “Chưởng giáo đồng ý rồi, làm phiền đạo hữu!”

“Được rồi, đợi tôi quay cho họ xong thì sẽ quay cho các người!”

Nói xong, Trần Dương vào động phủ, chẳng thèm nói cả câu tiễn khách.

Vạn Pháp chân quân thở dài: “Người nghèo sống khổ!”

Trở lại động phủ, Trần Dương sờ cằm, trong tương lai chắc chắn ngành quay phim sẽ là một sản nghiệp lớn mang tính trụ cột của Nạp Hải Tông, chắc chắn một mình anh sẽ lo không xuể.

Làm sao bây giờ?

Trần Dương nhìn đám khí linh kế bên đang không ngừng cố gắng làm việc!

Có rồi, thế giới huyền huyễn sẽ có cách điều khiển của thế giới huyền huyễn.

Địa Cầu có người máy, đại lục Thần Ma có con rối!

Nếu như chia một tia thần niệm của mình ra để điều khiển, chẳng phải được rồi sao?

Nhưng con rối không phải phân thân của mình, làm việc sẽ không trôi chảy.

Nhưng sử dụng phân thân kiếm nguyên thì khác!

Ngũ Lôi Chính Pháp làm Trần Dương hiểu rõ Ngũ Hành đạo vận, thời gian này, Trần Dương có thể tự nhiên chuyển hóa thuộc tính kiếm nguyên của mình.

Từ thuộc tính thổ ban đầu, có thể chuyển hóa thành bất kỳ thuộc tính nào mà anh đang sở hữu.

Anh không biết có thể như vậy được hay không nhưng hình như… anh thấy không có gì khó.

5400 huyệt khiếu, kiếm tinh chỉ mới ngưng tụ 2/3, quá trình này rất dài, cần một lượng linh khí lớn, nguyên thạch mấy ngày nay anh sử dụng đã vượt quá chục triệu.

Cực kỳ kinh khủng.

Anh cảm giác hình như kiếm tinh đang thai nghén một cái gì đó, nhìn thoáng qua, huyệt khiếu trở thành từng hang động nhỏ.

10 nghìn đạo kiếm nguyên ngưng tụ, Trần Dương chuyển hóa thành Duệ Kim Khí, lực sát phạt tăng vọt!

Một khi gặp chiến đấu, phân thân kim này có thể duy trì được nửa tiếng.

Ngoại trừ kiếm khí sắc bén và một chút đạo vận kim thì anh không có bất kỳ công pháp thần thông nào.

Cho nên Trần Dương lấy chín nguyên thạch thần phẩm một khiếu ra nhập vào phân thân kim, ổn định bằng phương pháp dung luyện.

Như vậy, nguyên thạch thần phẩm có thể không ngừng hấp thu linh khí, làm phân thân kim duy trì hình thể bất diệt. Thậm chí nếu gặp phải kẻ thù mạnh còn có thể kích nổ nguyên thạch thần phẩm, bùng nổ toàn lực, hẳn là không thua gì một đòn toàn lực của Uẩn Thần sơ kì.

Chỉ cần Trần Dương có đủ kiếm nguyên thì kiểu phân thân này, anh có thể chế tạo sinh sản không ngừng, dùng để chống cự khi bị tấn công tập thể là cách không tồi chút nào.

Sau đó, Trần Dương lại bào chế bốn phân thân mộc, hỏa, thổ, thủy.

Kiếm nguyên tiêu hao nhưng không hề nghiêm trọng như anh tưởng tượng.

Hơn nữa còn khôi phục rất nhanh, đây là chuyện vui!

“Mày tên Nhục Thu, Câu Mang, Chúc Dung, Cộng Công, Hậu Thổ, xưng với bên ngoài là chân quân!”

Sáu người cùng đứng chung một chỗ, rồi cười quỷ dị!

Cảm giác chia thần niệm rất kỳ diệu, sáu thể một lòng, đối với người có thể chia thần niệm thành hàng triệu như Trần Dương, không phải chuyện gì khó khăn.

Giống như cánh tay, sử dụng theo ý muốn.

“Sau này chúng mày là trưởng lão hộ sơn của Hàng Cổ Đệ Nhất Tông!”

“Vâng, đạo hữu!”

“Ha ha, thú vị, thú vị thật!”

Sau đó, Trần Dương lại ngưng tụ phân thân Cực Dương, phân thân Cực Âm và phân thân Lôi Đình kiếm ý!

Tam đại phân thân này cũng rất mạnh mẽ, chỉ có Nhục Thu và Hậu Thổ là có thể sánh bằng.

“Mày đến Bồng Lai Tiên Tông, mày đến Ma Kha Giáo, mày đến Vô Cực Kiếm Tông”.

Nhìn tám phân thân đã bay đi, Trần Dương vê cằm, thú vị thật đó.

Mà bản thân anh thì ở lại động phủ bế quan, thả nhóm Thiết Đầu ra.

Trần Dương ban máu Côn Bằng, Quản Đồ đang hấp thu lĩnh hội, chờ sau khi anh xuất quan, thực lực của hắn sẽ tăng vọt về chất.

Lưỡng Vạn cũng đang cố gắng lĩnh hội Tung Địa Kim Quang, chỉ có một mình Thiết Đầu là ôm pháp bảo, bảo tài thuộc tính kim ăn lấy ăn để.

Đây là thiên phú của Thôn Kim Thú, có hâm mộ cũng vậy thôi.

Trong quá trình cắn nuốt, thực lực của Thiết Đầu cũng bùng nổ.

Trần Dương sắp xếp tất cả các nguyên thạch thần phẩm mình đoạt được xung quanh, linh khí thiên địa bay đến.

Trần Dương lấy hàng chục triệu nguyên thạch cực phẩm ra, đập vỡ, anh không hề lãng phí bột nguyên thạch, đây là chất thổ nhưỡng tốt nhất.

Linh khí trong động phủ như gió bão, thế giới bên ngoài thì sóng im biển lặng.

Trần Dương không muốn hấp thu linh khí của Nạp Hải Tông, lãng phí quá!

Đừng thấy bây giờ Nạp Hải Tông đang rất giàu có, nguyên thạch sử dụng mỗi ngày của hòn đảo không dưới 500 nghìn.

Một năm là hơn chục triệu nguyên thạch cực phẩm, nhìn xa hơn một chút, mười năm cần 150 triệu.

Tiêu hao nhiều nguyên thạch như vậy, dùng nó để đào tạo đệ tử, chẳng phải tốt hơn sao?

Nhưng vì mặt mũi, Nạp Hải Tông không thể không tốn số nguyên thạch đó.

Muốn thay đổi tình trạng khó khăn này, phải tìm được Hải Long Mạch, tại sao Tam Đại Tiên Sơn lại được xưng là tiên sơn?

Bởi vì họ to à?

Tất nhiên không phải là thế, bởi vì trên đảo của họ có Hải Long Mạch.

Có Hải Long Mạch rồi, hòn đảo của Tam Đại Thánh Tông không cần tiêu hao bất kỳ thứ gì!

Kinh khủng nhất là Hải Long Mạch có thể tu luyện, có thể thăng cấp, ban đầu thật ra Tam Đại Tiên Sơn không lớn như vậy, mà không ngừng lớn mạnh cùng với sự thăng cấp của Hải Long Mạch.

Nếu tương lai Nạp Hải Tông muốn trở thành thánh tông thứ tư, nhất định phải có Hải Long Mạch của riêng mình.

Đường tương lai xa xôi mờ mịt, mặc dù Nạp Hải Tông rất giàu có nhưng Hải Long Mạch là thứ không thể mua được bằng tiền.

Thôi không nghĩ nhiều vậy nữa, cứ chuyên tâm tu luyện đã.

Tính ra, Trần Dương đã đến thế giới này được mười tháng, không biết người thân ở Địa Cầu thế nào rồi.

Trước khi ước hẹn mười năm này đến hạn, anh phải trở nên mạnh mẽ hơn, tiện thể tạo ra một thế lực của riêng mình, để bảo vệ những người thân sẽ tới trong tương lai.

Hàng Cổ Đệ Nhất Tông là lựa chọn tốt nhất.

Tu hành không biết năm tháng, mười ngày trôi qua.

Mấy ngày nay, Trần Dương quan sát cẩn thận sự thay đổi của huyệt khiếu.

Tiện thể luyện thần thông.

Anh đã tu luyện Ngũ Lôi Chính Pháp xong, muốn viên mãn, Ngũ Hành đạo vận và Lôi Đình đạo vận phải viên mãn mới được.

Âm Dương Điên Đảo cũng đã thành công, dưới sự hỗ trợ của Âm Dương đạo vận, sức mạnh vô hạn chắc chắn là một con át chủ bài lớn.

Nhưng từ lâu anh đã sử dụng hết số Âm Dương đạo vận bên phía Thần Âm chân quân, khó khăn lắm mới tăng được 1% cường độ đạo vận.

Muốn viên mãn, chỉ sợ cần hàng triệu đá đạo vận.

Thứ Trần Dương có nhiều nhất là đá đạo vận thủy và đá đạo vận hỏa.

Anh lấy hàng tồn ra, đập vỡ, hấp thu!

Hai đại đạo vận thủy, hỏa đang tăng trưởng với tốc độ rất nhanh, hạt giống đạo vận nảy mầm nhanh chóng.

Các loại thể ngộ đang ngập tràn trong tim.

Thảo nào phần lớn các tu sĩ đều độc thân, cảm giác này chẳng kém gì song tu!

Thậm chí Trần Dương còn nghĩ, có thể từ đạo vận lĩnh hội Ngũ Hành kiếm ý.

Vừa nghĩ đến đây, Trần Dương lấy một cây cỏ Kiếm Nguyên ra, nuốt vào bụng!

Ầm!

Hình ảnh trước mặt Trần Dương thay đổi, biển lửa chợt xuất hiện trong tầm mắt anh.

Trực giác nói với anh rằng, biển lửa này là do con người tạo thành, lửa đốt trên mặt biển làm một lượng lớn nước biển bốc hơi, hơi nước xông lên tận trời, trời mưa to tầm tã, nhưng vẫn không thể dập tắt ngọn lửa.

Đây là đạo vận hỏa?

Khi Trần Dương đi trên biển lửa, anh có thể cảm nhận được hơi thở của đạo vận hỏa, đạo vận có sức mạnh gấp ngàn lần của anh, thậm chí mỗi ngọn lửa chập chờn đều tượng trưng cho một đạo kiếm khí!

Đây là Liệt Diễm kiếm ý!

Đây là đạo vận và kiếm ý mạnh mẽ đến nhường nào, chém ra một kiếm, hàng nghìn tỉ dặm hải vực trở thành biển lửa, nơi ngọn lửa bao trùm, không hề có sự sống.

Thậm chí đạo vận và kiếm ý tàn dư còn lấy nước biển sôi trào làm năng lượng, không ngừng bốc cháy cuồn cuộn.

Chắc chắn người này đã lĩnh hội hoàn toàn Ngũ Hành kiếm ý.

Ngũ hành tương sinh tương khắc, gắn bó lẫn nhau, thành tựu của người này khiến trời đất chấn động!
Bình Luận (0)
Comment