Long Tế Chí Tôn

Chương 672

Nhét Cơ Động vào Phật Quốc, Dương Phật không hề thấy sợ.

Sức mạnh của đức tin vô cùng vô tận hóa thành phật âm, Cơ Động sao có thể trốn thoát nổi.

“Lão tổ!”

“Mau thả lão tổ của chúng ta ra!”

“Chết tiệt!”

Đám đệ tử nhà họ Cơ rối rít lên tiếng.

“Đã lúc nào rồi mà các người còn rảnh rỗi để ý đến kẻ khác?”

Ma Dương cười lạnh một tiếng, xung quanh đều đã bị phong tỏa bởi kiếm trận, về cơ bản bọn chúng không thể chạy trốn được.

“Cho các ngươi hai sự lựa chọn, một là thần phục, hai là chết!”

Đám người này còn có chút giá trị lợi dụng, dùng sao bọn họ cũng là những đệ tử được tuyển chọn kỹ.

“Tiến lên!”

“Lũ ngu đần này!”

“Siêu Cấp Vũ Trụ Bạo Trác Quyền!”

Một quyền đánh ra đủ để trấn áp thời không, chiếm đoạt vạn cổ.

“Địch cho ta!”

“Địch gì? Các người lấy gì ra địch được!”

Lại một chưởng màu vàng kim vỗ xuống.

Đè bọn chúng nằm rạp ra đất, anh ta tạo ra một ngọn núi lớn màu vàng, đè bọn chúng dưới chân núi, không thể động đậy nổi.

“Anh đúng là mạnh thật đó!”

Ma Dương cười nói.

Dương Phật xoa chiếc đầu nhẵn bóng của anh ta nói: “Tôi mạnh cũng đồng nghĩa với anh mạnh, anh mạnh thì tôi cũng mạnh!”

“Ha ha, nói có lý!”



Cùng lúc đó, phía bên Bắc Dương và Nguyên Dương cũng xong xuôi.

Trong số ba nghìn tỉ quân, ngoài những kẻ trốn thoát ra, thì những nhân vật quan trọng của nhà họ Cơ không kẻ nào thoát nổi.

2500 tỉ quân bị anh ta bỏ vào túi.

Trong số đó có 500 tỉ là người nhà họ Cơ, bọn họ sẽ bị đưa đến tinh vực cải tạo lao động để tiến hành cải tạo.

Cơ Động bị tẩy não. Còn Cơ Thắng và Cơ Thao thì hoàn toàn quy phục.

Cuối cùng đám người Ma Dương thương lượng với nhau, quyết định để Cơ Động đem theo mấy trăm đệ tử nhà họ Cơ trốn về, để làm nội ứng.

Đến khi nhà họ Cơ nhận được tin tức, thì cũng đã chục ngày trôi qua.

Chuyện này khiến ai nấy đều vô cùng kinh hãi.

Nhà họ Cơ cũng chịu đả kích lớn.

“Cơ Động, ta cần một lời giải thích!”

Cơ Hoàng ngồi trên ngai vàng, mặt lạnh như đá, không ai biết ông ta thực sự đang nghĩ gì.

“Bẩm Bệ hạ, thế của quân Ma Vương quá lớn, đằng sau chúng còn có nhiều thế lực chống lưng nữa!”

Đám người Ma Dương đã bàn bạc với nhau là khuấy đục chuyện này lên là được.

“Ý ngươi là các Đế vực khác sao?”

“Đúng ạ!”

Cơ Động nói: “Chúng ta đều đã trúng quỷ kế của quân Ma Vương, trên thực tế thủ lĩnh của bọn chúng chỉ là bù nhìn, kẻ đứng sau thao túng chính là người của những Đế vực khác”.

“Thậm chí… còn có người nhà họ Cơ chúng ta!”

Cái gì?

Mọi người lần lượt đứng lên.

Có kẻ gian bên trong chúng ta?

Tin này khiến ai nấy đều chấn động.

Cơ Hoàng nhíu mày một cái: “Có bằng chứng gì không?”

“Dạ có!”

Cơ Động cắn răng nói: “Chính là Cơ Thắng và Cơ Thao!”

“Nếu như bệ hạ không tin, có thể đi điều tra!”

Đám đệ tử trở về cùng với Cơ Động thực ra cũng đã bị tẩy não trước đó rồi.

Dù là hồn phách còn ở lại, nhưng trí nhớ đã bị sửa đổi.

“Cơ Động có tội, không dạy dỗ tốt kẻ dưới, xin Bệ hạ giáng tội!”

Cơ Động vô cùng xấu hổ nói.

“Chúng thần có tội, xin Bệ hạ giáng tội!”

Đám đệ tử bại trận nhà họ Cơ cùng đồng loạt quỳ xuống đất nhận tội.

Không ai ngờ được, sự thật đằng sau lần bại trận này lại là như vậy cả.

Lúc này sắc mặt Cơ Hoàng trở nên khó coi.

Lòng ông ta dấy lên nhiều mối nghi ngờ, nhưng vì tin tưởng Cơ Động là cường giả cảnh giới Quy Nhất, liền nói: “Cho dù là có tốn thời gian đi chăng nữa, cũng phải làm rõ vụ này”.

Nhà họ Cơ bị đánh bại hai lần liên tiếp, đây quả thực là một cú đả kích vô cùng lớn.

Thêm vào đó việc tổn lại quá nhiều đệ tử trong gia tộc cùng với vụ làm phản của hai lão tổ cảnh giới Quy Nhất, chả khác nào một đòn chí mạng.

Tại sao bọn bọ lại làm phản.

Nếu như đúng là sau lưng họ có sự chống lưng của những Đế vực khác, vậy thì tại sao?

Chuyện ngày càng trở nên rắc rối khó hiểu.

“Đa tạ Bệ hạ!”

Cơ Động cùng đám đệ tử kia quỳ sụp xuống đất.

Sau khi bọn họ rời đi, Cơ Hoàng mới nói: “Điều tra, nhất định phải điều tra ra!”

“Tuân lệnh!”



Chuyện nhà họ Cơ điều động ba nghìn tỉ quân đã được truyền ra ngoài.

Những Đế vực khác cũng đều nhận được tin tức.

Lệnh Đồ Ma của nhà họ Cơ, giờ trở thành trò cười cho thiên hạ.

Bọn họ giễu cợt, nhưng cũng không quên cảnh giác.

Đặc biệt là tin đồn được lưu truyền giữa các đại vực.

Chính là sau lưng quân Ma Vương có thế lực chống đỡ, đều là người của Đế vực.

Nếu không có sự chống lưng của bọn họ, thì quân Ma Vương không thể nào mạnh như vậy được.

Trước đây có nhiều người thảo luận về chiến lược của quân Ma Vương, nhưng vẫn không nghĩ ra.

Nhưng tin đồn này vừa được tung ra, thế giới bờ bên kia Hỗn Độn trở nên sôi sục.

Mấy đại vực cũng bắt đầu công cuộc điều tra.

Đặc biệt là đám phản loạn, nghịch đảng trước đây.

Nếu như bọn chúng cấu kết với nhau, thì hậu quả sẽ vô cùng khó lường.

Đây cũng chính là điều Ma Dương muốn.

Cơ Thắng, Cơ Thao cũng đã trở thành đạo soái dưới chướng của quân Ma Vương.

Chinh chiến khắp nơi, cuối cùng tin đồn hóa thành sự thật.

Trải qua hàng nghìn năm, số đại vực bị quân Ma Vương khống chế đã lên đến 50 nghìn, dường như bọn họ đã nổi lên thành thế lực lớn thứ 11.

Nếu như một thế lực đơn lẻ nào muốn tiêu diệt quân Ma Vương, thì đúng là điều không thể.

Vào lúc này, Trần Dương cũng thuận lợi đột phá lên cảnh giới Quy Nhất.

Sức mạnh lớn lên, hết lần này đến lần khác rửa sạch thân thể.

Sức mạnh đang dần đột biến.

Tất cả các đại lộ đều ngưng tụ lại với nhau.

Quy Nhất!

Vạn đạo Quy Nhất!

Vạn vật Quy Nhất!

Toàn bộ các đại đạo đều dung hợp với nhau, vô số thể ngộ đang lưu chuyển trong lòng.

Tế bào thân xác cũng dần dần tăng lên.

Còn có ý niệm dương thần, cũng tăng lên đến Quy Nhất.

Điều này đòi hỏi một quá trình dài hơi, nhưng trước khi cuộc chiến Hoàng tộc xảy ra, chắc sẽ ổn định được hoàn toàn.

Được nuôi dưỡng bởi mấy chục nghìn đại vực, tài nguyên không bao giờ thiếu.

Một nghìn năm, rồi lại một nghìn năm nữa trôi qua!

Lúc này tổng cộng đã 8 nghìn năm trôi qua, quân dưới chướng quân Ma Vương nhiều vô kể, tiến bộ nhanh nhất chính là con em nhà họ Trần.

Trần Tú suýt chút nữa là đột phá lên cảnh giới Vô Hạn!

Trần Bất Hối, Trần Côn cũng vậy.

Những anh chị em khác thì vẫn còn hơi yếu một chút.

150 nghìn đại vực.

Không hổ danh là đại vực lớn nhất, thậm chí còn lớn hơn cả Phong vực.

Hơn nữa, hết thảy đều trực tiếp nằm trong sự quản lý của quân Ma Vương.

Thảm nhất lúc này phải kể đến nhà họ Cơ, từ 80 nghìn đại vực, hiện giờ chỉ còn lại một nửa.

Có thể nói là sự kiện quật khởi của quân Ma Vương, xuất phát trên nền tảng nhà họ Cơ.

Giờ nhà họ Cơ chỉ có thể liên kết với nhà họ Nhậm, nhà họ Khương.

Thật ra là vì quân Ma Vương xâm chiếm lãnh địa của ba đại vực này nhiều nhất.

Chuyện của Cơ Động năm đó, đã được điều tra rõ, đúng như lời ông ta nói.

Bởi vì nhà họ Cơ liên tiếp bị đánh bại, nên bọn họ đã bế quan 2000 năm, sau đó Cơ Hoàng mới bắt đầu sử dụng lại họ.

Vũ khí mạnh nhất của nhà họ Cơ chính là bảo ấn mà năm đó lão tổ đã Thượng Giới của nhà họ Cơ để lại, đó là bảo vật Siêu Thoát, cảnh giới Quy Nhất không bao giờ là đối thủ cả.

Đây cũng là nguyên nhân chính giải thích tại sao nhà họ Cơ và các Đế vực không bị đánh đổ.

Tuy bảo vật Siêu Thoát tuy mạnh, nhưng xét cho cùng cường giả cảnh giới Quy Nhất mới là điểm quyết định.

Sau hàng triệu kỷ nguyên, lão tổ nhà họ Cơ còn chưa được 30 người, cho dù cộng thêm hai kẻ phản bội là Cơ Thắng và Cơ Thao, thì cũng chỉ mới được có 28 người.

Cuộc chiến Vương tộc sắp kết thúc, mở ra cuộc chiến Hoàng Tộc.

Đến lúc đó nhất định sẽ đánh rất kịch liệt.

“Cố gắng phòng thủ, chống đỡ cho đến khi cuộc chiến Hoàng Tộc xảy ra, chỉ có kẻ thắng sau cùng, mới có thể giành được tấm vé lên thuyền”.

Cơ Hoàng chắp hai tay sau lưng, trong tay ông ta có bảo vật Siêu Thoát, hơn nữa bản thân ông ta cũng là Quy Nhất viên mãn, nên cũng không sợ thua.

Muốn phá vỡ được bảo vật Siêu Thoát, nhất định phải có sức mạnh Siêu Thoát.

Chỉ e người tính không bằng trời tính.

Mỗi một kỳ nguyên sẽ xuất hiện một vị con trời, dù không có bảo vật Siêu Thoát đi chăng nữa, cũng sẽ xuất hiện một người Siêu Thoát.

Ví dụ như lão tổ nhà họ Cơ chính là một người như thế!

“Quân Ma Vương nhìn thì rất mạnh, nhưng đó chỉ là vẻ bên ngoài. Một khi cuộc chiến Hoàng tộc xảy ra, những kẻ đứng đằng sau nhất định sẽ trở mặt vì lợi ích của bản thân”.

Sau khi Cơ Hoàng phân tích ra như vậy, tâm trạng ông ta cũng trở nên tốt hơn.

Nhưng ông ta không thể nào nghĩ ra được, đây chỉ là mưu kế bình thường của Trần Dương.

Cái anh cần là tài nguyên, nhưng anh cũng tiện thể giải phóng được những người dân thường đã bị chèn ép hàng mấy triệu kỷ nguyên.

Những con người nghèo khổ này, trong con người họ có những tiềm lực to lớn mà dòng dõi Vương tộc không thể nào tưởng tượng ra nổi.

Trong mấy nhìn năm ngắn ngủi, những đại vực bị quân Ma Vương khống chế phát triển một cách nhanh chóng.

Kết hợp với nhiều yếu tố khác, dần tạo nên một chế độ vững chắc mới.

Không có gì có thể ngăn nổi.

Chế độ mới tốt đến mức nào sao? Tốt đến mức những người dân thường ở những đại vực khác đều kéo nhau đến nương nhờ.

Quân Ma Vương đi đến đâu, đều dùng tình cảm chân thành nhất đối đãi với trăm họ, khiến bọn họ cảm thấy yên tâm.

Ma Dương đã từng nói, tuyệt đối không để cuộc chiến Vương Tộc ảnh hưởng đến dân thường. Còn cuộc chiến Hoàng tộc sau này, cũng sẽ không để ảnh hưởng đến dân thường.

Cái bọn họ làm được không chỉ có sự giải phóng, mà nhân tiện còn tạo lên được lòng tin trong dân.

“Bản tôn đã đột phá rồi, nên trước khi cuộc chiến Hoàng tộc xảy ra tôi cũng phải cố gắng đột phá”.

Ma Dương nói: “Hai trăm nghìn đại vực đã là cực hạn rồi, nói chung cũng đã đủ, chúng ta chỉ có thể làm bao nhiêu đó thôi”.

Những người khác cũng rối rít gật đầu.

Đúng là cuộc chiến Hoàng tộc sẽ gây nên chiến tranh lớn.

10 đại Đế vực, còn có những Hoàng giả của Đế vực khác nữa, nhất định sẽ được điều động hết ra.

Mặc kệ cho bọn chúng đánh, nếu như bọn chúng tìm đến cửa, thì việc cần làm chính là phát triển sức mạnh của liên minh các nước, cố gắng tăng tu vi của bản thân lên.

Ma Dương, Nguyên Dương, Dương Phật, Bắc Dương, hóa thân Âm Dương Ngũ Hành hiện giờ đều đang kẹt ở biên giới đột phá lên Quy Nhất.

Sau khi bọn họ đột phá, nhất định sẽ giúp ích nhiều cho Trần Dương,

Để trấn áp được thế giới bờ bên kia Hỗn Độn, một mình anh thì khó mà làm được.

Sau nhiều năm tìm hiểu, bọn họ cũng đã biết được nguyên nhân vì sao 10 đại Đế vực có thể tồn tại sừng sững như vậy.

Bảo vật Siêu Thoát!

Trần Dương cũng không dám chắc mình có bảo vật Siêu Thoát thật hay không.

Hỗn Nguyên Kiếm của anh đã nuốt vô số oán linh Hỗn Độn, hiện giờ nó mạnh đến mức nào, anh cũng không rõ lắm.

Còn có la bàn định giới.

Anh đã từng thử nghiệm ở vùng niết bàn Hỗn Độn.

Nó có thể trấn áp được cả vùng niết bàn Hỗn Độn.

Còn có Hỗn Nguyên Đỉnh.

Bởi vì luyện chế một lượng khí Hỗn Độn niết bàn lớn, nên nó cũng được coi là một tài sản kinh khủng.

Ba món pháp bảo này chính là ba món bảo bối mạnh nhất của anh.

Bất kỳ món nào cũng có thể trấn áp được vũ trụ tinh không, cửu thiên thập địa.

Vào lúc mọi người đang tập trung vào việc bế quan tu luyện, thì Trần Dương đã xuất quan rồi.

Thời gian vài năm đối với anh không có ý nghĩa gì lớn, dù là thời gian bên trong kết giới thì cũng vậy.

Cảnh giới đã ổn định, nên lại càng khó đột phá, chi bằng sống vui vẻ cùng gia đình.

Lại 1 nghìn năm trôi qua, sau khi Ma Dương xuất quan, thì mấy trăm năm sau Nguyên Dương, Bắc Dương, Dương Phật… cũng lần lượt đột phá.

Con em Trần Thị cũng lần lượt đột phá lên cảnh giới Vô Hạn!

Giờ phải nói đến Cô Tô.

Lão già này bây giờ vẫn đang loay hoay không ngừng, ông ấy đã trở thành cường giả cảnh giới Hỗn Độn hậu kỳ.

Hơn nữa, ông ấy còn đã lập gia đình. Sống mấy triệu kỷ nguyên mà chưa từng nghĩ đến chuyện lập gia đình như Cô Tô, khi thấy Trần Dương gia đình hòa thuận, con cháu đầy đàn, thì làm sao mà không hâm mộ cho được.

Con cháu đầy nhà, chinh chiến mọi nơi, như vậy có đáng hâm mộ hay không.

Bao năm cầy cuốc, cuối cùng cũng tạo ra được một gia tộc hùng mạnh.

Ba con oắt cũng đã trưởng thành, đóng vai trò là đặc sứ của quân Ma Vương, chịu trách nhiệm tuần tra các đại vực.

Nơi nào có chuyện bất bình thì sẽ có bóng dáng của ba đứa nó.

Bọn chúng rất được chào đón trong đại vực Liên Minh.

Mạc Sát trở thành ủy viên cải cách của đại vực Liên Minh.

Giữ vai trò mở mang tư tưởng cho mọi người.

Trong hàng triệu đại vực là vô số sinh linh chủng tộc.

Sở trường của Mạc Sát chỉnh là diệt trừ mối ngăn cách giữa các chủng tộc.

Vậy nên việc anh ta đảm nhận chức vụ ủy viên cải cách này là hết sức phù hợp.

Anh ta cũng muốn trợ giúp sư phụ chinh chiến khắp nơi, nhưng anh ta biết sức mình có hạn, rồi bên cạnh Trần Dương cũng không thiếu gì cao thủ.

Cái anh thiếu đó chính là người có khả năng cai quản, cho nên anh ta cam tâm tình nguyện xung phong đảm nhận việc này.

Nhìn đại vực Liên Minh ngày càng trở nên tốt hơn, thì những công sức anh ta bỏ ra kể cũng đáng.

Chính vào lúc Mạc Sát đang tiến hành cải cách, sau mấy nghìn năm cuộc chiến Vương tộc diễn ra, cuộc chiến Hoàng tộc bắt đầu nhen nhóm!
Bình Luận (0)
Comment