Long Thần Ở Rể

Chương 296

"Ừ, tôi biết rồi!"

Diệp Thu cười nhẹ gật đầu, sau đó nhìn về phía Hắc La, dửng dưng nói: "Nếu cái gọi là Hắc Long gào thét của cô lợi hại như vậy, không bằng trực tiếp triển khai ra cho tôi xem thử nào!"

"Hửm? Anh chắc chưa? Tôi sợ đến lúc đó, ngược lại anh sẽ ngóc đầu lên không được đấy chứ!"

Hắc La cười lạnh lùng, mặt đầy khinh bỉ nói.

Những chuyện khác tạm thời không nói.

Đối với Hắc Long gào thét

Hắc La tuyệt đối có lòng tin.

Cô ta tin chắc rằng, chỉ cần Hắc Long gào thét xuất hiện.

Tường lửa của Diệp Thu nhất định sẽ bị chọc thủng ngay lập tức!

"Chỉ sợ đến lúc đó, người ngẩng đầu lên không được, sẽ là cô thì sao!"

Diệp Thu cười nhạt nói.

Toàn bộ đám đông đều nhìn anh bằng một ánh mắt khinh bỉ.

Tất cả bọn họ đều đã nghe về uy danh của Hắc Long gào thét rồi.

Lần đầu tiên Hắc Long gào thét vừa xuất hiện, đã buộc các đại thần chuyên gia máy tính của tỉnh Thiên Nam phải ra tay. Kết quả không một ai có thể phá giải được cả.

Cuối cùng, nếu không phải tự Hắc La cho dừng Hắc Long gào thét lại.

E rằng ngay cả tới ngày hôm nay, hệ thống an ninh vẫn bị tê liệt.

Mà bây giờ.

Diệp Thu lại không xem Hắc Long gào thét ra gì cả.

Anh nhất định sẽ bị thua thiệt thôi.

Theo bọn họ thấy.

Lần này Diệp Thu chắc chắn sẽ thua!


"Rất tốt, Diệp Thu, đã như vậy, anh cũng đừng trách bổn cô nương đây không nể mặt!"

Gương mặt nhỏ nhắn của Hắc La trở nên u ám, ngay sau đó cô ta không nói nhảm với Diệp Thu nữa, trực tiếp cúi đầu gõ bàn phím với tốc độ cực nhanh.

"Ha ha, thật là thú vị, không ngờ tới em gái Hắc La lại lấy Hắc Long gào thét ra, tôi đoán rằng máy tính của tên Diệp Thu sẽ trực tiếp phát nổ chắc rồi!"

Phì Miêu đứng sau Hắc La thấy vậy, hả hê nói.

"Thiên phú về máy tính của Hắc La tuyệt đối không ai sánh được, Hắc Long gào thét của em ấy có thể nói là virus cấp Boss còn tồn tại, tên Diệp Thu lần này sẽ nếm mùi đau khổ rồi!"

Hồng Khổng Tước cười nhạo liếc mắt nhìn Diệp Thu, mặt đầy khinh thường nói.

Bạo Long nhíu mày lại, nhưng không nói gì.

Anh ta không biết tại sao.

Có lẽ là do sau khi bị Diệp Thu đánh bại, đã để lại trong lòng anh ta một bóng đen quá lớn.

Đến nỗi bây giờ anh ta không dám coi thường Diệp Thu.

Nhất là khi nhìn vẻ mặt bình thản của Diệp Thu, anh ta càng cảm thấy chuyện này không đơn giản.

Anh ta cảm giác, Diệp Thu nhất định có thể xoay chuyển tình thế.

Đương nhiên, đây là cuộc so tài giữa Diệp Thu và Hắc La, nên anh ta đương nhiên sẽ không nhiều lời.

Cứ như vậy.

Dưới con mắt soi mói của mọi người.

Hắc La lấy tốc độ cực nhanh, gõ xong mật mã cuối cùng.

"Diệp Thu, tiếp theo, mời anh mở to hai mắt mà xem, Hắc Long gào thét này của tôi phá hủy tường lửa của anh dễ như thế nào! Nên nhớ, đừng bao giờ kiêu ngạo mù quáng nữa, bởi vì trên đời này còn có rất nhiều người lợi hại hơn anh!"

Hắc La tràn đầy tự tin nói.

Nói xong.

Hắc La trực tiếp nhấn Enter, đưa virus ra ngoài.


Chỉ thấy trên màn hình máy tính kia.

Một chuỗi mã dữ liệu màu đen lao thẳng về phía tường lửa của Diệp Thu.

Nhìn bề ngoài, thực sự trông khá giống một con Rồng đen.

Chỉ trong chốc lát.

Hắc Long đã đến trước tường lửa của Diệp Thu.

Tuy nhiên.

Hắc Long không đánh thẳng vào tường lửa của Diệp Thu như các loại virus khác.

Thay vào đó, khi cách tường lửa của Diệp Thu một khoảng, liền dừng lại. Ngay sau đó mở miệng Rồng ra.

Trong nháy mắt.

Một số lượng lớn các mã virus hủy diệt được phun ra từ miệng của con Rồng đen, phóng nhanh về phía tường lửa Diệp Thu.

Đây chính là lý do tại sao loại virus này, được đặt tên là Hắc Long gào thét! Nó có thể lấy tốc độ cực nhanh sản xuất ra một lượng lớn virus hủy diệt, hơn nữa còn phóng nhanh đi, tấn công vào máy tính đang mở một cuộc công kích dữ dội như sóng rền.

Có thể nói là khó lòng phòng bị.

Mà bản thân nó, giống như một chiếc tàu sân bay chứa đầy virus vậy, cũng sẽ không chủ động tiến lên tấn công.

Nhưng chỉ cần nó vẫn còn sống, có thể tạo ra một số lượng lớn các virus cao cấp, khuếch tán ra, cuồn cuộn không ngừng.

Bằng cách này, cho dù là phần mềm diệt virus hiệu quả nhất, chắc chắn cũng sẽ không kịp dọn dẹp những mã độc này.

Hắc La được xem là hacker số một của tỉnh Thiên Nam, thực sự có năng lực sáng tạo cực mạnh.

Có thể nghiên cứu ra ý tưởng tạo cơ thể mẹ của virus để sản xuất ra virus! Điều này quả thực rất mạnh! Cũng khó trách Hắc Long gào thét lại có thể làm cho tê liệt hệ thống an ninh mạnh nhất tỉnh Thiên Nam trong suốt một tháng.

Đối mặt với một dòng virus cuồn cuộn không ngừng, căn bản không có cách nào cũng như không có thứ gì tiêu diệt được mã độc này cả.

Trừ khi bạn có thể tiêu diệt được cơ thể mẹ của virus, tức là Hắc Long kia.


Mà điểm mấu chốt của Hắc Long này chính là nó không hề phát động tấn công mà ẩn nấp ở nơi xa. Cho dù là phần mềm diệt virus muốn loại bỏ nó, cũng thể không làm được.

Một chiêu này, không thể nói là không hay được.

Đừng nói là người bình thường, cho dù là một đại thần máy tính.

Đối mặt với Hắc Long gầm thét này, cũng phải vô lực, đơn giản không cách nào ngăn được cả.

Tuy nhiên.

Đối thủ của Hắc La hôm nay lại là Diệp Thu.

Dòng Virus kia ùn ùn kéo đến trước tường lửa của anh.

Khóe miệng Diệp Thu cong lên một nụ cười nghịch ngợm, ngay sau đó tựa lưng vào ghế, lặng lẽ xem Hắc La biểu diễn.

Mà từ đầu đến cuối, anh không hề động vào máy tính, để cho Hắc La tùy ý tấn công.

Hắc La thấy vậy, trong mắt lóe lên vẻ khinh thường, trong lòng cười lạnh nói: Diệp Thu, ngay lập tức anh sẽ biết, hành động của anh lúc này ngu xuẩn đến mức nào! Đối mặt với Hắc Long gào thét, anh lại không làm bất cứ điều gì cả, vậy thì anh cứ chờ thất bại thảm hại đi!

Rất nhanh.

Hắc Long phóng ra những con virus bậc cao, toàn bộ công kích vào tường lửa của Diệp Thu.

Số lượng virus khổng lồ đủ để quét sạch toàn bộ hệ thống mạng internet của thành phố Giang Châu.

Nhưng bây giờ, tất cả đều bị chặn trước tường lửa của Diệp Thu.

Bức tường lửa trông có vẻ yếu ớt kia, giờ phút này giống như núi Thái Sơn vậy, vẫn không hề biến động.

Cho dù những con virus đó tấn công như thế nào, vẫn không có chuyện gì xảy ra cả.

Thấy vậy.

Hắc La cũng có chút sốt ruột, vội vàng điều khiển Hắc Long, chỉnh lại thế tấn công đến mức lớn nhất.

Trong nháy mắt.

Hắc Long đã tạo ra một đội quân virus khác đông gấp mười lần lúc nãy.

Mà đây đã số lượng virus cực hạn Hắc Long có thể tạo ra rồi.

Liếc nhìn thêm một lần nữa.

Trên màn hình máy tính, hàng nghìn hàng chục nghìn con virus, rậm rạp chằng chịt, thậm chí là khủng khiếp.


Nhiều virus như vậy, thậm chí không cần tấn công, đã có thể trực tiếp kết liễu một chiếc máy tính rồi.

Nhưng mà.

Cho dù số lượng đội quân virus có đông đến cỡ nào, thì sau khi chúng tấn công tường lửa của Diệp Thu.

Tường lửa của Diệp Thu rốt cuộc vẫn không có động tĩnh gì cả.

Mặc cho binh đoàn virus đang hoành hành, tấn công ác liệt.

Nhưng sau khi đụng phải tường lửa của Diệp Thu, lại không thể gây ra bất kỳ gợn sóng nào.

Điều này dường như thật hợp với câu nói đó.

Người mạnh mặc người mạnh, gió mát thoảng qua núi.

Người ác mặc người ác, trăng sáng tràn sông sâu.

"Sao có thể như thế được? Nhiều virus như vậy, đừng nói là tường lửa, mà ngay cả máy tính của anh lẽ ra cũng phải bị sập từ lâu rồi chứ, làm sao có thể không xảy ra chuyện gì thế này được!"

Hắc La thấy vậy, sắc mặt đột nhiên thay đổi, không dám tin hỏi.

“Đây chính là thứ cô gọi là Hắc Long gào thét đây sao? Cũng chỉ có vậy!"

Vẻ mặt của Diệp Thu đầy thất vọng lắc đầu, sau đó vươn người, hoạt động cổ một chút, thản nhiên nói: "Được rồi, kết thúc trò hề ở đây được rồi!"

Lời nói vừa dứt.

Diệp Thu ngồi thẳng dậy,ấn Enter.

Trong nháy mắt.

Tường lửa của Diệp Thu khẽ rung một chút.

Thấy vậy.

Hắc La còn tưởng rằng đòn tấn công của mình có hiệu quả, trên mặt cô ta vừa mới lộ ra vẻ vui mừng.

Thì ngay lúc đó.

Tường lửa của Diệp Thu bỗng nhiên hiện lên một màu trắng sáng.

Lập tức.

Những ánh sáng chói lóa kia nhanh chóng kết hợp lại thành một thanh kiếm dài màu trắng ở trước bức tường bảo vệ...

Bình Luận (0)
Comment