Long Tế Chí Tôn

Chương 569

Ngoài Đại Thủy chân quân còn có mấy Phó tông chủ khác như Càn Nguyên chân quân, Thăng Long đạo quân.

Một chính ba phó, hai đạo quân và hai chân quân.

Còn có mấy nghìn trưởng lão nội ngoại môn.

Trận khiêu chiến Tông chủ này xảy ra quá đột ngột, bọn họ thậm chí còn chưa kịp chuẩn bị tâm lý.

Nhưng nhìn thấy người khiêu chiến Tông chủ là Bắc Dương Đạo chủ dạo này danh tiếng nổi như cồn thì ai cũng hiểu.

Trên sàn đấu, Trần Dương nói: “Tông chủ, không cần phải bày thế trận lớn thế này chứ?”

Hóa Vũ đạo quân vẻ mặt nghiêm túc đáp: “Phải bày thế trận lớn chứ, Bắc Dương, tôi rất coi trọng cậu, cậu hãy dùng toàn lực đánh bại tôi đi!”

Trần Dương: Nghe cứ như ông ấy nóng lòng được mình đánh bại lắm ấy!

“Tông chủ xin hãy nương tay, tôi chỉ muốn xem thành quả bế quan gần đây thôi!”

Trần Dương nói.

“Đừng nhiều lời, đánh sớm xong sớm, sớm ngày nhường… kết thúc cho sớm!”

Ông ấy suýt nữa buột miệng nói sớm ngày nhường ngôi, cũng may đúng lúc quan trọng thì nhịn được.

“Cũng được!”

Trần Dương gật đầu: “Thử trước một quyền đã!”

Anh không dám liên kết nhiều thế giới động thiên như vậy, chỉ dám dùng khoảng 10 nghìn thế giới động thiên.

“Ầm!”

Anh đánh ra một quyền, không gian được gia cố lập tức nứt vỡ, sức mạnh không gì sánh bằng đánh tới.

Hóa Vũ đạo quân trong lòng run lên, mẹ kiếp đây là một quyền đánh thử á?

“Đăng Tiên!”

Hóa Vũ đạo quân hít sâu một hơi, sức mạnh sao trời trong cơ thể truyền vào nắm đấm.

Ầm!

Hai quyền va nhau, gây ra một vụ nổ khủng khiếp, lập tức xé rách không gian. Nếu không nhờ thần khí thành đạo của ông ấy miễn cưỡng giữ vững thì sức mạnh lan ra đã khiến Tử Hỏa Tông bị san phẳng rồi.

“Sao đột nhiên cậu lại trở nên mạnh như vậy?”

“Cậu Hóa Thần rồi à?”

Hóa Vũ đạo quân hỏi liên tiếp hai câu, cả người sững ra.

“Vẫn chưa, chỉ là bế quan ngẫu nhiên đạt được, muốn kiểm chứng xem thực lực của mình thế nào!”

“Thế nên cậu tìm tôi chỉ để luyện tay?”

“Cũng gần như thế!”

Trần Dương cười rạng rỡ.

Hóa Vũ đạo quân hừ một tiếng: “Đi, lên thiên ngoại với tôi!”

“Được!”

Trần Dương gật đầu, anh cũng biết sức mạnh hiện giờ của mình đã vượt cả Uẩn Thần, không gian này không thể chịu được sức mạnh của Hóa Thần.

“Thăng Long, Càn Nguyên, Đại Thủy, theo tôi lên thiên ngoại, ghi chép trận đấu!”

“Các Đạo chủ khác nếu có hứng thú thì cũng có thể đi theo chúng tôi!”

Nói xong, ông ấy lao lên trời.

“Xin tuân theo pháp chỉ của Tông chủ!”

Thăng Long đạo quân dẫn theo hai người Càn Nguyên, Đại Thủy theo sát phía sau, Đạo chủ của các đạo thống lớn Tử Hỏa Tông cũng lần lượt theo sau.

“Sư tôn, đưa chúng tôi theo với, đưa chúng tôi theo với…”

“Hạc xinh, Mèo mập, Khỉ gầy, ba đứa bọn mày đi theo tao, những đứa khác ở lại trông nhà!”

Trần Dương cuốn theo ba đệ tử, xuyên qua tầng Cương Phong và tầng Thiên Hỏa, phá rách màng thai Thiên Địa, ra đến ngoài vũ trụ.

“Ôi, đẹp quá! Đây chính là vũ trụ sao?”

Hạc xinh cảm thán.

“Ba đứa mày ở đây, vi sư đi rồi sẽ về!”

Anh dẫn theo ba đứa chúng nó là vì bọn chúng có thể tự bảo vệ bản thân, vũ trụ tuy đẹp nhưng đầy rẫy nguy hiểm, không có khả năng tự bảo vệ mình thì chết chắc.

“Vâng, thưa sư tôn!”

Ba đứa đồng thanh.

Lúc trước Hóa Vũ đạo quân định buông xuôi mặc kệ, nhưng bây giờ, sau khi cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp của Trần Dương thì ông ấy biết mình cần phải nghiêm túc.

Đây là sự tôn trọng đối với cường giả.

Gần như tất cả cấp cao của Tử Hỏa Tông đều có mặt đầy đủ, vũ trụ vô hạn này chính là chiến trường của hai người, cũng không cần sợ vướng tay vướng chân.

“Bắt đầu đi!”

Sắc mặt Hóa Vũ đạo quân trở nên nghiêm túc.

“Chấn Đãng Thần Quyền!”

Anh liên kết mấy chục nghìn thế giới động thiên, sức mạnh to lớn ngưng tụ thành một điểm, bộc phát ra ngoài, vô số quang tuyến vũ trụ bị diệt.

“Hay lắm!”

Hóa Vũ đạo quân sáng mắt lên, thuận thế đón đỡ.

“Bịch! Bịch! Bịch!”

Trong chớp mắt, hai người đã giao thủ mấy trăm chiêu, khiến không gian rung lên, toàn bộ các hành tinh trong phạm vi triệu dặm đều tan tành.

Bạn rất khó tưởng tượng, đây là cuộc chiến giữa Uẩn Thần và Hóa Thần.

Hai bên chênh lệch nhau hẳn một cảnh giới, nhưng đánh nhau bất phân thắng bại.

Thăng Long đạo quân trong lòng kinh hãi, ông ta là tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ, cũng từng đánh với Hóa Vũ đạo quân không dưới trăm lần.

Nhưng lần nào cũng bị ông ấy trấn áp.

Ông ta biết thừa đạo tinh thần của Hóa Vũ đạo quân mạnh đến nhường nào.

Đánh nhau với ông ấy chẳng khác gì đối mặt với một vũ trụ sao trời.

Vũ trụ sao trời mà ông ấy nuôi dưỡng lớn đến mức nào thì không ai biết, nghe nói…. trong vũ trụ sao trời đó còn có sinh vật, đã bắt đầu sinh sôi nảy nở.

Nhìn từ điều này thì đạo của ông ấy đã vượt xa mình rồi.

Con đường từ Hóa Thần lên cảnh giới Thánh của ông ấy đã được trải phẳng hoàn toàn.

Nhưng Trần Dương lại có thể đánh bất phân thắng bại với một tu sĩ mạnh mẽ như vậy.

Lần này không phải là đánh với pháp thân, mà chính là bản thể của Hóa Vũ đạo quân.

Trong quá trình đánh với Hóa Vũ đạo quân, Trần Dương cũng rất vất vả, bất kể thể nào thì thân xác của đối phương cũng mạnh hơn anh.

Hơn nữa đạo tinh thần của đối phương cũng rất mạnh, động thiên sơ cấp của anh đúng là chưa chắc đã là đối thủ của ông ấy.

“Bao La Vạn Tượng, một quyền phổ thông!”

Anh liên kết 20 nghìn thế giới động thiên, vô số thần thông dung nhập vào trong một quyền.

Hóa Vũ đạo quân cảm thấy đối phương đánh tới không phải là nắm đấm nữa, mà là vô số thế giới.

“Vũ Trụ Sao Trời, diệt!”

“Ầm!”

Quyền thế chấn động, các hành tinh thiên thạch dọc đường đi đều bị ép thành mảnh vụn, ánh sáng rực rỡ do vụ nổ gây ra khiến người ta sợ hãi.

Tất cả mọi người đều biết, trong này ẩn chứa sức mạnh cực kỳ đáng sợ.

Không có đạo vận, không có quy tắc, dưới sự đối đầu của sao trời vũ trụ và thế giới động thiên, tất cả đều nhỏ bé.

Đây là sự cọ xát giữa đạo và đạo, sự đối đầu giữa thế giới với thế giới.

Trần Dương sở hữu đạo quả, nhìn từ góc độ nào đó thì anh đã có tư cách để ngang hàng với Hóa Thần.

“Động Thiên Nhất Kích, một quyền nghiêm túc!”

Anh liên kết 40 nghìn động thiên huyệt khiếu, 40 nghìn động thiên huyệt khiếu hội tụ sức mạnh, khí thế của Trần Dương dâng lên vô hạn.

Sự biến đổi về lượng dẫn đến sự biến đổi về chất, Trần Dương lúc này đã sở hữu sức mạnh hủy diệt cả Hóa Thần.

Hóa Vũ đạo quân biến sắc, không ngờ mỗi lần Trần Dương ra quyền đều mạnh hơn, hung hãn hơn.

Rốt cuộc đạo của anh là đạo gì?

“Vũ Trụ Sao Trời, Quy Tắc Vạn Vật, trấn áp!”

Vũ trụ sao trời biến hóa, mấy chục triệu ngôi sao trong cơ thể ông ấy vận chuyển, cho dù tốc độ chuyển động của chúng rất chậm, nhưng nhìn rộng ra thì cũng có uy lực vô song.

Càng không cần nhắc đến vũ trụ sao trời của ông ấy còn có sức sống.

Cho dù Hóa Vũ đạo quân lúc này mới là Hóa Thần trung kỳ, nhưng ông ấy đã đặt được nửa bước chân vào cảnh giới Thánh rồi.

Đến lúc nào ông ấy thực sự lĩnh hội được đạo tạo hóa thì ông ấy chính là chủ tạo vật.

Hai thế giới đối đầu nhau, động thiên huyệt khiếu trong người Trần Dương chấn động, có cảm giác muốn nứt ra.

Hóa Vũ đạo quân cũng không đỡ hơn bao nhiêu.

Trong vũ trụ sao trời, không biết đã có bao nhiêu ngôi sao bị vỡ nát.

Hiện giờ cơ thể ông ấy chính là một lò lửa lớn, vũ trụ sao trời chính là đống nhân đang sôi trào.

“Hự!”

Hai người đồng thời phun máu tươi.

“Tản Đậu Thành Binh!”

Cho dù là một giọt máu, một sợi tóc thì Trần Dương cũng sẽ không lãng phí.

Mấy trăm người khổng lồ mặc giáp vàng sừng sững giữa hư không, tản ra khí tức khủng khiếp.

“Vũ Trụ Sao Trời, Đạo Tạo Hóa!”

Hóa Vũ đạo quân cong ngón tay điểm một cái, ánh sáng kỳ diệu bắn ra, máu ông ấy cũng đồng thời hóa thành mấy trăm người khổng lồ mặc giáp bạc.

Khí tức rợp trời khiến thời gian và không gian đều như đông lại.

“Mau lùi lại!”

Đám người lùi lại mấy trăm nghìn dặm, chỉ có Thăng Long đạo quân vẫn đứng cách chỗ hai người giao chiến 50 nghìn dặm.

“Bịch! Bịch! Bịch!”

Mấy trăm người khổng lồ đối đầu nhau, từng đợt sóng nổ khủng khiếp cuốn tới.

Cho dù đứng cách xa mấy trăm nghìn dặm thì mọi người vẫn có thể cảm nhận được sức mạnh kinh người đó.

“Đây chính là sức chiến đấu đỉnh cao sao? Mạnh quá, đúng là mạnh quá đi mất!”

“Sư tỷ, đây chính là sức chiến đấu thực sự của sư tôn chúng ta sao?”

Mèo mập gần như không dám tin vào mắt mình.

Hạc xinh hai mắt lóe sáng: “Đây chính là sức chiến đấu thực sự của sư tôn chúng ta!”

“Ôi!”

Những người khác cũng không khỏi kinh ngạc: “Mạnh quá, đúng là mạnh quá đi mất!”

“Trận chiến cấp độ này, đừng nói là tham gia, cho dù là vây xem thì cũng không đủ trình!”

“Các anh nói xem Bắc Dương Đạo chủ sẽ thắng hay là Tông chủ thắng?”

Trước đó bọn họ còn tin chắc Hóa Vũ đạo quân có thể thắng, nhưng bây giờ thì họ không còn tự tin như vậy nữa.

Sức chiến đấu mà Trần Dương thể hiện thực sự là quá mạnh.

Trong lúc chiến đấu với Hóa Vũ đạo quân, Trần Dương cũng đang nhanh chóng nắm bắt sức mạnh của bản thân.

Mỗi lần đối đầu là một lần trưởng thành, Thôi Diễn đạo vận đang không ngừng phân tích thực lực của anh.

“Sức mạnh thân xác của mình vẫn chưa bằng được Tông chủ, nhưng 54 nghìn huyệt khiếu đã kéo gần khoảng cách giữa mình và ông ấy”.

“Nguyên thần và thần niệm của mình không bằng Tông chủ, chiến đấu cũng vất vả, nếu Tông chủ muốn bỏ chạy, hoặc đánh lâu dài thì chắc có bảy phần là mình thua”.

“Hơn nữa càng kéo dài thời gian thì tỷ lệ thắng sẽ càng nhỏ!”

Đạo quân đã nắm được quy tắc thì không thể chỉ có chút thực lực thế này được.

Trần Dương đang phân tích Hóa Vũ đạo quân, sao ông ấy lại không phân tích Trần Dương chứ?

“Thân xác, thần hồn, thần niệm của thằng nhóc này đều kém mình, nhưng sao cậu ta lại có sức mạnh lớn đến vậy nhỉ?”

“Chỉ có sức mạnh thế giới mới chống lại được vũ trụ sao trời, trước đó mình cảm nhận được khí tức tương đồng trên người cậu ta, lẽ nào cậu ta cũng đi theo đạo nội diễn vũ trụ?”

“Nếu là vậy thì đáng sợ quá, điều này cho thấy cậu ta nghiên cứu còn sâu hơn cả mình, một khi Hóa Thần thì chắc chắn có thể trấn áp được cả mình!”

“Hạt giống tốt, hạt giống tốt tuyệt đối, nếu có thể làm Tông chủ thì chắc chắn có thể dẫn đầu một thời đại!”

“Nhóc con, cứ đánh thế này thì còn lâu mới xong, hay là hai chúng ta dùng chiêu mạnh nhất của mình để quyết định thắng thua, được không?”

Hóa Vũ đạo quân nói.

Trần Dương nghĩ một lát rồi gật đầu: “Được!”

“Động Thiên Nhất Kích, Bi Thảm Thế Giới!”

Sức mạnh của 54 nghìn động thiên huyệt khiếu được phóng ra hết.

“Vũ Trụ Sao Trời, Sát Na Quang Hoa!”

Một luồng thần quang vô cùng rực rỡ bay từ trong tay Hóa Vũ đạo quân ra, nhằm thẳng vào Bi Thảm Thế Giới của Trần Dương.

Không có bất cứ tiếng động nào, 1 giây sau, thần quang tắt lịm, Bi Thảm Thế Giới vỡ nát.

Khoảng trống vũ trụ hình thành trong khoảnh khắc đó cắn nuốt tất cả mọi thứ xung quanh.

Sóng vũ trụ siêu mạnh lan ra, linh cơ vũ trụ trở nên hỗn loạn.

“Tiếp tục lùi lại!”

Đại Thủy chân quân hét lớn, con rồng đỏ trong tay cũng co rúm cả người lại.

“Thật đáng sợ!”

Mọi người tiếp tục lùi lại hơn trăm nghìn dặm.

Trận chiến quy mô lớn như vậy, nếu ở đại lục Thần Ma thì phạm vi 500 nghìn dặm xung quanh đã bị đánh cho nát tan tành rồi.

Sát thương kiểu này khó mà vãn hồi được, mà sẽ lưu lại dấu vết cả chục triệu năm trên đại lục đó.

Nhưng vũ trụ thì khác, năng lượng khổng lồ, cùng với vô số quang tuyến vũ trụ sẽ nhanh chóng xóa mờ chút sát thương này.

Theo Trần Dương thấy, đạo vận và quy tắc bọn họ sinh ra để lại giống như virus, còn các loại năng lượng trong vũ trụ giống như phần mềm diệt virus vậy.

Trần Dương và Hóa Vũ đạo quân đều bất phân thắng bại.

“Rốt cuộc là ai thắng vậy?”

Càn Nguyên chân quân mở mắt, thì nhìn thấy Trần Dương nói: “Tông chủ thần thông quảng đại, tại hạ cam bái hạ phong”.

“Khoan đã, cam bái hạ phong cái quái gì, rõ ràng là hòa nhau!”

Hóa Vũ đạo quân hùng hổ bước lên: “Không được đi, chúng ta dùng cách cuối cùng để quyết định xem ai là người thắng!”
Bình Luận (0)
Comment