Long Tế Chí Tôn

Chương 565

“Vạn Pháp đã nói với anh rồi, học hay không tùy anh”.

Trần Dương mỉm cười, vơ sạch mọi điển tịch của sơn môn Quan Thần Đạo đi.

Uy danh của anh cũng từ Tử Hỏa Tông lan truyền ra bên ngoài.

Trong thời đại máy truyền ảnh, thông tin truyền rất nhanh, chỉ trong 1 tiếng, đã lan truyền khắp nửa châu Nam Lý Hỏa.

Cao thủ Tử Hỏa Tông đấu nhau, đánh cho trời đất trong phạm vi 500 nghìn dặm xung quanh biến sắc.

Vô hình trung đã làm quảng cáo cho Tử Hỏa Tông.

Đương nhiên, Trần Dương cũng không quan tâm những chuyện đó, điều anh quan tâm thực sự là thu hoạch của lần này.

Thần Bái Đạo chủ lúc mời thần nhập thân, pháp lực, thần niệm và sức mạnh đều đạt đến bán Hóa Thần.

Nếu không phải Thống Khổ Trầm Luân quá mạnh, chạm đến ranh giới quy tắc, thì ai thắng ai thua cũng còn khó nói.

Đây cũng là trận đấu khó khăn nhất của anh trong hơn 1 năm nay, gần như tiêu hao hết sạch sức mạnh toàn thân.

Trở về Chân Thần Đạo, tất cả các đệ tử đều hoan hô nhảy nhót.

“Sư tôn tất thắng!”

“Sư tôn vô địch!”

Trận thắng thứ 499 liên tiếp, đây tuyệt đối là kỳ tích của Tử Hỏa Tông từ khi lập tông đến nay.

Còn Hạc xinh lúc này cũng đã thách thức đến đạo thống thứ 900, mang về rất nhiều điển tịch cho Trần Dương.

Những đạo thống này tuy thực lực không cao lắm, nhưng đạo nào cũng có chỗ có thể tham khảo được.

Lại thêm những thần thông võ đạo sưu tầm được ở thế giới bên ngoài, Trần Dương cảm thấy chuyển thứ chín sắp hoàn thiện rồi.

Anh tập trung tu luyện 1 tháng trong kiếm giới, đã lý giải hết số điển tịch của Quan Thần Đạo, động thiên diễn hóa Tiểu Thiên thế giới cũng sắp hoàn thiện, nhưng anh cứ cảm thấy còn thiếu chút nữa, chỉ một chút nữa thôi.

Ngồi hai ngày mà chẳng có manh mối gì, Trần Dương rời khỏi kiếm giới.

Hôm nay, anh quyết định khiêu chiến Tinh Thần Đạo xếp hạng đầu tiên.

Tương truyền nghìn tỷ năm trước, vào thuở sơ khai của đại lục Thần Ma, trên đại lục có 1 tộc tên là Cổ Thần.

Cổ Thần sơ sinh đã lớn khoảng trăm trượng, lúc trưởng thành thì lớn mấy trăm nghìn trượng.

Có người nói trời của đại lục Thần Ma chính là do những Cổ Thần này chống lên.

Người Cổ Thần hấp thu tinh hoa nhật nguyệt, chủ yếu hấp thu sức mạnh của các ngôi sao.

Bọn họ mô phỏng đạo vũ trụ, mở ra bầu trời sao trong cơ thể.

Sông Hằng có bao nhiêu cát thì vũ trụ có bấy nhiêu ngôi sao.

Cổ Thần trưởng thành là thần thực sự, bọn họ tay không hành tẩu vũ trụ, nắm bắt nhật nguyệt cũng không phải là chém gió.

Một quyền của họ mang theo sức mạnh của cả bầu trời sao.

Tinh Thần Đạo này được diễn hóa từ đạo Cổ Thần, đả thông không gian sao trời trong cơ thể.

Đây mới là thứ Trần Dương thèm muốn thực sự.

Điều này có mối liên hệ rất lớn với việc huyệt khiếu hóa động thiên, động thiên hóa thế giới của anh.

Trực giác mách bảo anh rằng lĩnh hội được Tinh Thần Đạo thì đạo thế giới của anh sẽ được bổ sung đầy đủ, cho dù không đầy đủ thì cũng bổ sung được mắt xích quan trọng nhất.

Trần Dương một mình đến trước sơn môn của Tinh Thần Đạo, không hổ là đạo thống cổ xưa nhất, nền tảng cực kỳ thâm hậu, không phải ai cũng có thể so bì được.

Đạo chủ của Tinh Thần Đạo đời này là Hóa Vũ đạo quân.

Bạn không nhìn nhầm đâu, là đạo quân, chứ không phải chân quân.

Ông ấy đứng ở đó, cứ như 1 thế giới, có thể hút cạn tâm thần người ta.

Thật là đáng sợ.

Chỉ nhìn một cái mà sau lưng Trần Dương đã ướt mồ hôi lạnh.

Diễn hóa đạo tinh thần quả nhiên đáng sợ.

Nhưng Trần Dương cũng thấy rất kỳ lạ, theo quy tắc của Tử Hỏa Tông, bất kể là Đạo chủ hay trưởng lão, chỉ cần Hóa Thần thành công thì sẽ không còn là người của đạo thống, mà lập tức trở thành trưởng lão cao cấp tông môn, hoặc là trở thành Phó tông chủ, thậm chí Tông chủ.

Nhưng điều anh ko biết là Hóa Vũ đạo quân này chính là Tông chủ của Tử Hỏa Tông.

Ông ấy không phải là Phó tông chủ như Đại Thủy, mà thực sự là chủ một tông.

“Cậu không phải đối thủ của tôi!”

Hóa Vũ đạo quân nhìn Trần Dương: “Thế này đi, để tránh người ta nói tôi ỷ lớn hiếp nhỏ, cậu hãy đánh với pháp thân của tôi đi!”

Nói xong, ông ấy nhổ một sợi tóc của mình, hóa thành một người đàn ông trung niên có diện mạo giống mình đến bảy tám phần.

“Đánh thắng nó thì tôi sẽ dâng tất cả điển tịch của Tinh Thần Đạo, nếu thua thì cậu phải trả lại hết những điển tịch mình từng lấy được về chỗ cũ, được không?”

Trần Dương ngây ra, pháp thân của Hóa Thần chẳng phải cũng là Hóa Thần sao?

“Thế này mà bảo không ỷ lớn hiếp nhỏ? Không chỉ ỷ lớn hiếp nhỏ, mà còn là ỷ thế hiếp người!”

Nhổ một sợi tóc để làm gì? Sỉ nhục người ta sao?

Trần Dương cảm giác mình đã bị xúc phạm.

“Mẹ kiếp, nếu Ma Dương ở đây thì một quyền cũng có thể đánh cho ông tan xác!”

Trần Dương thầm nghĩ.

“Thế nào? Không dám đánh với pháp thân của tôi à?”

Hóa Vũ đạo quân thấy Trần Dương không nói gì, lại nói: “Chẳng phải cậu có thần thông cấm thuật đặc biệt, có thể tạm thời phát huy sức mạnh của Hóa Thần sao? Pháp thân này chỉ có một phần mười sức mạnh của tôi, chắc là ngang bằng với cậu!”

Một phần mười sức mạnh?

Trần Dương: Lần thứ hai cảm thấy mình bị xúc phạm!

Trước kia bất kể đấu với ai, trong lòng Trần Dương cũng cảm thấy rất ngạo mạn, anh không hề sợ ai, cũng không sợ bản thân mình sẽ thua.

Nhưng hiện giờ đối mặt với Hóa Vũ đạo quân, anh lại thấy hơi thấp thỏm, không phải anh sợ thua, mà là sợ không lấy được điển tịch của Tinh Thần Đạo.

Bởi vì từ trước đến nay, anh chưa hề dùng đến con át chủ bài thực sự của mình, đó chính là kiếm thuật. Với sức mạnh thân xác hiện giờ, anh có thể dễ dàng ngưng tụ được hơn trăm nghìn đạo kiếm khí, lại thêm kiếm ý và đạo vận viên mãn, sức mạnh sát phạt thực sự còn mạnh hơn nhiều so với sức mạnh thân xác của anh.

Lẽ nào anh phải dùng đến kiếm thuật?

“Mẹ kiếp, ông là một Hóa Thần mà không biết xấu hổ đánh với tôi, lại còn không cho tôi dùng kiếm thuật sao? Dù sao đến lúc đó mình dùng thần thông đánh kiếm thuật ra, chắc không được coi là phạm quy đâu nhỉ?”

Nghĩ đến đây, Trần Dương ngẩng đầu: “Được, đánh thì đánh!”

Hóa Vũ đạo quân nhìn Trần Dương, trong mắt tỏ vẻ tán thưởng.

Thằng nhóc này vừa đến đã khuấy tung cả Tử Hỏa Tông lên, từ góc độ nào đó thì đã khiến Tử Hỏa Tông vô hồn thay một luồng sinh khí mới.

Hơn nữa thằng nhóc này còn là tam tu hồn thể pháp, điều này lại càng hiếm hoi.

Tu vi của Trần Dương đương nhiên không thể giấu được Hóa Vũ đạo quân, thậm chí từ giây phút anh được Nam Dương thu nhận thì anh đã lọt vào mắt của ông ấy rồi.

Đại Thủy chân quân cũng là do ông ấy phái đến quan sát.

Hơn nữa, ông ấy còn cảm nhận được khí tức tương tự trên người Trần Dương khác với đạo tinh thần, nhưng quả thực lại rất giống.

Trần Dương xoay người bay về phía sàn đấu, pháp thân của Hóa Vũ đạo quân cũng vào theo.

“Đến rồi, đến rồi, không ngờ Bắc Dương Đạo chủ lại khiêu chiến cả Tinh Thần Đạo, không biết là trưởng lão nào của Tinh Thần Đạo xuất chiến đây!”

“Mọi người nói xem liệu có phải Tông chủ không?”

“Sao có thể thế được, Tông chủ là đạo quân Hóa Thần, sao có thể xuống sàn đấu được?”

“Không thể nói chắc như thế được, nhỡ Tông chủ xuống sàn đấu thật thì sao?”

Đệ tử của Bì Nang Đạo nói: “Nếu Tông chủ xuống sàn đấu thật thì tôi gọi anh bằng bố luôn”.

Đệ tử của Huyết Nhục Tông chỉ lên sàn đấu: “Anh xem người đối diện Bắc Dương Đạo chủ có phải là Tông chủ không, bây giờ có thể gọi tôi là bố được rồi đấy”.

Mọi người nhìn về hướng hắn chỉ.

Ặc!

Tất cả lập tức xôn xao.

Tông chủ xuống sàn đấu đấu với Trần Dương thật kìa.

“Không, đó không phải Tông chủ thực sự, đó chỉ là một pháp thân của Tông chủ thôi!”

Có đệ tử tinh mắt nói.

“Cho dù là pháp thân thì cũng khác gì Tông chủ chứ?”

Người bên cạnh nói: “Phải biết rằng Tông chủ là cường giả siêu cấp Hóa Thần trung kỳ đấy!”

“Thế bây giờ anh có thể gọi tôi là… Khoan đã, người đâu rồi…”



Đối mặt với pháp thân của Hóa Vũ đạo quân, Trần Dương vẫn cảm thấy hơi áp lực.

Vậy nên anh ra tay trước để chiếm thế mạnh.

Chấn Đãng Thần Quyền!

Anh vung một quyền với đạo lực 5 triệu cân ra, khoan đã… như vậy liệu có phá vỡ không gian phản chiếu không nhỉ?

Trần Dương vừa nghĩ đến điều này thì nắm đấm đã đánh ra rồi.

Nhưng cảnh tượng mà anh nghĩ không hề xảy ra, không gian phản chiếu vẫn yên lành, thậm chí còn chẳng rung lên tý nào.

“Sức mạnh cũng lớn đấy!”

Đối diện với nắm đấm của Trần Dương, Hóa Vũ đạo quân thậm chí còn không có tâm trạng để nhận xét. Thấy nắm đấm sắp lại gần, ông ấy cũng vung một quyền ra, chỉ là một nắm đấm bình thường, bằng với Phản Phác Quy Chân.

Chỉ một quyền này đã lập tức hóa giải đòn tấn công của Trần Dương.

Chẳng còn cách nào khác, đây là sự khác biệt về cảnh giới, cho dù chỉ là một pháp thân thì hiểu biết về thần thông của Hóa Vũ đạo quân vẫn mạnh hơn Trần Dương quá nhiều.

“Sau đây hãy nếm thử nắm đấm của tôi đây!”

“Vẫn là Chấn Đãng Thần Quyền!”

Pháp thân vung một quyền ra, mấy chục nghìn ảo ảnh ngưng tụ thành một điểm, bạn không nhìn nhầm đâu, đúng là một điểm.

Giống như một cây đinh bay ra ngoài.

“Mẹ kiếp, ông làm vậy chẳng phải là lật lọng sao?”

Trần Dương tức phát điên, đây chẳng phải là gian lận sao?

Nắm đấm nện vào người tuy đau, nhưng cây đinh thì có thể xuyên thủng thân xác đấy.

Thực ra Chấn Đãng Thần Quyền là một thần thông rất bình thường, thông qua tốc độ vung quyền cực nhanh để tập hợp nén lại, chỉ có điều Hóa Vũ đạo quân làm triệt để hơn anh mà thôi.

Trần Dương cũng không chịu thua, trên nắm tay nổi lên hai đạo âm dương.

Thái Cực Hóa Kình!

Hoa Khai Khuynh Khắc, câu!

Nói thì chậm nhưng làm thì nhanh, hai chiêu liên tiếp của Trần Dương lập tức khóa đòn tấn công của Hóa Vũ đạo quân, biến thành của mình.

“Trả ông này!”

“Bao La Vạn Tượng!”

Dung hòa thêm thần thông của Hóa Vũ đạo quân, uy lực tăng vọt!

“Cậu cũng lật lọng lắm!”

Hóa Vũ đạo quân mỉm cười, sắc mặt trở nên nghiêm túc.

Thằng nhóc này cũng có nền tảng thâm hậu đấy.

Tổ hợp thần thông linh hoạt, thảo nào thắng liên tiếp 499 trận, cách thức mượn lực đánh trả này có thể giữ lại thực lực của bản thân một cách tối đa.

“Đây gọi là ăn miếng trả miếng!”

Động Thiên Nhất Kích!

Thái Cực Hóa Kình!

Hai chiêu va nhau, lần nữa triệt tiêu lẫn nhau.

“Mẹ kiếp, giở trò vô sỉ chứ gì?”

Trần Dương lạnh lùng hừ một tiếng, lập tức phóng đại: “Hoa Khai Khuynh Khắc, Thống Khổ Trầm Luân!”

“Thú vị đấy, cảnh giới Cực Thống quả nhiên thú vị!”

Hóa Vũ đạo quân gật đầu: “Dưới Hóa Thần thì tôi công nhận cậu là mạnh nhất!”

Cảnh giới Cực Thống của Trần Dương đã ảnh hưởng đến pháp thân của ông ấy.

Ông ấy dùng pháp thân đấu với Trần Dương vốn đã là trên cơ, bởi vì pháp thân cũng có thể dùng sức mạnh quy tắc.

“Sao ông lắm lời thế nhỉ?”

Trần Dương rất khó chịu, nếu Ma Dương ở đây, đừng nói là pháp thân, đến bản thể của ông tôi cũng đánh.

Đã lâu lắm Trần Dương không có cảm giác phiền phức như thế này.

“Bao La Vạn Tượng!”

Anh hét lên một câu, sau đó thầm đọc: “Thần thông kiếm!”

200 nghìn đạo kiếm quang hội tụ, mỗi đạo bằng với một đòn toàn lực của Nguyên Thần viên mãn, 200 nghìn đạo hội tụ, sự thay đổi về lượng đã dẫn tới sự thay đổi về chất.

Kiếm quang cực hạn này ẩn trong thần thông.

Trong khoảnh khắc anh thi triển thần thông, Hóa Vũ đạo quân cảm thấy gai cả người.

Thần thông: Vật Đổi Sao Dời!

Chiêu này của Trần Dương lập tức ép Hóa Vũ đạo quân phải thi triển thần thông.

Vật Đổi Sao Dời là thần thông loại chuyển dời có được khi diễn hóa bầu trời sao trong người, không những có thể dịch chuyển tức thời, mà còn có thể tấn công nhanh như chớp.

Bao La Vạn Tượng va chạm với Vật Đổi Sao Dời, lập tức bị bắn ra, gần như trong một phần chục nghìn giây, cách đó trăm dặm xảy ra vụ nổ, không gian vốn ổn định lại chấn động rung lên.

Nhưng Hóa Vũ đạo quân vẫn cảm giác được nguy hiểm.

Đúng lúc này, một đạo ánh sáng gần bằng với tốc độ ánh sáng lao tới.

“Phá!”

Đúng lúc này, bên tai Hóa Vũ đạo quân vang lên tiếng của Trần Dương.

“Chết rồi, không đỡ được rồi!”
Bình Luận (0)
Comment