Long Tế Chí Tôn

Chương 681

“Đại thần gì mà xuất hành chỉ có hai người hả?”

Tiểu đội trưởng cười lạnh một tiếng: “Nếu biết điều thì mau thành thật khai báo!”

Nếu không phải sợ lại xảy ra rắc rối thì Cơ Thiện cũng muốn tát chết tên này ngay lập tức, đường đường là một đại thần Chiến Tranh, vậy mà bị một tên lính quèn vặn hỏi, chuyện này mà truyền về Cơ vực, thì chẳng phải sẽ bị người ta cười nhạo hay sao?

“Chúng tôi không phải gian tế…”

“Mau, bắt bọn chúng lại”.

Tiểu đội trưởng quát lên một tiếng, đám binh sĩ liền đâm cây giáo dài đến.

Vào lúc này, một giọng nói vang lên từ sau lưng: “Dừng tay!”

Nghe thấy vậy, tiểu đội trưởng liền vội vàng nói: “Mau dừng tay!”

“Đại tướng quân, ngài đến rồi!”

Trần Tú gật đầu, nhìn Cơ Lương và Cơ Thiện: “Có phải các người là đại thần của Cơ Quốc đến để nghị hòa kết liên minh hay không?”

“Đúng vậy! Tôi là Cơ Lương, Trung Quốc Hầu của Cơ Quốc, tôi là Cơ Thiện, là đại thần Chiến Tranh của Cơ Quốc!”

“Có bằng chứng gì không?”

“Đây là thư của Hoàng Đế chúng tôi!”

Cơ Lương biết vị Tướng quân trẻ tuổi này, đây chính là tiểu bá vương Trần Tú của quân Ma Vương.

Trần Tú nhận lấy bức thư, tuy chỉ là một tờ giấy mỏng nhưng lại nặng vô cùng.

Mở ra nhìn, phía trên còn có đóng dấu, đây chính là con dấu Phiên Thiên Ấn, là bảo vật Siêu Thoát.

“Chỉ có hai người thôi sao?”

“Có hai chúng tôi thôi!”

Cơ Lương nói: “Xin Trần Tướng quân bẩm báo với thủ lĩnh của các ngài!”

“Đi theo ta!”

Trần Tú nói rồi xoay người đi, chuyện này cậu ấy không thể tự quyết được.

Hai người kia vội vàng đuổi theo.

Sau khi tiến vào đại doanh của quân Ma Vương, hai người Cơ Lương nhìn xung quanh, nhìn kỹ quân kỳ và cách bố trí, mắt bọn họ sáng lên.

Quân mạnh như vậy, bảo sao không thắng!

Trong doanh trướng Đại soái, Ma Dương ngồi ở vị trí cao nhất, đám người Nguyên Dương, Dương Phật, Bắc Dương ngồi bên cạnh.

Phía dưới còn có đệ tử nhà họ Trần cùng với đệ tử Hàng Cổ Đệ Nhất Tông.

Vừa tiến vào bên trong, hai người đó cảm giác mình đang tiến vào hang cọp.

Khí tức trên người bọn họ đều vô cùng kinh khủng, đáng sợ hơn nhiều so với Cơ Quốc.

“Cơ Lương, Cơ Thiện người của Cơ Quốc xin chào lãnh tụ quân Ma Vương!”

Hai người chắp tay thi lễ.

Ma Dương cầm trong tay bức thư của Cơ Hoàng, cười mỉa: “Các người muốn nghị hòa kết liên minh với chúng ta sao?”

“Đúng vậy!”

Cơ Lương nói: “Chuyện nghị hòa kết liên minh lần này đều có lợi cho cả hai nhà chúng ta”.

“Ừ, vậy nói ta nghe xem nào!”

Ma Dương cười một tiếng, đặt bức thư lên trên bàn.

“Thứ nhất, có thể giảm bớt áp lực của quân Ma Vương. Thứ hai, có thể uy hiếp được những kẻ khác. Thứ ba, kết liên minh có thể đạt được nhiều lợi ích hơn trước. Thứ tư, cũng là điểm quan trọng nhất, nhân lúc liên minh nhà họ Khương và nhà họ Nhậm rạn nứt, quân Ma Vương có thể nhân cơ hội này công chiếm hai nhà đó!”

“Ồ, ngươi nói cũng có lý đấy, nghe khá hấp dẫn nhỉ”.

Ma Dương nhìn qua những người khác: “Mọi người nghĩ sao?”

Nguyên Dương bĩu môi: “Xương xẩu đấy”

Dương Phật nói: “Nhà họ Cơ bội tín bội nghĩa, nếu như chúng ta hợp tác cùng bọn họ, khác nào bảo hổ lột da, ai biết bọn họ có lén đâm sau lưng chúng ta một dao hay không?”

Bắc Dương nói: “Đối với chúng ta, bốn điểm tốt mà Trung Quốc Hầu kể ra đây, đáng tiếc lại không hề quan trọng. Ngược lại nếu như chúng ta hợp tác với các người, có khi còn phải ngày đêm phòng bị ấy chứ”.

“Đúng vậy, nhà họ Cơ các người không đáng tin, nghị hòa kết liên minh làm sao được!”

Cơ Lương và Cơ Thiện nhìn nhau, hai người này không bao giờ ngờ được rằng bọn họ sẽ nói như vậy.

Điều khiến hai kẻ này tức giận đó chính là cục diện ngày hôm nay đều là do một tay quân Ma Vương làm nên, vậy mà lại chỉ nhằm vào chuyện nhà họ Cơ bội tín bội nghĩa.

Trong lòng hai kẻ này vô cùng uất ức, nhưng lại không thể nói ra, chỉ biết im lặng.

“Nghe thấy chưa hả?”

Ma Dương nói: “Không có đám người nhà họ Cơ, quân Ma Vương vẫn đủ khả năng càn quét thiên hạ như thường”.

“Nhưng mà quân Ma Vương không có bảo vật Siêu Thoát, nếu không có nó, Đế tộc sẽ luôn đứng ở thế bất bại!”

Cơ Lương tiến lên phía trước, ánh mắt rực lửa nói: “Chỉ cần 10 đại Đế vực hợp sức lại với nhau, sớm muộn gì cũng sẽ đánh tan các người!”

“Ha ha, thì ra đây chính là con bài tẩy của các người sao?”

Ma Dương chẳng thèm để ý, nói: “Trong cuộc chiến Hoàng tộc, đại thế không thể thay đổi, bảo vật Siêu Thoát cũng không phải là thứ gì vạn năng”.

“Trừ khi trong trong Đế vực các người có người Siêu Thoát, nếu không… bảo vật Siêu Thoát trong tay các người, cũng không thể phát huy được toàn bộ thực lực”.

Sức mạnh của bản tôn lớn thế nào, bọn họ cũng không biết, nhưng nhất định là vượt qua cảnh giới Quy Nhất, còn có đạt đến Siêu Thoát hay không, thì vẫn khó nói!

Hơn nữa Hỗn Nguyên Kiếm trong tay Trần Dương đã có sức mạnh của bảo vật Siêu Thoát rồi, vô cùng mạnh.

Nếu như không phải sợ bọn chúng sẽ liên kết với nhau chống lại, thì Trần Dương đã ra tay từ lâu.

“Như này đi, mặc dù thực lực của nhà họ Cơ cũng chưa ra đâu vào với dâu, nhưng vẫn có thể làm con tốt thí”.

Ma Dương nói: “Nghị hòa cũng được, kế thành liên minh ta cũng đồng ý. Nhưng có điều, nhà họ Cơ phải trở thành đại vực phụ thuộc của quân Ma Vương, nếu không thì không cần bàn thêm gì nữa!”

Anh ta cũng không muốn vòng vo, nên đi thẳng vào chủ đề chính!

Chỉ cần nhà họ Cơ trở thành đại vực phụ thuộc của quân Ma Vương, thì anh ta có nhiều cách để thao túng đại vực này.

Đến lúc đó chuyện nội bộ của Cơ vực, chính là chuyện của quân Ma Vương.

“Còn nữa, Cơ Hoàng phải từ bỏ chức Hoàng Đế của mình đi, xưng Vương!”

Cái gì!

Hai người Cơ Lương cũng mất bình tĩnh, đây đâu gọi là kết liên minh, rõ ràng là muốn thâu tóm nhà họ Cơ.

“Lãnh tụ, chuyện này vô cùng quan trọng, chúng tôi có thể về bẩm báo Hoàng Đế được không?”

Chuyện này đã vượt quá phạm vi năng lực của bọn họ.

“Các người cũng sáng suốt đó, đến mức này rồi còn có thể giữ bình tĩnh được như vậy”.

Ma Dương nhìn Cơ Lương, anh ta vốn cho rằng họ sẽ nhảy dựng lên, kết quả họ lại vô cùng bình thản.

“Ngươi hãy về chuyển lời đến Cơ Vương là, nên đồng ý với những điều kiện ta đưa ra, nếu không thì ta sẽ phát binh đến!”

Đúng là một sự uy hiếp trắng trợn.

“Dạ, hạ thần nhất định sẽ chuyển lời”.

Cơ Lương vừa nói vừa chuẩn bị rời đi.

“Từ đã, ngươi ở lại, còn để hắn đi!”

Mặt Cơ Thiện biến sắc: “Lãnh tụ, hai quân giao chiến, không động đến sứ giả…”

“Ngươi thì biết cái gì, ta cảm thấy Trung Quốc Hầu rất được, nên muốn mời hắn ở đây làm khách vài ngày”.

Ma Dương liếc nhìn Cơ Thiện một cái.

Cơ Thiện toàn thân run rẩy, từ đầu đến cuối, đám người Ma Dương không coi hai người họ ra gì, thậm chí còn khinh thường nhà họ Cơ.

Giống như trong mắt bọn họ, nhà họ Cơ chẳng là cái gì vậy!

“Cơ Thiện, còn không mau xin lỗi lãnh tụ đi!”

Cơ Lương nhẹ giọng mắng: “Lãnh tụ yêu quý ta, nên mới giữ ta lại làm khách, sao đệ lại không biết phân biết tốt xấu thế hả!”

Cơ Thiện thừa hiểu ý của Nhị ca hắn, cắn răng, gắng gượng hạ mình cúi đầu: “Cơ Thiện trẻ tuổi chưa hiểu chuyện, xin lãnh tụ chớ trách!”

“Đi đi, ta chờ tin tức của ngươi, ta chỉ có thể chờ được mấy ngày thôi đấy”.

Ma Dương xua xua tay.

Cơ Thiện lui ra khỏi doanh trướng, nhanh chóng trở về Cơ vực.

Hắn vừa mới đi khỏi, Ma Dương liền nói: “Người đâu, mau đưa bức thư này ra thông báo với thiên hạ!”

“Dạ, lãnh tụ!”

“Biết phải làm thế nào rồi chứ?”

“Dạ!”

Đệ tử nhà họ Trần kia cười đen tối.

“Ừ, biết phải làm thế nào thì tốt rồi!”

Cơ Lương đứng một bên, hắn biết quân Ma Vương nhất định sẽ biến tấu bức thư này.

Nhằm bức bách nhà họ Cơ đến con đường chết.

Lẽ nào quân Ma Vương không sợ nhà họ Cơ nổi giận sao?

Hay là quân Ma Vương đã có biện pháp gì rồi?

Hắn suy nghĩ một lát, suy đoán chắc hẳn quân Ma Vương đã có trong tay bảo vật Siêu Thoát gì rồi.

Dù sao đối phương cũng đã chiếm cứ 300 nghìn đại vực, chuyện này đồng nghĩa với việc bọn họ hấp thu được 300 nghìn món bảo vật Siêu Thoát!

“Thế giới này đổi khác rồi, quân Ma Vương có trong tay bảo vật Siêu Thoát, kẻ nào dám kháng cự?”

Cơ Lương ngồi ở một bên, sắc mặt thay đổi.



Cơ Thiện trở lại Cơ vực, hắn truyền đạt lại những lời của Ma Dương, khiến sắc mặt Cơ Hoàng trông vô cùng khó coi.

Đại thần và Vương tộc phía dưới cũng nổi giận đùng đùng.

“Ức hiếp người quá đáng, Cơ vực chúng ta đâu dễ bị làm nhục như vậy!”

“Bệ hạ, vi thần xin đánh, nhất định phải đánh một trận sống mái với quân Ma Vương!”

“Đúng vậy, đánh đến cùng!”

Cơ Thiện cũng thấy bất lực, thái độ cứng rắn của quân Ma Vương, là điều bọn họ không nghĩ đến.

Từ bỏ danh hiệu Hoàng Đế để xưng Vương ư, chả khác nào bắt họ rút khỏi cuộc chiến Hoàng tộc.

Hơn nữa danh dự hàng trăm hàng nghìn năm của nhà họ Cơ cũng đổ xuống sông xuống biển, nếu vậy còn được coi là Đế tộc khỉ gì nữa?

Gia nhập quân Ma Vương, trở thành một phần của bọn họ, chuyện này chẳng phải ứng với những gì mà Cơ Lương suy đoán hay sao?

Quân Ma Vương muốn thống nhất đại cục sao?

Đến lúc đó, bọn họ có thể dễ dàng nhúng tay vào chuyện của Cơ vực.

Suy nghĩ hồi lâu, Cơ Hoàng quyết định lựa chọn trung sách của Cơ Lương, là viễn giao cận công!

Đang chuẩn bị tuyên chỉ, để Cơ Thiện có thể lập công chuộc tội, bỗng một giọng lo lắng truyền đến: “Báo!”

Lúc này đám người bị một tiếng ‘báo’ này làm cho hoảng sợ.

“Nói mau, lại xảy ra chuyện gì vậy!”

Người nọ quỳ dưới đất, toàn thân run rẩy: “Quân Ma Vương… quân Ma Vương thông báo thiên hạ, bọn chúng dán một bức thư tay trên đó còn đóng Phiên Thiên Ấn. Bên trên có viết: Cơ vực chúng tôi xin sát nhập vào với quân Ma Vương, trở thành đại vực phụ thuộc của quân Ma Vương, hơn nữa… Hoàng Đế chúng tôi lập tức bỏ danh hiệu Hoàng Đế chuyển thành Vương!”

Ngươi nói gì!

Cơ Hoàng đứng phắt lên, nhìn người nọ, những Vương tộc ngồi phía dưới ai nấy mặt đầy khiếp sợ.

“Thông báo này truyền ra rất nhanh, e rằng lúc này đã truyền đến khắp thế giới bờ bên kia!”

Cơ Thiện run lên như cầy sấy.

Quân Ma Vương quá độc ác, chuyện này chẳng khác nào ép nhà họ Cơ đến con đường cùng cả.

Cho dù là kết liên minh với ai đi chăng nữa, chắc chắn bọn họ cũng sẽ không đồng ý.

Các đại thần cũng hết cách, đối phương ra nhiều chiêu cùng một lúc như vậy, khiến bọn họ váng đầu nhức óc.

Thậm chí không nghĩ ra nổi cách nào.

Bởi vì tất cả chiêu trò đều không là gì trước sức mạnh tuyệt đối của quân Ma Vương.

“Ức hiếp người quá đáng!”

Cơ Hoàng hét lên: “Cơ vực ta nguyện không đội trời chung với quân Ma Vương!”

Trong tay ông ta còn có bảo vật Siêu Thoát, đây chính là con át chủ bài của bọn họ.

“Đánh đến chết mới thôi!”

“Thề cùng sống chết với Cơ vực!”

Một đám đại thần Vương tộc lên tiếng thề.

Nhưng trong lúc đang hừng hực khí thế, một câu nói khiến tất cả bọn họ như bị dội gáo nước lạnh lên đầu: “Quân Ma Vương chắc hẳn cũng có bảo vật Siêu Thoát!”

Người này không ai khác chính là Cơ Thiện.

Lửa giận trong lòng Cơ Hoàng như đông cứng lại, vô cùng rầu rĩ.

Nhưng những lời Cơ Thiện nói ra, cũng khiến ông ta tỉnh táo hơn, cho dù sắc mặt vẫn vô cùng đáng sợ: “Chuyện này là thật sao?”

“Vi thần không dám khẳng định, nhưng trước khi rời khỏi đó, Cơ Lương có truyền âm cho vi thần rằng, quân Ma Vương có khả năng lật kèo!”

Ánh mắt Cơ Hoàng trở nên xa xăm, đám đại thần nãy giờ còn hùng hổ ‘Đánh đến chết mới thôi’ kia cũng im lặng.

Thực lực của đối phương quá mạnh, nếu như còn có bảo vật Siêu Thoát nữa thì Cơ vực cầm chắc phần thua.

Mặc dù không giết chết được Cơ Hoàng, nhưng giết bọn họ dễ như trở bàn tay.

Tất cả mọi người đều cảm thấy bầu không khí trở nên ngột ngạt, cảm giác như mây đen sắp vây đến.

Cơ Hoàng cũng không dám hùng hổ nữa: “Nếu như tin này truyền ra, liệu có khiến các Đế tộc khác kinh hãi không?”

“Có!”

Cơ Thiện gật đầu một cái.

Hầu hết mọi người đều hiểu ý Cơ Hoàng, nếu thật sự quân Ma Vương có bảo vật Siêu Thoát, vậy chả khác nào người Siêu Thoát lần thứ 11 này sẽ thuộc về quân Ma Vương.

Tấm vé vé tàu cũng sẽ lọt vào tay bọn họ.

Ai là người không muốn có tấm vé đi vào vực Vĩnh Hằng kia chứ?

“Người đâu, mau truyền thông tin ra ngoài. Ta lại muốn nhìn xem, quân Ma Vương có bản lĩnh này hay không, liệu có thể ngăn nổi tất cả Đế tộc hay không?!”

Cơ Hoàng cười lạnh một tiếng, đây là hy vọng cuối cùng của nhà họ Cơ.

Cơ Thiện vô cùng sốt ruột: “Bệ hạ, Cơ Lương vẫn còn ở…”

Cơ Hoàng xua tay: “Cơ Lương liều chết vì nước đi thăm dò quân địch, gia phong Trung Quốc Bá, được Cơ Thị thờ phụng!”

Giờ trong mắt ông ta, Cơ Lương phải chết.

Trong lòng Cơ Thiện vô cùng tức giận: “Đại ca thần chưa chết!”
Bình Luận (0)
Comment