“Nhà họ Trương là người cầm đầu trong việc tiêu diệt nhà họ Dương sao?” Diệp Phàm ngẩn người, nhíu chặt mày.
“Đúng vậy!” Tiêu Thừa Thiên đáp: “Trước đó, nhà họ Trương cầm đầu muốn diệt nhà họ Dương, từng mời nhà họ Tiêu chúng tôi tham gia vào việc này, nhưng nhà họ Tiêu cảm thấy trong lúc khó khăn nhà họ Dương giúp đỡ nhà họ Trương, bọn họ không những không báo ơn thì thôi lại còn muốn tiêu diệt nhà họ Dương, người như vậy không đáng để hợp tác, bởi vậy chúng tôi không hề tham gia vào việc nhà họ Trương tiêu diệt nhà họ Dương.”
“Ha ha!” Diệp Phàm cười lạnh hỏi: “Là do nhà họ Trương không đáng để hợp tác hay là nhà họ Tiêu muốn ngồi yên xem hổ cắn nhau?!”
“Chuyện này…”
Bị Diệp Phàm vạch trần chân tướng, sắc mặt Tiêu Thừa Thiên lập tức thay đổi.
Trước đó nhà họ Tiêu không hợp tác với nhà họ Trương để tiêu diệt nhà họ Dương là vì nhà họ Tiêu muốn theo chiến lược bọ ngựa bắt ve, chim sẻ sau lưng.
Bọn họ rất khôn khéo khi lựa chọn chiến lược này, cho nên sau khi nhà họ Dương bị tiêu diệt, nhà họ Tiêu mới chính là người thu được nhiều lợi ích nhất.
Diệp Phàm suy nghĩ một hồi, tiếp tục hỏi Tiêu Thừa Thiên: “Nhà họ Tiêu các ông không tham gia, với thực lực của nhà họ Trương thì sao có thể tiêu diệt nhà họ Dương chỉ trong một đêm được?”
“Chuyện này…” Tiêu Thừa Thiên tỏ vẻ khó xử, suy nghĩ vài giây mới đáp: “Theo tin tức nhà họ Tiêu nắm giữ thì có dòng họ khác liên thủ với nhà họ Trương, ngoài ra còn có thế lực thần bí giúp đỡ bọn họ, nhờ vậy nhà họ Trương mới có thể tiêu diệt được nhà họ Dương chỉ trong một đêm.”
“Thế lực thần bí ư?” Diệp Phàm nhìn về phía Tiêu Thừa Thiên.
“Thế lực này vô cùng mạnh mẽ, tôi chỉ có thể khẳng định nó không thuộc Tương Nam, chi tiết hơn thì tôi cũng không biết!
“Được rồi, ông đi đi!” Diệp Phàm nhíu mày, nói.
“Vâng, vâng, vâng…” Tiêu Thừa Thiên đáp, vội vàng quay người rời khỏi biệt thự Quất Đảo.
Chờ sau khi Tiêu Thừa Thiên rời khỏi, Diệp Phàm trầm tư suy nghĩ.
Cho dù những điều Tiêu Thừa Thiên mới nói đa số đều là thật, nhưng ông ta vẫn che giấu Diệp Phàm vài chuyện.
Từ những điều Tiêu Thừa Thiên mới nói có thể nhận ra được, nhà họ Tiêu biết rất rõ về những nhà trong số tám dòng tộc lớn Tương Nam nghe theo lời hiệu triệu của nhà họ Trương, về phần thế lực thần bí đứng sau ủng hộ nhà họ Trương, chắc chắn bọn họ cũng biết được một vài manh mối.
Cần phải biết nhà họ Tiêu là nhà đứng đầu tám dòng tộc lớn ở Tương Nam, bình thường bảy nhà khác luôn coi nhà họ Tiêu là thủ lĩnh, nhưng thực tế thì họ lại luôn muốn kéo nhà họ Tiêu xuống, thay thế vào vị trí đó.
Cho nên bất cứ lúc nào nhà họ Tiêu cũng chú ý gắt gao tới các nhà khác.
Về phần thế lực thần bí âm thầm ủng hộ nhà họ Trương, nếu như nhà họ Tiêu hoàn toàn không biết nội tình thì tuyệt đối sẽ không thể để nhà họ Trương mượn thế lực kia để tiêu diệt nhà họ Dương.
Nên biết là nhà họ Trương có thể mượn thế lực thần bí để tiêu diệt nhà họ Dương thì sau này cũng có thể dùng cách đó để tiêu diệt nhà họ Tiêu.
Do vậy, chắc chắn nhà họ Tiêu không cho phép chuyện này xảy ra.
Chỉ khi nhà họ Tiêu hiểu rõ nội tình của thế lực thần bí đứng sau nhà họ Trương, thậm chí còn chắc chắn có thể khiến đối phương không nhằm vào mình thì nhà họ Tiêu mới nhắm một mắt, mở một mắt đối với chuyện này. Thậm chí khi đó nhà họ Tiêu dám đứng sau kiếm lợi cũng rất có thể là do họ đã được thế lực thần bí đứng sau nhà họ Trương thầm đồng ý.
Sở dĩ Diệp Phàm không ép hỏi Tiêu Thừa Thiên là vì anh hiểu rất rõ dù mình có ép hỏi, Tiêu Thừa Thiên cũng sẽ khăng khăng rằng mình không biết gì cả.
Nếu như ép Tiêu Thừa Thiên quá, thậm chí ông ta sẽ lén lút cấu kết với thế lực đứng sau nhà họ Trương.
Nhưng nếu Diệp Phàm không ép hỏi, chắc chắn Tiêu Thừa Thiên sẽ lựa chọn cách “ngồi yên xem hổ cắn nhau”, sẽ không nhúng tay vào trận đấu giữa Diệp Phàm và thế lực thần bí đứng sau nhà họ Trương, ngược lại còn đổ thêm dầu vào lửa, dùng đủ cách để Diệp Phàm và thế lực thần bí sau lưng nhà họ Trương đối đầu nhau.
“Nhà họ Trương à, đến lúc tự mình tới đó một chuyến rồi!”
Diệp Phàm nheo mắt lại, ánh sáng lạnh lẽo lóe lên.
Sau đó anh quay người đi vào trong phòng khách biệt thự Quất Đảo.
Hàn Lôi ngồi trong phòng khách biệt thự, vẻ mặt nghiêm trọng, trong lòng lo lắng.
Cho dù ông ta rất tin tưởng vào Diệp Phàm, thế nhưng khi nghĩ tới thực lực của nhà họ Tiêu ở Tinh thành thì ông ta vẫn hốt hoảng, lo sợ Diệp Phàm sẽ gặp chuyện gì ngoài ý muốn.
Về phần Dương Phong và Dương Khiết Như, họ nôn nóng và lo lắng hơn cả Hàn Lôi, uy vọng của nhà họ Tiêu ở Tinh Thành quá lớn, cho dù bọn họ biết Diệp Phàm không tầm thường, nhưng không rõ Diệp Phàm mạnh đến mức nào.
Bời vậy khi biết Diệp Phàm đối đầu với nhà họ Tiêu, bọn họ cảm thấy Diệp Phàm sẽ chịu thiệt lớn.
Ngay khi thần kinh Hàn Lôi, Dương Phong và Dương Khiết Như đang kéo căng, lo lắng chờ đợi thì Diệp Phàm đi vào biệt thự Quất Đảo.
Khi thấy Diệp Phàm trở về biệt thự Quất Đảo, Hàn Lôi đang ngồi trên ghế sofa đứng bật dậy, đi tới trước mặt Diệp Phàm, quan tâm hỏi: “Diệp tiên sinh, cậu không sao chứ? Cha con Tiêu Thừa Thiên và Tiêu Vân Hùng đâu rồi?”
“Bọn họ rời đi rồi!” Diệp Phàm thản nhiên đáp.
“Hả…” Hàn Lôi sững sờ, cho dù ông ta đã tận mắt chứng kiến thủ đoạn của Diệp Phàm rất lợi hại nhưng nghe vậy vẫn giật thót.
Ban đầu ông ta cho rằng bản thân mình là thế lực Diệp Phàm bố trí ở Tinh Thành, Diệp Phàm đối đầu với nhà họ Tiêu sẽ vận dụng tất cả nguồn lực của ông, nào ngờ Diệp Phàm không cần dùng tới quân cờ này đã giải quyết được nhà họ Tiêu rồi.
Từ đó có thể thấy Diệp Phàm lợi hại đến mức nào, lực chiến bố trí ở Tinh Thành vượt xa suy đoán của Hàn Lôi.
“Hai ngày nữa ông theo tôi tới nhà họ Trương một chuyến.”
Diệp Phàm nói với Hàn Lôi.
“Hả…” Hàn Lôi nhíu mày, hỏi: “Diệp tiên sinh, cậu định khai chiến toàn diện với nhà họ Trương hay sao?”
“Tôi chỉ muốn gây ra một vài áp lực lên nhà họ Trương, để nhà họ Trương hành động, giờ vẫn chưa phải lúc tiêu diệt bọn họ, tạm thời giữ họ lại vẫn có vài tác dụng!” Diệp Phàm thuận miệng nói.
“Tôi hiểu rồi!”
“Ừm, ông đi chuẩn bị đi!”
“Vâng!” Hàn Lôi gật đầu, sau đó mau chóng rời khỏi biệt thự Quất Đảo.
Lúc này Diệp Phàm mới nhìn sang phía hai cha con Dương Phong và Dương Khiết Như, mỉm cười nói: “Chú Dương, Tiểu Như, cháu đã nắm giữ được vài manh mối, nhất định sẽ lấy lại công bằng cho nhà họ Dương ở Tinh Thành.”
“Không bao lâu nữa, cháu sẽ báo thù rửa hận cho anh Thần.”
“Nhưng ngoài việc lấy lại lẽ công bằng cho nhà họ Dương và báo thù cho anh Thần, nhất định cháu phải bố trí cho chú Dương và Tiểu Như một cuộc sống tốt đẹp."
Nói tới đây, Diệp Phàm dừng lại một chút rồi mới nói tiếp: “Như vậy đi, chú Dương, Tiểu Như, cháu sẽ bảo Hàn Lôi chuyển nhượng toàn bộ sản nghiệp ở Tinh Thành của ông ấy sang tên của hai người.”
“Hả?”
Thấy Diệp Phàm nói như vậy, Dương Phong và Dương Khiết Như đều sững sờ, mười mấy giây sau mới lấy lại bình tĩnh được.
Hàn Lôi là một nhân vật lớn danh tiếng lẫy lừng ở Tinh Thành, tài sản ở Tinh Thành của ông ta ít nhất cũng giá trị trên 50 tỷ, Diệp Phàm nói muốn chuyển hết cho bọn họ ư? Bọn họ không khiếp sợ được sao? Không kinh ngạc được sao?
Sau khi bình tĩnh lại, Dương Phong và Dương Khiết Như liếc nhìn nhau, sau đó Dương Phong vội vàng nói với Diệp Phàm: “Diệp Phàm, không cần đâu, bố con chúng tôi sống đơn giản đã quen rồi, ngày ngày bình thản trôi qua, đó mới là cuộc sống tốt nhất!”