Long Tế Chí Tôn

Chương 679

“Ngươi muốn chết à!”

Khương Vũ giận dữ, bộ dạng răng nanh mặt quỷ lại càng kinh khủng hơn.

Kính Bình Thiên trong tay ông ta liên thông với 18 tầng địa ngục Tu La của Khương vực.

Có thể truyền tống một lượng lớn quỷ nô.

Mấy triệu kỷ nguyên trôi qua, quỷ nô nhiều không đếm xuể!

Hơn nữa Nguyên Dương rất mạnh, ít nhất là mạnh hơn ông ta. Ông ta có bảo vật Siêu Thoát mà còn yếu hơn đối phương một bậc, nếu không tìm người giúp đỡ, thì chỉ còn đường chết.

Còn về Nhậm Thiên Thu, ông ta không còn hơi đâu mà nghĩ tới nữa.

Cho dù là có thêm thần lực thì cũng bị đánh đến mức không ngẩng đầu lên được.

Kích hoạt pháp lực, khoảnh khắc đó, kính Bình Thiên trong tay liên thông với 18 tầng địa ngục Tu La của Khương vực.

Quỷ nô nhiều đến mức che trời lấp đất nhào ra từ kính Bình Thiên.

Tu vi yếu nhất là cảnh giới Hỗn Độn, mạnh nhất là Quy Nhất viên mãn!

“Giết cho ta, giết hết đi!”

Quỷ nô nhào lên điên cuồng.

Nhưng vào lúc này, Phật quang vô lượng chiếu rọi, một giọng nói bình thản vang lên: “Chưởng Trung Phật Quốc của ta hẳn có 8 bộ, đạo A Tu La nên thành 1 đạo!”

Bàn tay màu vàng giáng từ trên trời xuống, trong chớp mắt hàng chục triệu quỷ nô đã bị đưa vào Chưởng Trung Phật Quốc của Dương Phật.

Khương Vũ kinh hãi: “Sao lại thế được, không thể nào!”

Dương Phật cười tủm tỉm nhìn ông ta: “Sao lại không thể?”

“Nhanh lên đi, mấy chục triệu quỷ nô có là gì, thả ra nữa đi!”

Đạo Phật trời sinh đã khắc đạo A Tu La và đạo Quỷ.

Đám quỷ nô bị thu vào Chưởng Trung Phật Quốc, không hề lên tiếng, giống như một giọt nước chìm vào biển rộng.

Khương Vũ run rẩy, ông ta không phải thằng ngu, có người này ở đây, cho dù ông ta có thả bao nhiêu quỷ nô ra chăng nữa thì cũng không thay đổi được gì!

Việc duy nhất có thể làm là chạy trốn!

Nhìn đám đệ tử Khương tộc bại trận bị giết, lòng ông ta đau như cắt.

Nhưng ông ta không thể quan tâm nhiều thứ đến vậy, kính Bình Thiên liên thông với địa ngục Tu La của Khương vực, có thể thả quỷ ra, tất nhiên cũng có thể thông qua kính Bình Thiên để trở lại địa ngục Tu La!

“Các ngươi hãy đợi đó!”

Khương Vũ căm hận nói, sau đó chui vào kính Bình Thiên, biến mất không thấy bóng dáng!

“Để ông ta chạy thoát rồi!”

Nguyên Dương lắc đầu, đúng là sơ ý, vốn dĩ đang định đánh chết ông ta.

Dương Phật cũng gãi đầu: “Ngại quá, làm ông ta sợ chạy mất”.

“Không sao, trốn rồi thì thôi”.

Nguyên Dương nói rồi xoay người tham gia vào trận chiến khác.

Mà lúc này, Nhậm Thiên Thu đã dùng hết tất cả con át chủ bài của mình.

Thần pháp lực, roi đánh Thần, thậm chí thiêu đốt thần pháp lực để bộc phát sức mạnh gấp mấy trăm lần cũng không ích gì.

Cho dù sức mạnh của ông ta có bùng nổ bao nhiêu thì đối phương đều có thể đè đầu ông ta dễ như trở bàn tay.

Lúc này ông ta mới hiểu, đối phương đang chơi trò mèo vờn chuột, đùa giỡn bỡn cợt ông ta.

Nhậm Thiên Thu vừa phẫn uất vừa bất lực.

Đánh rồi lại đánh, bỗng dưng ông ta có cảm giác muốn từ bỏ.

“A…”

Đúng lúc này, bên tai có tiếng kêu thảm thiết, xoay người vừa nhìn thì thấy đó là tiếng của cháu trai mình Nhậm Độc Tôn bị tiểu bá vương của quân Ma Vương vờn chết đi sống lại!

“Còn ngang ngược không, còn ra vẻ không?”

Trần Tú cầm cây trường thương, đập mạnh lên người Nhậm Độc Tôn, đánh đến mức xương cốt vỡ nát, dương thần sụp đổ!

“Mẹ nó, ông đây ghét nhất mấy người ra vẻ ta đây!”

Trần Tú vừa nói vừa đánh.

“A…”

Nhậm Độc Tôn liên tục kêu thảm thiết, giờ phút này, niềm tự hào và kiêu ngạo của hắn ta đã hoàn toàn bị Trần Tú đánh tan.

“Chết đi!”

Trần Tú đâm xuyên đầu hắn ta.

Bá Thiên Thần Linh của Nhậm Vực - Nhậm Độc Tôn đã chết!

“Tôn Nhi!”

Tim Nhậm Thiên Thu rỉ máu, ngoài mặt Nhậm Độc Tôn là cháu ông ta nhưng trên thực tế, đó là con riêng của ông ta!”

“Mày đáng chết!”

Roi đánh Thần quất về phía Trần Tú.

Trần Tú vô địch trong cảnh giới Vô Hạn nhưng không có nghĩa cậu có thể đấu vượt cấp với Quy Nhất.

Hơn nữa đối phương đang cầm roi đánh Thần, là hình chiếu của bảo vật Siêu Thoát.

Đến Ma Dương cũng đã bắt đầu mệt mỏi!

Khi Trần Tú nhìn thấy roi đánh Thần vung về phía mình thì cậu đã không kịp phản ứng nữa rồi, mắt thấy nó sắp đánh lên người mình thì bàn tay khổng lồ đã bắt lấy roi đánh Thần.

Chính là Ma Dương!

“Bắt nạt trẻ con thì là cái thá gì!”

Ma Dương cười lạnh, không muốn đùa với ông ta nữa.

Thực lực khi người này cầm roi đánh Thần cũng tương đương khi anh ta khởi động đẳng thứ 2, thứ 3, không thể xử lý trong vòng một chiêu nữa.

“Vô Địch Vũ Trụ Bạo Trác Quyền siêu cấp nghiêm túc!”

60 nghìn tỉ tế bào liên kết lại với nhau, sức mạnh vô hạn rót vào một cú đấm.

“Ầm!”

Cú đấm này chỉ là sức mạnh thân xác thuần túy, roi đánh Thần hóa thành từng mảnh nhỏ rồi biến mất; Nhậm Thiên Thu hoàn toàn nổ tung; thời quang, không gian, nhân quả hoàn toàn bị trừ khử!

Chết ngay tức khắc!

Không những thế, sức mạnh còn lại của nắm đấm không hề suy giảm, tung hoành ngang dọc, không biết đã nghiền nát bao nhiêu quân địch.

Đến lúc này, tất cả những cấp cao của nhà họ Cơ, nhà họ Khương, nhà họ Nhậm đều đã đền tội.

Cuộc chiến kéo dài tận 10 canh giờ.

“Cơ Viễn, Khương Vũ, Nhậm Thiên Thu đã chết rồi, bỏ vũ khí xuống sẽ không bị giết!”

Giọng của Ma Dương vang vọng khắp chiến trường.

Sau đó người của đội quân Ma Vương cũng hô lên: “Cơ Viễn, Khương Vũ, Nhậm Thiên Thu đã chết rồi, bỏ vũ khí xuống sẽ không bị giết!”

Trong nháy mắt, chiến trường đang giằng co chợt yên tĩnh lại, giống như có một bàn tay ấn nút tạm dừng.

Lúc này, nhóm cán bộ quân Ma Vương trà trộn trong liên quân 3 nhà đã tìm được cơ hội, lần lượt nhảy ra: “Tôi đầu hàng!”

“Loảng xoảng”, vũ khí bị ném xuống đất.

Có người thứ 1 sẽ có người thứ 2, người thứ 3… sau đó kéo dài liên miên.

Đại quân 10 nghìn tỉ chinh phạt quân Ma Vương đã thất bại!

Thoáng chốc, tin đại quân ba nhà thất bại đã lan truyền khắp thế giới bờ bên kia Hỗn Độn.

Nhà họ Cơ, nhà họ Khương, nhà họ Nhậm trở thành kẻ bại trận đáng thương.

Đặc biệt là nhà họ Cơ, giờ phút này đang bị hai nhà Khương, Nhậm chất vấn!

“Hơn 3 nghìn tỉ binh sĩ đó, hai nhà chúng tôi gộp lại hơn 6 nghìn tỉ quân, bây giờ đang là thời điểm mấu chốt thế này mà toàn làm mướn không công cho quân Ma Vương!”

Đặc sứ nhà họ Khương đứng lên, nước miếng sắp phun đến mặt đại thần Chiến Tranh nhà họ Cơ.

“Nội gián của nhà họ Cơ các người mới là ngòi nổ cuối cùng cho sự thất bại của trận chiến này! Tôi mong nhà họ Cơ hãy cho chúng tôi một lời giải thích, nếu không… đừng trách chúng tôi không bỏ qua!”

“Đúng vậy!”

Đặc sứ nhà họ Nhậm nói: “Chuyện này mà không có lời giải thích hợp lý thì không xong đâu!”

Thấy sứ đoàn hung hăng, người nhà họ Cơ xấu hổ cúi đầu, im lặng không nói gì.

Sắc mặt của Cơ Hoàng ngồi trên ngai vàng phía trên cũng cực kỳ khó chịu.

Ông ta không ngờ Cơ Động lại phản bội.

Cuối cùng còn cầm bảo vật Siêu Thoát của nhà họ Cơ, tàn sát quân mình!

Đúng là điên rồ.

Tiện thế đẩy nhà họ Cơ vào chỗ chết.

Nếu không xử lý chuyện này sao cho êm xuôi, chắc chắn liên minh ba nhà sẽ tan rã, ép bọn họ phải nương nhờ Đế tộc khác. Sách này do Perfect Planet dịch và phát hành, mọi hành vi vi phạm bản quyền sẽ bị truy cứu theo pháp luật.

Ai cũng biết nhà họ Cơ đã có gián điệp hai lần, cho dù bọn họ có nương nhờ thì cũng sẽ không ai sẵn sàng chấp nhận.

Dù sao không ai dám chắc liệu nhà họ Cơ có gián điệp nữa hay không.

Chiêu này cao siêu thật, gần như chặt đứt đường lui của nhà họ Cơ.

“Bệ hạ, thần cảm thấy chuyện này có gì đó rất lạ!”

Lúc này, Tông Vương nhà họ Cơ - Cơ Thuấn đứng lên.

“Ồ, ngươi nói thử xem!”

Cơ Hoàng nhìn Cơ Thuấn, nói một cách chính xác, tất cả mọi người đều đang nhìn ông ta.

Cơ Thuấn tiếp tục nói: “Thần nghi ngờ, Cơ Động này không phải là Cơ Động của trước kia, rất có thể ông ta là giả!”

“Đúng vậy! Sao ta lại không nghĩ đến điều này nhỉ!”

“Còn Cơ Thao và Cơ Thắng nữa, có lẽ họ đã chết trận từ lâu rồi!”

“Thuấn Vương nói đúng, chắc chắn đây là âm mưu của quân Ma Vương, chắc chắn là muốn vu oan giá họa cho nhà họ Cơ chúng ta!”

Mọi người sôi nổi hùa theo, Cơ Hoàng cũng gật đầu: “Đúng vậy, người đâu, điều tra rõ chuyện này cho ta!”

“Vâng!”

Đại thần Chiến Tranh bước ra khỏi hàng nói.

Ông ta hiểu, Cơ Hoàng muốn chứng thực chuyện này, cho dù Cơ Động là thật hay giả thì tóm lại, chắc chắn ông ta phải là giả!

Phải biến nhà họ Cơ thành người bị hại!

Sao hai đặc sứ lại không hiểu, vừa định bước ra khỏi hàng là đã nghe Cơ Hoàng nói: “Nhà họ Cơ của ta cũng là bên thua cuộc, cũng là bên bị hại, cho nên mời đặc sứ về nói với Khương Hoàng, Nhậm Hoàng, nhất định ta sẽ điều tra rõ, cho họ một lời giải thích thỏa đáng!”

“Bãi triều!”

Nói xong, Cơ Hoàng xoay người rời đi, ông ta không hề cho đoàn đặc sứ có cơ hội nói chuyện.

Đoàn đặc sứ không biết làm thế nào, cuối cùng hung hăng nói: “Chúng tôi sẽ bẩm báo từng chữ với Bệ hạ của chúng tôi!”

Nói xong, cả đoàn tức giận rời đi!

Đám đại thần, Tông vương nhà họ Cơ cũng thấy kính nể về sự nhanh trí của Cơ Thuấn.

Dăm ba câu đã khiến nhà họ Cơ trở thành nạn nhân, đúng là lợi hại thật!

“Chư vị cần phải điều tra rõ việc này, giải thích với người trong thiên hạ!”

Cơ Thuấn cười cười, xoay người rời đi!

Sau khi đặc sứ rời đi, hội nghị triều đình lần này đã lan truyền khắp thế giới bờ bên kia Hỗn Độn.

Sau khi Ma Dương nhận được tin, nhìn Cơ Động: “Từ này về sau ông là người giả mạo rồi!”

Cơ Động lạnh nhạt nói: “Thật giả gì chả được, chỉ cần có thể mở ra thế giới công bằng, cho dù tôi là người chết cũng được!”

Ma Dương gật đầu, không thể không nói thủ đoạn tẩy não của Dương Phật ghê gớm thật

Đây cũng là lý do tại sao sau khi Cơ Động trở về, họ không thể tìm được bất kỳ manh mối nào.

Cho dù thế nào thì trong trận đại chiến này, Cơ Động đã có vai trò quan trọng.

Anh ta cười, chẳng phải nhà họ Cơ nói Cơ Động là giả hay sao, thế cũng được, đúng như những gì họ mong muốn!

Nếu đã chiến rồi thì xử nhà họ Cơ trước!

“Bệ hạ, nhà họ Cơ chơi bẩn, không hề có chút thành ý nào!”

“Người nhà họ Cơ ăn nói lung tung, nói không chừng họ đã âm thầm cấu kết với quân Ma Vương!”

“Mong Hoàng Thượng hãy chấm dứt liên minh với nhà họ Cơ!"

Sắc mặt Khương Hoàng âm trầm, Khương Vũ là nhân vật cấp cao còn sống duy nhất trong trận đại chiến lần này.

“Truyền Khương Vũ!”

Nhìn vẻ mặt gượng gạo của Khương Vũ, Khương Hoàng nói: “Khương Vũ, ngươi hãy nói những gì ngươi biết đi!”

Khương Vũ gật đầu, kể chuyện Cơ Động giết Cơ Viễn.

“Nhà họ Cơ lòng lang dạ sói, thần nghi rằng, họ đã cấu kết với quân Ma Vương từ lâu rồi, thậm chí thần còn nghi ngờ rằng, quân Ma Vương chính là thế lực mà nhà họ Cơ đang nâng đỡ!”

Dứt lời, mọi người ồ lên!

“Bệ hạ, Vũ Vương nói đúng, nhà họ Cơ lòng lang dạ sói, hợp tác với bọn họ chẳng khác gì bảo hổ lột da, không thể tiếp tục được!”

“Thủ đoạn của nhà họ Cơ ghê gớm thật, vừa tự ngụy trang thành người bị hại, vừa cấu kết với quân Ma Vương, sát hại đồng minh, mong Hoàng Thượng hạ chỉ tấn công Cơ vực!”

Nghe tiếng ồn ào bên dưới, Khương Hoàng thấy phiền phức: “Đủ rồi, yên lặng di, để trẫm suy nghĩ!”

Chẳng lẽ ông ta không muốn phát binh tấn công Cơ vực hay sao?

Nhưng phát binh có tác dụng gì không?

Bây giờ không có chứng cứ thực tế.

Hơn nữa sức mạnh của Đế tộc tồn tại hàng trăm triệu năm là gì, là bảo vật Siêu Thoát!

Hai hổ cắn nhau, sau đó để người ta làm ngư ông đắc lợi hay sao?

“Bây giờ cứ duy trì trạng thái đã, không được tiết lộ bất kỳ câu nào về hội nghị triều đình hôm nay, nếu vi phạm sẽ tru di cửu tộc!”

Khương Hoàng nói: “Cho người đi nghe ngóng ý định của Nhậm Hoàng!”

“Dạ!”



Cùng lúc đó ở Nhậm Vực, trận đại chiến này, Nhậm Vực bị tổn thất nặng nề nhất, Nhậm Thiên Thu đã chết, Nhậm Độc Tôn đã chết, toàn bộ con cháu chi chính nhà họ Nhậm đã bị bắt.

Mồi lửa dẫn đến thất bại là sự phản bội của nhà họ Cơ!

Nhưng bây giờ nhà họ Cơ nói đây là âm mưu, Cơ Động đó là giả, là người của quân Ma Vương giả dạng.

Câu này, đến con nít còn không thèm tin.

Thuật biến hóa của ai mà lại cao siêu đến vậy, có thể giấu được Cơ Hoàng và đám đại thần?

Và điều quan trọng nhất là hình chiếu của bảo vật Siêu Thoát, chỉ có huyết mạch của chi chính mới có thể sử dụng được!
Bình Luận (0)
Comment