Long Thần Tại Đô

Chương 311

Nữ nhân viên bán xe của cửa hàng 4S vô cùng kiêu ngạo, cô ta không hề giấu vẻ khinh miệt trên mặt.

Cô ta là một người lỗ mãng và coi thường người nghèo.

Nếu như không phải lúc nãy có nhân viên bán xe lớn hơn cô ta kêu cô ta qua đây, thì ngay cả việc đi qua để đuổi Diệp Phàm, Triệu Vũ và Dương Khiết Như cũng khiến cô ta cảm thấy tốn thời gian.

Mặt Dương Khiết Như đỏ lên khi nghe thấy lời châm chọc của cô gái, đúng thật là cô chưa từng đến những nơi cao cấp, và cô ta nói đúng, trên người cô thực sự toàn là đồ vỉa hè.

“Chó từ đâu sao lại sủa bậy ở đây?”

Vì Triệu Vũ là một người nóng tính, nên cậu liền mắng cô ta ngay tại chỗ.

“Anh nói cái gì? Mắng ai là chó đó?” Cô ta tức giận, hét lên với Triệu Vũ.

“Cô ngu như vậy sao? Đến nỗi không nghe ra tôi nói ai à?” Mặc dù bình thường Triệu Vũ rất trầm lặng, nhưng cậu ta vô cùng độc mồm, không nhượng bộ, lạnh lùng nói với cô gái: “Vậy tôi sẽ nói rõ cho cô nghe một lần nữa, tôi mắng cô đấy, bây giờ đã hiểu chưa hả?”

“Anh, anh, anh...” Cô gái tức đến mức đỏ mặt tía tai, toàn thân run lên, cô ta chỉ vào Triệu Vũ, nói một cách hung dữ: “Thứ nghèo hèn như mày lại dám mắng bà đây? Mày có tin chỉ cần một cuộc điện thoại, tao có thể kêu cả trăm người đến giết mày không?”

“Có cần tôi cho cô mượn điện thoại không?” Triệu Vũ cười khẩy.

“Mày...” Cô gái tức run lên, lập tức rút điện thoại ra định gọi cho ai đó.

“Đủ rồi!”

Lúc này, một người đàn ông mặc âu phục đen chỉnh tề đi đến.

Người đàn ông này chính là “lão đại” của nhân viên bán hàng ở cửa hàng xe hơi 4S này, tên Dư Dũng.

“Dư lão đại, tên nghèo hèn này mắng tôi...” Cô gái nhìn thấy Dư Dũng, nói một cách nũng nịu.

“Lý Linh, cô đến văn phòng nghỉ ngơi một chút đi, bình tĩnh lại!”

Dư Dũng nói.

Hắn đến đây để ngăn cản, không phải để chủ trì công đạo.

Đó là bởi vì hắn cảm thấy Lý Linh đứng đây cãi nhau với đám Diệp Phàm, Triệu Vũ, Dương Khiết Như thì sẽ ảnh hưởng không tốt lắm, hắn sợ rằng sẽ gây trở ngại cho khách hàng đến xem xe.

Dù sao thì trong cửa hàng 4S ngoài Diệp Phàm, Triệu Vũ, Dương Khiết Như ra, vẫn còn có một vài khách đang xem xe, hơn nữa người quản lí của tiệm hôm nay đang ở trên lầu tiếp đãi một nhân vật lớn.

Nếu Lý Linh cãi nhau với đám Diệp Phàm, Triệu Vũ, Dương Khiết Như và những người khác, làm ảnh hưởng đến quản lí của họ.

Thì “lão đại” bán xe như hắn chắc chắn sẽ bị quản lí trách mắng, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp tương lai của hắn.

“Được thôi!”

Lý Linh không dám làm trái ý Dư Dũng, nhưng thay vì quay về văn phòng nghỉ ngơi, cô ta lại chọn đứng xem tình hình.

Lúc này, Dư Dũng nói với ba người Diệp Phàm, Triệu Vũ, Dương Khiết Như: “Ba vị, lúc nãy đồng nghiệp của tôi có chút thẳng thắn, làm tổn thương lòng tự trọng của mọi người, tôi thực sự cảm thấy áy náy.”

“Nhưng những gì cô ấy nói thẳng mà thật, chiếc xe rẻ nhất của cửa hàng chúng tôi cũng có giá khởi điểm hơn một triệu, các người căn bản mua không nổi.”

“Vậy nên các người nhanh chóng rời khỏi đây đi, đừng làm lãng phí thời gian của mọi người.”

“Ha ha!” Triệu Vũ cười khẩy, liếc nhìn Dư Dũng, nói: “Trông anh cũng giống người đấy, nhưng lại có mắt chó sao?”

“Người anh em, tốt hơn hết anh nên nói chuyện lịch sự một chút, đừng có kiểu không nể mặt như vậy, nếu như thật sự làm lớn chuyện, mọi người cũng sẽ khó coi, nếu các người đi ngay bây giờ, đối với mọi người đều tốt.” Mặt Dư Dũng tối sầm lại.

Triệu Vũ dám chửi hắn là mắt chó.

Có thể nhịn sao?

Hơn nữa lúc này, Lý Linh ở cạnh lại mỉa mai xen vào: “Không phải là xem thường các người, mà các người thật sự làm cho người khác xem thường, xe ở cửa hàng chúng tôi, chỉ cần chút hao mòn của bánh xe khi lăn một vòng cũng đủ để mua hết mấy thứ đồ rẻ tiền trên người của mấy người!”

“Ha ha!” Triệu Vũ cười phá lên, rồi nhìn chằm chằm vào Lý Linh, sau đó cậu chỉ vào chiếc xe ở cách đó không xa, nói: “Chiếc xe đó của tôi lăn một vòng, đủ để cô gội, cắt, thổi cho đàn ông mười năm rồi!”

“Ý anh là gì?” Lý Linh ngây ra một lúc, vẫn chưa hiểu ra được Triệu Vũ nói gì.

“Gội đầu cắt tóc 20, kèm thêm “thổi” thì 200, không hiểu sao?” Triệu Vũ nhìn cô ta một cách khinh khỉnh.

“Mày, mẹ kiếp...” Lý Linh mặc dù cũng là gái bán hoa, nhưng Triệu Vũ lại nói rõ ra như vậy, cô ta vẫn không thể không hiểu là ý gì sao, khuôn mặt xinh đẹp lập tức tối sầm lại, cô ta nổi điên ngay tại chỗ.

Sắc mặt Dư Dũng lúc này cũng vô cùng khó coi, một sự lạnh lẽo lóe lên trong mắt hắn!

Hắn và Lý Linh có quan hệ ngoài luồng.

Mặc dù hắn biết Lý Linh không phải loại tốt lành gì!

Nhưng khi bị Triệu Vũ nói toạc ra như vậy, trong lòng hắn cảm thấy hết sức khó chịu.

Thêm việc hắn muốn thể hiện trước mặt Lý Linh, nên hắn lập tức hét lên với Triệu Vũ: “Này, anh thật sự quá đáng rồi đó, anh có muốn tôi gọi bảo vệ của cửa hàng đến không?”

Thấy tình hình đã đến mức cực đoan, Dương Khiết Như nhanh chóng kéo áo Diệp Phàm, nói: “Anh Diệp, chúng ta vẫn nên rời đi thôi!”

Dù sao cô cũng chưa từng thấy qua các mặt của xã hội, trường hợp này làm cô có chút hoảng loạn.

“Không sao!”

Diệp Phàm nói một cách ôn hòa.

“Yo yo yo, ba tên nghèo kiết xác cũng đến đây xem xe? Đúng là không biết thân biết phận!”

Lúc này có một người đàn ông đầu trọc bước đến, hắn cười khinh bỉ nói với vẻ châm chọc, trên cổ hắn đeo một sợi dây chuyền vàng lớn, tay cầm một cái túi da đen, phong cách của một người giàu có điển hình.

Mắt Lý Linh sáng lên khi nhìn thấy người đàn ông đầu trọc này, cô ta nhanh chóng bước tới vòng lấy tay người đàn ông đó, nũng nịu nói: “Anh Trương, anh đến thật đúng lúc, người đàn ông này vừa mới mắng em!”

“Này, đàn ông mà bắt nạt phụ nữ thì có bản lĩnh gì hả? Nhanh chóng quỳ xuống xin lỗi, nếu không Trương Lão Tứ tao hôm nay sẽ cho mày biết tay!”

Người đàn ông đầu trọc nhìn Triệu Vũ, nói một cách hung hăng.

Cũng giống như Dư Dũng, quan hệ giữa hắn và Lý Linh cũng không sạch sẽ gì cho cam, nên khi Lý Linh làm nũng, tất nhiên hắn phải thể hiện sự nam tính!

“Mày đang tự tìm đến cái chết à?”

Triệu Vũ nói với người đàn ông đầu trọc với đôi mắt lạnh lẽo.

Cậu ta là một người phiêu bạt, thường xuyên trải qua thập tử nhất sinh, khí chất hung hãn tỏa ra, ngay lập tức làm người đàn ông đầu trọc kinh hồn bạt vía.

Người đàn ông đầu trọc cảm nhận được sự sợ hãi, nên khi đối mặt với ánh mắt của Triệu Vũ, hắn đã hoảng sợ!

Nhưng vì đam mê nữ sắc cộng với việc người tình Lý Linh đang ở bên cạnh, hắn liền táo bạo nói: “ Nghèo cũng ghê gớm đấy chứ, không phải tao sợ mày, nhưng một người đàn ông lịch thiệp như tao không cư xử thô bạo giống kẻ nghèo hèn như mày.”

“Nếu có bản lĩnh thì so thử ai có nhiều tiền hơn!”

“Không phải mày đến đây để mua xe sao? Nào nào nào, hôm nay ở đây nếu mày mua một chiếc, tao sẽ mua hai chiếc giống hệt, thấy thế nào, dám cược không?”

Nói đến đây, người đàn ông đầu trọc vẫn vô cùng đắc ý, hắn nhìn sang Dương Khiết Như bên cạnh, cười nói: “Cô bé, đi với hai tên nghèo này không có tương lai đâu, thế này đi, nhìn em cũng rất được, vừa hay tôi thiếu thư ký, nếu như em chịu làm thư ký cho tôi, tôi lập tức sẽ mua cho em một chiếc xe!”
Bình Luận (0)
Comment